Vô hạn hầm ngục - Chương 15: Mạo hiểm giả thức tỉnh

Sau đó tôi làm gì á? Tôi, tất nhiên, leo thẳng lên tầng 11. Hoàn cảnh của tôi đã khác trước. Ba năm trước, tôi phải ở trên tầng 5 săn Orc Chúa vì tôi không thể tiến lên tầng 6. Bây giờ, tôi có thể làm mọi thứ thông minh hơn một chút.

Những nhà thám hiểm hầm ngục không thể thách thức chủ tầng một khi đã đánh bại chủ tầng tiếp theo. Nói cách khác, chừng nào họ không đánh bại chủ tầng kế tiếp, họ luôn có thể quay lại thách thức chủ tầng trước. Tóm lại, trước khi tôi đánh bại chủ tầng 15, tôi có thể tái thách thức Wraith Queen bất cứ lúc nào.

Giữa cấp 11 và cấp 15, khác nhau tối thiểu 500 mana. Không việc gì phải chọn đường khó trong khi đường dễ hơn đang rộng mở. Cứ thế, tôi quyết định thám hiểm tầng 11. Khi Loretta thấy tôi đi lên từ tầng 10, cô ấy run rẩy và nói, “C-Cách đó … không công bằng”

“Không công bằng?”

“Cái tôi muốn là quý khách thách thức chủ tầng 10 ...”

“Nhưng hôm qua chị có nói thế đâu”

“...”

“Haa, tôi hiểu rồi, noona. Tôi đồng ý rằng lên cấp 15 và thách thức Wraith Queen có một chút không công bằng.”

“Quý khách! Vậy…”

“Nhưng thế giới của sự cạnh tranh rất khốc liệt”

Loretta làm một biểu hiện hờn dỗi. Vì quá dễ thương, tôi không thể không cười.

“Hahahaha! Dù vậy, theo như tôi biết, thách thức Wraith Queen một mình vẫn rất khó ngay cả ở cấp 15”

"Tất nhiên là thế rồi. Tôi chỉ thấy điều đó xảy ra hai lần.”

“Hm, vậy là đã có tiền lệ sao”

“Tất nhiên. Nếu bạn nghĩ bạn là người đầu tiên trong những việc bạn đã làm thì bạn nhầm rồi. Dù vậy, bạn là người đầu tiên trong 200 năm qua”

“Cuối cùng thì sao?”

“Không, không có gì. Vậy, quý khách, có vẻ như bạn đã phát hiện ra một lỗ hổng trong nhiệm vụ của tôi. Nên, cố gắng hết sức nhé.”

“Tôi cảm thấy một sự cay cú không hề nhẹ từ những gì chị nói…”

“Gì cơ? À vâng, vật phẩm bạn cần cho tầng 11 là đây! Bẫy chuột! Vật phẩm tuyệt vời này hiện đang bán chỉ với 100 gold”

“Tôi đâu có hỏi!”

Tôi đã ít nhiều dự đoán về nó khi Loretta nói về Bẫy chuột, nhưng những con quái vật ở tầng 11 là những con Ratman kinh tởm.

Bạn có thể tưởng tượng những con chuột cao 1 mét đi lại bằng hai chân sau. Chúng có những cái đuôi dài và sắc nhọn vung vẩy như roi và rất khó tấn công bởi những chuyển động nhanh nhẹn của chúng.

Hơn nữa, chúng không đi một mình. Khi tôi phát hiện ra một con, chắc chắn có thêm năm con nữa đằng sau. Khả năng sinh sản của chúng giống như gián vậy. Cơ mà, tôi đã có kinh nghiệm đâm lũ gián bay đến chết. Không quá khó để theo dõi chuyển động của vài con chuột.

”Ugh, mình muốn nổi da gà mỗi khi nhìn thấy chúng!”

“Kiaak, con người giết chuột!”

“Đúng rồi đấy, hôm nay sẽ là ngày diệt chủng!”

Chiến đấu chống lại những con chuột luôn phục kích theo nhóm, giác quan chiến đấu của tôi tăng đáng kể. Khi tôi luôn cảnh giác, dự đoán bọn chúng sẽ nhảy ra từ đâu tiếp theo, tôi bắt đầu có được khả năng nắm bắt môi trường xung quanh.Bởi vì lần này tôi không có đồng hồ bấm giờ, tôi đã dành khoảng một tuần để từ từ phát triển giác quan chiến đấu của mình.

Tất cả Ratman ở tầng 12 và 13 cũng sẽ mạnh hơn, tôi biết chuyển động của chúng không thể quá khác biệt. Vì vậy, tôi quyết định nắm bắt tất cả các mô hình chuyển động của chúng ở tầng 11. Việc này mất thêm một tuần nữa.

“Hư hư, không còn dễ nữa, phải không?”

Ngay khi gặp tôi lần đầu tiên sau hai tuần, Loretta hỏi với vẻ mặt hài lòng. Dường như cô ấy nghĩ rằng tôi muốn từ bỏ nhiệm vụ Wraith Queen, nên tôi nhếch mép và trả lời cô ấy.

“Này, chị có muốn đặt cược thêm không?”

“...Không, mơ đi” Loretta nói với cái miệng hình tam giác. Tôi không thể nhịn cười lần nữa.

“Bạn không nên trêu noona này!”

“Chị không thể lớn hơn tôi quá nhiều”

“Bạn sẽ ngạc nhiên đấy. Tôi lớn tuổi hơn những gì bạn có thể tưởng tượng”

“Thật á? Tôi vẫn có thể gọi chị là noona được chứ?”

“Hmph, chỉ có kẻ biến thái như quý khách mới gọi một chủ cửa hàng lạ mặt là noona”

“Tôi mong được tiếp tục làm việc với chị, Loretta noona”

“Kuu…”

Thật sự, tôi không có kinh nghiệm giao tiếp với phụ nữ. Ngoài cô em gái thiên thần Yua của tôi, không có người khác giới nào thường nói chuyện với tôi. Mặc dù tôi có khá nhiều bạn thân là nữ khi còn học tiểu học, mọi thứ đã thay đổi khi cơ bắp của tôi bắt đầu phát triển.

Kết quả là, Loretta là cô gái đầu tiên bên ngoài gia đình tôi mà tôi đã nói chuyện trong một thời gian dài như vậy. Tôi không thể không thấy mình thật đáng thương. Tại sao những chuyện này lại đến với tôi…?

“Whew, tôi biết mình đẹp, nhưng tôi sẽ gặp rắc rối nếu bạn tán tỉnh tôi”

“Không, tôi không hứng thú đâu, với tư cách một người đàn ông”

Khi tôi nói thẳng ra, Loretta đánh tôi.

“Thật thô lỗ! Xin lỗi mau! Xin lỗi và mua cái Bẫy chuột này đi!”

“Bẫy chuột thì làm được gì trong chuyện này?”

“Nào, nhanh lên!”

“Hầy. Vậy giờ tôi mua năm cái nhé”

“Tổng cộng là 500 gold thưa quý khách. Vì bạn không xin lỗi, bạn nên mua thêm năm cái nữa”

“Xin lỗi, năm cái là được rồi”

Cũng như mọi khi, cuộc trò chuyện của tôi với Loretta kết thúc bằng gold. Nhìn thấy sự chuyên nghiệp bất tận của cô ấy, tôi cam kết sẽ không bao giờ đánh giá một người phụ nữ bằng vẻ ngoài của cô ấy.

Với năm Bẫy chuột trong tay, tôi lên tầng 12. Khi làm vậy, tôi nghĩ, ‘Hình như mình quên mất gì đó thì phải...mà, sao cũng được. Chắc không phải chuyện gì quan trọng đâu, ừm’

Một tháng sau, trên tầng 14, tôi đang chạy khỏi một trận bão sấm chớp.

“Ôi thôi nào, loại chuột nào lại phóng sét ra thế hả?”

“Pika….pika pika!”

“Im đi, đồ giả mạo!”

‘Pika cái cục shit!’ Tôi âm thầm phàn nàn trong khi chạy khỏi cuộc chiến năm chọi một với lũ chuột điện.

Tôi đã tự hỏi tại sao cửa hàng tầng 13 lại bán áo choàng chống sét. Vì nó có giá 10.000 gold, tôi đã rời đi mà không quay đầu lại, nhưng giờ tôi đang hối hận.

“Pika!!”

“Agh! Im đi! Tempest!”

Thanh glaive của tôi rung lên và phóng một luồng gió xoáy theo đường thẳng. Tempest xé toạc những tia sét của lũ chuột điện và cả cơ thể của chúng.

“Pikaaaaaa!”

“Chết hết đi!!!”

Tôi rùng mình và dừng lại tại chỗ. Thở hổn hển, tôi kiểm tra và thấy rằng tôi còn khoảng một nửa mana. Điều chỉnh hơi thở của mình một cách bình tĩnh, tôi kích hoạt Peruta Circuit, ngay cả khi tôi lưu hành mana, tôi không quên sử dụng đôi tai của mình.

Ratman về cơ bản khác với Orc và Wraiths. Chúng biết rất rõ chính xác khi nào và làm thế nào để làm phiền các nhà thám hiểm. Chúng bật lên từ những nơi bất ngờ nhất vào thời điểm bất ngờ nhất. Chúng làm tôi phát điên.

Nếu tôi muốn nghỉ ngơi, tôi phải ném xuống một vài cái bẫy chuột trong khu vực gần đó.  Tôi chỉ sử dụng Peruta Circuit vì tôi còn lại chút sức.

KaTalk!

Ngay lúc đó, điện thoại của tôi kêu lên. Sao cơ? Bạn nghĩ điện thoại không hoạt động trong hầm ngục á? Không hề nhé, chúng hoạt động rất tốt là đằng khác. Còn cách nào khác để giao tiếp với bên ngoài nữa? Tôi cần phải chạy đến chỗ Yua nếu em ấy cần tôi.

Tôi nhấc điện thoại lên. Đó là một tin nhắn từ cha.

[Bố đã thức tỉnh]

“...Hả?”

Tôi không thể kiềm chế mà nói to những suy nghĩ của mình. Ông ấy ờ … cái gì? Thức tỉnh?

(ở đây MC hiểu nhầm là ngủ dậy)

“...”

Tôi bình tĩnh suy nghĩ ý ông ấy là gì. Bởi vì tôi đã quá tập trung vào việc chiến đấu với lũ ratman, tôi không thể suy nghĩ nghiêm túc.

‘Hiểu rồi…’

Tôi đã biết một người ‘thức tỉnh’ nghĩa là gì rồi.

KaTalk!

[Mầy thấy khó tin phải không, vậy thì đến đây mà xem]

“Bố đã thức tỉnh sao!?”

Tức là bố tôi đã trở thành một người sử dụng năng lực!

Tôi nhanh chóng rời khỏi hầm ngục. Chừng nào tôi không ở trong một trận chiến, tôi có thể thoát khỏi hầm ngục bất cứ lúc nào thông qua điện thoại của mình. Khoảnh khắc tôi bước ra, tôi thấy cha đang đợi tôi trên chiếc ghế dài.

“Bố đã trở thành người sử dụng năng lực rồi sao?”

“Đúng. Bố cũng không nghĩ chuyện này là khả thi. Mầy ghen tị hả?”

“Năng lực đó là gì vậy?”

“Mm, để bố cho mầy xem. Đây!”

Mắt cha tôi trở nên nghiêm túc Lão kéo nắm đấm của mình lại, rồi tung về phía trước. Đột nhiên, tôi cảm thấy như nắm đấm của lão đang bay về phía tôi. Lão rõ ràng không di chuyển nắm đấm của mình, nhưng tôi tin tưởng vào bản năng của mình được mài giũa bởi kinh nghiệm và nhanh chóng né tránh. Đáng ngạc nhiên, một cái gì đó đi qua đầu tôi ngay lập tức và đập vào tường, để lại một vết nứt.

“Sóng xung kích”

“Chuẩn đét”

“Quá đỉnh luôn”

“Thật quá đỉnh luôn”

Cha gật đầu đồng ý. Lão đã mạnh sẵn rồi, nhưng giờ con có kĩ năng tạo sóng xung kích nữa. Chắc tôi chết vì GATO mất. Gần đây tôi đã nghĩ rằng tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng chỉ như thế này, tỉ số đã bị lật.

“Bố thức tỉnh như thế nào vậy?”

“Mầy thấy đấy, bố đã mơ”

“Một giấc mơ? Giấc mơ nào?”

“Hầm ngục”

“...hầm ngục?”

“Vô số hầm ngục xuất hiện trên Trái Đất. Chúng không giống Hầm ngục đầu tiên đã quen thuộc với chúng ta. Từ chúng, vô số quái vật bắt đầu tràn ra, và loài người chúng ta phải cố hết sức để ngăn chặn chúng. Vài người sở hữu thanh kiếm bọc trong hào quang, một số phóng lửa ra từ tay, và một số sử dụng năng lượng điện từ. Nhiều khả năng khác nhau đã được sử dụng để ngăn chặn đợt tấn công của lũ quái vật”

“Bố cũng nằm trong số đó. Bố cầm một cây giáo trong tay và lần lượt hạ gục quái vật. Sau đó, bố dùng sóng xung kích để giết một hiệp sĩ mặc áo giáp lạ. Khi tỉnh dậy, bố đã có thể sử dụng sóng xung kích giống như trong mơ”

Không có người sử dụng năng lực nào tiết lộ làm thế nào họ có được năng lực của mình. Vì vậy, tôi không cách nào biết được phương pháp của cha tôi có bình thường hay không. Giả sử rằng tất cả mọi người đều có được khả năng của mình theo cùng một cách, đây có phải là những giấc mơ hay yếu tố kích thích nhận thức để có được năng lực?  Có lẽ cả hai đều đúng.

Chưa kể, tôi vẫn cực kỳ ghen tị.

“Hề hề, con trai, đoán xem? Trong quá trình đó, bố mầy đã nhận được một ít mana, GATO chưa?”

“Ể? Vậy còn Orc Chúa thì sao?”

“...khụ”

“Okay, đừng bận tâm”

Có vẻ liên tục săn Orc Chúa thậm chí còn khó khăn đối với cha. Để duy trì danh dự cho cha, tôi quyết định không hỏi về nó.

Chỉ cần như vậy, cha đã trở thành một người sử dụng năng lực. Lão rời khỏi cuộc đột kích của Orc Chúa và tiến lên tầng tiếp theo.

Hai tháng sau Song Nguyệt, hai tuần sau khi cha thức tỉnh, tôi lên tầng 15.

[Bạn đã lên tầng 15. Bạn đã đạt được cấp độ để thách đấu chủ tầng]

[Bạn nhận được 5 điểm trạng thái thưởng]

[Tên: Kang Shin Tộc: Người Giới tính: Nam

Lớp: Không Danh hiệu: Kẻ đồ sát Orc Chúa Hạng: Đồng 4

Cấp: 15

HP: 4,540/4,540     MP: 1,840/1,840

Strength: 45(+8)     Dexterity: 42(+1)     Constitution: 51(+6)
Intelligence: 20(+1)     Magic: 28(+1)     Charm: 17(+1)     Luck: 10(+1)
Kỹ năng: Võ thuật hạ cấp (bậc thầy), Thương kỹ hạ cấp (bậc thầy), Thương kỹ trung cấp (bậc thầy), Thương kỹ cao cấp (cấp 3), Peruta Circuit (cấp 2), Deific Manifestation]

(Note: Deific Manifestation: mấy chương đầu hình như mình để là phép triệu hồi thần thánh, nhưng nó kiểu kiểu như lên đồng vậy)

Tôi hiện tại có thể dễ dàng cân được 3 thằng tôi ở cấp 10. Tôi cảm thấy tự tin rằng mình thậm chí có thể đối phó được với chủ Tầng 15. Tất nhiên, tôi không có rảnh để chơi với Dark Ratman. Tôi lập tức quay lại. Loretta đứng ở cửa hàng tầng 14 lườm tôi.

“Quý khách, bạn thực sự lên cấp 15. Không giống người lớn xíu nào”

“Ý chị là sao, đây chính xác là những gì một người lớn sẽ làm”

“Xấu tính…!”

“Hãy chăm sóc tôi.  Rốt cuộc, chúng ta đang ở trong một mối quan hệ phụ thuộc lẫn nhau.”

Tôi khiêu khích cô ấy bằng một cái nháy mắt, và đúng như dự đoán, Loretta trở nên tức giận.

“Tôi sẽ không đưa cho cậu phiếu giảm giá nào đâu, quý khách”

“Vâng, vâng, Chị rất dễ thương”

“Kuaaa! Đây là lần đầu tiên một con người gọi tôi dễ thương! Thật nhục nhã!”

“Vậy gặp lại chị sau!”

“Đi chết đi!”

Tôi nhanh chóng xuống tầng 10. Tất nhiên, việc leo xuống không có vấn đề gì. Đây là nơi nó bắt đầu!

‘Bắt đầu nhé Wraith Queen! Tao thề, tao sẽ săn một đứa chúng mày mỗi ngày’

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment