Khát vọng trở về - Chương 275: Thiên tài là con dòi, con dòi là thiên tài - Phần 1

Seol nhìn thấy một cảnh quen thuộc trong thế giới mộng ảo của Roselle.

Vì đây là lần thứ ba đến nơi này, nên Seol không còn ngạc nhiên nữa. Chỉ có điều, cậu tự hỏi tại sao cô lại triệu tập mình.

Roselle đang ngồi ở một cái bàn trong vườn. Ở phía đối diện của cô là nửa chiếc bánh và một tách trà dang dở. Điều đó rõ ràng cho thấy rằng, một người khác vừa ở đó.

Và Seol Jihu có thể đoán được rằng người đó là ai.

"Cuối cùng, tôi cũng tống khứ được cô ta..."

Roselle nhấp một ngụm trà trước khi lắp bắp lên tiếng. Vì lý do nào đó, giọng cô dường như đang run rẩy lẩy bẩy.

"Thế nào hả?"

"Thế nào á? Thế này này!"

CẠCH

Cô đặt tách trà xuống đĩa, mạnh tay như thể sắp đập vỡ chúng đến nơi.

"Tôi đã phải trò chuyện với cô ta trong mười hai giờ. Mười hai giờ đấy! À mà không, không phải là trò chuyện với nhau... Tôi chỉ ngồi đó lắng nghe mà thôi".

Roselle hít một hơi thật sâu, khiến cho bộ ngực nhỏ bé của cô ấy phồng ra một chút. Sau đó, cô nói với giọng mệt mỏi.

"Phải nói thế nào nhỉ? Tôi đã đánh giá thấp đứa trẻ đó!"

Cô tiếp tục nói với một ánh mắt hốc hác.

"Anh nói đúng, tính cách của cô ta thật khó chịu. Argggg, mẹ kiếp, chỉ nghĩ thôi cũng làm tôi bực mình."

"Xin lỗi?"

Seol Jihu nghi ngờ đôi tai của mình.

"Cô vừa chửi thề hả?"

"Không, tôi là một quý cô mà, sao tôi lại chửi thề?" - Roselle trả lời với khuôn mặt đờ đẫn.

"Không, chắc chắn cô vừa chửi thề. Mọi chuyện tệ lắm hả?"

"À, chắc là một bông hoa vừa chửi đấy, không phải tôi đâu. Ừm, hoa ơi hoa, lần sau đừng chửi bậy nha!"

"... Làm sao một cánh hoa có thể nói chuyện được?"

"Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trong thế giới mộng ảo này. Phải không, hoa của ta?"

[Vâng, tiểu thư Roselle.]

Một trong những cánh hoa rung rinh trong không trung thực sự nói chuyện. Seol Jihu giật mình kinh ngạc.

[Nhưng tôi không chửi thề! Là cô chửi!]

Cánh hoa đột nhiên hét lên giữa lúc nói chuyện và bay đi thật xa.

[Aaak. Aaaaaak. Tha cho tôi!]


Seol Jihu nhìn chằm chằm vào cánh hoa vừa bị luồng gió xé toạc, sau đó bàng hoàng quay lại nhìn nữ Phù Thủy. Cô nàng cố gắng lấy lại vẻ nghiêm trang và hắng giọng

"Dù sao thì... Ừm, đại loại là mọi chuyện cũng không quá tệ.

Seol cảm thấy như Roselle đang cố gắng thay đổi chủ đề và trở nên vui vẻ hơn.

"Nếu tôi sống cùng thời với đứa trẻ đó, tôi sẽ không bao giờ có cơ hội để làm quen với cô ấy. Tài năng tiềm ẩn của cô ấy đúng như tôi mong đợi. Và đánh giá bằng việc cô ta có thẻ liến thoắng suốt mười hai giờ, cô ấy dường như cũng rất giỏi trong việc tập trung."

'Cái này là chửi hay là khen vậy má' - Seol Jihu mỉm cười yếu ớt.


"Nghĩa là, cuộc nói chuyện diễn ra tốt đẹp?"

"Nếu không thì tôi mời anh đến đây làm gì?"

Giọng cô nghe nóng nảy lạ lùng. Roselle ấn trán, rồi lắc đầu.

"A, tôi xin lỗi. Tôi không nên tức giận với Seol Jihu-nim như thế này. Chỉ là, con dòi đó, nghĩ về nó cũng đủ khiến tôi phát cáu".

Seol Jihu vô cùng ngạc nhiên. Vì Roselle đã sống hàng trăm năm cô đơn, đáng lẽ cô ấy rất muốn có người trò chuyện. Vậy Nữ hoàng Eva đã làm gì mà khiến cô ấy mất tự chủ đến mức này?

Nghĩ đến đó, Seol thực sự bối rối và thầm ngưỡng mộ  Charlotte Aria.

"Chà, Quý cô Roselle có thể đọc được suy nghĩ của người khác, nên chắc là cô còn đau đầu hơn nữa".

"Dù sao đi nữa, điều tôi cần nói với anh là, cần quản lý chặt chẽ để đứa trẻ đó phát triển đúng cách."

"Quản lý?"

"Tôi không nói rằng cô ta là một hạt giống xấu. Có những người vô dụng đến mức, dù họ nhận được sự quan tâm và chăm sóc tối đa từ người quản lý tốt nhất thế giới, họ vẫn không thể phát triển được. Còn cô ta thì không, tiềm năng của cô ấy rất rõ ràng".

"Tôi đồng ý" - Seol Jihu gật đầu..

"Cảm ơn tấm lòng của anh" - Đó là lúc Roselle nở một nụ cười yếu ớt.

"Thế nên là, tôi muối mặt nhờ anh giúp đỡ..."

"Giúp đỡ?"

Cho đến ngày hôm sau, Seol Jihu mới hiểu ý nghĩa của câu nói ấy.


*


"Seol Jihuuuuuu!"

Ngay từ sáng sớm, sảnh tầng 1 đã trở nên ầm ỹ.

Seol Jihu nhìn xuống từ tầng 6 với vẻ mặt lo ngại. Và quả nhiên, cậu thấy một cô gái lao qua sảnh.

Trước đó cậu nhận được một tin nhắn từ Sorg Kühne, 'Nữ hoàng đã rời đi. Tôi xin lỗi'. 

Ban đầu, cậu băn khoăn tại sao ông già đó lại xin lỗi, nhưng giờ thì cậu đã biết.

Cậu không nghĩ rằng mọi thứ sẽ diễn ra như thế này.

"Cái gì? Nhãi ranh ồn ào đó là ai?"

Chohong, người vừa mới ăn sáng xong và đang đi xuống từ căng tin, nhíu mày hỏi. Seol Jihu bình tĩnh trả lời.

" Charlotte Aria. Nữ hoàng Eva"

"Haha, đừng đùa tôi nữ. Đứa nào đấy?"

Tất nhiên, Chohong không thể tin vào tai mình. Seol Jihu phải mất một lúc để thuyết phục cô rằng mình đang nói sự thật.

"Wow, con nhãi đó thực sự là nữ hoàng?"

Chohong không che giấu sự ngạc nhiên của cô ấy khi cô ấy nhìn chằm chằm vào Charlotte Aria. Cô gái nhỏ đang chạy loăng quăng trong sảnh và hét loạn lên: "Anh ấy đang ở đâu? Seol Jihu ở đâu?".

Trong khi đó, Kim Hannah thì cố dẫn cô ta đi cho đàng hoàng.

"Chà, tôi cứ tưởng mình đã trở lại Haramark cơ đấy. Không, kể cả Teresa và ông già của cô ta cũng không phiền nhiễu bằng con nhãi này".

Chohong khịt mũi và lắc đầu. Sau đó, cô vỗ lưng Seol Jihu trước khi quay lưng bỏ đi.

"Chà, chúc may mắn nhé, nông dân chăn công chúa. Hay là nông dân chăn nữ hoàng nhỉ? À mà không, có khi là cả hai..."

"Cô nói cái quái gì thế? Mà cô đang đi đâu vậy?"

"Về phòng ngủ tiếp".

"Đi với tôi đê! Nữ hoàng đến đây là một vinh hạnh đó. Cô có thể nhân cơ hội này để giới thiệu bản thân."

"Một kẻ não phẳng như tôi á? Thôi, xin cậu. Cứ để cái bà đầu to mắt cận Kim Hannah chăm sóc cô ta".

Chohong vội vã bỏ chạy như thể cô đang trốn khỏi một mớ phiền phức.

"Ngoài ra, cái mũi  thính như chó của tôi ngửi thấy mùi c*t ở đó."

"Mũi chó??"

"Ở, một cái gì đó tương tự như thế. Nói chung bản năng của tôi đang nói với tôi rằng đừng tham gia vào vụ này."

Chohong biến mất nhanh chóng như một cơn gió. Seol Jihu thở dài và sau đó đến phòng tiếp tân để chờ nữ hoàng.

Cậu vừa ngồi xuống thì cánh cửa đã bật mở và Charlotte Aria chạy vào.

"Seol Jihuuu!"

"Ồ, Nữ hoàng, là cô đó ư?"

Trước khi Seol Jihu thậm chí có thể đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình, Charlotte Aria dang hai tay ra.

"Anh nói đúng! Anh thực sự đã nói sự thật!"

Cô nắm lấy áo cậu và nhảy lên hào hứng.

"Vậy là cô đã gặp Phù thủy Roselle."

"Un, un! Tôi chưa bao giờ có một trải nghiệm kỳ diệu như vậy! Trời ơi! Một thế giới mơ ước nơi chúng ta có thể đạt được bất cứ điều gì trong tưởng tượng!"

Seol Jihu cố gắng làm cho Charlotte Aria bình tĩnh lại và bắt cô ngồi xuống, nhưng cô vẫn nhảy như con loi choi và hào hứng liến thoắng như một cái máy khâu. Cuối cùng, Seol Jihu bỏ cuộc và hỏi một cách bất lực.

"Vậy Nữ hoàng có trở thành bạn của cô ấy không?"

"Có chứ! Anh nói đúng! Cô ấy hiểu tôi rất rõ."

'Chắc chắn rồi. Tiểu thư Roselle có thể đọc được suy nghĩ của người khác, vì vậy cô ấy hẳn đã nói chính xác những gì nữ hoàng muốn nghe.' - Seol lẩm bẩm.

"Cô ấy rất tốt, rất tử tế, rất đáng mến!"

Vẻ mặt chán nản của Nữ hoàng hôm qua đã biến mất. Nhìn má cô đỏ ửng vì phấn khích và đôi mắt cô lấp lánh như những vì sao, trông như cô sắp phấn khích đến phát điên.

".... Nhưng mà..."

"Gì cơ?"

"Thế giới trong mơ không phải là mãi mãi."

Charlotte Aria kể lại câu chuyện: rằng Roselle đã sử dụng Ánh sáng trí tuệ vĩnh cửu trước khi chết để tạo ra một thế giới mơ ước, nhưng mana của cô ấy không phải là vô hạn. Một khi mana của cô ấy tan biến, cả linh hồn của Roselle và thế giới giấc mơ sẽ bị diệt vong vĩnh viễn.

Mặc dù Phù thủy Mộng ảo tình cờ gặp Seol Jihu và có thể duy trì thế giới đó thêm một thời gian, nhưng đó chỉ là một giải pháp tạm thời vì vấn đề cơ bản chưa được giải quyết. 

Để gìn giữ thế giới ấy, cô cần một người giúp mình duy trì phép thuật Mộng Ảo.

Dường như Roselle đã lừa Charlotte Aria như vậy.

'Thật là một ý tưởng tuyệt vời!'

Teresa đã mô tả Charlotte Aria là một đồng minh chân thành.

Mặc dù cô ấy liều lĩnh và ngây thơ, nhưng nếu họ có thể tận dụng tính cách này của cô ấy trực tiếp vào nghiên cứu về phép thuật thì sao?

Roselle hẳn nghĩ tới chuyện này. Rốt cuộc, Charlotte Aria sẽ cố hết sức để ngăn bạn mình khỏi bị diệt vong.

'Đúng như mong đợi của Tiểu thư Roselle.'

Seol Jihu gật đầu đồng ý. Chỉ sau một lần gặp gỡ, Rosephelle đã chú ý đến tính cách của Charlotte Aria và thậm chí đã nghĩ ra một phương pháp tốt để tận dụng tính cách đó. Trí tuệ này thực sự phù hợp với một phù thủy đã tồn tại hàng trăm năm.

"Đúng vậy đó."

Seol Jihu quyết định nhập cuộc chơi.

"Ah! Thật vậy sao..." - Charlotte trông có vẻ đau khổ.

"Vấn đề là phép thuật Mộng Ảo - bí kíp để tạo ra thế giới Mộng Ảo, là một môn học rất độc đáo và đặc biệt."

"Un, cô ấy cũng nói với tôi như vậy".

"Hiện tại, các pháp sư cực kỳ hiếm hoi. Nhưng tệ hơn là họ không thể hiểu được nguyên lý phép thuật của Tiểu thư Roselle. Nữ hoàng thấy đấy, phép thuật của Tiểu thư Roselle khác hẳn với Pháp thuật của các pháp sư hiện tại".

"Un, tôi biết. Chuyện này bắt nguồn từ thời Đế chế. Họ từ chối sử dụng mana cho bất cứ thứ gì khác ngoài Pháp thuật. Thậm chí họ còn bắt bớ và hành quyết phù thủy. Thật nghiệt ngã!"

Mặc dù điều này không còn quan trọng sau khi Đế chế sụp đổ, nhưng việc Charlotte Aria hiểu rõ sự khác biệt này, giúp kế hoạch của Seol và Roselle dễ dàng thành công hơn.

