Khát vọng trở về - Chương 66: Thương thủ Ma năng - Phần 1


Tất cả những gì Seol mong muốn khi đến đền thờ lần này, là được thăng cấp.

Có tới ba ‘lợi ích' khi cậu được thăng cấp. Đầu tiên, cậu sẽ được thưởng một số ‘điểm’ để cải thiện thể chất của mình.

Nếu cậu thăng từ Cấp 0 lên 1 cậu sẽ được 1 điểm. Nếu cậu lên Cấp 2, sẽ được 2 điểm. Tương tự như thế, cậu sẽ được thưởng thêm 3 điểm khi đạt tới Cấp 3.

Nói cách khác, nếu trở thành một Thương thủ cấp 3, cậu sẽ có 6 điểm trong tay.

Lợi ích thứ hai, là cậu có thể học được những chiêu thức mới tương ứng với cấp của mình.

Thứ ba là, mọi hành động của cậu trong tương lai sẽ suôn sẻ hơn một chút. Một Chiến binh ít nhất cũng phải đạt Cấp 3 nếu muốn tham gia vào bất kỳ nhóm nào. Hoặc ít nhất phải có đồ xịn, mà đó lại là một câu chuyện khác.

Mấy điều đó khiến cậu ong cả đầu.

Đứng trước những lựa chọn đau đầu này, bất giác cậu nhớ về thời gian còn ở trong Vùng trung lập. Lần đầu nhìn thấy tờ danh sách vật phẩm của của hàng VIP, lòng tham nổi lên và cậu đã gạt bỏ mọi rủi ro rồi chọn lấy một nhiệm vụ ‘Khó'.

Kết quả là, suýt nữa cậu đã phải bỏ mạng vì lựa chọn vội vàng đó.

Và giờ, cậu cũng đang mờ mắt vì muốn thăng cấp nhanh chóng.

Trái tim Seol run lên, cậu cảm giác như thể mình đang đi vào vết xe đổ trong quá khứ.

‘Minh không thể vội vàng.’


Đúng vậy, vấn đề này cần phải được cân nhắc thật kỹ. Tương lai cậu tươi sáng hay mờ mịt, phụ thuộc rất nhiều vào lựa chọn sắp tới.

Seol Jihu xiết chặt cậy thương mà Teresa tặng cho cậu. Cảm giác mát lạnh nhanh chóng len qua từng thớ thịt trên người, làm dịu đi cái đầu đang bừng vì căng thẳng và lo lắng.

Cuối cùng, cậu hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh và tính toán thật cẩn thận.

‘.... Đầu tiên là về số điểm kia.’

Nếu bắt buộc phải nâng cao chỉ số thể chất, thì cậu chỉ cần dùng Thánh dược là được. Tuy nhiên cậu lại không muốn dùng chúng, bởi cậu nhớ rõ lời khuyên của Agnes. Cô ấy đã chỉ ra cho cậu thấy rằng, chỉ cần rèn luyện chăm chỉ thì cậu có thể phát triển được vô hạn. Chẳng có lý do gì để lãng phí tiềm năng phát triển mạnh mẽ của mình để đi nhờ cậy vào thuốc thang hay điểm thưởng quý giá.

Chưa kể, cậu sẽ cần khá nhiều điểm để thăng tiến mấy chỉ số kia.

Để nâng từ ‘Cực thấp' lên ‘Thấp' thì chỉ cần một điểm, nhưng từ ‘Thấp' lên ‘Trung bình' thì phải mất tới hai điểm. Từ ‘Trung bình' lên ‘Cao' mất ba điểm, và từ ‘Cao' lên ‘Đỉnh cao' cần những bốn điểm.

Tuy nhiên, Thánh dược không cần biết chỉ số đó đang ở mức độ nào mà cứ thế trực tiếp thăng nó lên thêm một bậc. Nghĩa là, khi chỉ số ở mức cao thì dùng chúng có lợi hơn rất nhiều.

Đó là lý do vì sao Agnes từng nói: "Sự cách biệt sẽ ngày càng rõ rệt khi thời gian trôi qua".

‘Còn kỹ năng mới thì sao...?’


Điều này cũng tương tự. Agnes nói rằng cậu nên học những chiêu thức cơ bản bằng cách luyện tập, hơn là vội vã dùng điểm thưởng.

‘... Vậy còn chuyện công việc?’

Cậu đã được nhận vào Carpe Diem rồi mà, đâu cần phải lo chạy rông tìm việc nữa?

[Fufu. Fufufu.]

Gula bật cười..

Seol cảm thấy xấu hổ vì bao nhiêu tính toán của mình đã bị vị thần nhìn thấu. Nhưng cậu thấy chuyện này không tệ cho lắm. Không biết từ khi nào, cậu luôn cảm thấy có một bàn tay vô hình đang nhhẹ nhàng xoa xoa đầu mình. Giống như cậu ấy đã được khen ngợi vì rất tỉ mỉ và chu đáo.

"Thưa thần Gula."

[Hm?]

"Con muốn biết sự khác nhau giữa một Thương thủ ma thuật và Thương thủ ma năng."

[Trăm nghe không bằng một thấy. Bây giờ, con mở mắt ra đi.]

Seol làm theo, và ngay lập tức, xung quanh cậu bỗng tối sầm lại. Một chuyện kì lạ đã xảy ra ngay trước mắt Seol. Một cái ‘màn hình' lớn từ đâu xuất hiện, y như một rạp phim nào đó, chỉ khác là không hề có chút âm thanh hay tiếng động nào.

Người đang đứng chính giữa màn hình, là Seol Jihu. Cậu ta  đứng trên đỉnh một ngọn đồi, khinh miệt  nhìn hàng trăm kẻ địch đang lao về phía mình.

Cậu khẽ mở miệng và chầm chậm giơ tay trái lên. Bốn vòng tròn ma pháp lập tức được hiện lên trên không trung, chúng bắt đầu quay tít và ngày một lớn dần thêm.

Không lâu sau, gã Seol trong màn hình hạ tay xuống vởi vẻ quyền uy. Hàng trăm cây giáo bằng sấm sét trút xuống như mưa lên đầu kẻ thù. Khi chạm vào mục tiêu, chúng lập tức phát nổ, tạo ra một khung cảnh bi tráng.

Sau đòn tấn công khủng bố đió, chỉ non nửa kẻ địch sống sót sau cuộc công kích. Tuy nhiên, chúng vẫn liều mạng xông lên. Tiếc thay, vô số vòng tròn ma pháp khác từ trên trời hạ xuống bao quanh quanh Seol. Chúng chuyển từ sắc vàng sang xanh dương, như thể muốn bảo vệ chàng trai trong màn hình, chúng bắt đầu xoay tít.

Những vòng tròn ma pháp đó ngăn không cho bất kì đòn tấn công nào chạm tới Seol, đồng thời phu ra hàn khí băng giá.

Băng giá phủ đầy trên người kẻ thù, và lúc đó Seol Jihu mới hủy các vòng tròn ma pháp phòng thủ, và chuyển sang tấn công. Sử dụng cây thương trên tay, cậu bắt đầu đâm thẳng vào thân thể lờ đờ và đóng băng của kẻ thù. Chẳng mấy chốc, cậu đã diệt gọn tất cả.

[Có thể nói ‘Thương thủ ma thuật' là một chức nghiệp kép, hướng tới mục tiêu là kết hợp nhuần nhuyễn hai kĩ năng riêng rẽ.]

Giọng Gula vang vọng.

[Nghĩa là, tận dụng khả năng điều khiển ma thuật kết hợp với kỹ năng của một chiến binh, con có thể cân bằng giữa chiến đấu tầm xa và tầm gần một cách hoàn mỹ.]

‘Vậy thứ mình vừa nhìn là Thương thủ ma thuật sao?...’


Seol Jihu nuốt nước bọt và nhanh chóng gật đầu.

[Và bây giờ là...]

Quanh cảnh lại thay đổi một lần nữa. Lần này một bầy quái thú đang chạy điên cuồng trên thảo nguyên bát ngát cỏ xanh.

Có một điều khác biệt đáng chú ý so với cảnh trước đó, chính là Seol Jihu - cậu ta không đứng yên nữa. Cậu ta vẫn một mình, nhưng lại lao thẳng vào hàng ngũ quân thù.

