Lúc này Trung Quốc, việc chuẩn bị đã hoàn thành.
Giống như ở Seoul, một đội đột kích bao gồm Thợ săn nhiều quốc tịch đang vây quanh mặt đất ngay dưới Cổng. Phần lớn nhất của lực lượng đó được tạo thành từ những Thợ săn Trung Quốc ưu tú.
Một trăm ngàn thợ săn cao cấp.
Đó là con số phù hợp với một quốc gia đông dân nhất thế giới.
Jin-Woo đã cảnh báo họ rằng những con quái vật tuôn ra từ cổng này rất đông đúc mạnh mẽ, và vượt trội so với Thợ săn thông thường.
Tuy nhiên, nhìn vào hàng trăm ngàn Thợ săn cao cấp tập trung tại đây, nhiều người bắt đầu chủ quan. Một số thợ săn bắt đầu nghĩ tới một thắng lợi dễ dàng.
Như để nhắc nhở họ, Jin-Woo triệu tập các binh sĩ bóng đêm của mình.
"Đi ra nào."
Không gian rộng mở phía sau Jin-Woo, lập tức được lấp đầy bởi 130.000 chiến binh bóng tối.
Guoooooh.
Ma lực mạnh mẽ phát ra từ những chiến binh này, khiến các thợ săn ngộp thở. Những giọt mồ hôi lạnh nhanh chóng hình thành trên trán của họ.
"Gì chứ? Sức mạnh của các Thợ săn còn thua xa".
"Những quái vật mạnh cỡ đó sẽ xuất hiện từ trên trời?"
"Ôi mẹ ơiiii"
Sự tự tin nhanh chóng biến thành nỗi sợ hãi.
Giác quan nhạy bén của những Thợ săn cao cấp này nhanh chóng cảm nhận được mức độ nguy hiểm của những sinh vật xuất hiện trước họ.
Ngay cả Liu Zhigeng, người gần như chưa từng sợ hãi, cũng thở hổn hển.
"Tất cả những thứ này... Đều là triệu tập của anh ư, Thợ săn Sung?"
Jin-Woo gật đầu. Là Hoàng đế bóng tối, anh có thể cảm nhận rõ ràng tinh thần chiến đấu của những người lính đang bùng cháy. Họ như những lưỡi kiếm sắc bén chuẩn bị hướng vào kẻ thù.
'Tốt rồi.'
Jin-Woo nhìn lên bầu trời. Chỉ còn vài phút nữa, cánh cổng sẽ mở ra. Anh cần phải giảnh được chiến thắng ở đây và biến toàn bộ chiến binh của kẻ thù thành Chiến binh bóng tối của mình.
Đó sẽ là dấn ấn đầu tiên của anh ấy trong cuộc chiến này.
Không khí xung quanh đang náo nhiệt ngay lập tức trở nên chết lặng trước sự xuất hiện của Đội quân bóng đêm. Tất cả họ đều có thể cảm nhận được điều đó - rằng họ sắp phải đối mặt với những kẻ thù ghê gớm. Sự lo lắng nặng nề bắt đầu đè xuống vai những Thợ săn đang chờ đợi.
"Ực"
Jin-Woo nuốt nước bọt.
Trong số tám đội quân, những kẻ nào sẽ bước ra khỏi cánh Cổng này?
Chính lúc đó.
"Đức Vua..."
Bellion thông báo cho chủ nhân của mình rằng thời gian đã đến. Jin-Woo khẽ trả lời:
"Ta biết."
Liu Zhang đứng ngay gần đó và chứng kiến Jin-Woo trò chuyện với triệu tập của mình, y như nói với một đồng đội. Anh ta tròn mắt ngạc nhiên.
"Anh có thể trò chuyện với chiến binh do anh triệu tập??"
Ngay thời điểm đó, Ber nhận thấy Liu Zhang đã đến sát Jinwoo một cách không cần thiết. Trong chớp mắt, Vua kiến đã lao tới và chặn đường Thợ săn Trung Quốc.
"Grrr..."
Một luồng sát khí mạnh mẽ tuôn ra từ cơ thể Ber.
"Được rồi, không sao đâu!!"
Liu Zhigeng vừa nao núng vừa ngạc nhiên và vội vã lùi lại.
Chứng kiến cảnh tượng này, Jinwoo táng một phát vào gáy Ber
"Này, anh ấy là một đồng minh của ta."
Beru cúi đầu và bước sang một bên. Jin-Woo xin lỗi thay người lính của mình.
"Xin lỗi vì điều đó. Cậu ta hơi sốt ruột vì trận chiến sắp tới".
"Không sao, không sao".
Ngay lúc đó, Liu Zhigeng quyết định sẽ không nhìn Jin-Woo bằng logic thông thường.
Bởi vì anh ta có một linh cảm mãnh liệt rằng, anh ta không bao giờ có thể dùng logic thông thường để tìm hiểu Thợ săn Hàn Quốc này.
Chính lúc đó.
"Cổng mở ra rồi !!"
Có người hét to. Tất cả mọi người đều hướng mắt lên trời.
Ánh sáng chiếu vào đôi mắt Jin-Woo hiên biến đổi.
Ngay khi người lạ mặt đó hét lên, cái miệng khổng lồ của Cổng đang từ từ mở ra. Sự căng thẳng nghẹt thở bắt đầu siết chặt trái tim của những người đứng bên dưới cánh Cổng.
Tuy nhiên, mặc dù Cổng đã mở hoàn toàn, không có gì xảy ra.
Người ngạc nhiên nhất trong đám đông là Jin-Woo.
Anh tập trung các giác quan của mình nhưng phát hiện ra rằng không có một sự hiện diện nào khác. Chỉ có một mình Cổng trơ trơ ở đó.
Có nghĩa là, cánh Cổng đặc biệt này trống rỗng.
'Cái quái gì thế?!'
Một cơn ớn lạnh đột ngột lướt qua sau gáy Jin-Woo.
'Có lẽ nào...'
Jinwoo đã bỏ qua một khả năng, và mãi đến bây giờ; anh mới đột ngột nghĩ đến. Và điềm báo đáng ngại dần biến thành một điều chắc chắn khi thời gian tiếp tục trôi qua.
"Huh?"
Các thợ săn cũng bắt đầu nhận ra rằng có điều gì đó không ổn ở đây.
Liu Zhang quay lại nhìn một Thợ săn đứng bên cạnh anh ta và gấp gáp hỏi:
"Những địa điểm khác thì sao?"
Có vẻ như tình huống tương tự cũng xảy ra ở các địa điểm khác. Họ nói rằng đến giờ phút này vẫn không có gì xảy ra.
"Lẽ nào, tất cả những cánh cổng này đều trống rỗng?"
"Chúng đang ở đó".
Đầu Liu Zhang xoay về phía giọng nói vừa phát ra. Ánh mắt anh dừng lại ở Jin-Woo.
Thế nhưng, khuôn mặt của Thợ săn Hàn Quốc đang căng thẳng đến mức đáng sợ, khiến Liu Zhang đờ ra và không dám nói gì nữa.
'Anh ta xấu hổ vì đã đoán sai ư?'
Không.
Một người sở hữu sức mạnh cỡ đó, chắc chắn sẽ không bận tâm đến những chuyện như thế.
Ngay cả Liu Zhang cũng không dám đến gần Jin-Woo, đơn giản vì anh cảm thấy run rẩy trước những cơn sóng ma lực cuồn cuộn trong những cảm xúc của Thợ săn Hàn Quốc.
"Tôi đã phạm sai lầm rồi..."
Nhận ra rằng mình đã phán đoán sai, Jin-Woo cắn môi dưới.
'Tại sao mình lại….'
Anh đã quá ngạo mạn và coi các Hoàng đế chỉ là những kẻ não cơ bắp.
'Lẽ nào... Họ đã biết rằng mình sẽ tận dụng năng lực của Đội quân bóng tối?"
Nếu tính toán của anh ấy là chính xác, thì....
Jin-Woo ngẩng đầu lên, nhanh chóng đi ngang qua Liu Zhang và hỏi người Thợ săn phụ trách việc liên lạc.
"Thế còn Canada ??"
"Vâng?"
Không thể kìm nén sự kích động của mình, Jin-Woo gắt lên.
"Hãy nói cho tôi biết những gì đang diễn ra ở Canada !!"
***
Cùng thời gian đó, cánh Cổng cũng mở ra ở Canada.
Thật kỳ lạ.
Giống như tại các địa điểm khác, không có gì xảy ra.
Các thợ săn đang tràn ngập tinh thần chiến đấu, nghiêng đầu và nhìn nhau trong sự bối rối.
"Cái gì?"
"Không phải một đội quân quái vật hung hãn sẽ xuất hiện sao?"
"Cái tên Sung Jin-Woo đó đã bịp chúng ta, phải không?"
Chính lúc đó.
Jay Mills phát hiện ra một thứ kỳ lạ ở đằng xa và nhanh chóng hét lên với những Thợ săn khác.
"Im lặng!"
Là Thợ săn mạnh nhất ở đây, lời cảnh báo của anh ta mang một luồng năng lượng ma thuật mạnh mẽ, khiến các Thợ săn khác phải im miệng.
Bây giờ, mọi thứ xung quanh đã trở nên im lặng một lần nữa. Jay Mills bắt đầu nhìn chằm chằm vào Cổng.
Đúng như anh ta nghi ngờ.
Một thứ gì đó hình người, đang nhàn nhã hạ xuống.
Đó là thứ duy nhất bước ra khỏi Cổng.
"Không. Đó không phải là con người. Chỉ là một thực thể hình người".
Sau khi xác nhận rằng "thứ đó" đã nhẹ nhàng hạ cánh xuống, Jay bước lên phía trước. Anh ta ngăn những Thợ săn khác lại, không để mọi người xông lên.
"Ực"
Jay vô tình nuốt nước bọt sau khi cảm nhận được sự căng thẳng nặng nề này trong không khí.
Càng đến gần, anh ta càng thấy rõ đối thủ của mình. Đó là một người đàn ông trung niên với mái tóc và bộ râu màu đỏ sẫm.
Người đàn ông này mặc áo giáp kim loại lộng lẫy, được pha trộn bắt mắt giữa màu bạc và màu đỏ, bao phủ từ cổ xuống tận ngón chân.
Cuối cùng Jay cũng đến đó và nhìn chằm chằm vào người đàn ông lạ mặt này.
[Ngươi có phải là vua của nơi này không?]
Mặc dù người đàn ông bí ẩn này không mở miệng, nhưng giọng nói của anh ta vang lên trong đầu Jay.
Tự nhiên, Jay có thể hiểu ý nghĩa của những từ này như thể đó là tiếng mẹ đẻ của anh.
Trái tim Jay đập thình thịch.
"Mình biết mà! Mẹ kiếp. Mình biết những thứ này sẽ xuất hiện mà"
'Đó là lý do tại sao thằng khốn Sung Jin-Woo kia có thể biến tất cả những ma thú trog cánh cổng kia trở thành thú cưng của hắn. Chúng đã bí mật liên lạc với nhau như thế này đây!'
'Thằng chó đó đã nói dối cả thế giới, mẹ kiếp. Mình biết ngay mà!!'
Jay tin rằng dự đoán của anh đã trở thành sự thật. Trái tim anh ta đập rộn ràng và khuôn mặt anh ta chìm trong niềm vui.
Không thể kìm chế nổi sự phấn khích của mình, Jay giơ nắm đấm lên cao. Những Thợ săn khác cũng giơ nắm đấm lên và cổ vũ anh ta mạnh mẽ.
'Chờ đã- !!'
Jay quay lại về phía người đàn ông bí ẩn một lần nữa.
Người đó đang lặng lẽ chờ đợi câu trả lời.
‘Bố mày hiểu rồi. Quy tắc ở đây là, con quái vật sẽ hỏi người đầu tiên mà nó thấy, rằng "ngươi có phải là vua không". Nếu câu trả lời là có, nó sẽ phục tùng người đó. Chắc cmn chắn luônnnn'.
Không rõ người đàn ông bí ẩn này là người hay quái vật nhỉ?
Jay Mills vừa nhìn kẻ đó, vừa mở miệng.
"Ta là ai ư?"
Anh ta là thủ lĩnh của tất cả các Thợ săn tập trung ở đây. Dù anh ta tự xưng là vua thì cũng hợp lý thôi, phải không?
Jay lên tiếng với sự tự tin mạnh mẽ.
"Phải. Ta là vua".
Trans: Moon nhóm Moonsnovel
Edit: Linye nhóm Moonsnovel
Team MoonsNovel mới add thêm số điện thoại ví Momo để các bạn có thể donate cho team. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình!
Rip cháu nó
ReplyDeleteHỏi ai là vua để đập trc chứ có j đâu :))
ReplyDeleteRIP cháu Jay :))
ReplyDeleteJay ơi là jay sao cháu lại làm thế cụ jin còn đang đi du lịch bên trung mà
ReplyDeleteHe fuck up
ReplyDeleteÓc chó rồi
ReplyDeleteMột phút mặc niệm cho Jay không phải Park
Jay nhọ =]]]
ReplyDeleteÔi địt. Cái kết cho kẻ tỏ vẻ nguy hiểm.
ReplyDeletetự hủy à thằng nhok :D
ReplyDelete