"Nữ hoàng biết không! Tiểu thư Roselle cần một Phù thủy có thể học hỏi và tiếp thu trường phái phép thuật của mình. Charlotte Aria-nim giống như một tờ giấy trắng, nên cô sẽ không bị ảnh hưởng bởi những khuôn mẫu hiện tại. Quan trọng hơn, vì cô có tài năng thiên bẩm, Tiểu thư Roselle nói rằng cô có thể tiếp thu những kiến thức về Phép thuật Mộng Ảo dễ dàng như ăn cháo vậy!"

Khi Seol Jihu bắt đầu khen ngợi cô, Charlotte Aria bắt đầu cười hớn hở như một đứa trẻ. Seol Jihu tiếp tục nói với giọng nghiêm trang.

"Tôi cầu xin Nữ hoàng bệ hạ! Bởi vì tôi không phải là một Pháp sư, tôi không thể giúp cô ấy tồn tại, nhưng Bệ hạ thì khác. Xin hãy giúp thế giới Mộng Ảo không bị diệt vong."

"Đương nhiên! Tôi sẽ thực hiện điều ước của anh!"

Charlotte Aria đặt tay lên áo Seol Jihu.

"Khi bạn bè gặp khó khăn, làm sao tôi ngó lơ được? Đừng lo. Tôi sẽ học phép thuật Mộng Ảo và cứu giúp Tiểu thư Roselle"

Cô nắm chặt tay và thề một cách kiên quyết. Nhìn khuôn mặt hăng hái và nghiêm túc của cô, dường như Nữ hoàng thực sự quyết tâm.

Seol Jihu mỉm cười hài lòng.

"Cảm ơn Nữ hoàng. Cả Tiểu thư Roselle và tôi đều kỳ vọng rất lớn vào Nữ hoàng".

"Vâng, vâng. Ồ đúng rồi, nói về chuyện đó thì..."

Charlotte Aria nhìn quanh phòng trước khi ngồi xuống.

Seol Jihu chớp mắt nhanh chóng. Còn gì để nói nữa đây? Họ đã thảo luận khá nhiều rồi mà?

"Đến đây, đến đây. Để tôi nói cho mà nghe..."

Charlotte nói khi cô gõ nhẹ vào chiếc ghế bên cạnh. Cô ấy làm như thể câu chuyện chỉ mới bắt đầu.

Và cứ như thế, bốn giờ trôi qua. Mãi đến giờ ăn trưa, cậu mới đuổi được Charlotte Aria đi. Seol Jihu lảo đảo bước đi dọc hành lang, trước khi chộp lấy bức tường.

"Thần Linh ơi... Con nhỏ chết tiệt..."

Cậu vô tình chửi rủa.

Nhiều lần Seol cố gắng hỏi: "Không phải cô cần quay lại Cung điện và chuẩn bị để phép thuật ư?"

Nhưng câu trả lời cậu nhận được là: "Không, lúc ngủ tôi sẽ học phép thuật trong thế giới Mộng Ảo, nên lúc thức tôi phải nói chuyện cho sướng mồm đã"

Khi cô nói như vậy, Seol Jihu gần như nhảy ra khỏi chỗ ngồi của mình vì sốc.

"Chết tiệt, hóa ra ý Tiểu thư Roselle là vậy sao?"

Seol Jihu cuối cùng cũng hiểu Roselle có ý gì, khi cô nói rằng cô cần sự hợp tác của cậu.

Seol Jihu lảo đảo trở về phòng. Sau khi thực sự ngã gục xuống giường, cậu cố chìm vào ngủ. Seol dự định gặp sẽ tìm gặp Roselle trong giấc mơ và mắng cho cô một trận.

Tất nhiên, Seol Jihu không đến được thế giới trong mơ. Roselle chẳng dại gì mà gọi cậu tới, nhất là khi cô đã đạt được mục tiêu của mình.

"Cô tưởng tôi sẽ chịu thua hả?"

Sau khi choàng tỉnh dậy, Seol Jihu thề sẽ trả thù.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 275 - Phần 1

Chương 274

Chương 273

Chương 272

Chương 271

Chương 270 - Phần 2

Chương 270 - Phần 1

Chương 269

Chương 268

Chương 267 - Phần 2
Chương 267 - Phần 1

Chương 266

Chương 265

Chương 264 - Phần 2
Chương 264 - Phần 1

Chương 263

Chương 262 - Phần 2
Chương 262 - Phần 1

Chương 261 - Phần 2
Chương 261 - Phần 1

Chương 260 - Phần 2

Chương 260 - Phần 1


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

2 Comments: