Vô hạn hầm ngục - Chương 13: Nhiệm vụ thứ hai

“Bạn có nhận thấy sự khác biệt nào giữa những con wraith ở tầng 7 và tầng 8 không?”

“Hmmm… lũ wraith ở tầng 8 khỏe hơn một chút. Khả năng phòng thủ của chúng có vẻ cao hơn”

Không giống lũ wraith ở tầng 7, lũ wraith ở tầng 8 không chết sau một đòn. Nhưng noona dường như không hài lòng với câu trả lời của tôi.

“Bạn không cảm thấy gì khác nữa à?”

“Còn gì nữa á? Uh, ...à, phải rồi”

Hình như có vài con phun ra thứ gì đó từ miệng. Chúng gần giống với đám goblin cùng phi tiêu độc của chúng. Bời vì tôi bị tê liệt tạm thời khi bị đánh trúng, đối phó với bọn chúng khá là khó chịu. Không có bọn chúng, tôi có thể đã đến cuối tầng 8 nhanh hơn vài giờ.

“Bạn nghĩ rằng tầng 9 sẽ không có những con wraith giống vậy?”

“Chị đang định nói cái gì vậy?”

Mặc dù tôi hỏi, tôi biết cô ấy đang định nói về chuyện gì. Đúng như mong đợi, noona cửa hàng đặt một vật thể lạ trước mặt tôi và hét lên

“Đây! Thứ này đây là một chiếc khiên tâm linh (Spiritual Shield), một thứ có thể chặn những mũi tên ngoại chất của lũ wraith 100 lần! Chỉ 5000 gold thôi! Nếu bạn mua nó, bạn có thể vượt qua tầng 9 dưới 9 giờ!”

“....Chị đưa cho tôi một nhiệm vụ chỉ để bán những thứ này sao?”

Noona rõ ràng đã đảo mắt đi khi tôi gặng hỏi, sau đó …

“Nhưng thưa quý khách, bạn không bao giờ đến cửa hàng…”

“Cái đó ….”

“Trong hơn 3 năm, không kém! Không một lần nào! Bạn có biết hiệu suất của tôi đã giảm bao nhiêu trong thời gian đó không?”

“H-Hiệu suất...”

“Tại sao chúng ta không giúp đỡ lẫn nhau, quý khách? Bạn đã kiếm rất nhiều mà. Sẽ không sót khi tiêu một ít ở cửa hàng, phải không?”

“Nhưng 5000 gold thì nhiều quá”

Vì tỷ giá hối đoái là 2.100 won, tổng cộng sẽ là 10.5 triệu won. Khi tôi quy đổi giá trong đầu, tôi thực sự không muốn mua nó. Tôi không thể mua một món đồ giá cao như vậy chỉ vì thích ….

“Nếu không có nó, có lẽ sẽ không thể vượt qua tầng 9 trong 9 giờ. À, bây giờ là 8 giờ, 57 phút và 58 giây.”

“Chị tỉ mỉ với thời gian quá đấy!”

Cuối cùng, tôi miễn cưỡng mua Khiên tâm linh. Đó là một cái sticker (nhãn dán), và khi tôi đặt nó vào mu bàn tay, tôi cảm thấy ngay lập tức.

Miếng sticker biến mất rồi sau đó khắc dấu trên tay tôi như một hình xăm.

Tôi rất hối hận. Đó là một sticker Pokemon.

“Chết tiệt, mình phải nhanh chóng sử dụng những thứ này!...”

Nếu mẹ hoặc cha nhìn thấy tôi với hình xăm Pokemon trên tay, chắc chắn họ sẽ nhìn tôi bằng đôi mắt kỳ lạ. Tôi nhanh chóng chạy lên tầng 9, bỏ lại phía sau noona cửa hàng cổ vũ tôi.

“Lần tới khi bạn mua nó, tôi sẽ giảm giá 10% cho bạn!”

“Làm như sẽ có lần sau ý!”

Tôi chạy. Mặc dù mana của tôi đã tăng lên hơn 1.000 sau khi đạt cấp 9, tôi không chú ý đến nó. Tôi chỉ còn lại 8 giờ 55 phút và 34 giây!

“Bắt đầu thám hiểm!” Tôi hét lên với giọng vang vọng

Lũ Wraith tăng vọt từ tất cả các hướng. Giống như noona cửa hàng đã nói, có nhiều wraith bắn mũi tên ngoại chất hơn. Mặc dù tôi nghi ngờ liệu tôi có cần phải chi 10,5 triệu won để chặn chúng hay không, tôi đã xoay sở để bỏ lại ý nghĩ đó, tin rằng phần thưởng nhiệm vụ sẽ tốt hơn nhiều.

[Nhiệm vụ hoàn tất]

[Thấy bạn vượt qua tầng 9 trong 24 giờ, chủ cửa hàng hối hận khi đặt cược. Nhưng một lời hứa là một lời hứa. Cô ấy sẽ cho bạn một phần thưởng xứng đáng.]

[Bạn đã nhận được một phần thưởng hệ thống. Bạn đã đạt được 1 điểm kỹ năng. Bạn có thể nâng cấp kỹ năng lên 1.]

“Bạn thực sự đã thành công.”

"Vâng."

“Bạn thực sự … thành công”

“Noona, mặt chị”

Không thể chịu được biểu cảm chán nản của Loretta, noona bán hàng, tôi quay mặt đi. Tôi đã quan tâm nhiều hơn với điểm kỹ năng này. Tăng cấp độ kỹ năng, có phải đây là một phần thưởng tuyệt vời? Có vẻ để dành nó tốt hơn là sử dụng bây giờ.

Loretta dường như đã bình tĩnh lại khi cô ấy nắm lấy tay tôi và đưa cho tôi một vật tròn trong mờ.

“Huu, hứa là hứa, đây là phần thưởng của bạn”

[Bạn nhận được Bom linh hồn x2]

“Gì đây?”

“Chúng là Bom linh hồn, quý khách”

Mặc dù tôi rất biết ơn cô ấy đã nói chuyện tử tế với tôi, mắt cô ấy trông như vẫn chết. Tôi nghĩ về việc chỉ ra điều này, nhưng tôi chỉ chọn kiểm tra thông tin về những quả Bom Linh hồn này.

[Bom linh hồn (hiếm)

Một ma cụ được tạo ra bởi một nhà hiền triết vĩ đại sử dụng ma thuật linh hồn và người thợ rèn tộc Kaloha, ‘Bàn tay của sự sáng tạo’. Khi ma cụ này được ném đi và bị chấn động, Kỹ năng ‘Spiritual Burst’ (vụ nổ linh lực?) sẽ được kích hoạt, gây sát thương chí mạng cho tất cả các sự tồn tại ở dạng linh hồn. Nó gây sát thương 500 ~ 5.000 cho tất cả các linh hồn trong bán kính 20 mét.]

“Chúng là vật phẩm tiêu hao!”

“Đó là lí do tôi đưa bạn hai cái!”

“Vậy tôi chỉ được dùng hai lần thôi à!”

“Vậy, quý khách, bạn có muốn cá cược thêm không?”

“Vượt qua tầng 10 chứ gì? Không cần nói tôi cũng biết!”

Nghĩ rằng cô ấy đã tận dụng phần thưởng của mình và tạo một vụ cá cược khác! Thật là một người phụ nữ xấu xa!

“Nhưng lần này sẽ không có giới hạn thời gian”

“Ho?”

“Bạn có thể hoàn thành nó bất cứ lúc nào bạn muốn”

“....Lắng nghe nào”

“Hứ hứ, tui đã tóm được cậu ta”

“Suy nghĩ của chị đang in trên mặt đấy, noona”

“Vụ cược rất đơn giản. Bạn phải tự mình đánh bại chủ tầng 10, Wraith nữ hoàng!”

[Một nhiệm vụ đã xuất hiện]

“Nữ hoàng đua xe?” (trong tiếng hàn chữ wraith và race phát âm giống nhau thì phải)

Tôi hy vọng cô ấy không hỏi. Nghĩ về một cô gái đua xe trong chiếc váy ngắn khi nghe ’wraith nữ hoàng’ thì chỉ chứng minh rằng tôi là đàn ông.

“Bạn sẽ chấp nhận thử thách chứ?”

Loretta nhìn tôi đầy khiêu khích. Tôi nhếch mép cười và trả lời.

“Chơi luôn. Một cái gì đó như thế sẽ không phải thách thức đối với tôi.”

[Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ.]

“Oh, thật táo bạo với một người đã kẹt ở tầng 5 trong ba năm rưỡi”

“À thì, tôi đơn độc đánh bại Orc Chúa vài rồi, nên…”

“....Huh?”

“....chị không biết à?”

Ngay lập tức, khuôn mặt Loretta đã trở nên tái nhợt và đông cứng. Sau đó, cô ấy đột nhiên nắm lấy cánh tay của tôi. Cô ấy trông như sắp khóc.

“Cho … cho tôi lấy lại nhiệm vụ”

“The die is cast” (“Nói lời giữ lời”???)

“V-Vậy, để tôi thêm giới hạn thời gian”

“Lời nói của một cô gái nặng ngàn vàng đấy”

“Ở đây không ai nói thế hết!”

“Mất bò mới lo làm chuồng à?"

“Agh, đồ khách hàng ác độc! Ít nhất cũng mua thêm khiên tâm linh đã chứ!”

“Của tôi vẫn còn 72 lần dùng nữa, vậy nên tôi ổn”

“Agh, thực sự, cậu là ác quỷ!”

Cứ như vậy, tôi chấp nhận nhiệm vụ thứ hai của mình. Mm, có vẻ như tôi đã quên mất một thứ gì đó...có phải là tưởng tượng không. Ừm, chỉ là tưởng tượng thôi.

(Note: Thằng đầu bò này quên bé Palludia cmnr :v)

Chủ tầng 10, Wraith nữ hoàng. Nó được vây quanh bởi 50 wraith, và sử dụng ma thuật sợ hãi, ma thuật hỗn loạn, và mũi tên ngoại chất để hành hạ những nhà thám hiểm hầm ngục đối mặt với nó. Tuy nhiên, nó có một điểm yếu rõ ràng. Đó là HP của nó thấp hơn nhiều so với Orc Chúa.

Loretta cũng đang bán các mặt hàng ngăn chặn ma thuật sợ hãi và hỗn loạn. Những vật phẩm chỉ chặn ma thuật của Wraith Queen trong 5 phút là 5.000 vàng một mảnh.
Theo Ellos, những nhà thám hiểm hầm ngục thách thức Wraith Queen đã phải chịu đựng lòng tham vô đáy vơ vét tiền bạc của cô ấy.

“Tôi vẫn sẽ không mua chúng”

“Tại sao!? Sẽ khả thi hơn khi đánh bại nó với chúng mà”

“Bây giờ tôi không muốn cố gắng đánh bại nó”

“Ku…”

Những nhà thám hiểm loại linh mục biết những phép thuật có thể xóa tan nỗi sợ hãi hoặc hiệu ứng trạng thái hỗn loạn. Thay vì thử thách nó một mình ngay từ đầu, tôi đã chọn tham gia một tổ đội và trải nghiệm một cuộc đột kích chủ tầng.

Trong thời gian hỗn loạn này khi các dạng sống đột biến xuất hiện trên Trái đất, không thể vào ngục tối trong một tuần có nghĩa là thời gian của tôi ngừng trôi. Ngay cả khi tôi săn các dạng sống đột biến, không chỉ trình độ của tôi không tăng, tôi còn có nguy cơ phơi bày bản thân như một người sử dụng năng lực. Như vậy, nơi duy nhất tôi có thể luyện tập là trong hầm ngục.

Tôi không có lên kế hoạch để bị đá ra khỏi hầm ngục lần nào nữa.

“Hãy chăm sóc tôi. Tôi là Kang Shin từ Trái Đất”

“Trái Đất? Anh là … Kang Shin đó?”

“Phải. Tôi chính là Kang Shin.

“Không thể nào, Thái tử đã tiến đến tầng 10!”

“Hả? Là Thái tử thật sao?”

“Whoa, Thái tử ở trong tổ đội của chúng ta!”

Kinh ngạc. Tôi vừa mới tham gia một tổ đội ngẫu nhiên, nhưng dường như mọi người đều biết tôi là ai. Tôi tự hỏi làm thế nào tin đồn lan rộng thế.

“Đây là lần đầu tiên tôi chiến đấu với Wraith Queen. Tôi có thể cản đường các bạn.”

