Khát vọng trở về - Chương 291: Kẻ cắp gặp bà già

Con quái vật đập nát những tán cây và xuất hiện ở vách đá trước mắt Seol.

Homunculus đã lộ diện.

Hình dáng của nó chắc chắn là kỳ quái. Nhìn qua đã thấy nguy hiểm rồi. Con quái vật cao ít nhất bốn mét, nhưng gầy một cách kỳ lạ so với chiều cao của nó. Bộ da màu xám của nó bị nứt nẻ và lấm tấm những đốm đen. Suýt nữa Seol Jihu đã nhầm lẫn quái vật với một cái cây.

Nhưng một khi cậu đưa mắt nhìn tứ chi dài ngoằng của nó, với những móng vuốt sắc nhọn như lưỡi câu, cậu biết sinh vật này chắc chắn rất nguy hiểm.

Đáng chú ý nhất là hình dạng hộp sọ của nó quá dài, như thường thấy trong các bộ phim về người ngoài hành tinh, và hai lỗ lớn tượng trưng cho đôi mắt của nó.

Đôi tai cũng rất lớn và sắc nhọn.

Đó là lúc hai đôi mắt gặp nhau.

Kirrrr!

Và ngay lúc đó, Seol Jihu nhìn thấy những gì bên trong miệng Homunculus. Nó có rất nhiều răng giống như hàm của một con cá mập. Con quái vật dường như đang phấn chấn với việc phát hiện ra mục tiêu.

Ngay lập tức, Homunculus gồng người và cuộn mình lại. Nó đang vận sức vào đôi chân,

'Nó chuẩn bị nhảy qua vách đá...'


Từ hồi đến Thiên đường, Seol đã có rất nhiều kinh nghiệm khi phải đối đầu với những cuộc tấn công kiểu này. Cậu vận mana của mình lên, cảnh giác với cuộc tấn công của kẻ thù. Con dao rựa của Seol rung lên khi kiếm khí vàng óng bao bọc quanh lưỡi dao, và tia lửa điện lóe lên dưới chân cậu.

Đột nhiên, Homunculus ngẩng đầu lên

Kwang!

Seol Jihu đứng sững, mắt trợn lên vì ngạc nhiên. Mùi máu xộc vào mũi cậu. Dù cậu đã cảnh giác, nhưng chưa đầy một cái chớp mắt, hàm răng sắc nhọn và cái lưỡi nhớp nháp màu đỏ thẫm đã lấp lánh ngay trước mắt cậu ta.

Thật là một tốc độ đáng kinh ngạc!

Nhưng điều khiến Seol Jihu ngạc nhiên hơn nữa, đó là Homunculus bay thẳng vào cậu ta mà không cần nhảy lên không trung. Phải, nó bay đi như một viên đạn. Một chuyển động như thế cần một cơ thể dẻo dai với cơ bắp mạnh mẽ phi thường.

'Chết tiệt!'


Dù ngạc nhiên, Seol Jihu vẫn chặn được cuộc tấn công, nhờ thành quả từ khóa huấn luyện chiến đấu với cái bóng của Phi Sora. Cậu tưởng tượng đòn tấn công của quái vật giống như kiếm chiêu của Phi Sora, và cơ thể cậu ta tự di chuyển.

Slap!!

Thay vì suy nghĩ phải làm gì, cơ thể cậu tự sử dụng Tốc Độ Sấm Sét để tránh đòn tấn công của con quái vật. Cùng lúc đó, cậu lao về phía trước, vung rựa bằng tất cả sức lực của mình, giống như lúc tấn công những viên đá màu sắc ở khóa huấn luyện.

Phập!

Cậu cảm thấy cú đánh đã thành công. Cảm giác đã tay như khi chặt một tảng thịt đông lạnh, lan tới cánh tay cậu. Con dao rựa của Seol đã xuyên qua hộp sọ của Homunculus và ló ra đằng sau gáy của nó.

'Mình thành công rồi đúng không?'

Đột nhiên, một cảm giác ớn lạnh xộc vào não Seol Jihu.

Cuộc chiến chưa kết thúc. Seol Jihu nhanh chóng hạ cánh tay trái xuống che chắn xương sườn của mình, và suýt soát chặn được cú đánh đầy uy lực từ cánh tay con quái vật.

Thwack!

Ugh!

Seol cảm thấy xương khuỷu tay của mình vỡ tan, và đôi mắt cậu nhìn thấy bầu trời xanh. Khi cậu định thần lại, cơ thể cậu đã bay giữa không trung. Mãi tới khi cậu đâm vào một tảng đá, chuyến bay mới buộc phải dừng lại.

"Khụ! Khụ!"

Sau khi bị ném xuống đất, Seol Jihu ho liên tục khi khuôn mặt cậu từ từ nhăn lại. Một cảm giác đau đớn, nóng bỏng đang bao phủ tay trái của mình.

Cậu ta cố gắng chịu đựng nỗi đau và cố gắng dùng con dao chống xuống mặt đất để tự nâng mình lên. Nhưng con dao bị gãy làm đôi, và cậu ngã oạch xuống. Có lẽ kiếm khí của cậu không đủ để bảo vệ lưỡi dao, hoặc  có thể là đòn tấn công Homunculus quá mạnh.

Không rõ lý do chính xác là gì, nhưng Seol biết rằng cậu ta vừa mất vũ khí duy nhất của mình. Tệ hơn nữa, đây mới chỉ là cuộc đụng độ đầu tiên của họ.

'Chết tiệt….'


Seol Jihu rủa thầm và đứng dậy. Cậu ta nắm lấy cánh tay trái của mình, bây giờ đang đau nhói vì  đòn tấn công, sau đó nheo mắt để tập trung.

Homunculus đang loạng choạng với cái đầu bị chẻ đôi. Mặc dù vâyh, nó nhanh chóng lấy lại thăng bằng. Chẳng mấy chốc, những bong bóng kỳ lạ hình thành ở mặt cắt ngang vết thương và da thịt mới bắt đầu liền lại.

Chứng kiến ​​cái đầu của con quái vật hồi sinh, Seol Jihu nhăn mặt. Homunculus vừa mới hồi phục sau một vết thương chí mạng. Đây chắc chắn là kết quả của khả năng tái sinh mạnh mẽ mà tin nhắn đã thông báo.

Ngay khi nhìn thấy Homunculus đang tìm dò dẫm, Seol Jihu cảm thấy hơi lo lắng. Con quái vật không phải là bất bại, nhưng nó cũng không phải là một đối thủ dễ xơi.

Về sức mạnh cơ bắp, Homunculus vượt trội cậu. Về tốc độ, hai bên tương đương nhau, nhưng chỉ khi cậu sử dụng Tốc độ Sấm sét. Khi trận chiến kéo dài càng lâu, Seol Jihu càng gặp khó khăn hơn.

Cậu không có vũ khí hay vật phẩm nào trong tay. Cậu chỉ có thể dựa vào mana và cơ thể của mình. Và tệ hơn nữa, một cánh tay của cậu ta sắp trở nên vô dụng.

'Còn bốn lần nữa...'

Seol Jihu phun ra một ngụm nước bọt trộn lẫn với máu. Một làn sóng điện váng chói lọi bắt đầu bao trùm lấy cậu. Chẳng mấy chốc, Seol và quái vật lại lao vào nhau.

*


Trong khi Seol Jihu đối đầu với Homunculus, Eun Yuri đã đưa Park Woori và Yoo Yeolmu đến máy quay xổ sổ.

Theo bản đồ, có tổng cộng bốn máy quay xổ số trên hòn đảo này. Những máy này được đặt cách xa nhau, và bộ ba đã đi đến một nơi gần nhất để kiểm tra danh sách các giải thưởng.

[Danh sách giải thưởng]
1. 1-9 xu: ramen, nhu yếu phẩm hàng ngày, Ghi chú của Hướng dẫn viên, vật tư y tế
2. 10-49 xu: hàng cứu trợ, quà lưu niệm, bản đồ, thư của người phục vụ
3. 50-99 xu: Điểm sinh tồn, điện thoại di động (mẫu mới nhất)
4. 100-299 xu: thuốc, vũ khí, thiết bị, bộ dụng cụ sinh tồn, xu ngẫu nhiên (1-499 xu), quả cầu ma thuật
5. 300 xu: ĐẶC BIỆT
6. 666 xu: Vật phẩm cúng tế (đảm bảo 100%)

Seol Jihu bảo cô thử cách biện pháp tiêu chuẩn. Trong giai đoạn thứ hai, biện pháp đó là sử dụng máy gacha. Tuy nhiên, Eun Yuri sớm gặp vấn đề.

Đó là không có đủ thời gian.

Tình hình sẽ dễ dàng hơn nếu họ ở trong một không gian nhỏ và kín, như một ngôi trường. Nhưng trên một hòn đảo có kích thước lớn như vậy, chỉ cần đi bộ xung quanh cũng mất rất nhiều năng lượng. Hơn nữa, những gợi ý về điểm giấu tiền xu cũng khá mơ hồ.

Ví dụ, ngay cả khi Nhật ký nói rằng có một đồng xu được giấu dưới một tảng đá ở hướng Tây, thì cũng có hàng trăm tảng đá ở hướng nói trên. Dù Nhật ký của người sống sót vô danh là một vật phẩm xịn như hack, thì họ cũng phải mất cả ngày để kiểm tra tất cả các tảng đá.

Thời điểm hiện tại, cô ấy không rảnh như thế. Cô phải thu thập càng nhiều tiền càng tốt, sử dụng chúng để giành được phần thưởng hữu ích từ máy gacha và giao phần thưởng cho Seol Jihu, tất cả chỉ trong vài giờ.

Làm thế nào đây?

Eun Yuri liếc lại. Park Woori và Yoo Yeolmu im lặng theo dõi cô, nhưng cả hai trông đều băn khoăn như thể họ có rất nhiều câu hỏi.

'Mình không thể tin tưởng họ.'


Cô biết mình không thể nói với họ toàn bộ sự thật. Mặc dù họ có vẻ trung thành và tử tế, nhưng biết đâu họ sẽ thay đổi suy nghĩ, khi họ biết rằng Eun Yuri không có sức mạnh như Seol Jihu.

Vấn đề nằm ở chỗ, họ là hai đồng minh duy nhất cô có tại thời điểm này. Eun Yuri chưa bao giờ là kiểu người dễ tin tưởng người khác. Tuy nhiên, tình hình hiện tại cần một sự thỏa hiệp. Để thực hiện kế hoạch của mình, trước tiên cô phải thuyết phục bộ đôi này giúp đỡ.

Và việc thuyết phục cũng phải thông qua một biện pháp nhất định, chứ không phải là gào thét cầu xin họ giúp đỡ.

"..."

Đột nhiên, Eun Yuri dừng bước. Cô đan các ngón tay lại với nhau và vươn vai, khoe vóc dáng thon thả. Rồi cô ngồi xuống một tảng đá gần đó.

"Nghỉ một chút nào.  Chúng ta nên ăn gì đó. Tôi đói quá."

Khi cô lấy thức ăn từ ba lô ra, hai người đàn ông trợn tròn mắt.

"Huh? Cô định ngồi ăn?"

"Uhm. Các anh không ngồi sao?"

Khi Eun Yuri thản nhiên hỏi, Yoo Yeolmu nói lắp bắp.

"Nhưng, nhưng điều này thực sự ổn sao?

"Ý anh là gì?" - Eun Yuri hỏi.

"Anh ấy đang…." - Yoo Yeolmu ngập ngừng. Rồi anh ta nheo mắt, mím chặt môi, và nhìn Eun Yuri lần nữa, vẻ mặt cứng đờ.

"Ah. Anh cho cho anh ấy hả?"

Với một miếng bánh mì trong miệng, Eun Yuri bình thản trả lời.

"Đừng lo. Anh ấy đang chơi với quái vật đó, con Homunculus."

"Huh? Đang chơi?" -  Park Woori thốt lên ngạc nhiên. Rồi mặt cậu ta sáng bừng lên - "Aha Aha! Tôi biết anh giai đó có một kế hoạch. Có đúng không?"

"Ờ, đúng rồi đó. Nếu anh ấy muốn, anh ấy có thể xử đẹp con quái vật kia".

"Làm sao? Làm sao có thể...?"

"Hmmm"

Eun Yuri giả vờ do dự. Sau một lúc, cô nói một cách thận trọng như thể tiết lộ một bí mật lớn.

"Anh ấy thực ra không phải là một khách mời".

"Gì cơ?"

"Chính xác thì anh ấy là người đã mời tôi đến đây. Bạn có thể nói anh ấy là một loại Hướng dẫn viên đặc biệt, có quyền can thiệp vào quá trình này".

"Chờ đã, ý cô là anh ấy đã từng đến dị giới?"

"Đúng. Đặc quyền này không dành cho những người ký Khế ước. Đây là một đặc quyền chỉ dành cho Khách mời mang theo Dấu ấn cấp nhất, Dấu ấn vàng."

Khi Eun Yuri mở cửa sổ trạng thái và cho họ xem con dấu của mình, Park Woori thốt lên ngạc nhiên và vui sướng.

"Ah! Vì vậy, điều này có nghĩa là... chờ đã, chờ một giây."

Rồi cậu nghiêng đầu bối rối.

"Khoan đã, chị đại. Thế tại sao anh giai lại lo lắng như vậy?"

Eun Yuri nao núng. Cô hắng giọng.

"H'm. Đầu tiên, tôi không phải vợ anh ấy. Thứ hai, tôi bảo rằng anh ấy sẽ không bị đánh bại, nhưng mà tôi nghĩ rằng niềm tự hào của anh ấy đã bị tổn thương."

"Gì cơ?"

"Khi chúng tôi ở cạnh nhau, anh ấy đã kể tôi nghe khá nhiều điều. Có lẽ anh ấy rất tự tin và không ngờ rằng Homunculus sẽ bước vào trạng thái điên cuồng."

Eun Yuri tiếp tục.

"Dù là bản Nâng cao, nhưng đây vẫn là một phần Hướng dẫn. Và bởi vì anh ấy là một nhân vật tai to mặt lớn trên Thiên đường, nên việc anh ấy gặp rắc rối với phần Hướng dẫn, làm anh ta xáu hổ. Hành trình của tất cả chúng ta đang được phát sóng khắp nơi, nên anh ấy đang bị mất thể diện".

Park Woori nhớ lại cảnh Hướng dẫn viên Phi Sora dỗ dành Seol, cũng như cảnh cô ta la hét về phiá bầu trời. Nghĩ đến đó, cậu ta hoàn toàn tin vào lời giải thích của Eun Yuri.

"... tôi xin lỗi vì làm gián đoạn câu chuyện".

Yoo Yeolmu ngắt lời.

"Nhưng tôi nghĩ, tốt nhất là cô nên báo cho anh ấy".

Anh hạ giọng và nói tiếp.

"Tôi nghi ngờ rằng có kẻ theo dõi chúng ta. Và nó không chỉ một hoặc hai."

Đôi mắt của Yuri Yuri lấp lánh.

"Hả?? Ở đâu?" - Park Woori nhảy lên vì ngạc nhiên.

"Đừng nhìn!" - Yuri vội nhắc.

Chàng trai trẻ định quay đầu quan sát, nhưng đã dừng lại trước lời nói của Yuri.

"Bây giờ, hãy giả vờ như anh chưa nhận ra:,

Eun Yuri thì thầm và nhìn Yoo Yeolmu.

"Thật không may, chúng ta không thể yêu cầu anh ấy giúp đỡ."

"Tại sao không? Với tình hình này, chúng ta sẽ..."

"Tôi đang trong một bài kiểm tra. Một bài kiểm tra đặc biệt" - Eun Yuri hạ giọng, nói với vẻ bí ẩn.

Yoo Yeolmu nhăn mặt khó hiểu.

"Sự thật là…." - Eun Yuri thở dài - "Có một lý do khiến anh ta tìm đến phần Hướng dẫn này, và dùng Dấu ấn vàng để mời tôi. Anh ta muốn kích hoạt Hướng dẫn Nâng cao và nhận phần thưởng đặc biệt. Và anh ấy đã đạt được mục tiêu này."

"Thế thì…."

"Vâng, điều đó nghĩa là tôi không bị bỏ rơi. Anh ấy chỉ muốn tôi thể hiện. Anh ấy nói rằng nếu tôi không thể vượt qua thứ gì đó đơn giản như thế này thì tôi không thể tham gia bang hội của anh ấy".

Eun Yuri liếm môi.

"Tóm lại là, anh ấy đang thử thách tôi và tôi phải chứng minh giá trị của mình. Thế nên tôi không thể nhờ anh ấy giúp. Và..."

Cô dừng lại một chút và liếc nhìn Park Woori và Yoo Yeolmu.

"Tôi muốn hai người giúp tôi. Nếu các anh giúp, tôi hứa sẽ đền ơn gấp đôi khi chúng ta tới Khu Trung lập."

Yoo Yeolmu gật đầu không do dự.

"Tất nhiên là tôi sẽ giúp. Nhưng chúng ta có được phép làm điều đó không?"

"Anh ấy đâu có cấm tôi thành lập một đội. Và Homunculus là trùm cuối của Hướng dẫn. Giúp anh áy giết nó sẽ giúp tất cả chúng ta được rất nhiều điểm."

Park Woori đã lắng nghe với ánh mắt lo lắng, nhưng sau khi nghe câu cuối cùng này, đôi mắt cậu ta lấp lánh.

"Bài kiểm tra rất đơn giản. Tôi phải tìm cách đánh bại con trùm cuối. Nhưng anh ấy nói với tôi rằng anh ấy sẽ coi trọng quá trình hơn kết quả."

"Quá trình?"

"Có lẽ là anh ấy sẽ đo tốc độ tôi tìm các đồng xu và sử dụng máy quay xổ số. Làm càng nhanh, tôi càng nhận được anh ấy đánh giá cao".

Yoo Yeolmu gật đầu.

"Thế... tôi có thể giúp gì?"

"Tôi có một kế hoạch. Anh nói anh là một diễn viên?"

"Đúng. Mặc dù, tôi không nổi tiếng lắm."

"Thế là đủ. Nhưng trước tiên, hãy đi nơi khác đã".

Giả bộ nhìn xung quanh, Eun Yuri đứng dậy từ tảng đá. Sau đó, cô đi đến cabin gần nhất.

Bộ ba đã đi vào, và 20 phút sau, chỉ một người đi ra.

"Ok! Tôi sẽ quay lại ngay!!

Vừa nói lớn, Yoo Yeolmu vừa đóng sầm cửa và bắt đầu chạy.

"Nhanh, nhanh!"

Anh lẩm bẩm với chính mình và chạy nhanh hết mức có thể như thể đang mang một nhiệm vụ khẩn cấp nào đó. Trên tay anh là một mảnh giấy nhỏ.

*


Không lâu sau, Yoo Yeolmu dừng lại.

"Phía nam của máy quay xổ số... tại tảng đá nằm bên dưới cái cây treo vải trắng..."

Lẩm bẩm, anh nhìn quanh và sớm phát hiện ra cái cây treo mảnh vải trắng.
Sau đó, anh ta đẩy tảng đá nhỏ bên dưới gốc cây.

"Wow! Chúng thực sự ở đây."

Anh ta thốt lên ngạc nhiên khi phát hiện ra những đồng tiền giấu dưới đó.

"Một hai ba bốn…. Chết tiệt. Làm khách mời sướng vãi!"

Anh cười nhếch mép khi nhìn thấy những đồng tiền.

"Hãy xem nào. Tiếp theo là đi sang bên trái..."

Anh nhặt những đồng xu từ mặt đất và di chuyển khoảng hai chục bước sang trái. Sau đó, anh đào đất bên dưới những bông hoa đỏ và, một lần nữa, thốt lên mừng rỡ:

"Tuyệt vời! Lại thấy nữa rồi!"

Yoo Yeolmu vươn vai và quay lại, hét lên.

"Tiếp tục nào-"

Rồi anh ta nhếch mép khi nhìn thấy một tảng đá lớn.

"Có lẽ là đằng sau tảng đá đó?"

Hoàn toàn yên tĩnh. Dù không cảm thấy bất cứ ai quanh đó, nhưng Yoo Yeolmu không ngừng nói với chính mình.

"Thật ki quặc. Tôi thực sự nghĩ rằng có một số người đứng đằng sau tảng đá đó."

Bởi vì anh ta nhớ những gì anh ta nhìn thấy lúc ở máy quay xổ số.

"Tôi nói rồi nhé".

Nhưng vẫn không có phản hồi nào.

"Augh."

Yoo Yeolmu thở dài lớn tiếng như thể đang giao tiếp với ai đó.

"Thôi nào, đừng trốn nữa. Ra đây đi".

"..."

"Tôi biết các bạn đã theo dõi chúng tôi. Tôi đã thấy lưng các bạn từ lúc ở bãi đất trống rồi".

Anh hơi gằn giọng và cuối cùng nghe thấy tiếng sột soạt. Khoảng bốn hoặc năm người xuất hiện từ phía sau tảng đá lớn. Một trong số đó là chàng trai trẻ đã cố gắng đổ lỗi cho Seol Jihu.

"Biết ngay mà!"

"…Làm sao mày biết?"

"Ô kìa, tôi nói rồi mà, tôi đã nhìn thấy! Một người đàn ông tất nhiên sẽ để ý tới một cô gái khỏa thân, dù cô ta nấp sau bụi cây."

Đúng như Yoo Yeolmu nói, hầu như cả nhóm không mặc quần áo, chỉ có chàng trai trẻ là một ngoại lệ. Họ là những người bị bắt bởi kẻ sát nhân biến thái, và được Seol Jihu giải cứu.

"Mẹ kiếp! Đã đến nước này thì..."

"Chờ đã! Để tôi nói rõ nhé. Tôi chưa nói với hai người kia đâu".

Chàng trai dừng lại và cau mày.

"Gì cơ?"

"Tôi bảo là, tôi chưa nói với bất cứ ai. Tôi là người duy nhất biết rằng các bạn đã theo dõi chúng tôi. Hiểu không?"

Yoo Yeolmu cười khẩy và hỏi:

"Bây giờ... nếu anh bạn trẻ này không phải là kẻ ngốc, chắc anh bạn hiểu tại sao tôi làm thế rồi chứ?'

Sự nghi ngờ hiện rõ trên khuôn mặt chàng trai trẻ.

"Mày định chơi trò gì hả??"

"Chơi? Không không. Tôi cũng có suy nghĩ giống như các bạn."

Đột nhiên, Yoo Yeolmu bắt đầu nhìn chằm chằm không ngừng. Chẳng mấy chốc, anh dán mắt vào thứ gì đó và chỉ ngón tay trỏ vào nó.

"Ê, anh bạn trẻ. Cậu có thấy tảng đá màu xanh đó không? Thử di chuyển nó đi".

"Mày đang nói cái quái gì vậy? Đá xanh gì chứ...?"

Chàng trai dừng lại. Thực sự có một tảng đá màu xanh ở hướng mà Yoo Yeolmu đang chỉ. Trong số nhiều tảng đá xung quanh, chỉ riêng tảng đá này có màu khác biệt.

"Di chuyển nó đi. Làm theo lời tôi đã, rồi chúng ta sẽ nói chuyện tiếp. Cũng không phải việc gì khó, phải không?"

Vẫn còn nghi ngờ, chàng trai trẻ bước tới tảng đá và đá một cái. Sau đó, đôi mắt cậu mở to.

"Thấy chưa? Những đồng xu nằm ở đó".

Chàng trai vội vàng nhặt tất cả các đồng xu và nhìn Yoo Yeolmu với vẻ mặt ngơ ngác.

"Làm sao mày... à, làm sao anh biết?"

Thay vì trả lời, Yoo Yeolmu ném mảnh giấy trong tay cho chàng trai trẻ. Chàng trai vội bắt lấy và nhăn mặt khi đọc mảnh giấy.

"Đây là…."

Trên giấy là dòng chữ viết tay dễ thương, tròn trịa, ghi chú những nơi giấu tiền xu.

"Anh bạn đã nói đúng. Khách mời khác với những người ký Khế ước. Bọn họ nhận được vô số đặc quyền, ngay từ lúc đầu."

Chàng trai trẻ nghiến răng.

"Khốn nạn! Tôi biết mà. Đây là một trò lừa đảo!"

Anh ta nở một nụ cười rồi nhìn Yoo Yeolmu.

"Anh đưa cho tôi mảnh giấy này, nghĩa là anh muốn tham gia cùng chúng tôi?"

"Anh bạn trẻ hiểu nhanh đấy. Tôi thích điều đó."

Yoo Yeolmu cười lớn.

"Phải, tôi muốn tham gia cùng các bạn. Nhưng nói cho tôi biết xem, chính xác thì các bạn định làm gì?"

"Dễ hiểu thôi mà? Chúng tôi sẽ theo dõi chúng và"

"Nếu anh bạn định cướp lấy đặc quyền của cô ấy, thì anh bạn sai lầm rồi!"

Yoo Yeolmu chen vào mà không cho chàng trai trẻ cơ hội nói hết câu.

"Bình tĩnh và suy nghĩ một lúc xem. Nếu làm được, tôi đã cướp chúng từ lâu, đâu cần tham gia cùng các bạn."

Yoo Yeolmu nói đúng, và chàng trai trẻ im lặng.

"Thật không may, các đặc quyền không thể bị đánh cắp. Chúng xuất hiện dưới dạng một tin nhắn".

"Tin nhắn?"

"Yeah, giống như cửa sổ trạng thái. Điều này có nghĩa là chúng ta không thể nhìn thấy chúng hay chạm vào chúng."

Chàng trai chửi thề một hồi, khi nghe thấy thông tin bất ngờ.

"Thế... Chúng ta có thể bắt cô ta và tra hỏi cô ta không?" - Một người trong nhóm hỏi.

"Hmm... Cô em định tra hỏi cô ấy như thế nào?"

"Chà, ý tôi là, chúng ta có thể đe dọa cô ấy"

Cô ngập ngừng, và Yoo Yeolmu chế giễu.

"Cô em có chắc chắn không?"

"Gì cơ"

"Cô ta có người bảo kê đấy. Và nếu cô ấy không chịu nói thì sao?"

Người phụ nữ ngậm miệng. Sau khi mím môi lo lắng, chàng trai trẻ lên tiếng:

"Anh có kế hoạch nào khác không?"

"Có chứ."

Yoo Yeolmu cười toe toét.

"Lại đây và ngồi đi".

Anh ta lấy ra từ trong túi của mình một bản đồ của hòn đảo và trải nó ra trên mặt đất.

"Bản đồ?"

"Ừ. Cái này xuất hiện bên trong ba lô da của tôi. Chúng ta không có nhiều thời gian, vì vậy tôi sẽ đi vào thằng vấn đề".

Yoo Yeolmu hối thúc và mọi người ngồi xuống cạnh anh ta.

"Trước tiên, hãy để tôi nói cho bạn biết về kế hoạch của tôi... à, của cô ta. Con ranh đó muốn hạ gục trùm cuối."

"Gì ơ? Điều đó có khả thi không?

"Dĩ nhiên là không."

Yoo Yeolmu cười cay đắng.

"Cô ta nói với tôi rằng Khách mời kia sẽ câu giờ bằng đặc quyền của anh ta, để cô ta tìm cách giết con trùm. Nhưng tôi không tin. Điều đó thật vớ vẩn. Thà cô ta bảo cô ta định thu thập tiền xu để mở cổng dịch chuyển thì còn có lý... Nhưng cô ta quá bướng bỉnh."

"Chúng ta cùng hội cùng thuyền rồi, không cần giải thích nhiều. Chỉ cần nói cho tôi biết kế hoạch của anh thôi. Anh sẽ làm gì?"

"Nhìn vào đây. Mọi người có thấy những dòng và số được vẽ trên bản đồ?

Như Yoo Yelmu nói, trên bản đồ có những đường được vẽ bằng bút theo hình con ốc; và các con số theo thứ tự tăng dần.

"Đây là cái gì?" - Chàng trai hỏi.

"Các đường kẻ này là những lối tìm kiếm. Những con số là điểm tập hợp." - Yoo Yeolmu giảng giải.

"Nói rõ hơn đi." - Ai đó lên tiếng.

Yoo Yeolmu gõ nhẹ trên bản đồ.

"Kế hoạch của cô ta rất đơn giản. Tôi sẽ di chuyển dọc theo các đường kẻ này và thu thập tiền xu. Sau đó, tại mỗi điểm tập hợp, tôi phải trao tất cả xu của mình cho cô ấy."

"Tại sao?"

"Dễ hiểu màu. Cô ta không tin tưởng tôi nên không cho tôi cầm quá nhiều xu. Mà cũng phải thôi! Tôi đang phản bội cô ta đây này."

"Con ranh đó thông minh thật".

"Vì vậy, tình hình hơi khó khăn, nhưng chúng ta vẫn có lợi thế." -  Yoo Yeolmu nhếch mép - "Cô ta muốn thu thập càng nhiều tiền càng tốt, rồi mới kích hoạt máy gacha. Đó là lúc chúng ta tấn công."

Một ánh mắt ranh mãnh hiện lên trên khuôn mặt chàng trai trẻ.

"... Vì vậy, những gì anh nói là..." - Anh liếm môi như rắn - "Chúng ta giả vờ giúp hai Khách mời đó thu thập tiền xu."

"Đúng rồi. Các bạn cứ lặng lẽ đi theo. Mỗi khi tôi đưa cho các bạn danh sách chỗ giấu xu, hãy giúp tôi tìm chúng. Như thế việc tìm kiếm sẽ mất ít thời gian hơn."

"...Và khi tìm ra tất cả các đồng xu..." - Chàng trai trẻ liếc xuống bản đồ. Ở đó, bên cạnh máy gacha, nơi các dòng kẻ kết thúc, là số 20, số lớn nhất - "Chúng ta sẽ tấn công cô ta và lấy hết tiền".

"Yup. Chuẩn cmnr!" - Yoo Yeolmu cười lớn như một kẻ đại gian đại ác trong phim.

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 292 - Phần 2
Chương 292 - Phần 1

Chương 291

Chương 290 - Phần 2
Chương 290 - Phần 1

Chương 289 - Phần 2
Chương 289 - Phần 1

Chương 288

Chương 287 - Phần 2
Chương 287 - Phần 1

Chương 286 - Phần 2
Chương 286 - Phần 1

Chương 285

Chương 284

Chương 283

Chương 282 - Phần 2
Chương 282 - Phần 1

Chương 281

Chương 280 - Phần 2
Chương 280 - Phần 1

Chương 279

Chương 278

Chương 277

Chương 276 - Phần 2
Chương 276 - Phần 1

Chương 275 - Phần 2
Chương 275 - Phần 1

Chương 274

Chương 273

Chương 272

Chương 271

Chương 270 - Phần 2

Chương 270 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

3 Comments: