Khát vọng trở về - Chương 267: Yun Seohui - Phần 2


"Nghe hay lắm đúng không? Tôi không hiểu tại sao mọi người lại chê cái tên này".

Seol Jihu nói tiếp, như muốn tìm kiếm sự ủng hộ.

"..."

Ban đầu Yun Seohui nghĩ rằng cậu ấy chỉ nói đùa. Cái tên này thật buồn cười, nhưng cô ấy sẽ không cười vì phép lịch sự. Tuy nhiên, Seol chưa tha cho cô…

"Cô nghĩ sao? Rất là hay phải không"

Seol Jihu tỏ ra cực kỳ nghiêm túc. Yun Seohui chớp mắt.

‘Eh?' 

Cô ấy trông như vừa bị giáng một cú vào đầu.

"À... ừm"

Cô không nghĩ rằng Seol đang nói điều này một cách nghiêm túc, nhưng trông mặt cậu hoàn toàn không giống đang đùa chút nào.

Cho dù cô ấy suy nghĩ đến mấy, cô cũng không thể tìm ra lời khen nào. Điều duy nhất cô ấy có thể nói là "Cái tên đó hơi kỳ quặc."

Nhưng cô ấy tin rằng, nếu cô nói câu đó, có lẽ Seol Jihu sẽ xa lánh cô.

"Tôi nghĩ đó là một cái tên rất độc đáo"

Cô cười mơ hồ và lắp bắp.

"Ừ, độc đáo. Nhưng nó rất hay, phải không?"

Nhưng Seol Jihu lại hỏi. Cậu ta có vẻ kiên quyết, chờ đợi được nghe một câu trả lời rõ ràng. Yun Seohui bối rối liếc sang chỗ khác, tránh ánh mắt của cậu ta.

'M... Mình phải trả lời như thế nào đây?"

"Hihihi"

Rồi đột nhiên, một tiếng cười nhỏ vang lên.

'Có ai đó đang cố gắng giúp mình ư?' - Yun Seohui quay đầu tìm kiếm, nhưng rồi khuôn mặt cô hơi nhăn lại.

Seo Yuhui đang đến gần, với hai chiếc đĩa tròn trên tay. Nét mặt Yun Seohui chùng xuống.

"…Xin chào." 

Yun Seohui chào cô trước. 

Sau đó...

"Yeah. Xin chào." 

Seo Yuhui trả lời với nụ cười cứng ngắc. 

Và chỉ có thế. 

Seo Yuhui đặt những chiếc đĩa xuống, rồi biến mất trong bếp mà không nói một lời.

Seol Jihu có thể cảm thấy một cơn gió lạnh vừa thổi giữa hai người.

'Họ có biết nhau không?'

Nếu không, họ sẽ không chào nhau như vậy. Tất nhiên, việc Seo Yuhui rời đi để hai Chủ hội tự nói chuyện với nhau là điều hoàn toàn bình thường. 

Nhưng sự thật là hành động của cô ấy hơi lạ.

Vừa nãy, Seo Yuhui đã không nhìn vào Yun Seohui trong khi cô ấy đặt đĩa xuống. Khi cô ấy đáp lại lời chào của Yun Seohui cũng vậy. Họ giống như những người đã từng thân thiết, nhưng giờ đã từ mặt nhau vì một biến cố nào đó.

Tuy nhiên, Yun Seohui dường như không để tâm đến chuyện quá nhiều. Nhặt những lát trái cây được đặt ngay ngắn trên cái đĩa, cô ấy nói chuyện với cậu một cách bình thản.

Seol Jihu trả lời mà đầu óc không tập trung chút nào. Cậu đang cố hết sức để tìm ra lý do tại sao cô ấy lại đến đây.

Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là cậu hoàn toàn lắng nghe. Cậu cũng hỏi về những điều cậu tò mò. Hay đúng hơn, cậu cố gắng hỏi.

Tui nhiên, mỗi lần như thế, Yun Seohui lập tức thay đổi chủ đề.


"À, vâng! Tôi chợt nhớ ra, sự cố ở Eva!"

"Ah, vâng."

"Những gì anh làm thật phi thường!"

Yun Seohui chắp hai tay lại và nói.

"Sự cố đó là điều khiến tôi quan tâm nhất. Dù sao, tôi nghĩ mình không nên đến đây tay không, vì bậy nên là..."

Cô liếc nhìn một trong những người phụ tá của mình. Người nhanh chóng bước lên và đưa cho cô một phong bì dày.

"Đây, một món quà nhỏ. Tôi hy vọng anh sẽ thích nó."

Yun Seohui đưa phong bì cho Seol. Khi cầm lấy phong bì, Seol Jihu ngơ ngác nhìn chằm chằm vào nó. Khi cậu nhìn lên, cậu thấy Yun Seohui mỉm cười và ra hiệu mời cậu mở phong bì ra.

Đôi mắt Seol nheo lại. Trang đầu tiên của tài liệu bên là:

"Các vấn đề chính liên quan đến quan hệ giữa Nữ hoàng Charlotte Aria và Jung Sua của Evangeline"

'Vấn đề chính, huh.'

So với một báo cáo ngắn gọn, tài liệu này khá dày. Có lẽ phải vài chục trang. Cậu cần thời gian để nghiền ngẫm.

'Dù đưa cả câu chuyện gần đây vào tài liệu, cũng chưa chắc dài đến thế...'

Seol Jihu tò mò không rõ bên trong viết gì, nhưng cậu quyết định gập phong bì lại.

"Cảm ơn vì món quà."

"Không vấn đề gì." - Yun Seohui trả lời rành mạch.

Seol Jihu nhìn cô chằm chằm.

"À, đúng rồi".

Nhìn Yun Seohui, cậu chợt nhớ ra một việc.

"Về tên của tổ chức, chúng ta đang nói dở..."

Yun Seohui ngậm miệng lại. Đôi mắt xanh như mặt hồ của cô xao động.

Thế rồi, cô yếu ớt lên tiếng.

"…Tôi xin lỗi."

Cô nhắm mắt lại như thể đang bị choáng váng và đưa tay sờ trán mình.

"Cho tôi mượn một căn phòng yên tĩnh để nghỉ ngơi, được không? Tôi cảm thấy không khỏe.|

*

Yun Seohui nói rằng cô dễ dàng bị say tàu xe và việc đi xe ngựa trong một thời gian dài đã rút cạn năng lượng của cô.

Seol Jihu đề nghị Seo Yuhui chọn cho cô một căn phòng để thư giãn, và Yun Seohui nhanh chóng vào phòng.

Dù Yun Seohui đã đi nghỉ, nhưng Seol Jihu vẫn ở tầng 1 để tiếp khách, cho đến khi lễ khai trương kết thúc và các vị khác đã ra về.

Sau đó, Seol Jihu lập tức đi đến phòng Kim Hannah. Sau khi gõ cửa và mở cửa ra, cậu thấy Kim Hannah đang đứng trong phòng và nhìn xuống một cái bàn.

Trên bàn, dĩ nhiên, là món quà từ Sinyoung.

"Xong rồi."

Seol Jihu thản nhiên nói trước khi bước vào phòng.

"Tại sao người đó lại đến đây?"

Cậu ngồi phịch xuống mép giường và hỏi. Mặc dù cậu chỉ nói "người này", nhưng cả Seol và Kim Hannah đều biết cậu ta đang đề cập đến Yun Seohui.

"Liệu cô ta có định đến phá đám chúng ta không?"

"Đại tiểu thư không phải là kẻ trẻ con như vậy".

Kim Hannah trả lời mà không rời mắt khỏi bản báo cáo.

"Và nếu cô ta có ý định đó, cô ta sẽ mang theo lực lượng chính của Sinyoung."

"Thế rốt cuộc là sao?"

Kim Hannah im lặng trong một thời gian dài. Cuối cùng, cô rít lên qua kẽ răng.

"…Tôi không biết."

Với hai hàm răng nghiến chặt, Kim Hannah siết chặt bàn tay đang đặt trên tờ giấy.

"Yun Seohui. Đến Tại Valhalla. Vào hôm nay? Để làm gì? Tại sao cô ta lại làm thế?"

Có hai câu hỏi quan trọng, thì lại không trả lời được.

"Thôi, đừng lo lắng về chuyện đó quá nhiều." - Thấy Kim Hannah buồn bã, Seol Jihu bình tĩnh nói. - "Có lẽ cô ấy thực sự không có mưu đồ gì".

Kim Hannah chế giễu - "Sống vô tư như cậu thích nhỉ!"

"Ý tôi là, đừng cố soi mói và tìm hiểu quá nhiều. Tôi không bảo cô đừng làm điều đó, nhưng nếu đã không có manh mối thì tạm thời cho qua đi".

Kim Hannah rời mắt khỏi bản báo cáo, cô đành phải đồng ý với Seol Jihu.

"Dù sao đi nữa, tại sao cậu lại làm thế?"

"Hmm? Làm gì?"

"Đừng giả vờ. Tại sao cậu lại hỏi cô ấy về cái tên của tổ chức này mãi thế?"

" Ah, tôi tò mò thôi!"

Seol Jihu nói trong khi xoa cằm.

"Tôi không thể hỏi một cách cởi mở rằng tại sao cô ấy đến đây, vì vậy tôi đã vô tình hỏi câu hỏi. Ai ngờ cô ấy lại đần mặt ra, thật hài hước".

"Chỉ là do phản ứng của cô ấy thôi sao?"

"Chà, tôi cũng thấy hơi khó chịu."

"Khó chịu?"

"Ừ. Tôi có thể chào đón cô ta, nhưng mỗi khi tôi định hỏi gì đó, cô ta lại ngắt lời".

Kim Hannah gật đầu. Với địa vị của Yun Seohui, việc cô ta xuất hiện bất ngờ trong lễ khai trương của Valhalla, cho thấy cô ta rất tò mò về chuyện này. Rốt cuộc, không dễ để lập ra một tổ chức. Chưa kể, họ đã thành lập một tổ chức ở Eva chứ không phải Haramark.

"Cô ta định thao túng và dẫn dụ tôi bằng mớ câu hỏi của mình, nên tôi hơi bực. Thế là tôi chơi khăm cô ấy luôn. Này, cô nhìn tôi kiểu gì thế?".

Kim Hannah đang trợn mắt nhìn Seol Jihu.

"Quào! Ngầu dữ. Cậu tỉnh táo hơn tôi nghĩ".

"Chỗ nào cơ?"

"Cậu nhận ra rằng cô ấy muốn thao túng mình".

Đó là một từ hoàn hảo để mô ta rYun Seohui. Kim Hannah cười, như thể cuối cùng cô đã bình tĩnh lại. 

"Đây là lần đầu tiên tôi thấy cảnh này".

"Cảnh nào?"

"Một người khiến Đại tiểu thư của Sinyoung phải cứng họng và lẩn trốn. Cô ta rất ghét thua cuộc như vậy".

Seol Jihu nhếch mép. Cậu đứng dậy khỏi giường và đi đến bàn. Nói mãi về Yun Seohui cũng vô ích. Cậu bèn chuyển chủ đề.

"Báo cáo này thế nào?"

"Những thông tin tuyệt vời."

"Chi tiết hơn đi."

"Một tài liệu ghi lại cuộc sống của Charlotte Aria, cũng như cách Jung Sua leo lên vị trí hiện tại. Cực kỳ chi tiết. Không thiếu bất kỳ thông tin nào"
.
Đúng như dự đoán, món quà đã vượt qua trí tưởng tượng điên rồ nhất của cậu.

Ai cũng hiểu rằng thông tin là thứ cực kỳ quan trọng. Cổ nhân có câu, "biết mình biết người, trăm trận trăm thắng".

"Có thể sử dụng được không?"

"Còn hơn thế!"

Tình hình hiện tại đang bế tắc. Mặc dù Valhalla đã chiếm thế thượng phong, nhưng hiện tại Jung Sua đang lẩn trốn trong pháo đài cuối cùng, chiếc váy của nữ hoàng Eva.

Và trong tình huống như vậy, Sinyoung đã tặng Valhalla một món quà, một vũ khí tuyệt vời để giành chiến thắng.

"Tài liệu này cho thấyrất nhiều..."

"Gì cơ?"

"Rất nhiều cách thức để tấn công mối quan hệ của họ."

Kim Hannah khoanh tay lại, trông bối rối.

"Có rất nhiều thứ đến nỗi tôi không biết là phải làm gì trước tiên."

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 267 - Phần 2
Chương 267 - Phần 1

Chương 266

Chương 265

Chương 264 - Phần 2
Chương 264 - Phần 1

Chương 263

Chương 262 - Phần 2
Chương 262 - Phần 1

Chương 261 - Phần 2
Chương 261 - Phần 1

Chương 260 - Phần 2
Chương 260 - Phần 1

Chương 259 - Phần 2
Chương 259 - Phần 1

Chương 258 - Phần 2
Chương 258 - Phần 1

Chương 257 - Phần 2
Chương 257 - Phần 1

Chương 256 - Phần 2
Chương 256 - Phần 1

Chương 255

Chương 254 - Phần 2
Chương 254 - Phần 1

Chương 253

Chương 252

Chương 251

Chương 250 - Phần 2
Chương 250 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

6 Comments:

  1. Đọc muốn lẹo lưỡi yun seohui....seo yunhui hhahaa

    ReplyDelete
  2. Nhưng hơi buồn khi hầu hết những người nổi tiếng và có sức ảnh hưởng đều người Hàn :))) sẽ hay hơn nếu có nhiều người ở nhiều khu vực khác hơn.

    ReplyDelete