Vô hạn hầm ngục - Chương 18: Đòi quà (Phần 2)

Khi tôi mở chiếc nắp được trang trí bằng những viên đá lạ mắt, tôi nhìn thấy chiếc đồng hồ chỉ có một kim. Ngay khi tôi đang tự hỏi kim giờ ở đâu, tôi nhận ra đồng hồ không có bất kỳ số nào được ghi trên đó. Thay vào đó, tại vị trí của các con số là 12 lỗ nhỏ. Kim phút vẫn cố định giữa lỗ giờ thứ 11 và lỗ thứ 12.

Chiếc đồng hồ bỏ túi nằm trên một sợi dây chuyền bạc. Không giống như vẻ ngoài của nó được trang trí bằng đồ trang sức lạ mắt, bên trong trông cổ kính và mộc mạc. Nó...thậm chí còn không có nút vặn.

“Tôi có thể tức giận không?”

“Tsk tsk. Đúng là không có mắt nhìn đồ. Thử đọc thông tin vật phẩm đi.”

“Tôi không nghĩ nó sẽ thay đổi được suy nghĩ của mình đâu. Xem nào.”

Ngay cả khi tôi nhìn Loretta một cách đầy nghi hoặc, tôi vẫn kiểm tra thông tin của chiếc đồng hồ. Ngay sau đó, mắt tôi như muốn bay ra khỏi hốc mắt.

[???? (Secret – Subclass)

Một chiếc đồng hồ bỏ túi chứa đầy sức mạnh chưa được biết tới. Người mang nó cuối cùng sẽ tìm được một class phù hợp với mình.]

“...Class!?”

“Huhu, giờ đã biết nó là một kho báu quý giá như thế nào rồi chứ!?”

“N-Noona, có cách để nhận được một class sao?”

Khi lần đầu tôi vào dungeon, tôi nhận ra rằng mình không có class nào. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ nhận được class spearman, nhưng thậm chí sau khoảng thời gian qua, tôi không thể nhận được một class. Có vẻ như Ellos và Palludia đã nhận được class Knight và Priestess, vì vậy tôi không thể không nghĩ rằng có gì đó không đúng.

Cách đây không lâu, khi cha trở thành một ability user, ông ấy đã nhận được một class nghe cực ngầu tên là Wave Attacker. Mặc dù ông ấy vẫn phàn nàn rằng một spearman truyền thống như ông không nên có một class giống siêu anh hùng như vậy, tôi biết lão đang âm thầm khoe khoang về mớ chỉ số thưởng và một vài kỹ năng bổ sung. Bố tôi thực sự rất trẻ con.

Dù sao, tôi là nhà thám hiểm hầm ngục duy nhất mà tôi biết không sở hữu class! Tôi cảm thấy thật tệ, vì nó giống như là tôi không có khả năng. Nếu có thể, ít nhất cũng cho tôi class “Thái tử tầng 5” đi chứ.

Nhưng hy vọng đã xuất hiện theo cách tôi ít mong chờ nhất.

“Tất nhiên là có. Ngay từ đầu, các nhà thám hiểm hầm ngục từ các lục địa khác, những người được chỉ định làm hiệp sĩ hoặc được phong chức linh mục đã sở hữu các class từ trước khi vào hầm ngục. Nhưng quý khách thì không.”

“Đúng thế. Tôi chưa từng được chỉ định làm hiệp sĩ hoặc được phong chức linh mục.”

“Cậu cũng không có chứng nhận năng lực.”

“Đó là lý do tôi không có class sao?”

“Đúng vậy”

Tôi hiểu rồi, có một lí do vì sao tôi bị đối xử như một kẻ thất nghiệp. Rồi, sau khi nhớ tới class Wave Attacker, tôi hỏi Loretta.

“Còn bố thì sao?”

“À, “kỹ năng” đó sao? Nó giống như một con dấu khắc trực tiếp lên linh hồn. Sẽ là câu chuyện khác nếu ông ấy đã sở hữu class, nhưng vì ông ấy không có, nên tất nhiên ông ấy sẽ nhận được một class.”

“...Chị biết nhiều hơn thế, phải không? Về những thứ xảy ra trên Trái Đất”

“Đó là bí mật, thưa quý khách”

Tôi không nghĩ sự tò mò của mình có thể dẫn đến chuyện này. Mặc dù tôi luôn muốn tìm ra mối quan hệ giữa hầm ngục và những gì đã xảy ra trên Trái Đất, tôi không nghĩ rằng mình sẽ nghe được nó từ chủ Floor Shop, Loretta.

Bây giờ tôi nghĩ về nó, một cái gì đó là lạ. Cả lục địa Edias của Ellos và lục địa Luka của Palludia đều bị tấn công bởi những kẻ xâm lược, gọi là Quỷ tộc. Trái đất cũng ở trong một tình huống tương tự, phải chiến đấu chống lại những kẻ xâm lược. Điều này dường như không chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.

Khi nghĩ đến đây, da gà tôi nổi lên. Tuy nhiên, trước khi tôi có cơ hội để nói tiếp, Loretta đã đặt tay lên miệng tôi để chặn lại.

“Xin hãy nhớ lấy, thưa quý khách. Sau cùng, tôi là một chủ cửa hàng sẽ bán vật phẩm cho quý khách khi cần. Tôi đứng về phía cậu. Miễn là ý chí của cậu vẫn vươn lên, hầm ngục, cũng, sẽ giúp đỡ cậu.”

“...”

“Vậy nên lúc này, đừng hỏi bất cứ thứ g…. Kya! Sao cậu lại liếm tôi?”

Loretta hét lên và vội vàng rụt tay lại. Đây cũng là lần đầu tiên tôi trải nghiệm cảm giác kỳ lạ khi có tay phụ nữ đặt lên môi mình. Không kìm được, tôi đã...

“Vị lạ quá … hơi mặn thì phải?”

“Nó không có mặn! Đừng có nói như thể đó là chuyện bình thường!”

“Vậy tôi nên nói gì?”

“Cái đó…”

“Hehe, nó ổn mà, phải không?”

Trước nét mặt tươi cười của tôi, mặt Loretta đỏ ửng. Quên đi sự tức giận của mình, cô mỉm cười.

“...Thật sự. Một khách hàng lạ lùng.”

“Chị cũng vậy mà, Loretta noona.”

“Cậu có thể gọi tôi là Loretta. Noona nghe như cậu đang nhấn mạnh sự khác biệt tuổi tác giữa chúng ta.”

“Loretta”

“...Đừng có gọi tôi mà không có lý do như thế. Thiệt tình”

Ngày tôi chinh phục Wraith Queen, tôi đã thu được nhiều thứ và học được rất nhiều về tình hình xung quanh tôi. Tôi cảm thấy rằng tôi đã tiến thêm một bước để trở thành một nhà thám hiểm hầm ngục thực sự.

Ngày hôm sau, tôi thách đấu chủ tầng 15, Dark Ratman.

À, và tôi chết.

Trong một tuần, tôi không thể vào hầm ngục.

Bạn nào có lòng, hãy lì xì cho nhóm qua ví Momo. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình!
Ví Momo: 0916965192 - Nguyễn Trà

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

1 Comments: