Khát vọng trở về - Chương 300: Mày biết tao là ai không?


Một ngày trước khi Khu Trung lập đóng cửa.

Cuối cùng, nhóm của Eun Yuri, đã đồng ý tham gia nhiệm vụ Bất Khả Thi.

Eun Yuri đứng trước bảng thông báo giữa Quảng trường và nhớ lại lời cảnh báo của Seol Jihu.

"Ngay lập tức, xé lá Bùa Hộ Mệnh. Đừng ngó nghiêng xung quanh. Nếu em do dự dù chỉ một giây, những mũi tên sẽ bay tới và đâm vào cổ em".

Seol Jihu sau đó nói thêm rằng, đáng lẽ cậu sẽ chết ngay tại chỗ nếu kẻ canh gác lâu đài ma quái không bận rộn đe dọa cậu.

Eun Yuri đưa lá bùa vào miệng với vẻ mặt lo lắng, rồi cầm tờ giấy thông báo của nhiệm vụ Bất Khả Thi trong tay. Năm thành viên khác nuốt nước bọt và nhìn chằm chằm vào Eun Yuri, ai nấy đặt tay vai nhau.

Khoảnh khắc Eun Yuri xé tờ giấy làm đôi, các thành viên biến mất không một dấu vết. 

Chưa đầy năm phút sau, sáu người xuất hiện trở lại trong quảng trường. Ai nấy đều ngồi bệt xuống đất và há hốc miệng vì kinh hoàng. 

Thông thường, một trận động đất trên 5 đô Richter có thể được gọi là trận động đất mạnh. Một trận động đất cao hơn một, sẽ sẽ giải phóng năng lượng gấp 32 lần.

Do đó, một trận động đất mạnh 12 độ Richer có thể nói là đã vượt ra ngoài phạm vi của một thảm họa tự nhiên và đạt đến cảnh giới của một thảm họa tận thế.

Khi cả nhóm vừa chứng kiến ​​một trận động đất quy mô như vậy, đương nhiên là họ sẽ sợ vãi tè ra quần.

Trong khi mọi người khác không nói nên lời, Eun Yuri đã tỉnh táo lại khi nghe tiếng cảnh báo của Hệ thống. Cô đã nhận được một tin nhắn nói rằng các phần thưởng đã được chuyển giao.

Cô len lén nhìn xung quanh. Mặc dù Eun Yuri là người có số điểm sinh tồn cao nhất trong Khu Trung lập, nhưng năm thành viên khác trong đội của cô ấy cũng không tệ chút nào.

Nếu họ thực sự muốn, họ sẽ dễ dàng mua được một món hàng từ cửa hàng VIP. Mặt hàng ở cửa hàng VIP thuộc về những người bỏ tiền ra trước.

Nhớ rõ điều này, nên Eun Yuri nhổm dậy và chạy như bay. Năm người còn lại nghiêng đầu khi họ nhìn cô lao lên cầu thang.

Maria, người đang ngủ gật ở quầy, giật mình tỉnh dậy khi nghe tiếng cửa mở. Nhìn thấy khách hàng xuất hiện ở ngày cuối cùng,  cô mỉm cười rạng rỡ.

Quản lý cửa hàng VIP là một nhiệm vụ ít được ưa chuộng Lý do rất rõ ràng:

[Kho hàng VIP]

1. Đôi hài của Thần Khí Pneuma: 50.000 SP (1 món)

2. Kỷ vật của Moirai: 600.000 SP (1 món)

3. Cây đóng dấu của Miyal: 100.000 SP (1món)

4. Hạt giống cây thế giới: 400.000 SP (1 món)

5. Thước thánh của Sidus: 80.000 SP (1 món) 

6. Hạt cói của Aphriso: 150.000 SP (5 món)

Vật phẩm rẻ nhất cũng có giá lên tới 50.000 Điểm sống sót, một số tiền mà hầu hết những người ở Khu Trung lập thậm chí không dám mơ ước.