Cậu ta giống như một con sư tử hung dữ với ánh mắt tràn ngập sát khí và khuôn mặt ngập tràn thịnh nộ. Sát khí tỏa ra mạnh đến nỗi, Seol Jihu đang đứng xem còn lầm tưởng rằng một cơn bão mạnh đang bùng nổ quanh Seol Jihu trên màn hình.

Hai bên đâm sầm vào nhau. Đang đứng xem, Seol Jihu cũng run rẩy theo bản năng, khi chứng kiến cú va chạm đáng sợ đó. Thế rồi, cậu há hốc mồm khi thấy cảnh tượng tiếp theo.

Từ điểm va chạm, hàng chục kẻ thù bị ném lên không trung. Tung hoành giữa hàng ngũ kẻ thù như một con hổ đói, Seol Jihu trên màn hình đã tung chiêu liên tục, như thể đang biểu diễn một vũ điệu chết chóc, Một luồng kiếm khí dài nhiều mét bùng nổ từ mũi thương, quét đến đâu là quân thù rụng rơi lả tả..

Và khi ánh sáng hủy diệt đó quét qua chiến trường, mọi kẻ thù đều bị chém làm đôi. Vẫn chưa hết. Một kẻ thù đã gặp may mắn sống sót. Nó cố gắng tấn công Seol từ điểm mù, nhưng...

'!!'

Seol Jihu trên màn hình bỗng biến mất. Không, thực ra, anh ta đã bay lên. Seol Jihu đứng xem đã chú ý rất kỹ, nhưng vẫn không thể nắm bắt được chuyển động đó.

Seol Jihu trên màn hình đã vung ngọn thươnggiữa không trung và giết chết kẻ thù cuối cùng, rồi nhẹ nhàng đáp xuống đồng cỏ đầy xác chết. Trong chớp mắt, chiến trường đầy ắp quân thù đã bị quét sạch. Đó thực sự là một sức mạnh thần thánh.


[Lúc ở Phòng thức tỉnh, con nói rằng mình muốn bước đi trên con đường của Chiến binh.]

Màn hình biến mất sau đó, và tầm nhìn của cậu đã được khôi phục.

[Tăng cường khả năng chiến đấu của một Chiến binh, dựa trên các thuộc tính vật lý của chính mình, kết hợp thêm hiệu ứng khuếch đại của mana - đó là Thương thủ Ma năng].

Seol Jihu nghẹn lời.

[Ta nhắc lại một lần nữa. Lượng mana của con hiện tại, đã vượt xa hầu hết các Chiến binh cấp cao. Khi con thăng tiến lên ngang cấp với họ, con sẽ đạt được sức mạnh siêu phàm mà không Chiến binh bình thường nào dám mơ tới.]

Cuối cùng, câu chuyện đã quay lại chủ đề chính. Hướng tới sức mạnh tổng hợp hoàn hảo của hai nguồn sức mạnh khác nhau và cố gắng bắt hai con chim cùng một lúc, hoặc đơn giản là chọn lấy một thứ,  gọt dũa đến mức vượt qua logic thông thường.

"Con đã quyết định rồi, thưa Thần Gula"

Sau một thời gian dài cân nhắc, cuối cùng Seol Jihu đã đưa ra quyết định của mình.

[Tốt lắm, ta cũng mong thế.]

Dường như Nữ thần đã đọc được suy nghĩ của Seol vì Gula đã trả lời cậu ngay lập tức.

[Ta hỏi con lần cuối. Con sẽ không hối hận về quyết định của mình chứ?]

"Không, chắc chắn là không"

Seol cũng lập tức trả lời.

[Trong trường hợp đó, mọi chuyện đã được định đoạt]

Bàn tay dịu dàng của Nữ thần đã thu lại.

Sau một khoảng tĩnh lặng, giọng nói của Gula tiếp tục vang lên.

[Nhân danh Gula, ta sẽ trao tặng chức nghiệp Thương thủ Ma năng cấp 2 cho Seol Jihu. Ta mong đợi con sẽ làm nên những chiến công phi thường, xứng đáng với chức nghiệp có một không hai này.]
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment