“Mùi hương của cây thông thường xanh….” (thường xanh là cây xanh quanh năm)
Tại khán phòng, bài hát lỗi thời và ấu trĩ của nhà trường đang phát lên. Tất nhiên, không ai trong số các sinh viên tốt nghiệp chú ý đến bài hát cũng như diễn văn của hiệu trưởng. Chỉ khi một vài học sinh lên bục nhận giải thưởng, mọi người mới kiểm tra xem đó có phải là người mà họ biết không.
Cứ như thế, lễ tốt nghiệp của tôi kết thúc. Em gái tôi đến và trao cho tôi một bó hoa.
Em ấy sở hữu mái tóc dài, thẳng và gương mặt xinh như búp bê. …………
“Oppa, chúc mừng tốt nghiệp!”
“Cảm ơn, Yua. Đẹp quá”
“Hihi, em tự mình chọn đấy”
“Không, ý anh là em rất đẹp. Anh tự hỏi kẻ may mắn nào được làm anh trai của em?”
“Ahihi. Oppa”
Nhìn em gái mình nở một nụ cười đáng yêu như vậy, tôi nhẹ nhàng ôm lấy em ấy. Khi chiều cao của tôi giảm xuống 190cm và cơ thể tôi không còn trông đồ sộ nữa, Yua cũng ngừng run rẩy theo bản năng khi thấy tôi. Hầm ngục đã giúp tôi trở thành một người có thể giao tiếp với em gái!
Khi tôi đang tận hưởng hạnh phúc trong khi giữ bó hoa và ôm em gái, mẹ tôi tát vào đầu tôi.
“Này, dừng lại ngay! Cả hai đều là con của mẹ, vì vậy đừng có nảy ra mấy ý tưởng kỳ lạ. Nếu muốn, mẹ có thể đưa con đi làm xét nghiệm DNA.”
“Eh, m-mẹ?”
“Tất nhiên bọn con là con mẹ rồi. Bọn con thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ mà”
“Whew, từ khi con bắt đầu đi vào hầm ngục đó, chỉ có cái miệng của con là dẻo hơn thôi”
Khi tôi hợp tác với các nhà thám hiểm từ các thế giới khác trong 3 năm qua, tôi cũng nhận thấy rằng tôi đã trở nên hòa đồng hơn rất nhiều. Ngay cả khi các thành viên trong nhóm tụ tập lại để đánh bại Orc Chúa trong thời gian ngắn, rất nhiều vấn đề nội bộ có thể xảy ra, giống như những gì đã xảy ra giữa tôi và Palludia.
Là một người lãnh đạo tổ đội, tôi đã học cách xử lý các tình huống như thế. Tôi gần như cảm thấy mình đã học được một kỹ năng nịnh hót thụ động, cũng không hẳn là xấu.
“Hãy đến nhà hàng! Chúng ta có thể ăn mừng lễ tốt nghiệp của oppa với bít tết!”
“Nhưng bố không có ở đây”
“Lão có lẽ đang rình đâu đó quanh đây. Cứ mặc kệ lão và đi ăn thôi”
Vài ngày trước, khi tôi gặp Peruta lần thứ ba, ông ấy đã dạy tôi kỹ thuật giáo cao cấp sử dụng mana. Kỹ thuật thứ nhất cho phép người sử dụng tấn công trong một thời gian dài bằng cách dùng mana giảm trọng lượng của cây thương. Kỹ thuật thứ hai là một đòn tấn công bùng nổ nhờ vào việc dồn một lượng lớn mana vào cây thương ngay lập tức. Chỉ với hai kỹ thuật này, tôi có thể dễ dàng xé toạc lũ wraith ở tầng 6.
Bây giờ tôi đã có thể tiếp tục tiến về phía trước. Điều quan trọng hơn là cha tôi. Lão vẫn không có mana, và chỉ có thể ở lại tầng 5.
Lúc trước, khi tôi vung cây thương với mana cho cha tôi xem. Lão chộp lấy vai tôi và nói, “dạy cho bố đi”
“Bố biết đấy”
Tôi không thể đặt một mạch mana vào trong cơ thể ông ấy như Peruta đã làm với tôi. Ông ấy cũng không thể triệu hồi Peruta nhập vào cơ thể mình. Kết quả là ông ấy quyết định đi còn đường giống tôi. Ngấu nghiến đống thuốc nén, thu thập trang bị của Orc Chúa và cố gắng đấu với chủ tầng một mình. Nhưng bởi vì ông ấy nhỏ con hơn tôi rất nhiều, tôi lo là ông ấy không thể ăn quá nhiều thuốc nén. Tôi chắc chắn ông ấy biết tác dụng phụ của việc dùng thuốc nén quá liều. Vì cha tôi là kiểu người lo lắng cho sự an toàn của mình, tôi không lo lắng quá nhiều.
“Vậy con nói cha con đang ở trong hầm ngục?”
“Vâng, có lẽ ông ấy đang chiến đấu cho cuộc sống của mình lúc này”
“Whew, khi nào thì lão sẽ phình ra…?”
“Mẹ biết đấy, ông ấy sẽ trở nên thon gọn hơn giống con”
“...Thật á?”
“Ông ấy cũng khỏe hơn nữa”
“...Ực” Mẹ tôi nuốt nước bọt
Thật ra, ngoại hình bố tôi không xấu. Chỉ là cơ thể ông ấy làm ông ấy trông như một tên não cơ bắp. Nhìn thấy mẹ thay đổi từ biểu cảm miệt thị cha sang mong chờ sự thay đổi của ông ấy, Yua làm vẻ mặt sững sờ.
“Whew, ai là người lớn ở đây?”
“Hahaha”
Nhìn hành động trưởng thành của em gái mình thật dễ thương, tôi không thể kiềm chế và xoa đầu em ấy. Nghĩ về việc mình hạnh phúc như thế nào, tôi bật cười. Giá như mọi thứ tiếp tục như thế này… Tất nhiên, tôi biết cuộc sống của mình sẽ luôn đặc biệt hơn một chút so với những người khác.
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng như mong đợi.
Hôm đó, hai mặt trăng mọc trên bầu trời.
Thế giới đã bắt đầu thay đổi.
Quái vật xuất hiện, không phải bên trong hầm ngục, mà là thế giới bên ngoài.
"Tin tức mới. Ở Seoul, Ahyeon-dong, một con sói cao 2 mét xuất hiện và bắt đầu tấn công người.”
“Hiện tượng song nguyệt và các loại động vật đột biến. Mối liên hệ giữa chúng sẽ được thảo luận bởi những tham luận viên của chúng tôi…”
“Sau ‘Song nguyệt’, các báo cáo nói về các phần của dãy núi đã thay đổi hình dạng, và lớp vỏ đại dương đang hoạt động bất thường…”
“Các thành viên của chính phủ nói rằng thiết quân luật phải được công bố”
“Các báo cáo cho biết, sinh vật biển đột biến đã bắt đầu tấn công các bến cảng và tàu lớn. Sự cố này, được ước tính ảnh hưởng đến thương mại biển, là…”
“Tin mới. Một người đàn ông dường như đang chiến đấu chống lại các dạng sống đột biến, những loài được chứng minh là chịu ít thiệt hại từ súng và dao, đã cứu được một số công dân ở gần đó. Các chuyên gia cho rằng đây là một hiệu ứng của ‘Song nguyệt’...”
“Tại thời điểm những dạng sống đột biến bắt đầu xuất hiện, những người có sức mạnh chống lại chúng cũng xuất hiện…”
“Các loài đột biến bất ngờ mang đến tai họa tấn công nhân loại.Bạn có tin rằng những loài đột biến này sở hữu một bí mật có thể nâng cao kiến thức y học và hóa học của chúng ta sau 100 năm không?”
Sau cái gọi là ‘Song nguyệt’, thế giới đã trở thành một mớ hỗn độn. Chính phủ thậm chí đã cấm công dân của mình bước ra khỏi nhà. Vì những sinh vật kỳ lạ đột nhiên bắt đầu xuất hiện trên khắp thế giới, 20% dân số loài người đã tử vong.
Mặc dù quân đội các nước đã cố gắng xua đuổi chúng, súng, dao và thậm chí cả tên lửa đều không hiệu quả với chúng. Những con quái vật này đã khiến một số quốc gia bị hủy hoại và cảm nhận được sự nguy hiểm của những con quái vật này, các quốc gia còn lại đã thành lập một lực lượng đồng minh chống lại chúng. Tuy nhiên, ngay cả các lực lượng đồng minh cũng chỉ có thể ngăn chặn bước tiến của chúng một chút.
Trong tình huống cả Trái Đất đang hoảng loạn, giống như vắc-xin, những người có thể chiến đấu chống lại quái vật đã xuất hiện.
Một số đánh bại chúng bằng luồng hào quang kỳ lạ họ thấm vào vũ khí của mình, một số thiêu rụi chúng bằng những ngọn lửa kỳ lạ, và một số vặn cổ chúng bằng năng lượng điện từ.
Mặc dù bản thân họ rất yếu, họ có thể chiến đấu chống lại quái vật theo nhóm. Do đó, chính phủ bắt đầu tập hợp những người này bằng sức mạnh và thành lập các sư đoàn mới để chiến đấu chống lại quái vật.
Trong thời kỳ khủng hoảng bất ngờ của loài người, không có thời gian để các quốc gia chiến đấu với nhau. Chẳng mấy chốc, một tổ chức chống quái vật toàn cầu đã được thành lập và quái vật đã bị xua đuổi cho đến khi chúng không còn xuất hiện ở những khu vực đông dân cư.
Do đó, quái vật bắt đầu tập trung tại các khu vực không có dân cư trước đây hoặc khu vực đã bị con người bỏ hoang.
Với điều này, cuộc chiến giữa những người sử dụng năng lực và các dạng sống đột biến dường như chậm lại.
Trớ trêu thay, cuộc chiến lại tiếp tục khi phân tích khoa học về các dạng sống đột biến, hiện được gọi là quái vật, kết thúc. Đáng ngạc nhiên, quái vật, xác chết, các chất được chiết xuất từ chúng và loại quặng xanh rất hiếm khi được tìm thấy bên trong chúng dường như có giá trị quan trọng để sử dụng trong khoa học, y học, quân sự và năng lượng.
Do đó, chính phủ bắt đầu thay đổi cách họ làm việc. Họ bắt đầu sử dụng các bộ phận đặc biệt này, vốn được thành lập để bảo vệ công dân, thay vào đó thu thập các tài nguyên này. Mọi người rất nhạy cảm với sự thay đổi này và với lý do bảo vệ quyền của người sử dụng năng lực, nhiều người đã rời bỏ các bộ phận chính phủ và thành lập các tổ chức của riêng họ.
Hiện tượng như vậy xảy ra trên quy mô toàn cầu. Cuối cùng, tổ chức của những người sử dụng năng lực chia thành hai phe.
Một là ‘Guardian’, hình thành dưới quyền chính phủ. Cái còn lại là ‘Freedom Wing’, được hình thành bởi những người sử dụng năng lực độc lập.
Những gì lúc đầu được coi là một thiên tai cho nhân loại giờ đây được coi là một nguồn lực quan trọng cho sự tiến bộ của loài người.
“Bố”
“Gì rứa?”
“Thế giới đã trở thành một hầm ngục”
“Đúng vậy.”
Chúng tôi nói chuyện trong khi xem một cuộc phỏng vấn từ một đại diện của Freedom Wing.
“Giữa việc chiến đấu với quái vật trong hầm ngục và chiến đấu với lũ quái vật ở đây, mầy nghĩ bên nào kiếm nhiều tiền hơn?”
“Con không thực sự quan tâm đến tiền, nhưng không phải đám quái ở đây cho nhiều tiền hơn sao? Họ nói chỉ một con cũng có giá 200 triệu won”
“Có vẻ dễ, phải không, con trai?”
“Vâng”
“Muốn đi săn vài con cùng nhau không?”
“Sẽ rất phiền phức nếu ai đó phát hiện ra”
“Ai quan tâm chứ? Chỉ cần nói chúng là đạo tặc là được”
Tất nhiên, có những người sử dụng năng lực không thuộc về Guardian hay Freedom Wing. Vì Freedom Wing đã từng là một phần của Guardian, nó vẫn sót lại một cấu trúc có tổ chức. Những người sử dụng năng lực không thích bị ràng buộc đã đi săn riêng hoặc trong các tổ đội nhỏ, sau đó bán xác quái vật cho những người muốn có chúng. Có vẻ như các trung tâm thương mại cho xác quái vật cũng được thành lập. Nghe đồn, Hoa Kỳ đã thành lập chúng.
“Sẽ rất phiền phức nếu chúng ta bị gọi là những người sử dụng năng lực. Con thích vào hầm ngục hơn. Bên cạnh đó, dù con có săn quái ở đây, con không hề mạnh lên”
“Trở nên mạnh hơn là tất cả những gì mầy quan tâm sao?”
“Vâng, con muốn chinh phục đến tầng 100 của hầm ngục”
Theo Ellos, chưa ai từng đặt chân đến tầng thứ 100 của hầm ngục. Tôi muốn nhìn thấy tầng 100 bằng chính mắt mình.
Mặc dù tôi mới chỉ ở cấp 7, nhưng nếu tôi giao dịch tất cả số vàng tôi đã tích lũy được sau 3 năm săn lùng Chúa tể Orc, tôi sẽ có hơn 500 triệu won. Đó là một số tiền khủng khiếp cho một người thậm chí chưa đi học đại học. Ah, tất nhiên, các trường đại học hiện đang đóng cửa do quái vật. Vấn đề là, tôi không hề lên kế hoạch làm bất cứ điều gì phiền phức chỉ vì tiền.
“Bố muốn xin giấy phép người sử dụng năng lực sao?”
“Bố đang suy nghĩ”
“Nhưng bố đã kiếm rất nhiều rồi mà”
“Tiền không bao giờ là đủ”
“Bố cần thêm tiền để làm gì?”
“Bố có thể mua một căn nhà to hơn, một con xe lớn hơn, một cái nhẫn bự hơn cho mẹ của mầy, nhiều quần áo đắt tiền hơn cho Yua…”
“Thế còn con?”
“Mầy tự kiếm tiền được mà”
Cha đã không được cấp phép ngay lập tức. Một phần là do lão chưa có được mana, nhưng quan trọng hơn là vì thế giới vẫn chưa ổn định. Tôi đồng ý với quyết định của lão.
Mặc dù người sử dụng năng lực là nguồn nhân lực đáng kinh ngạc, bên cạnh thực tế là họ có thể chiến đấu chống lại quái vật, họ không khác gì con người bình thường. Không thể biết liệu có bất cứ điều gì xảy ra không.
Phải mất nửa năm trước khi mọi thứ dịu xuống. Đó là một thời kỳ bão tố, nơi mô hình của lịch sử loài người đang thay đổi. Một số đã đến hồi kết, trong khi một số hướng về một khởi đầu mới.
Mẹ tôi bận rộn dự trữ thực phẩm đóng hộp và ramen, em gái tôi học ở nhà vì trường học vẫn đóng cửa, và bố tôi vẫn tiếp tục chiến đấu với Orc Chúa với hy vọng có được mana.
Tất nhiên, trong nửa năm đó, tôi dành toàn bộ thời gian cho hầm ngục.
0 Comments:
Post a Comment