Chỉ cần bán được một món thôi cũng giúp cô ấy kiếm được một lượng Điểm Cống hiến khổng lồ. Vấn đề là có rất ít người có thể mua vật phẩm đó.

Đây là lý do tại sao Maria rất ngây ngất khi nhìn thấy Eun Yuri, người đã mua tất cả các Thuốc trợ năng đặc biệt, ngay trong ngày đầu tiên của Khu Trung lập.

"Cô muốn gì nào?"

Maria chắp hai tay lại và hỏi, với giọng nửa lo lắng và nửa thích thú.

Eun Yuri kiểm tra Điểm sinh tồn của mình. Cô đã kiếm được 120.000 điểm trong phần Hướng dẫn và 430.000 điểm khác trong Khu vực trung lập. Bởi vì cô là người xếp hạng hàng đầu, cô hiếm khi phải sử dụng điểm của mình, nên hện tại cô có hơn 500.000 điểm.

Trên hết, cô tích góp được tới sáu phiếu mua hàng miễn phí, mỗi phiếu dùng được một lần tại cửa hàng VIP.

Eun Yuri hét lên không do dự.

"Trước tiên, tôi sẽ lấy Kỷ vật của Moirai!"

"...!"

Đôi mắt Maria trợn lên. Cô không thể tin được điều đó. Khách hàng này đã chọn món hàng đắt nhất ngay từ khi bước vào đây!? Ai mà ngờ được, cô gái kia lại là khách sộp đến như vậy??

Tuy nhiên, Eun Yuri vẫn chưa nói xong.

"Tôi cũng sẽ lấy hạt giống của cây thế giới!"

Mắt Maria lé xẹ sang hai bên và mồm cô ấy há hốc ra.

1.000.000 điểm. 

Cô đã kiếm được một triệu điểm từ Eun Yuri, chỉ sau hai câu!

"Kế tiếp-"

"Ah, ah, ah"

"Áh, áh, áh, áh" 

"aaaaaaaaaaaah"

Maria rên lên liên hồi như thể đang bước vào cơn cao trào cực khoái.

(Note: Cái này nguyên văn từ Eng, Trans không thêm mắm dặm muối gì đâu nhé).

Cô vặn vẹo cơ thể và rên rỉ như sắp chết vì hạnh phúc.

"Dừng lại! Dừng lại đi! Cô định giết tôi à? Dừng lại đi, làm ơn! Tôi phê quá!"

Maria hét lên điên dại và cầu xin sự thương xót, nhưng Eun Yuri không buông tha cô.

"Tôi muốn lấy cả Hạt cói của Aphriso! Tôi sẽ lấy bốn hạt!

"UAAAAAAAANG!"

Cuối cùng, Maria không thể chịu đựng những cơn sung sướng liên tiếp và ngã gục xuống sàn. Trong cơn thống khoái, cô ngước nhìn Eun Yuri với đôi mắt mơ hồ.

Cứ như thể cô đang nhìn thấy Nữ thần của mình. 

Cho đến khi cô nghe thấy những lời tiếp theo.

"Tôi sẽ mua sáu cái này bằng phiếu mua hàng miễn phí của cửa hàng VIP. Tôi có sáu phiếu đây, vừa đủ nhé".

"…Ớ?"

Mặt Maria cứng đờ ra. 

Không ai nói rằng mọi người buộc phải mua hàng bằng Điểm Sống sót. Vì những vật phẩm này được mua bằng phiếu mua hàng miễn phí, nên cô ấy sẽ không thu được chút Điểm Sống sót nào. 

Nghĩa là, cô ấy sẽ chia tay Khu Trung lập với 0 điểm Cống hiến.

"..."

Maria điên cuồng chớp mắt trong khi nghi ngờ đôi tai của mình. Ngay sau đó, cô kiểm tra đơn hàng của Yuri và gào lên.

"Đ** con đ** mẹ mày!"

Mặt Maria méo xệch.

