Vô hạn Hầm ngục - Chương 5: Chết cả lũ

Tôi cảm thấy tốt hơn nhiều khi biết rằng mình đã đạp đổ cái lòng tự cao của cô ta. Ellos dường như đang thương cảm cho người đồng hương Palludia, đến để an ủi cô ta, rồi anh ta nhanh chóng vỗ tay để thay đổi tâm trạng.

“Vậy là không còn vấn đề gì với việc cậu Kang Shin tham gia tổ đội. Một khi cậu Kang Shin hoàn thành trận chiến với lũ Orc, chúng ta sẽ đi ngay.”

“Rõ”

“Đã hiểu”

“Trông cậy vào các cậu!”

“Trông cậy vào các cậu!”

Tôi chào hỏi các thành viên khác trong nhóm, rồi liếc sang Palludia. Mắt tôi chạm mắt cô ta khi cô ta ngẩng đầu lên, nhưng vì cô ta cứ lườm tôi nên tôi vội vàng nhìn sang chỗ khác. Bởi vì tôi không tiếp xúc với bất kỳ người khác giới nào ngoài em gái và mẹ, tôi cảm thấy lúng túng khi giao tiếp bằng mắt với các cô gái trong hơn 2 giây.

“Vậy thì vào trong thôi”

“Haa, hy vọng chúng ta sẽ thành công lần này”

“Không thể quay lại đây trong một tuần...thật tàn nhẫn”

Khi các thành viên trong nhóm lẩm bẩm và chuẩn bị tinh thần, Ellos từ từ đẩy cửa ra. Một cảnh tượng quen thuộc tràn ngập trong mắt tôi. Có mười bốn con Orc và Orc chúa ở sau cùng, đang cắn một miếng thịt.

Tên khốn, cứ ăn kiểu đó rồi ngươi cũng thành heo thôi. À khoan, ngươi vốn là heo rồi mà.

“Trận chiến bắt đầu! Chúng tôi sẽ giết những con Orc khác trước! Paul, cầm chân Orc chúa!”

“Tuân lệnh”

“Cô Palludia, hãy tập trung chữa trị cho Paul! Cô Esis, hỗ trợ Paul! Những người khác, chúng ta sẽ hạ từng con Orc một, bắt đầu từ bên trái!”

Tôi chạy ra ngoài.  Mặc dù lũ Orc tấn công tôi, không như tuần trước, tôi đã có đồng đội. Trong tổ đội này, chúng tôi có hai cung thủ. Một người nhắm vào Orc chúa và người kia nhắm vào lũ Orc tấn công tôi. Tôi tận dụng thời gian anh ta kiếm được cho tôi, lao ra cùng cây giáo và nhanh chóng xiên chết một con Orc.

“Tiếp theo!”

“Wow, làm tốt lắm, đồng chí!”

“Haaaap!”

“Guooooo!”

Khi các thành viên trong nhóm và tôi quyết liệt chiến đấu với lũ Orc tấn công, tiếng kêu của Chúa Orc vang lên khắp phòng. Nghĩ lại việc một mình chiến đấu chống lại hắn … tôi thật ngu ngốc.

Tôi có thể nghe thấy Paul, chiến binh đang chiến đấu với Orc chúa, phát ra vài tiếng càu nhàu.

“HP của tôi tụt nhanh quá! Cô Palludia!”

“Tôi biết rồi! Hồi phục!”

Không thể nào, đó có phải kỹ năng hồi phục có trong game không? Tôi vừa định quay lại để nhìn tận mắt thì tôi nhận ra nó có thể gây rắc rối cho người khác. Tôi quay lại với con Orc mà tôi đang đối mặt. Chết tiệt, tôi vừa tạo sơ hở cho nó tấn công!

“Hap!”

“Lại một đòn lấy mạng khác. Tôi chưa bao giờ thấy bất cứ thứ gì như thế!”

“Anh cũng có thể làm được mà!”

“Tôi không thể. Ah, một con nữa đến này!”

“Haaaaap!”

“Kuhahahaha! Orc, LÊN”

[Orc chúa  đã sử dụng ‘Warcry’! Tất cả các Orc được xóa mọi hiệu ứng tiêu cực! Tất cả các Orc tạm thời trở thành siêu thiết giáp. Sức tấn công của chúng tăng 50%!]

“Nhảm nhí! Một con Orc mà có thể sử dụng Warcry sao?”

Một nữ kiếm sĩ đang vung kiếm bên cạnh tôi hét lên và nguyền rủa. Cô là một trong những phụ nữ đến từ lục địa Luka của Palludia. Cô ấy đang sử dụng một thanh kiếm và có vẻ ngoài thanh lịch. Nhận ra rằng bạn thực sự không thể đánh giá một cuốn sách thông qua bìa của nó, tôi âm thầm tấn công bằng giáo của mình.

Tôi không biết siêu thiết giáp là cái gì, nhưng tôi vẫn có thể xiên chết lũ Orc chỉ bằng một đòn duy nhất. Khi tôi siêng năng giết chết con Orc thứ sáu của mình, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng hét của Ellos.

“Paul!”

“Khụ! Tôi thăng trước đây, hẹn gặp lại ở cung điện”

[Thành viên tổ đội Paul Von Cravis đã chết.]

Thấy tin nhắn dùng một từ đáng ngại như cái chết, tôi phàn nàn với noona nhắn tin. Vì đây là lần đầu tiên tôi tham gia một tổ đội, đó là điều mà tôi không muốn trải nghiệm. Có vẻ như Ellos đã sốc hơn tôi, điều đó cũng hợp lý khi xem xét họ dường như đến từ cùng một lục địa và thậm chí đã cùng nhau leo lên tầng 5.

“Kuk, cái siêu thiết giáp khốn khiếp...tôi sẽ tank(đỡ đòn)! Cô Shuna, giúp tôi! Một mình tôi khó lắm!”

“H-Hiểu rồi!”

Một cô gái ốm yếu, người đang sử dụng chiếc khiên gỗ của mình để chặn các cuộc tấn công của Orc, đã trả lời với giọng yếu ớt. Sau đó, khi cô chạy về phía Ellos, cô vấp phải một con Orc đã chết và ngã xuống.

“Ow! Hueee…”

“Cô Shuna!”

“Hueee!”

Thế quái nào mà, một cô gái như cô ấy lại cầm một tấm khiên? Khi tôi đâm ngọn giáo xuyên qua con Orc thứ tám, tôi tỏ vẻ không tin nổi khi nhìn Shuna chạy đến Ellos trong khi khóc. Như thể đã đọc được biểu hiện của tôi, người phụ nữ sử dụng thanh kiếm nhìn tôi và nói với một nụ cười cay đắng.

“ Shuna là công chúa của một vương quốc nhỏ. Theo lời cô ấy, mọi người trong dòng dõi của cô được thần hộ mệnh của họ ban phước và có thể lực mạnh mẽ khác thường. Nhưng bởi vì cô ấy không có tài năng với bất kỳ vũ khí nào, cô ấy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng khiên.”

“Wow, phước lành sao?”

Thực sự giống như một thế giới giả tưởng. Chà, tôi đoán là số phận của tôi cũng không khác gì.

“Đừng nhìn lung tung!”

“A, xin lỗi!”

Chỉ còn lại một con Orc khác ngoài Orc chúa. Nhờ hiệu ứng siêu thiết giáp, nó dường như không bối rối trước các đòn tấn công đang tới và cứ thế lao về phía trước. Cứ thế, một thành viên khác bị loại. Công việc của Palludia là trị thương cho anh ta, nhưng cô ta đang bận chữa trị cho Ellos và Shuna.

“Kuaaa! Chết đi!”

“Kuk! Cô Palludia!”

“Hiing, Ludiaaaa!” (Hiing này hình như là tiếng phát ra khi sợ thì phải - của Shuna)

“Tôi đang làm hết sức rồi! Hồi phục!”

“Chúng ta nên nhanh chóng giải quyết hắn và đi giúp họ!”

“Kuk, nói mấy từ đó trong khi là người giết hơn một nửa số Orc ở đây...anh định chọc tức tôi à…”

Tôi đã đánh bại con Orc cuối cùng với các thành viên khác trong nhóm. Bây giờ, chỉ còn lại Orc chúa. Tuy nhiên, tình hình không khả quan một tí nào. Không mấy ngạc nhiên, Shuna không thể xử lý được các đòn tấn công của Orc chúa và bị loại.

“Shunaaa!”

“Kuaaaaa!”

Khi cơ thể Shuna biến thành những hạt nhỏ và tan biến, mắt Palludia trợn trắng (rolled back) và cô ta lao về phía Orc chúa trong khi vung cây trượng. Cô ta sắp giống Jeanne d’Arc rồi đấy. Nói toẹt ra là cô ta sắp bị hỏa thiêu rồi.

“Ahh...con công chúa điên này”

“Không, sao healer của chúng ta lại lao lên trước thế?!”

Bây giờ, tôi đã bắt đầu hiểu được hầm ngục này giống với một trò chơi như thế nào. Tôi biết rất rõ điều gì sẽ xảy ra nếu healer của chúng tôi bị loại khỏi trận chiến. Cứ như vậy, tôi lao về phía con nhỏ điên đó. Rất may, có vẻ như siêu thiết giáp đã kết thúc khi Ellos cố gắng ngăn chặn các đòn tấn công của Orc Chúa. Tuy vậy, Palludia sẽ gặp nguy hiểm nếu cô ta bước vào phạm vi tấn công của Orc chúa.

“Con heo nhà ngươi!!!!”

“Kuoooo!”

Palludia lao về phía trước vung cây trượng của mình. Orc chúa dường như sắp phản công, nó giơ nắm đấm lên.

‘Chết tiệt, mình đến muộn mất!’

Tôi chạy về phía trước nhanh nhất có thể.

“Chết điiiiiii!”

“Kuooo!”

“Đồ điên này…!”

Ngay trước khi nắm đấm của Orc Chúa lao xuống Palludia, tôi đã tiếp cận được cô ta. Tôi nhanh chóng đẩy cô ta sang một bên, và khi nắm đấm của Orc Chúa đổ xuống người tôi. Khoảnh khắc đó, tôi chỉ có thể nghĩ về một điều.

 ‘Đù, nắm đấm bự vãi’

Kwang!

Tôi chết.

Tất nhiên, tôi không thể vào lại hầm ngục trong một tuần.

Như mọi khi, cái tuần đó luôn trôi qua nhanh như gió. Đổ mồ hôi máu khi khi trao đổi đòn, gươm đấu giáo với quái vật, khác rất nhiều so với việc tôi dành thời gian đến trường và nói chuyện với bạn bè.

Nếu là một nhà thám hiểm hầm ngục đang hủy hoại cuộc sống của tôi, thì cuộc sống học đường của tôi giống như những giấc mơ về hòa bình và hạnh phúc.

Những giấc mơ thật đẹp. Chúng hạnh phúc, không đau đớn và vui vẻ. Nhưng khi nó tiếp diễn trong cả tuần, đó không phải là niềm vui nữa.

 Thật ngột ngạt và khó chịu. Đối với tôi, người đã từng sống cuộc sống khốc liệt khi chiến đấu với quái vật, một cuộc sống không có nguy hiểm và đau đớn ... thật khủng khiếp.

Mặc dù cha tôi bây giờ đã vào ngục tối để kiếm tiền với tư cách là chủ gia đình, nhưng mục tiêu ban đầu của lão hẳn đã khác. Cũng giống như tôi, hẳn là với một tâm trí phấn khích khi lao vào hầm ngục để thể hiện sức mạnh của mình.

Tôi đã dành cả cuộc đời cho thương thuật của mình. Nó đủ mạnh để hất văng bất kỳ con smile, ong mật, goblin, hay Orc nào. Đó là một cảm giác khoái lạc khó diễn tả bằng lời nói. Nó gần giống như một loại ... ma túy vậy.

“Không biết bọn họ có thành công không”

Một tuần sau, tôi lại đứng trước phòng boss. Tôi đã vứt bỏ mọi suy nghĩ về việc cố gắng tự mình giết nó. Tôi thở dài. Ngay khi tôi chuẩn bị mở cửa sổ tuyển thành viên tổ đội, một giọng nói vang lên bên tai tôi. Ở một góc trong tầm nhìn của tôi, một cửa sổ nhỏ đã xuất hiện.

[Ellos Von Kasina mời bạn tham gia tổ đội. Bạn có muốn chấp nhận?]

“Eh…?”

Cái gì đây? Đừng nói với tôi rằng bọn họ không thể kết liễu nó? Tôi nghiêng đầu và chấp nhận lời mời. Cũng giống như trước đây, tôi cảm thấy một cơn chóng mặt nhấn chìm tôi. Trước khi tôi nhận ra, tôi đã được bao quanh bởi tất cả các thành viên của tổ đội lần trước.

“A, cậu chấp nhận rồi, cậu Kang Shin”

“Anh Ellos…”

Tôi nhìn anh ta chằm chằm với vẻ hoang mang. Anh ta đưa tay ra và tôi bắt tay với anh ta. Tôi nhìn xung quanh và một lần nữa khẳng định rằng tất cả mọi người từ tổ đội trước đều ở đây. Mặc dù không thích lắm, nhưng Palludia và những người khác của lục địa Luka cũng ở đây. Tuy nhiên, không giống vẻ tự tin trong quá khứ, cô ta cúi đầu nhìn xuống đất, chán nản. Thật khó để hiểu tại sao.

“Mọi người … đã thất bại?”

“Mm, thật xấu hổ để thừa nhận, nhưng vâng. Chúng tôi đã bị xóa sổ”

“Xóa sổ…”

“Hahaha, boss tầng được cho là cực kỳ mạnh. Sẽ thật kỳ lạ nếu chúng ta thành công chỉ trong một hai lần thử”

Mặc dù Ellos đang cố gắng cười trừ, Palludia vẫn không cam tâm. Tuy nhiên, lần này, mục tiêu oán giận của cô ta lại khác.

“Lỗi của tôi…”

“Haha, đâu phải chỉ lỗi của cô Palludia”

“Là lỗi của tôi. Tôi đã quá nóng nảy và để Orc chết"

“Orc? Móa... Cô đang ám chỉ tôi, có vẻ như cô chưa nhận được bài học nào phải không?”

“Eeek! … huu.”

Palludia có vẻ như sẽ bật lại sau những gì tôi nói, nhưng cô ta đã bình tĩnh trở lại khi người phụ nữ mang kiếm chọc vào sườn cô ta. Khi tôi nhìn Ellos, anh ta nở một nụ cười cay đắng khi lắc đầu. Tôi biết cô ta thực sự cảm thấy có lỗi, nhưng sẽ là quá đủ nếu cô ta lặp lại sai lầm như lần trước. Tôi thở dài.

“Tôi không cần phải giết hai con Orc trước khi vào nữa phải không?”

“Haha, tất nhiên là không. Chúng tôi biết rất rõ khả năng của cậu. Nếu cậu thể hiện giống lần trước, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành vai trò của mình.”

“Kuk…”

“Làm ơn, đồng chí. Chúng tôi đều tin tưởng vào cậu!”

“Lần trước anh rất tuyệt đó.”

“H-Hãy chăm sóc chúng tôi”

“Mm, anh rất đáng tin. Giống như ngoại hình của anh vậy. Oppa, anh chính là mẫu người em thích nếu anh giảm bớt chút mỡ trên người đấy. Khuôn mặt cũng đẹp trai nữa…”

Người nói cuối cùng là bà chị mang kiếm.
Tại sao lại gọi tôi là oppa chứ! Dù ai nhìn thế nào, tôi cũng là người trẻ hơn! Ngoài ra, đây không phải là mỡ, nó là cơ bắp!
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment