Một chàng trai bước ra từ lối đi dưới lòng đất. Đây là "Chika-ho", hầm ngục lớn nhất của Hokkaido ở Sapporo. Anh nhìn xung quanh trước khi khẽ thở dài.
Người duy nhất có thể vào dungeon là những mạo hiểm giả, công việc mà hầu hết mọi người mong muốn.
Trong khu vực lân cận lối vào "Chika-ho", có rất nhiều cô gái với đôi mắt sắc bén, đang chờ đợi ý trung nhân.
Phải, họ đang chờ đợi các mạo hiểm giả xuất hiện.
Nếu một mạo hiểm giả nam và độc thân xuất hiện, chắc chắn các cô gái sẽ vồ lấy anh ta.
Tuy nhiên, hình bóng chàng trai này không phản chiếu trong ánh mắt của họ. Thậm chí họ còn không chú ý đến anh ta.
Hmmm, không phải vì anh ta xấu trai đâu. Chỉ là...
Sự hiện diện của chàng trai này quá mỏng manh.
Trên internet cũng vậy.
Anh ta lập một blog trê mạng xã hội Mạo hiểm giả., nhưng bài viết về những cuộc phiêu lưu của anh ta trên không thu hút được nhiều view.
Anh ấy đã không nhận được bất kỳ bình luận nào, dù anh ta rất chăm chỉ viết blog.
Lượt xem trang của anh ta chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Và đó là những người vào nhầm trang web.
Họ nhanh chóng quay lại mà không đọc bài viết trong đó.
‘Có vẻ như mình không thể nổi bật, dù mình đã trở thành một mạo hiểm giả’
‘Đúng là một sự thật phũ phàng’
‘Cuối cùng, không ai biết đến sự tồn tại của mình hôm nay, mặc dù mình đã chậm rãi đi qua quảng trường công cộng’
Anh ta - người muốn được chú ý - bước đi chậm chạp và uể oải.
Như mọi khi, không ai nhận thấy tốc độ chậm chạp của anh.
Chuyện này không vui chút nào…
Chàng trai đó.
Karaboshi Haruki, lại thở dài nặng nề.
“Về nhà thôi”
*****
Khoảng năm năm trước, sự tồn tại của dungeon đã được xác nhận.
Một số quốc gia sống sót - bao gồm G8 (tám quốc gia tiên tiến), và những nước khác đã sụp đổ.
Nó bao gồm G8 (tám quốc gia tiên tiến) và tạo ra sự phân chia giữa ánh sáng và bóng tối.
Tại sao một hầm ngục sinh ra và làm thế nào nó xảy ra?
Ngay từ đầu, dungeon là cái gì?
Các quốc gia còn tồn tại hiện đang nâng tổng sức mạnh và cải thiện nghiên cứu phân tích của họ.
Nhật Bản bị ảnh hưởng bởi thảm họa, tương tự như phần còn lại của thế giới.
Chúng tôi đã có một nền hòa bình tạm thời vì các anh hùng đã tạm thời đàn áp được quái vật.
Trong thời gian xảy ra hỗn loạn, một nghề nghiệp gọi là "mạo hiểm giả" được sinh ra.
Những nhà thám hiểm đủ tiêu chuẩn đã mạo hiểm mạng sống của họ bằng cách khám phá dungeon và đánh bại quái vật.
Với mọi người, có nhiều lý do để mạo hiểm cuộc sống của họ.
Bởi vì người thân và những người quan trọng của họ đã bị giết bởi quái vật.
Bởi vì họ khao khát trò chơi nhập vai (RPG).
Bởi vì họ có thể nhắm đến vận may.
Trong những năm gần đây có một lý do như là vượt trội trong việc tìm kiếm việc làm.
"Vì mình là một nhà thám hiểm tích cực, mình có đủ tự tin để thích nghi trong môi trường khắc nghiệt!"
Thay vì làm lụng vất vả như một nô lệ trong công ty đen, bạn ccó thể dấn thân vào dungeon.
Bên cạnh dungeon, một số người đã đánh thức những khả năng đặc biệt chưa từng tồn tại.
Ví dụ, một số người có được khả năng tạo ra kiếm khí.
Một số người khác có được khả năng giám định các vật liệu và vật phẩm không xác định được phát hiện trong dungeon.
Họ gọi khả năng đặc biệt đó là "bản mệnh".
Nói cách khác, họ đã đến dungeon để tìm kiếm sứ mệnh của họ, khát vọng của họ.
Những nhà thám hiểm mạo hiểm mạng sống của họ để tìm kiếm giấc mơ và hy vọng trong dungeon.
Hiện tại, các hoạt động mạo hiểm giả đã trở thành ngành công nghiệp lớn thứ tư tại Nhật Bản.
*********
Karaboshi Haruki lái chiếc xe của mình bất chấp sự mệt mỏi sau khi khám phá dungeon, đến nhà của anh ta ở nông thôn.
'Karaboshi - ngôi sao bay lơ lửng trên bầu trời. Nó thực sự là một họ đẹp. '
'Haruki - sự tỏa sáng trong trẻo.'
'Tên mình ổn quá đi chứ.'
'Tuy nhiên, mình tiếp tục bị gọi là Air từ trường tiểu học vì sự kết hợp giữa những thứ đó.'
‘mình thực sự không thích nó’
'Vì thế, họ sẽ nói "Eeh? Air có ở đây không?" ngay cả khi mình tham dự bữa tiệc nhậu. '
'.....Thật là một sự mỉa mai.'
'Mặc dù mình đã ở trước mặt họ,
"Bạn đã bao giờ nhìn thấy Karaboshi chưa?"
"....... eh, ai?"
"Cậu ấy là một chàng trai trong lớp chúng ta ...."
"Hả? Chúng ta có một người như vậy à?"
“Hẳn là vậy vì tên cậu ta có trong danh sách, nhưng tớ chưa từng gặp cậu ta trước đây”, đó là những gì họ nói.
'Thật đớn đau trái ngang!'
Dù sao đi nữa, Haruki, người có sự hiện diện giống như không khí đã từ chức từ công ty in 1 tháng trước và trở thành một nhà thám hiểm chuyên nghiệp.
Để giải thoát bản thân khỏi danh hiệu Air, và mong muốn được mọi người chú ý.
Tuy nhiên, hiện tại anh vẫn là một người giống như không khí.
'Thành quả của cuộc đi săn hôm nay là 10.000 yên.'
'Chỉ đủ để trang trải chi phí vận chuyển.'
Anh dừng xe trước nhà và nhấc cửa sập của nhà để xe.
“......eh?"
Có một cái lỗ cỡ một chiếc xe hơi trong gara
"Có phải là sụt lún không? ...... nhưng, dường như không phải vậy."
Cầu thang dẫn từ lối vào của nhà để xe ra phía sau.
Đó không phải là sụt lún đất.
Tất nhiên, khi anh rời đi không có cầu thang như vậy.
Do đó, lỗ cầu thang hẳn là được hình thành khi Haruki trở về từ "Chika-ho".
'Đây có lẽ là một dungeon.'
“Không thể nào. Làm sao chuyện đó lại xảy ra ở nhà mình….”
Không có gì lạ khi một hầm ngục xuất hiện đột ngột mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.
"Một dungeon xuất hiện trong khu vực nhà" thường trở thành một chủ đề trên mạng xã hội Mạo hiểm giả.
'Ừm đúng, đây không phải chuyện chưa từng xảy ra.'
'Mặc dù vậy, nó cũng hiếm như trúng xổ số vậy.....'
Ở lối vào của dungeon, Haruki yếu ớt và quỳ xuống đất, mặc dù anh không biết khi nào quái vật sẽ xuất hiện ở nơi đó.
`Đôi vai anh khẽ run lên trong giây lát.
“Cái máy ủi tuyết của tôi…”
Máy ủi tuyết gia dụng trong nhà để xe đã biến mất cùng với sự xuất hiện của dungeon.
Vấn đề này quan trọng hơn cả sự xuất hiện của dungeon.
Ai cũng biết, mùa đông của Hokkaido rất đáng sợ.
Cho dù có bao nhiêu biện pháp đối phó, một số người chắc chắn sẽ trở thành nạn nhân. Thử thách của tự nhiên không dễ dàng.'
Trong một khu vực như vậy, dọn tuyết là vấn đề quan trọng nhất cho sự sống còn trong mùa đông.
Cách để giải quyết tốt nhất là sử dụng một cái máy ủi tuyết gia đình.
Ngôi nhà của Haruki ở nông thôn, và trang viên của anh ta gấp mười lần một tòa nhà.
'Tự dọn tuyết cho khu vực như vậy không gì khác ngoài một hình phạt khủng bố.'
'Giá của một cái máy là khoảng 300.000 Yen.'
'Trời ơi, mình đã tiết kiệm bao lâu mới mua được nó…’
Trong khi la hét và rơi nước mắt, anh nhìn chằm chằm vào thủ phạm đã cướp cái máy ủi tuyết của anh ta, vị cứu tinh ở xứ tuyết.
Ở lối vào, một hòn đá hình chữ nhật nằm trên bậc thang đầu tiên.
Kích thước của nó lớn hơn một bàn tay.
Độ dày khoảng một centimet.
Không, nó không giống một hòn đá cho lắm.
Nó quá nhẹ và gần như rơi xuống khi anh nhặt nó lên.
Bề mặt nhẵn.
"Như một chiếc máy tính bảng".
Đó là ấn tượng đầu tiên của Haruki.
Khi nhìn kỹ, anh thấy một hình vuông góc ở góc trên bên phải của nó.
“Có phải là một nút bấm không?”
Không suy nghĩ, Haruki chạm vào hình vuông.
*Flash*
Viên đá nhẹ nhàng phát sáng, trở thành một hạt sáng rồi đập vào ngực của Haruki.
"...... cái gì!?"
Phản xạ, anh đưa cả hai tay ra trước ngực. Nhưng chấn động không đến,
Anh mở to mắt lo lắng.
'Có vẻ như mình không bị thương.'
"...... cái gì vậy?"
Haruki nghiêng đầu nhận thấy rằng cảm giác của mình bị thoái hóa một cách kỳ lạ.
Anh cảm thấy ý thức của mình bị mắc kẹt.
Sau đó, một ánh sáng xuất hiện từ ngực anh trước khi biến thành một hòn đá hình chữ nhật trước mắt anh.
Haruki vội vàng nhìn hòn đá.
Trên bề mặt của viên đá giống như máy tính bảng, những chữ cái màu trắng mà trước đây không có.
Karaboshi Haruki (27)
Giới tính: Nam
Skill Point(s): 3
Class: Swordsman
+ Vitality
+ Strength
+ Agility
+ Technique
+ Intuition
+ Special
'……Lẽ nào... Đây là bảng kỹ năng?'
0 Comments:
Post a Comment