Thật khó bình tĩnh nổi khi nghe được những tiếng thông báo này.
Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi là là "Yeah, rốt cuộc mình cũng đã có thể thám hiểm Hầm ngục rồi!"
Ngay sau đó, tôi bắt đầu thắc mắc
"Hạng Đồng 9 là cao hay thấp nhỉ?"
"Thuốc hồi phục hạ cấp là gì?"
Những điều khác đã không còn chỗ để chen vào đầu tôi lúc này được nữa.
"Móa, làm choáng váng cả đầu. Đọc chậm chậm chút coi nào."
[Bạn có muốn kiểm tra hộp thông báo?]
"Hộp thông báo là gì vậy?"
[Là mục chứa những thông báo mà Kang Shin-nim đã nhận.]
"Ok, cho xem lại đi!"
Ngay khi vừa nói xong, một cửa sổ mở ra ngay trước mắt khiến tôi giật nảy mình, lật đật lùi về sau vài bước. Thật không ngờ, cái thứ này có thể xuất hiện đột ngột đến nỗi một kẻ có giác quan tinh nhạy như tôi cũng hoảng hồn.Nhưng sau đó, tôi nhanh chóng nhận ra nó không phải là thực thể. Thấy an toàn, tôi thở ra một hơi và lại gần xem xét.
"Thương gỗ Sắc Nhọn?"
[Hiện tại đang ở trong kho đồ của bạn. Có muốn xác nhận?]
"Làm sao mà xác nhận được?"
[Chỉ cần nói kho đồ là được.]
"Kho đồ...? Waoooh!"
Giống y như ban nãy. Một cửa sổ khác bật ra ngay trước mắt tôi.
Sự khác biệt là lần này cửa sổ không có chữ số gì cả, cũng dài và cao hơn. Có khoảng 10 ô trống cỡ nắm đấm ở cạnh nhau. Trong ô đầu tiên là một lọ thủy tinh với dung dịch màu đỏ bên trong, con số 5 được đặt ngay bên cạnh. Chắc đây là thuốc nước mà vừa nãy giọng nói kia nói đến. Ô thứ 2 có chứa một thanh thương gỗ nhỏ. Bất chợt tôi đưa tay ra muốn cầm thử theo phản xạ, và tay tôi xuyên vào trong cửa sổ trước mặt.
"Woah!"
Ngạc nhiên là tay của tôi không phải là xuyên qua không khí mà cảm giác cứ y như nó đang ở trong một cái hòm. Quờ quạng tay vì điều bất ngờ mới lạ, bất chợt tôi chạm vào một vật tròn dài, đây là... thương sao!?
Tôi tay nắm lại theo phản xạ rồi kéo tay ra khỏi cửa sổ. Quả nhiên, trên tay tôi là một cây thương gỗ với mui thương nhìn có vẻ rất sắc bén. Khi đang chăm chú quan sát, một cửa số nhỏ khác bật lên bên cạnh cây thương.
[Thương gỗ Sắc bén]
Độ bền - 70/70
Công kích - 10
Giới hạn sử dụng - Không
Ghi chú - Thương bằng gỗ thích hợp cho tân thủ dùng. Không có hiệu quả đặc biệt.]
"Hừm."
Nói thật thì tôi cũng chả hiểu mấy thông số này nghĩa là gì cả. Đối với một đứa chưa từng chơi game như tôi, thì cụm từ "vũ khi tân thủ" hay "vũ khí cơ bản" cũng chả khác gì tiếng nước ngoài. Nhưng ít nhât thì tôi biết đây là vũ khí và tôi có thể dùng nó. Thế là đủ rồi.
Sau khi dắt cây thương ra sau lưng, tôi chuyển sang kiểm tra thứ gọi là thuốc hồi phục hạ cấp này. Hồi phục 100 HP là sao?
Ngay lúc đó thì có giọng nói vang lên bảo tôi kiểm tra bảng thông số, tuy không biết là giọng của ai nhưng tôi nghĩ đó hẳn là một bà chị tốt tính, và theo như giọng nói hướng dẫn, tôi hô lên "Kiểm tra thông số".
----------------------------
[Tên: Kang Shin Chủng tộc: Con người Giới tính: Nam
Nghề nghiệp: Không
Danh hiệu: Không
Bậc: Đồng 9
Lv: 1
HP: 240/240 MP: 0
Sức mạnh: 18 Nhanh nhẹn: 16 Thể chất: 17
Trí tuệ: 5 Ma lực: 0 Sức hút: 7 May mắn: 10
Kỹ năng:
- Võ kỹ [Cấp thấp] - (Lv4)
- Thương pháp [Cấp thấp] - (Max)
- Thương pháp [Cấp trung] - (Lv 3)
----------------------------
Huh, sao lạ vậy. Tận hai số 0 thế kia?
Mà, chỉ số Sức mạnh của tôi là 18 nhưng chỉ số Trí tuệ lại chỉ có 5. Thế này thì chỉ số sức mạnh của tôi quá cao hay trí tuệ tôi quá thấp vậy?
"HP với MP là gì vậy?"
[Lượng HP đại diện cho tỉ lệ sinh mạng của bạn. Khi bị quái vật tấn công thì HP của bạn sẽ giảm xuống. Nếu bị tụt về không thì bạn sẽ bị trục xuất khỏi ngục. Trong tinh huống bị trục xuất thì bạn sẽ không thể vào lại ngục trong vòng 1 tuần.]
[MP đại diện cho lượng mana của bạn. Mana dùng để niệm phép hay kích hoạt kỹ năng. Cũng còn được gọi là Khí.]
"Khí!"
[MP của bạn có giá trị 0, nói cách khác, bạn không có khí.]
"Làm sao để có khí được?"
[Những thám hiểm giả đến từ các thế giới khác ngoài Trái đất thường đã có sẵn các phương thức luyện tập tích tụ Khí vào trong cơ thể họ. Và những người đã có Khí rồi cũng có thể tăng lượng Khí của mình lên qua việc dọn sạch các Hầm ngục và lên cấp.]
"Lên cấp?"
[Vấn đề đó sẽ được giải thích sau này. Tuy nhiên tóm lại là vào lúc này không có cách nào để Kang Shin có được MP.]
"Vậy rốt cuộc làm sao để có được?"
[Bạn cần phải nhận được phương thức tu luyện Khí.]
"Làm sao để nhận được thứ đấy?"
[Bạn có thể mua tại Floor Shop bắt gặp tại tận cùng mỗi tầng dungeon. Xin chú ý là chỉ có thể mua mặt hàng này tại Floor Shop từ tầng 10 trở lên và giá của chúng cũng rất cao.]
"Tầng 10 sao! Chỗ này đang là tầng 1. Vậy chỉ cần phải leo lên đến tầng 10 là được đúng không?
[Đúng vậy.]
"Vậy thứ đó giá bao nhiêu? ... Có đến 50000 won không?
Lúc này tôi đang ở năm 3 trung học và được cho 10000 won tiền tiêu vặt hàng tháng, 50000 won là một khoản tiền lớn rồi. Trong khi còn đang suy tính thì giọng nói trả lời.
[Bạn không thể mua các mặt hàng tại Floor Shop bằng loại tiền tệ won. Bạn chỉ có thể mua bán bằng gold hay những thứ rơi ra từ quái vật trong dungeon.]
"Gold!"
Được rồi, vậy là có hy vọng! Theo như những gì tôi hiểu thì quái vật trong dungeon này sẽ rơi ra gold khi tôi hạ chúng. Khi tôi hạ hết tất cả quái thì sẽ được lên tầng tiếp theo. Và khi đến cuối tầng 10 thì tôi có thể mua được cách tu luyện mana từ nơi gọi là Floor Shop. Sau đó tôi sẽ tu luyện ra Khí! Đồng thời như vậy cũng sẽ hoàn thành được ước mơ của lão cha luôn.
Bỗng nhiên tôi thấy thán phục bộ não của mình. Không ngờ bộ não cơ bắp không có nếp nhăn của tôi có thể suy xét ra những vấn đề này nhanh như vậy.
Đương nhiên, đầu óc của tôi còn chưa đủ khả năng để nghĩ đến những vấn đề như 'Nếu là dễ như vậy, lão cha phải đạt được từ lâu rồi chứ.'
Chỉ số thông minh của tôi chỉ là 5 mà. Mãi đến vài năm sau tôi mới biết các trị số trung bình khi ở lv 1 là 10. Nghĩa là trí thông minh của tôi chỉ bằng một nửa so với người thườngLúc này tôi còn quên luôn mục đích trở thành mạo hiểm giả của mình lúc ban đầu là gì, chỉ băn khoăn tìm hiểu cách thức tu luyện Khí.
Tôi lên tiếng hỏi bà chị rằng, bây giờ tôi muốn bắt đầu thám hiểm thì phải làm như nào.
Bà chị tốt bụng bảo rằng chỉ cần nói câu 'Bắt đầu thám hiểm' là được.
Thế là, tôi ngoan ngoãn làm theo.
"Bắt đầu thám hiểm!"
Ngay đó, mọi cửa sổ đang vây xung quanh biến mất trong khoảnh khắc và tôi cảm thấy bầu không khí âm u bao trùm xung quanh mình. Các bó đuốc phụt tắt chỉ còn lại duy bó gần với tôi nhất còn cháy. Nhưng nhờ đã quen với việc phải đi đây đó khắp thế giới cũng lão cha nên chút bóng tối này hoàn toàn không ảnh hưởng gì đối với tôi. Tuy nhiên, cảm giác như kim châm trên da mà tôi cảm nhận lúc này thì... Bỗng, tôi nhận thấy sự xuất hiện của thứ gì đó đến gần.
Tôi đưa thương gỗ lên và vào thế phòng thủ. Có vẻ như thứ ngay phía trước tôi lúc này giống như một con anaconda trong rừng Amazon mà tôi đã từng đối mặt trước kia...!
Sss,sss. Tôi nuốt ngụm nước bọt khi cảm thấy chúng đã trườn đến phía tôi từ mọi phía. Tôi tự hiểu rằng bắng sức mình thì không đủ để đánh bại một con anaconda được. Lúc trước, tôi phải đánh lạc hướng còn lão cha tấn công từ góc chết mới vừa đủ đánh bại con Anaconda ở rừng Amazon. Nhưng lúc này lại đến cả một đám? Một mình đối mặt với chúng? Sao có thể cam lòng khi vừa trở thành thám hiểm giả sau bao nhiêu năm chờ đợi nhưng vừa bước chân vào dungeon được vài phút đã tử ẹo rồi!
Với ý nghĩ như vậy, tay tôi siết lấy thanh thương càng chặt hơn. Chúng dần hiện ra từ bóng tối, và... mắt tôi trợn tròn lên vì...
"Uwaaaa...ah?"
Dài 50cm rộng 30cm. Cái thứ trông như pudding đó với bộ dạng rất cố gắng đang bò về phía tôi. So sánh thứ này với Anaconda... Tôi bỗng cảm thấy có lỗi với con Anaconda. Thậm chí không biết đám này có thể gọi là động vật không nữa. Tôi đâm vào một con thử xem thì thương xuyên qua luôn.
[Bạn nhận được mảnh vỡ Slime.]
[Bạn nhận được 1 gold.]
Rồi nó nổ bụp một cái. Tôi sững người trong giây lát, nhưng ngay sau đó đã gào toáng và nhảy cẫng lên.
"Yà Hú ú ú ù u! Mình đã là mạo hiểm giả đích thực rồi!"
Tấm màn che sân khấu vào giờ phút này được kéo lên cho nhà thám hiểm Hầm ngục Kang Shin đi vào huyền thoại!
...Tôi đã ngây thơ nghĩ như vậy trước khi hiện thực tàn nhẫn nhanh chóng chạy đến đập vào mặt.
Và đó là lúc tôi đi đến tầng 3 sau khi qua đám ong mật ở tầng 2. So với tầng 1, 2 khá đơn giản thì đám goblin tầng 3 đã đem đến cho tôi nhiều phiền phức.
Lần đầu, tôi còn chẳng nhận ra tại sao HP của mình tụt về 0 và bị đá đít ra khỏi ngục. Đương nhiên sau đó tôi không vào được dungeon trong một tuần liền. Tuần tiếp theo, sau khi nghiến răng bước vào tầng 3. Rồi tôi mới biết tại sao mình tèo. Phi tiêu độc. Đám Goblin đã bắn tiêu độc và khi trúng tiêu tôi đã hoàn toàn không còn cảm nhận về xúc giác nữa.
Bình thường khi bị quái vật đánh trúng cũng đau như khi bị lão cha đánh vậy. Nhưng nếu bị trúng tiêu độc gây tê liệt đó thì tôi sẽ chẳng còn chút cảm giác đau đớn nào nữa. Không có cảm giác đau đớn nguy hiểm hơn người ta tưởng nhiều. Vì có cả đám chúng nó, khó mà có thể né tránh hết tiêu độc được. Kết quả là tổng cộng tôi đã phải về làng dưỡng sức trong cả tháng trời. Cuối cùng tôi đành phải quay qua hỏi lão cha cách đối phó với lũ goblin.
"Cha, đám goblin cứ phóng tiêu độc vào con thì phải làm sao giờ?"
"Hử, mầy lên tầng 3 rồi cơ à? Còn chưa tới 3 tháng mà."
"Nhanh sao?"
"Thằng cha mầy đây mất cả năm mới lên được tầng 2 ."
Có vẻ như lão cha vẫn chưa thức tỉnh trực giác và không cảm nhận được lũ slime bò đến vậy nên lão mới mất cả năm để qua tầng. Mỗi lần chết lại mất một tuần không vào được nên cũng chẳng lạ khi mất cả năm trời. Tôi cũng đang tốn cả tháng trời dậm chân tại chỗ đây chứ khác gì.
"Vậy mầy lv 3 rồi hả?"
"Chuẩn đét."
Khi dọn sạch một tầng ngục thì sẽ lên 1 lv và được 5 điểm trạng thái. Bạn có thể tùy ý tăng vào Str, Dex, Cons, Int hay gì đó thì tùy. Vì tôi đang rất không vừa ý điểm Int-trí tuệ của mình chỉ có 5 nên đã cộng tất cả điểm vào Int khi lên lv 2. Nhờ đó, xem ra lúc này trí thông minh của tôi cũng ngang với một người bình thường rồi.
Đương nhiên, dù đã tăng chỉ số thông minh lên rồi nhưng bởi vì tôi đã sống như ẩn sĩ tách biệt với thường thức thế giới hiện đại từ nhỏ đến giờ và còn rất ngây thơ với hiện thực nên tôi vẫn nghĩ rằng mình có thể dễ dàng lên tầng 10. Tôi cũng đã thử tăng thêm điểm vào chỉ số magic lúc lên lv 3 nhưng không được nên nó vẫn là số 0 tròn trĩnh. Tôi đành phải thêm 2 vào Str, 2 vào Dex và 1 vào Cons.
"Thế thì, mầy cũng phải kiếm được kha khá tiền rồi chứ?"
"Tiền?"
Tôi nghiêng đầu thắc mắc.
Tiền? Có gold, nhưng không tiền. Gold rơi ra từ quái trong hầm ngục thì liên quan gì đến tiền chứ?
Những điều cha vừa nói khiến tôi phải dỏng tai lên.
Home
chuong-moi-nhat-solo-leveling
novel-han-quoc
vo-han-ham-nguc
Vô hạn Hầm ngục - Chương 2: Bắt đầu thám hiểm
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
🤣🤣
ReplyDelete@@@, main ngây thơ quá r
ReplyDelete:))))))
ReplyDeletenão :))) tôi
ReplyDelete