Làm sao lại như thế?? Làm sao có thể như vậy được !!!? 

Tia hy vọng của cô sau ba tháng tuyệt vọng, đã tan biến trong không khí mỏng manh.

"Mẹ kiếp!"

"Xin lỗi?"

Eun Yuri bị bất ngờ. Cô không hiểu gì cả.

Nhưng với tính cách của Maria, đương nhiên Maria sẽ nghĩ ràng: "Con đũy chó đáng nguyền rủa này đã biến mình thành kẻ ngốc!

"Mẹ kiếp! Con khốn! Argggggg!!!!"

"Tại sao cô lại chửi thề như thế? Mà thôi, dù sao đi nữa, nhanh lên, làm ơn..."

"Câm mồm! Con đũy khốn nạn!! Mày dám lừa tao à!?

"N-này! Cô nói cái gì đấy! Tôi gọi Oppa đến bây giờ đấy!"

"Gì cơ? Mẹ kiếp, gọi hắn đến đây!! Gọi Chủ hội Valhalla đến đây, luôn và ngay xem nào! Mày có biết tao là ai không???"

Maria hét lên, và hai hàm răng nghiến lại như thể một con chó đang tự cắn sợi xích của mình.

Đôi mắt của cô nàng Yuri mở to. Cô gái này là ai mà không hề sợ hãi nghi nghe đến tên Seol Jihu?

"Mày chỉ là con nhãi nhép thôi, biết chưa! Oppa và tao! Chúng tao vào sinh ra tử với nhau! Chúng tao đã bên nhau ở Khu trung lập! Chúng tao đã đến làng Ramman cùng nhau! Chúng tao đã đi đến bữa tiệc cùng nhau! Chúng tao đã tham gia đại chiến! Chúng tao đã đi thám hiểm! Chúng tao đã làm mọi thứ, cùng nhau! MÀY BIẾT TAO LÀ AI KHÔNG???"

Cách cô ấy nói chuyện, cô ấy dường như là một thành viên của Valhalla.

Hoặc có thể là một mối quan hệ gì đó gần gũi hơn, biết đâu đấy???

"Tao vẫn còn một khoản lớn gửi cho anh ta đấy! Mày muốn chơi chứ gì! Mày muốn xem anh ta sẽ ủng hộ ai chứ gì? Nào, gọi anh ta đến đây!"

Maria đã hoàn toàn mất kiểm soát.

Cô ấy đã trải qua những ngày chán nản vì đã đầu tư rất nhiều vào Valhalla mà chưa nhận được gì. Cửa hàng VIP ở Khu trung lập này chính là cơ hội hiếm hoi của cô!

Nói cách khác, cô ấy đả kích Eun Yuri để trút nỗi bực bội. Nhưng Eun Yuri không biết chuyện hậu trường và chỉ nghĩ rằng cô đã gặp nhầm một kẻ điên nào đó.

"Đ- Đưa cho tôi các món hàng đi mà!"

"Gọi Chủ Hội ra đây! Mày gọi Oppa ra đây!"

"Cho tôi một Đôi hài của Thần Khí Pneuma, Cây đóng dấu của Miyal, Thước thánh của Sidus và Hạt cói của Aphriso còn sót lại".

"Gì cơ!?"

"Tôi sẽ trả tiền bằng điểm sinh tồn! Tôi sẽ mua những món đó bằng điểm sinh tồn!".

Maria giật mình. Nhãn cầu của cô ấy suýt nữa đã bật ra khỏi hốc mắt. Một chút hoang mang và hoảng loạn thoáng qua mặt cô, nhưng chẳng mấy chốc, cô nhoẻn cười như một thiếu nữ ngoan hiền.

"…Rất vui được phục vụ quý khách!"

CHÁT! 

Đặt món đồ mà Eun Yuri yêu cầu xuống bàn, cô hét lên.

"Tuyệt vời!"

CHÁT!

"Xuất sắc!"

CHÁT

"Tài năng!"

CHÁT

"Chủ hội của chúng ta thật là sáng suốt! Vâng! Oppa thực sự đã kiếm được một thiên tài!!"

Sau khi đặt tất cả đồ xuống bàn, Maria hét lên:

"Tất cả là 380.000 điểm! Cảm ơn cô!"

Eun Yuri trông hoàn toàn chết lặng.

'Cô gái này là ai?'

Thấy Eun Yuri đang nhìn chằm chằm vào mình, Maria khẽ ho khan và nhướng mày.

''Cảm ơn cô đã chiếu cố! Tôi sẽ đến chỗ Oppa và khen ngợi cô vài câu!"

Nói xong, Maria chạy biến.

‘... cô ấy điên rồi'.

Eun Yuri thực sự sững sờ.

'Cô ấy hoàn toàn điên rồi'.

Đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên của Con sâu Ham tiền và Nhà ảo thuật Thiên tài.

*

Chỉ còn một ngày nữa là Khu Trung lập đóng cửa.

Seol Jihu nhìn những món đồ cậu nhận được từ Eun Yuri với nụ cười rạng rỡ. Ban đầu, cậu dự định chỉ nhận được quà lưu niệm Moirai. Vậy mà giờ cậu nhận được rất nhiều vật phẩm và cả một đống Thuốc Trợ năng nữa! Làm sao cậu không vui cơ chứ!

'Cô bé này thật phi thường'

Seol Jihu đã giữ lời hứa và Eun Yuri cũng giữ lời hứa. Thực tế là cô đã trao cho cậu nhiều những gì cô đã hứa. Vì cô ấy rất hào phóng, nên Seol Jihu cũng sẽ ưu ái cô.

'Nghĩ lại thì, dạo này cô ấy có vẻ hơi chán nản.'

Seol đoán rằng cô cảm thấy cay đắng khi phải trao cho cậu những món đồ mà cô đã làm việc rất chăm chỉ để mua chúng.

'Hôm nay là ngày cuối cùng. Mình có nên đi nói chuyện với cô ấy không?'

Seol Jihu quyết định bỏ một món đồ vào túi sau trước khi rời khỏi phòng. Cậu dừng lại bên quán cà phê trên đường, lấy một vài lon bia, rồi bước lên cầu thang.

"Eun Yuri?"

Tok Tok. 

Khi Seol gõ nhẹ, cánh cửa bật mở.

Eun Yuri bước ra trong một chiếc áo ba lỗ và một chiếc khăn trên đầu. Dường như cô vưa ftawms gội.

Thân thể coô tỏa ra một mùi hương ngọt ngào, có thể là từ thảo mộc phục hồi sức sống được đặt trong bồn tắm.

''Chúng ta có thể nói chuyện một chút không? Hôm nay là ngày cuối cùng..."

Seol Jihu nháy mắt khi cầm một lon bia.

Eun Yuri khẽ cúi đầu xuống. Cái cách cô ngây người nhìn xuống đất, dường như cô đang do dự. Mặt khác, cô ấy có vẻ cảnh giác.

"Được chứ."

Tuy nhiên, sự do dự của cô không kéo dài được lâu.

"Đúng lúc lắm. Em muốn hỏi anh một vài điều."

'Chắc là cô ấy tiếc của lắm nên mới nói với giọng lạnh lùng như thế' -Seol Jihu tiếp tục hiểu nhầm, nhưng Eun Yuri đã quay đi.

Căn phòng có một chiếc ghế dài và một cái bàn, nhưng Eun Yuri ngồi bệt xuống sàn. Seol Jihu ngồi đối diện cô. Chàng tra và cô gái lặng lẽ uống bia và nhai thịt khô.

Khi một sự im lặng khó xử bao trùm căn phòng, Eun Yuri đột nhiên thở dài. Có lẽ bởi vì cô ấy vừa mới ra khỏi bồn tắm hoặc vì cồn xâm nhập vào mạch mana của cô ấy hoặc đơn giản vì cô ấy không quen uống bia, nên mặt cô đỏ lên.

Trông Eun Yuri như thể sắp say đến nơi, vì vậy Seol Jihu nhanh chóng bắt đầu cuộc trò chuyện.

"Em bảo em có chuyện gì muốn nói với anh à?"

"Có, nhưng anh có thể nói trước được không, Oppa?"

Cô ấy dường như rất cẩn thận.

'Đúng vậy ha, mình cũng sẽ thất vọng nếu phải trao thành quả lao động của mình cho người khác'.

Lún sâu vào sự hiểu nhầm, Seol Jihu lấy Cây đóng dấu của Miyal ra.

"Món này..."

Eun Yuri nhìn chằm chằm vào cây đóng dấu. Cô ấy dường như không biết phải làm gì, giống như vừa nhận được một món quà bất ngờ.

"Cây đóng dấu của Miyal là một món đồ phù hợp với những người nghiên cứu mana. Khi em đóng dấu lên người, em có thể tăng gấp đôi sức mạnh của một câu thần chú, sau mỗi 48 giờ. Anh nghĩ rằng đây là vật phẩm hoàn hảo dành cho em".

"Anh... anh không cần trả nó cho em!"

"Đừng khiêm tốn. Em xứng đáng nhận được nhiều hơn thế".

Seol Jihu đặt nó vào tay cô. Dường như cậu sẵn sàng ép cô nhận nó, ngay cả khi cô từ chối. Eun Yuri cúi đầu và cầm lấy món đồ.

"Cảm ơn anh."

Seol Jihu quan sát Eun Yuri chăm chú khi cô nghiên cứu Cây đóng dấu của Miyal. Cô ấy không tỏ ra hạnh phúc chút nào. Không, cô ấy trông như rất thích nó, nhưng đôi mắt cô ấy vẫn không hề vui vẻ.

'Tại sao lại thế…?'

Nhìn cô bằng Cửu Nhãn, Seol thấy rằng cảm xúc hiện tại của cô là ’phức tạp.

"Um... Em có muốn gì nữa không?"

"Không, hoàn toàn không."

"Cứ nói cho anh biết nhé. Miễn không phải là Kỷ vật của Morai, còn lại thì..."

"Nếu em cần gì, em đã nói với anh rồi"/

Eun Yuri nói với giọng bình tĩnh.

"Những gì anh đã đưa cho em đến nay là quá đủ. Giới thiệu em tới thế giới giấc mơ của Cô giáo nữa. Những điều đó, em sẽ ghi nhớ cho đến hết đời. Thật đấy."

Từ cách Yuri nói chuyên, dường như các vật phẩm trong cửa hàng VIP dường như không phải là nguyên nhân khiến cô trông như thế này.

"... Mm, em buồn vì Khu Trung lập sắp kết thúc à?"

"???"

"À, ngày xưa anh đã như thế. Anh đã có rất nhiều niềm vui ở đây, nên vào ngày cuối cùng anh đã rất xúc động".

"Không, em không thấy gắn bó với nơi này. Rốt cuộc chúng ta sẽ phải đi tiếp hành trình mà".

Eun Yuri lắc đầu. Một tiếng xoáy nhẹ vang lên từ lon bia.

Cô ấy cảm thấy thật lạ khi Seol Jihu hỏi hết cái nọ đến cái kia. Cô nhấp một ngụm bia và hỏi: "Tại sao anh lại hỏi điều này?"

"Không có gì cả. Chỉ là anh thấy em có vẻ u sầu..."

Tak. 

Eun Yuri dốc nửa lo bia vào miệng, sau đó mím môi và liếm bọt trên môi. Sau khi liếm mép vài lần, cô mở miệng.

"Um, có một thứ gì đó mà em tò mò muốn chết".

"Đó là gì?"

"... Oppa,  anh có bạn gái rồi phải không?"

Seol Jihu nhíu mày. Đó là loại câu hỏi gì?? 

Cậu không hiểu tại sao cô lại hỏi cậu điều này, nhưng dù sao cậu cũng trả lời.

"Không, anh không có".

"Anh không có? Thế..."

Eun Yuri ngậm miệng lại.

Uhm, đâu nhất thiết phải là người yêu mới làm thế? Thời đại này thiếu gì chuyện trai gái tình tứ với nhau theo kiểu "quan hệ mở"?

"Sao thế, Eun Yuri?"

"Vậy thì sao..."

Cô lẩm bẩm điều gì đó với chính mình trước khi bất ngờ giơ tay trái lên. Chiếc nhẫn bạc trên ngón tay đeo nhẫn của cô lấp lánh dưới ánh đèn.

"Tại sao anh lại tặng chiếc nhẫn này cho em?"

"Anh không nên làm thế ư?"

"Anh có thể, nhưng anh đeo nó vào ngón tay đeo nhẫn của em và nói rằng đó là một món quà chỉ dành cho em!"

"Thì, chiếc nhẫn đó là phương tiện mà em cần để bước vào thế giới mơ ước. Đó là lý do tại sao nó là một món quà chỉ dành cho em".

"…Huh?"

"Mà, khi tặng nhẫn cho một cô gái, thì phải đeo nó vào ngón tay đeo nhẫn của cô ấy chứ? Đúng không nào?"

"!!!!"

Eun Yuri ngạc nhiên tới hai lần. Nhưng điều ngạc nhiên thứ hai, có cường độ lớn hơn lần đầu tiên rất nhiều. Cô lắp bắp.

"K-Không, ai nói với anh như thế?"

"Bạn gái cũ của anh. Mẹ anh cũng nói điều tương tự."

"Bạn gái cũ và mẹ của Oppa?"

"Đúng."

Eun Yuri bóp trán và ngẩng đầu lên trần nhà.

"…Em xin lỗi. Chắc em bị ngu rồi nên em không hiểu gì cả. Anh có thể giải thích lại được không? Chi tiết hơn đi."

Seol Jihu gãi đầu. Cậu ấy không biết tại sao mình phải giải thích cho cô ấy chuyện đó, nhưng nhìn thấy khuôn mặt bối rối của Eun Yuri, cậu quyết định kể.

"Hình như đó là khi anh mới vào trường cấp hai? Thời đó bọn trẻ con thích làm một chiếc nhẫn bằng tiền xu. Anh cũng không ngoại lệ."

"Được rồi, thế thì sao?".

"Tuy nhiên, sau khi anh làm một cái, anh không biết phải làm gì với nó. Vì vậy, anh đã hỏi bạn gái cũ của mình, à không, lúc đó tụi anh chưa hẹn hò với nhau. Ờm, hai đưa là bạn từ thời thơ ấu. Dù sao, anh đã hỏi cô ấy rằng có muốn nó không, và cô ấy thực sự hạnh phúc. Cô ấy bảo anh rằng, khi tặng nhẫn cho phụ nữ thì phải đeo vào ngón đeo nhẫn bên trái!"

"Gì…. Đợi đã, mẹ của anh cũng nói điều tương tự phải không?

"Đúng rồi. Mẹ anh cũng ở đó, và mẹ bảo rằng Seonhwa nói hoàn toàn đúng."

Eun Yuri không nói nên lời. Cô ấy không tin nổi những gì cô ấy vừa nghe.

"Vậy nghĩa là, từ đó đến nay anh luôn tin điều đó?"

"Ờm, đúng vậy đó. Đại loại là anh thấy bình thường mà. Seo Seonhwa lúc nào cũng đúng".

"Không, Oppa, làm gì có ai đó luôn luôn đúng cơ chứ?"

"Thật mà, Seonhwa nói với anh vậy đó. Giống như câu nói, nếu bạn nghe lời mẹ, bạn sẽ nhận được một chiếc bánh gạo ngay cả khi bạn ngủ. Đối với anh, Seonhwa là như thế. Chà, nếu hồi đó anh nghe lời cô ấy thì mọi chuyện đã không..."

Seol Jihu không nói hết câu, chỉ lặng lẽ cúi đầu. Nhưng Eun Yuri, cô không biết rõ hoàn cảnh của Seol, nên vẫn băn khoăn suy nghĩ.

Vì cô thường đọc thấy tình huống tương tự trong tiểu thuyết, nên cô đã nảy ra một ý tưởng.

"Có phải Unni thường xuyên nói vậy không? Rằng Oppa chỉ nên lắng nghe cô ấy, rằng cô ấy luôn luôn đúng, và tất cả vì lợi ích của Oppa."

"Oh? Làm sao em biết? Seonhwa luôn luôn nói vậy".

"Và hai người là bạn từ thời thơ ấu?"

"Yep, bố mẹ của anh và bố mẹ cô ấy là bạn, ngay cả trước khi tụi anh được sinh ra. Cô ấy cũng là hàng xóm của anh."

"Vậy chắc hai người quen nhau từ lâu?"

"Kể từ ngày hai đứa sinh ra đời. Uhm, tụi anh luôn ở bên nhau từ khi còn bé, nhưng đến khi lên đại học mới hẹn hò. À anh nhớ rồi, hôm đó anh lấy hết can đảm để rủ cô ấy ra ngoài, và cô ấy đột nhiên bật khóc. Cô ấy bảo rằng cô ấy đã chờ từ hồi tiểu học, đến nỗi sắp chết vì thất vọng rồi!"

Seol Jihu mỉm cười khi hồi tưởng về những ký ức đẹp trong quá khứ.

Là một người thông minh, Eun Yuri bắt đầu hiểu chi tiết về tình cảnh của Seol Jihu. Nói chính xác hơn, Seol Jihu đã bị tẩy não.

Cậu ấy bị tẩy não hoàn toàn.

Dường như cô bạn gái cũ của Seol đã chăm sóc cậu cẩn thận trong một thời gian dài, và gia đình Seol cũng bí mật giúp đỡ.

Nói một cách đơn giản, cô ấy đã đeo gông vào cổ Seol từ nhỏ và nuôi dạy cậu ta theo sở thích của mình. Để trói buộc Seol trước khi cậu ta ngó tới những cô gái khác. 

Đó là lý do vì sao Seol vô tư tặng đồ lót cho những cô gái xung quanh. Cũng là lý do Seol Jihu vô tư tặng Yuri một chiếc nhẫn.

Vì cậu bị tẩy não rằng, "đàn ông phải đối xử với phụ nữ như thế!"

Eun Yuri vừa khâm phục sự chăm sóc và nỗ lực của Seonhwa vừa cảm thấy ớn lạnh. Sự kiên trì của người phụ nữ này, Eun Yuri chắc chắn không thể sánh được.

Eun Yuri lặng lẽ lẩm bẩm.

'Nếu chị ấy đã chăm chút anh ta đến thế, tại sao không giữ anh ấy lại? Tại sao lại buông anh ta ra cho anh ta đi loăng quăng khắp nơi?....? Ah, anh ấy nói anh ấy là một người nghiện cờ bạc.'

Cô dốc cạn lon bia trong khi cơ thể cô từ từ nghiêng về phía trước. Như thể cô ấy đang nói, "Được rồi, chuyện gì tới thì tới!"

"Này, em có ổn không?"

"Em... ổn!"

Không giống như những gì cô ấy đang nói, cô ấy đổ gục xuống như một cây chuối. Eun Yuri nằm bẹp xuống sàn nhà lạnh lẽo và lẩm bẩm một cách yếu ớt.

"Em vẫn không chắc mình đã hiểu tất cả mọi thứ, nhưng có vẻ em đã hiểu nhầm mọi thứ."

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào cô trước khi đi kêu "Ah... Ah". 

Cậu nghĩ rằng cậu đã hiểu Eun Yuri hiểu nhầm chuyện gì.

"Đó có phải là lý do tại sao cảm xúc hiện tại của cô ấy lại phức tạp?"

Seol nghĩ nó thật vô lý, trước khi phá lên cười. Sẽ là một câu chuyện khác nếu người nằm đó là Seo Yuhui, nhưng thành thật mà nói, Eun Yuri không phải là mẫu người của cậu ấy.

"Đây chắc hẳn là một sự hiểu lầm. Đừng lo lắng, anh là một người đàn ông có liêm sỉ, eheehe"

Seol Jihu nói nhảm vì chẳng biết gì cả. Nhưng khi cậu đưa mắt xuống, cậu thấy Eun Yuri đang càu nhàu. Vì lý do nào đó, biểu hiện của cô ấy đầy bất mãn.

Bởi vì cô chưa bao giờ tỏ ra như vậy, nên Seol Jihu bật cười. Nhìn lại, Eun Yuri hiếm khi tiết lộ cảm xúc của mình trong phân fHướng dẫn. Cậu không bao giờ biết cô đang nghĩ gì, và bất cứ khi nào cô ngây người nhìn lên không trung, cậu tự hỏi liệu mình có mời một kẻ ngốc không.

Nhưng bây giờ, cô đã tiết lộ một phần nhỏ những suy nghĩ bên trong của mình. Có lẽ đây là bản thân thật của Eun Yuri. Trong trường hợp đó, có lẽ cậu đã gần gũi cô hơn một chút.

Nghĩ vậy, Seol Jihu cảm thấy hạnh phúc.

*


Đồng thời.

Đêm đã khuya, nhưng Cung điện Hoàng gia Eva vẫn sáng đèn. Charlotte Aria đang lang thang qua lại trong hội trường lớn. Đưa tay ra sau lưng, cô bước đi bận rộn và hồi hộp.

"Bệ ha, xin hãy đi ngủ. Người cần phải hướng đến thế giới Mộng Ảo mà?"

Sorg Kühne van nài vì sốt ruột. Tuy nhiên, Charlotte Aria thậm chí không thèm giả vờ lắng nghe.

"Chúng ta nên làm gì đây?"

"..."

"Seol Jihu, anh ở đâu, Seol Jihu? Tại sao anh ấy chưa quay trở lại? Làm sao anh ta có thể vắng mặt vào thời điểm như thế này!?"

"Khu Trung lập vẫn chưa đóng cửa, thưa Bệ hạ."

"Khi nào nó kết thúc?"

"Buổi lễ hoàn thành sẽ diễn ra vào sáng mai. Họ sẽ quay lại ngay sau đó, vì vậy Bệ hạ có thể nói chuyện với họ sau".

"Nhưng…."

"Dù những người đó đến sớm hơn, vẫn có kẻ bề tôi này ở đây mà".

Sorg Kühne cúi đầu trong khi bình tĩnh xoa dịu Charlotte Aria.

"Xin hãy bình tĩnh và đi ngủ đi".

---
---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

9 Comments:

  1. Có biến gì chăng ?
    Cảm ơn nhóm dịch nhiều !!

    ReplyDelete
  2. chúc mừng team đạt mốc 300

    ReplyDelete
  3. Mày biết bố m là ai không, sau đó maria lột áo hổ báo và bị yuri đấm không trượt phát nào, maria sau đó ngồi đến 12h đêm để chờ seol đến

    ReplyDelete
  4. 1 mình maria đủ rồi thêm main nữa cười vl

    ReplyDelete
  5. 1 mình maria đủ rồi thêm main nữa cười vl

    ReplyDelete
  6. Chương dài vỡi. Thank nhóm dịch. Giờ hiểu sao main ngáo ngơ bữa giờ. Hoá ra là bị vợ cũ tẩy não.

    ReplyDelete
  7. Tội main, cái gì xấu đều vì phụ nữ hết :)). Thx nhóm nha

    ReplyDelete