“Chỉ cần anh xử đẹp hết đám wraith ở đây là quá tốt rồi. Các nữ tế có thể lo liệu phần còn lại.”

"Để đó cho chúng tôi!"

Có ba nữ tế trong tổ đội này. Thật kỳ lạ, không có linh mục. Mặc dù các nữ tế rất đẹp, họ không có cửa so với Yua xinh đẹp của tôi. Ngay khi tôi đang nghĩ vậy, một trong số họ đã nói chuyện với tôi.

“Thái tử-nim, anh có biết công chúa không?” (ở đây ghi là her highness)

“...ai cơ?”

Tôi đã định nói, ‘Thái tử là nickname của tôi. Còn công chúa, ý cô là Yua á?’ Đôi mắt nghiêm túc của cô ấy ngăn tôi lại

“Ý tôi là công chúa kế vị của đế quốc Ehuir, công chúa Palludia Gren Ehuir! Tôi nghe nói ngài ấy đã tổ đội với anh trước đây”

“Ể, Palludia? Vâng, tôi biết cô ấy, nhưng...công chúa kế vị?”

Khi tôi nói với nữ tế rằng đây là lần đầu tiên tôi nghe kể về điều đó, cô ấy nhìn tôi sững sờ.

“Anh không đoán ra được từ ngoại hình duyên dáng và xinh đẹp của ngài ấy sao”

“Duyên dáng? Cô ta chỉ là một con nhóc ồn ào thôi…”

“Hả?”

‘Ah, whoops…’ Cứ như vậy, tôi mất 5 phút cuộc đời chỉ để nghe Palludia xinh đẹp thế nào. Sao tôi lại trải qua quá trình trị liệu tẩy não vô lý như vậy? Phần nào của cái đứa ngực phẳng tóc hai bím đó đẹp thế? Tất nhiên tôi không nói ra ngoài.

“Anh đã hiểu Palludia-nim đẹp và lộng lẫy như thế nào rồi chứ? Ngài ấy là ngôi sao ban mai của lục địa chúng tôi, là ngọn lửa hy vọng không bao giờ dập tắt, một bông hoa xinh tươi không dùng để chiến đấu chống lại quỷ tộc!”

“Được rồi, được rồi, tôi hiểu rồi, đi săn Wraith Queen thôi nào”

“Cái cách trả lời nửa vời đó, tôi chắc là anh không hiểu chút nào cả! Tôi sẽ nói cho anh một lần nữa, rửa tai mà nghe đây này!”

Tai tôi sạch lắm, cảm ơn rất nhiều. Thực tế, nghe nhiều về Palludia chỉ khiến tai tôi … khoan. Palludia? Nghĩ lại thì, hôm qua ….

“AAAAAAHHHHHH!”
“Kyaa! Anh làm tôi hết hồn!”
Khi tôi hét lên, nữ tế bị sốc ngã xuống đất. Tuy nhiên, tôi không ở trong tình thế có thể chú ý đến cô ấy.

“Ôi không, mình đã bỏ qua tin nhắn của Palludia”

Con nhỏ ồn ào đó không phải kiểu người sẽ im lặng khi tin nhắn của mình bị phớt lờ. Với nỗi sợ hãi đang dâng trào, tôi bắt đầu đổ mồ hôi. Bây giờ mọi thứ đã đến mức này, tôi có nên tiếp tục phớt lờ cô ta không? Không, tôi không thể tránh cô ta mãi mãi. Cuối cùng, tôi sẽ gặp lại cô ta trong hầm ngục. Thêm vào đó, phớt lờ cô ta là quá thô lỗ. Mặc dù cô ta không dễ mến, nhưng cũng không phải kẻ đáng ghét…

‘Được rồi, mình sẽ liên lạc với cô ta ngay khi kết thúc cuộc đột kích Wraith Queen’ Lập lời thề, tôi nói với thành viên tổ đội

“Nhanh lên và quẩy thôi”

“THÁI TỬ!”

...

Mặc dù tôi đã tạo ra một kẻ thù theo một cách không ngờ tới, tôi đã chọn bỏ qua nó.

Không chú ý đến ánh mắt thiêu đốt phía sau tôi, tôi mở cánh cửa đến ngôi nhà ma ám.


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment