Vô hạn hầm ngục - Chương 19: Gặp lại cố nhân

“Kyaa! Mẹ ơi, nhìn oppa như bị hút mất hồn rồi ý!”

“Anh con bị như vậy một lúc rồi. Thằng bé có vẻ chán nản. Đi an ủi anh con đi, hai đứa hòa thuận lắm mà.”

“haha, mình đã đánh bại Wraith Queen một mình...Mm, yup. Điều đó không thay đổi. Nhưng Dark Ratman…”

“Oppa, oppa! Dừng suy nghĩ tiêu cực lại đi mà!” Một thiên thần từ trên cao… à không, Yua lắc vai tôi và tôi lắc lư không chút kháng cự.

Yua sở hữu một giọng nói dễ thương. Em ấy là chỗ dựa để tôi không gục ngã. Nếu Yua có bạn trai, tôi nên làm gì? Tôi có nên xé toạc tay chân của thằng nhóc đó ra không hay là bắt cóc...huk!

“Oppa!”

“Y-Yua.”

“Anh có sao không? Haa.”

Khi tiếng hét của em ấy đánh thức tôi khỏi sự bàng hoàng của mình, Yua thở phào nhẹ nhõm. Có phải em ấy thực sự lo lắng rằng có điều gì đó không ổn với tôi? Kuk, thật dễ thương.

“Haha, đừng lo, Yua. Oppa ổn mà.”

“Nhưng trông anh như người vô hồn ấy. Anh còn tự lẩm bẩm thứ gì đó nữa”

“Em nói đúng...well, oppa vừa trải nghiệm một ít thất bại, đó là tất cả”

“Thất bại?”

“Yep. Có vẻ như anh đã quá ngạo mạn.”

Tôi nhớ như in những gì đã xảy ra một lúc trước. Sau khi tạm biệt Loretta trên tầng 10, tôi nhanh chóng lên phòng chủ tầng 15. Tôi gia nhập một tổ đội ngẫu nhiên và thách đấu Dark Ratman.

“Được rồi, hãy vượt qua thứ này và tiến lên!”

Người lãnh đạo tổ đội là một kiếm sĩ trung niên. Đó có lẽ là vì sao anh ta ra lệnh cho các thành viên trong nhóm. Đó là lúc tôi bắt đầu cảm thấy e ngại.

Tính cả tôi, nhóm bao gồm những thành viên đến từ 5 lục địa khác nhau. Không tổ đội nào có thể thành công mà không có sự hòa hợp giữa các thành viên. Tuy nhiên, với một lãnh đạo tổ đội quá áp đặt, rất khó để làm việc. Chắc chắn, cảm giác e ngại của tôi đã trở thành sự thật.

“Thôi nào, giết con ratmen đó đi!”

“Anh chỉ biết lao thẳng vào lũ ratmen thôi à! Chúng ta nên thảo luận trước về việc ai sẽ tank và ai sẽ dụ lũ ratmen.”

Đầu tiên, lãnh đạo tổ đội và damage dealer của chúng tôi bắt đầu tranh cãi, trong khi tôi âm thầm săn lũ ratmen bên cạnh. Nếu không, trận đấu boss sẽ kết thúc còn nhanh hơn nhiều.

Có hai healer, cả hai đều đến từ lục địa khác với người lãnh đạo tổ đội. Và vì vậy, họ có những biểu hiện khó chịu với giọng điệu áp đặt của anh ta. Trong khi đó, tanker của chúng tôi, người đến từ lục địa của người lãnh đạo tổ đội, đứng về phe anh ta.

“Kikikiki! Đừng có coi thường ta chỉ vì ta là chuột”

“Giết con chuột chó chết đó!”

Dark Ratman cao 2 mét, tương đối nhỏ hơn so với các chủ tầng khác. Vì vậy, tôi nghĩ rằng tanker của chúng tôi sẽ có thể xử lý hắn. Tất nhiên, tôi đã sai.

“Kikik! Kikik! "

“Kuk, con chuột này đánh mạnh quá! Trị liệu!”

“Fuck…”

Tanker có tính cách giống hệt lãnh đạo tổ đội. Những trị liệu sư gần như miễn cưỡng để chữa trị cho anh ta. Kết quả là, có những lúc họ căn giờ thất bại. Người lãnh đạo tổ đội chỉ tập trung vào việc tấn công vào Dark Ratman để kiếm điểm đóng góp. Damage dealer tranh cãi với lãnh đạo tổ đội, cuối cùng đã bỏ sót một vài con ratmen, và chúng hướng về phía tanker của chúng tôi.

“Hả? Ê, anh làm cái gì thế hả? Bỏ những thứ này ra khỏi người tôi”

“Mẹ nó, tập trung vào Dark Ratman coi.”

“Ah!”

Khi tanker và người lãnh đạo la lối, Dark Ratman đã có thể tự do hành động. Tôi đang săn lùng lũ ratmen từng con một, nhưng khi tôi nghe thấy điều này, tôi đã lao về phía Dark Ratman.

Mặc dù pháp sư thông minh của chúng tôi ngay lập tức thay đổi mục tiêu của mình thành Dark Ratmen và sử dụng ma thuật tấn công vào nó, nhưng không may Dark Ratman quá nhanh.

“Kikiki! Ta sẽ thiêu rụi tất cả các ngươi!”

[Dark Ratman sử dụng Dark Thunder Explosion!]

Những gì tiếp theo là một cảnh tượng khó quên. Ngay lập tức, một ánh sáng tối tăm phát ra từ cơ thể Dark Ratman và đánh vào người lãnh đạo nhóm và tanker. Hai người bốc cháy ngay tức khắc và quỳ xuống.  Tôi nghĩ rằng nó sẽ kết thúc ở đó, nhưng tôi đã sai. Đó chỉ là sự khởi đầu.

“Kikiki! Đây là một bữa tiệc sấm sét! Kikik!”

BOOM!

Đúng như cái tên của mình, hắc lôi nổ tung. Cả người lãnh đạo và tanker đều chết ngay lập tức, và tôi, người đang đuổi theo Dark Ratman cũng không ngoại lệ.

Cả lượng Hp cao và trang bị của Orc Lord cũng không giúp được gì. Chúng chỉ khiến cơn đau kéo dài lâu hơn. Tôi bất tỉnh, và khi tỉnh dậy, tôi ở ngoài hầm ngục.

Đó là lỗi của tôi. Hay ít nhất, tôi nghĩ là vậy.

Tôi đã nghĩ rằng mình có thể đánh bại Dark Ratman bất kể lũ ngốc đó có làm gì. Vì thế, tôi đã không thử ngăn chặn những cuộc cãi vã và tôi cũng chả thèm nói gì với những chỉ thị ngu si của lãnh đạo tổ đội.

Bây giờ nghĩ lại, ngay từ đầu tôi đã không nên ở lại cái tổ đội đó. Khoảnh khắc tôi nhận ra nó hỗn loạn như thế nào, tôi nên rời đi và tìm kiếm tổ đội khác.

Cuối cùng, tôi nên tự mình tấn công Dark Ratman thay vì dựa vào các thành viên trong nhóm. Lúc đó, tôi đã mải mê lượn lờ xung quanh quá nhiều. Nhiều đến nỗi tôi đã bị hạ gục trong khi đang săn lũ ratman thuộc hạ. Thật không thể chấp nhận được.

Tôi đã quá phấn khích khi đánh bại Wraith Queen một mình. Mặc dù tôi biết rõ ràng có 100.000 người đứng trên tôi! Trên trái đất, đừng nói hạng SS, thậm chí hạng A cũng mạnh hơn tôi! Không, có lẽ ngay cả hạng B cũng mạnh hơn . Hầm ngục là nơi mà người ta phải cảnh giác mọi lúc. Vì tôi đang lãng quên sự cảnh giác của mình, nên rõ ràng là tôi đã chết.

Khi tôi đang tự trách móc mình, Yua đột nhiên đặt tay lên đỉnh đầu tôi.

“Anh có thể làm được mà, oppa”

“Yua…”

“Em tin anh, oppa. Anh chắc chắn có thể làm điều đó.”

“Nhưng mà…”

“Mọi người đều phạm sai lầm, oppa”

Yua từ từ xoa đầu tôi. Tôi nhắm mắt lại và chờ đợi lời nói của em ấy. Đồng thời, tôi trở nên thoải mái hơn.

“Một người biết học hỏi từ những sai lầm của mình có thể làm bất cứ điều gì. Vì vậy, anh cũng sẽ như thế, oppa”

“...Em nói đúng. Cảm ơn nhé, Yua. Anh hứa, sẽ không phạm một sai lầm nào nữa. Anh sẽ không bị đá ra khỏi hầm ngục nữa đâu.”

Lời nói của Yua nhẹ nhàng chữa lành lòng tự trọng bị phá nát của tôi. Nếu tôi chán nản sau khi nghe điều đó, tôi sẽ không phải một người đàn ông. Tôi quyết tâm không bao giờ để mất cảnh giác, không bao giờ phạm sai lầm như vậy, không bao giờ bị đuổi ra khỏi hầm ngục nữa!

Tôi vỗ đầu cô em gái tuyệt vời của mình. Yua ré lên với giọng nói dễ thương và vặn vẹo cơ thể trong sự thích thú mà không buông tôi ra. `Đó là mối quan hệ anh chị em tôi đã muốn từ lâu.

Biết cách an ủi anh trai mình.. Yua đã trưởng thành rồi! Oppa thề sẽ làm em hạnh phúc! Hm, có gì đó sai sai. Phải rồi, tôi sẽ bảo vệ nụ cười thiên thần này!

Lấy lại được năng lượng của mình từ những lời nói ma thuật của Yua, tôi nắm chặt tay. Đột nhiên, một âm thanh đổ vỡ vang lên. Khi tôi nhìn, mẹ run rẩy khi nhìn chúng tôi từ bếp. Trên mặt đất là một cái cổ lợn đông lạnh. Bà ấy nên mua thịt bụng với số lượng mà cha đã làm ra.

“K-Không, con không thể! Hai đứa là ruột thịt đấy. Sao con dám nghĩ đến chuyện đó!”

“Con đã nói là không phải rồi mà. Đó là tưởng tượng của mẹ thôi, phải chứ?”

“Nhưng quá đáng ngờ! Tại sao hai đứa lại nằm đè lên nhau trên ghế dài thế hả?”

Chết tiệt, quá vụng về cũng là vấn đề, nhưng quá gần gũi cũng là vấn đề sao…?! Không có ai để phàn nàn, tôi chỉ có thể giữ sự tức giận của mình trước sự không công bằng.

Một tuần sau, tôi tái thách đấu Dark Ratman để trả thù. Lần này, tổ đội tôi tham gia đã mang lại một cảm giác tốt. Điều đó nói rằng, tôi đã có kế hoạch tiếp tục cho đến khi tôi có thể đánh bại Dark Ratman một mình. Tốt nhất là tôi không phụ thuộc quá nhiều vào tổ đội của mình. Sẽ ổn thôi miễn là họ không cản trở tôi.

“Lẽ nào…? Thái tử?”

Tuy nhiên, nữ lãnh đạo tổ đội dường như biết tôi. Cô ấy là ai? Cô là một người đẹp với làn da trắng như ngọc trai, tóc đuôi ngựa màu vàng và mống mắt màu xanh lá cây lấp lánh.

Tôi không có hồi ức về việc gặp một cô gái xinh đẹp như vậy. Tôi hỏi có phải cô ấy nghe về tôi từ những tin đồn, nhưng cô ấy lắc đầu.

“Nhờ Thái tử, tôi đã vượt qua tầng 5 hai năm trước. Tôi vẫn biết ơn vì điều đó. Hồi đó, tôi không thể hoàn thành vai trò của mình cho dù tôi tham gia tổ đội nào, vì vậy tôi trở nên chán nản, nghĩ rằng mình không phù hợp với hầm ngục. Tôi đã thách đấu Orc Lord lần cuối, và đó là khi tôi vào nhóm của anh.”

“Ah...tôi hiểu rồi”

“Hôm đó anh thật sự rất tuyệt… Theo lệnh của Thái tử-nim, tôi đã tự tin vào chính mình. Tôi đã có thể đánh bại nỗi sợ hãi của mình và đâm thanh kiếm của mình qua Orc Lord. Sau khi chúng tôi đánh bại nó, sự tự tin của tôi tăng lên và tôi đến đây, tổ đội với các đồng đội của tôi từ lục địa Luka.

10 tầng trong 2 năm. Mặc dù chậm hơn một chút so với Ellos hay Palludia, nhưng họ nằm trong top đầu cả về tài năng và nỗ lực. Một cô gái bị mắc kẹt trên tầng 5 đi xa như thế này trong hai năm chắc chắn là đáng khen ngợi.

Tôi đã không ngần ngại tiết lộ suy nghĩ của mình.

"Thật phi thường. Cô hẳn phải nỗ lực rất nhiều.”

“Ah, anh nói chuyện thoải mái hơn...anh có thể nói chuyện bình thường như trong quá khứ được không? Sẽ rất xấu hổ nếu…”

“Không thể nào, sao tôi có thể?”

Bình thường? Tôi đã nói chuyện như vậy với một người phụ nữ trưởng thành như cô ấy? Cách cư xử của tôi ở đâu?

Thấy tôi hành động bối rối, cô ấy xua tay khi cười khúc khích.

“Không, anh đã làm thế. Bởi vì hai năm trước, tôi chỉ là một cô bé cao chưa đến 130 sihai”

“...Hả?”

Sihai. Đó là đơn vị đo lường của lục địa Luka, tương đương với khoảng 1,1 cm. Nói cách khác, cô ấy cao khoảng 143cm hai năm về trước. Nhưng làm thế nào mà chuyện này có thể? Bây giờ cô ấy trông cũng hơn 160cm. Làm thế nào bất cứ ai có thể phát triển nhanh như vậy trong hai năm? Và cả kích thước của bộ ngực tuyệt vời đó...kuhum.

“Hih, anh thật dễ thương khi lúng túng đấy.”

“Không, cái đó…”

“Anh không cần phải ngạc nhiên đâu. Những người từ lục địa Luka phát triển rất nhanh ở một độ tuổi nhất định. Nó khác nhiều hơn một chút so với những người từ các lục địa khác, vì vậy tôi đoán đó là điểm đặc biệt của chúng tôi.

“Ah. Tôi hiểu rồi”

Cũng đúng thôi. Mặc dù tất cả chúng tôi trông giống như con người, chúng tôi đến từ các thế giới khác nhau. Thời kỳ tăng trưởng của chúng tôi là khác nhau không quá khó chấp nhận. Nhưng vì lý do nào đó, từ lục địa Luka dường như làm tôi nhớ đến ai đó.

‘Well, chắc không có gì đâu’. Và thế là, tôi gạt phăng ý nghĩ đó ra khỏi đầu.

(Note: Đù, phũ vãi...)

Bạn nào có lòng, hãy lì xì cho nhóm qua ví Momo. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình!
Ví Momo: 0916965192 - Nguyễn Trà
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

2 Comments:

  1. :((( truyện hay mà chả ai cmt vầy lm s ae có động lực lm việc

    ReplyDelete