Sau nhiều năm trời hòa bình một cách giả mạo, sự cố xung đột vừa diễn ra khiến cho Cung Điện Hoàng Gia Eva trở nên vô vùng nhộn nhịp. Lúc đó vẫn tờ mờ sáng sớm.
Tin tức đó giống như tia sét đánh ngang trời. Sorg Kühne vội tỉnh dậy. Một nhóm người Địa Cầu bị trói và đi thành hàng tiến vào khiến ông không nói nên lời.
Những tên thuộc Tổ Chức Hoàng Gia Pattaya bị trói chặt, mặt chúng vẫn chưa hết kinh ngạc với những chuyện vừa mới diễn ra. Phía đằng sau, hàng chục người Liên Bang đang đi theo, khuôn mặt ai cũng hốc hác, nhưng cơn thịnh nộ vẫn còn vương lại trên những khuôn mặt đó.
Và nhân vật chính cũng đã xuất hiện, cậu ta vẫn giữ yên lặng trong đám người đang ồn ào đó.
Những gì diễn ra trước mắt ông hoàn toàn là sự thật.
Lúc đầu, khi vừa nhận được tin, ông đã có chút nghi ngờ. Nhưng giờ thì ông đang tận mắt chứng kiến những cảnh này. Một cảm xúc không thể diễn tả đang dâng trào trong lòng của ông.
Nếu như mô tả cảm giác đó ra, ông nghĩ nó là sự hân hoan hay vui sướng.
“Chàng trai người Địa Cầu đó...”
Anh ta thực sự đúng như những lời đồn.
Chỉ vừa mới vài tháng trước thôi, ông đã tuyên bố sẽ nhổ bỏ tất cả những tệ nạn ở Eva, nhưng ông đã bỏ cuộc nhanh chóng. Không một ai dám chạm vào liên minh các tổ chức đó, nhưng chàng trai trẻ mặt ông thì dám túm lấy cổ áo và đấm thẳng vào mặt chúng.
“Chào ngài. Quan Phụ Chính.!”
Một người lính dẫn một cô gái tới trước mặt Sorg Kühne, ông dường như vẫn đang ngẫm nghĩ mải miết mà không để ý tới xung quanh, nhưng ông cũng bừng tỉnh nhanh chóng khi nhận ra cô gái kia.
Sorg Kühne nhìn chằm chằm vào người phụ nữ, Kim Hannah kính cẩn cúi đầu.
“Chúng tôi rất hổ thẹn khi đã gây ra những rắc rối này ngay trong ngày đầu tiên chúng tôi tới đây.”
“Mọi người làm tôi ngạc nhiên đấy. Ai mà ngờ được mọi người lại đánh nhau ngay trong ngày đầu tiên.”
“Chúng tôi thừa nhận rằng những gì chúng tôi diễn ra đã gây ra khó khăn cho các ngài. Nhưng tất cả những gì chúng tôi làm là đều tuân theo ý chí cũng như luật pháp của Eva.”
Kim Hannah sử dụng luật pháp để làm điểm tựa
Sự việc dù sao cũng đã diễn ra rồi. Giờ thì thì cần giải quyết hậu quả như thế nào. Kim Hannah đã chuẩn bị “một ngọn đồi vững chắc” để nương tựa từ trước.
Sorg Kühne không phải kẻ ngốc, ông hiểu ý của Kim Hannah nhanh chóng. Vị Quan Chấp Chính này có thẩm quyền để đáp ứng những mong đợi của cô.
“Tôi đã được thông báo về tình hình ở đó. “
Giọng Sorg Kühne khàn khàn.
“Ta hi vọng các bạn có bằng chứng rõ ràng.”
“Chúng tôi tha mạng và không giam giữ mười tên. Ngoài ra chúng tôi đã giải cứu tất cả các chủng tộc ngoại quốc đã bị giam cầm trong nhà đấu giá, giờ chúng tôi đã đưa họ tới đây.”
“Um….”
Một người linh xen cẩn thận lên tiếng và báo cáo.
“Chúng tôi vừa nhận được một báo cáo về tầng hầm của tòa nhà Tổ Chức Hoàng Gia Pattaya.”
“Tầng hầm ư?”
"Vâng, thưa ngài. Có rất nhiều thi thể chủng tộc ngoại quốc đang trưng bày ở đó.”
Mặt Sorg Kühne trở nên méo mó. Nhưng ông cũng nhanh chóng bình tĩnh lại và gật đầu.”
“Không còn gì để xem xét nữa. Xung đột liên quan đến bạo lực là bị cấm, nhưng thực hiện nó vì mục đích hợp pháp thì lại là một chuyện khác. Tùy theo tình tiết của sự việc chúng tôi sẽ xử lý theo quy định. “
Sorg Kühne lên tiếng rõ ràng. Đôi mắt của Kim Hannah lóe sáng.
Sorg Kühne đi qua cô và tiến tới chỗ Seol. Cậu vẫn giữ yên lặng và quỳ ở đằng sau.
“Cậu đi đi.”
Seol ngạc nhiên ngẩng mặt lên nhìn Sorg Kühne.
“Chỗ này dành cho tội phạm, cậu không phải tội phạm, cậu không cần tới đây. Chúng tôi đã nghe lời khai từ các cậu. Giờ cậu có thể đi.”
Sorg Kühne nhìn cậu chằm chằm.
Seol cũng hiểu ý của ông ngay, cậu đứng dậy. Ông ấy đang kiểm tra cậu, chứ không biến cậu thành tội phạm. Rõ ràng ngay từ đầu cậu đã không bị ràng buộc gì cả.
Seol cúi đầu rồi đi ra cửa. Sorg Kühne ngây người nhìn theo bóng lưng chàng trai trẻ.
[Lý do lớn nhất mà chúng tôi chuyển đến Eva là muốn cải thiện mối quan hệ giữa loài người với Liên Bang]
[Nhân vật chính của trò chơi đó đã nói: Ác là ác]
[ Ít hơn, nhiều hơn, trung bình ….Tất cả đều không làm nên sự khác biệt. Mức độ không thay đổi bản chất. Nếu phải lựa chọn giữa cái ác này với điều ác khác. Tôi thà không chọn cái nào còn hơn.]
[Có nghĩa là tôi sẽ không không ngả về bên nào và tôi sẽ tự thực hiện theo cách của mình.]
Seol đã giữ lời hứa.
Dù Sorg Kühne vẫn chưa thực hiện lời hứa của mình với chàng trai kia. Nhưng chưa bao giờ ông quên nó. Giờ nó đã trở thành mối bận tâm lớn nhất của ông.
Hứa hẹn sẽ không giúp ích gì cả. Ông sẽ sát cánh chiến đấu cùng cậu. Ông sẽ bảo vệ cậu từ đằng sau.
Từ lâu, Eva đã thối nát, nó đã mục rữa tới tận cốt lõi, nhưng bây giờ, một đấng cứu thế đã xuất hiện.
Nếu ông để lỡ cơ hội này, ông sẽ hối tiếc cả đời.
Sorg Kühne siết chặt nắm tay.
“Giờ nghĩ lại thì, vụ việc diễn ra ở Haramark…”
Sorg Kühne xem lại những báo cáo rồi gọi một người lính tới.
“Tới Hội Sát Thủ, sắp xếp một cuộc hẹn cho ta.”
*
Ánh sáng đã rọi vào tòa nhà mới của Carpe Diem. Seo Yuhui và Jang Maldong ngồi chờ suốt đêm. Hai người lo lắng đến không thể nào ngủ được. Hai chị em Yi đã ngủ thiếp đi trên ghế dài.
“Ngài không ngủ sao?”
“Đầu tôi đang tỉnh như sáo đây. Làm sao mà ngủ nổi chứ!”
Jang Maldong mỉm cười cay đắng và hỏi lại.
“Đã xảy ra những chuyện gì rồi?”
“Lúc này thì, mọi người đang giải quyết những vấn đề còn lại.”
“Lúc này”.Tức là bọn họ mới chỉ giải quyết bước đầu trong những giai đoạn cần thiết.
“Bọn họ đã tấn công tòa nhà đấu giá, giải phóng những nhân tộc Liên Bang và tấn công cả tòa nhà Tổ Chức Hoàng Gia Pattaya để giải cứu một cậu bé Thiên Tiên đã bị đấu giá.”
"…Tôi hiểu rồi."
Sau đó, hai người họ lại yên lặng, dù cả hai còn rất nhiều điều còn muốn hỏi và muốn nói. Nhưng Jang Maldong chỉ xoa xoa sống mũi rồi gật gù.
“Thôi được rồi! Tôi đi nghỉ trước đây! Chắc cũng chẳng ngủ nổi đâu.”
“…Vâng, ngài nên nghỉ ngơi một chút đi, Lão Sư Jang.”
Seol lặng lẽ lê từng bước trên cầu thang. Các đồng đội của cậu thì đi theo sau.
Chohong và Hugo ngay sau Seol, họ vừa đi vừa làu nhàu về việc thiếu ngủ. Maria và Sora thì đi xuống tầng hầm và nói là sẽ ngâm mình trong hồ nước nóng một chút.
Chỉ có Ghionea là ở lại phòng khách, anh ngồi hướng ra lối ra và lấy cây nỏ màu trắng ra.
Thấy anh chuẩn bị chiến đấu. Jang Maldong khó hiểu nhìn anh. Thấy vậy, Ghionea giải thích.
“Làm thế này để đảm bảo an toàn, thưa lão sư.”
“?”
“Chúng ta đã nghiền nát Pattaya, nhưng vẫn còn nhiều tổ chức khác ở Eva.”
Jang Maldong “ah” một tiếng, ông hiểu ý anh.
Đã là một Cung Thủ thì phải tính toán đến mọi khả năng. Chứng kiến hành động này, ông thấy anh ta hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Cung Thủ Thép.
“Tôi ổn mà! Tôi đã từng thức liền bốn đêm không ngủ. Ngài nên đi ngủ một chút đi, Lão Sư Jang.”
Jang Maldong cười toe toét.
"Tốt lắm. Vậy thì nhờ cậu.”
Ghionea vừa lắp mũi tên vào cây nỏ, vừa bình tĩnh trả lời.
“Không có gì.”
*
Seol mở mắt, lúc này, mặt trời đã lên đỉnh đầu. Nhưng cậu vẫn nằm đó một lúc nữa.
Cậu vẫn chưa hết sững sờ, những gì cậu vừa mới làm đêm qua, nó lướt qua rồi lóe lên trong tâm trí cậu, nó như một giấc mơ.
Đột nhiên, cậu ngồi dậy và giơ hai bàn tay ra trước mặt.
Đêm qua, đôi bàn tay này vừa mới giết người. Và đó là vài người chứ không chỉ một.
“Vẫn như trước…”
Dù cậu đã giết người, nhưng câu vẫn không cảm thấy gì cả, tội lỗi hay ân hận, cậu không thể cảm nhận chúng dù chỉ một chút.
Seol hoàn toàn bình tĩnh, cả về thể chất lẫn tâm hồn cậu, nhưng cậu lại bình tĩnh đến kỳ lạ.
Nhưng vẫn còn một điều nữa còn đang lảng vảng trong tâm trí cậu, đó là Sombat La-ongmanee.
Tất nhiên là cậu nghĩ rằng, với những gì mà hắn đã làm, hắn hoàn toàn xứng đáng nhận hậu quả như vậy. Nhưng cậu có một điều khiến cậu bận tâm: bản thân cậu bình thường sẽ không hành xử như vậy.
Dường như khi đó có một thứ gì đã đã chiếm hữu tâm trí cậu.
“Chắc chắn khi đó mình không kích hoạt Thấu Thị Tương Lai.”
Có một tác dụng phụ khi cậu sử dụng kỹ năng này, đó là cậu sẽ bị mất tâm trí trong khi kỹ năng này hoạt động, và cậu cũng chẳng nhớ những chuyện xảy ra khi đó cả, nhưng những chuyện tối hôm qua, cậu hoàn toàn nhớ rất rõ.
“Có thể là Thấu Thị Tương Lai đã tác động một chút chăng.”
“Mình bị rối loạn nhân cách hay gì đó sao?”
Cậu vừa lẩm bẩm vừa thờ dài nhìn xung quanh.
Đột nhiên, một cảm giác lạc lõng trỗi dậy trong cậu.
Hẳn là do căn phòng mà cậu đang nằm quá khác biệt so với căn phòng cũ ở Haramark.
“Sẽ mất một thời gian để làm quen đây.”
Seol cười gượng gạo rồi siết chặt nắm tay. Sau đó, cậu nhảy khỏi giường và bước lên về phía trước. Cái giường mà cậu vừa nằm đã êm ả, nhưng tấm thảm trên sàn còn mềm mại hơn.
Mặc dù những bước đi của cậu khá tự tin, nhưng khi mở cửa, cậu bỗng trở nên ấp úng.
Cánh cửa của tòa nhà quá cao lớn so với cậu, kiến trúc bên trong tòa nhà khá phức tạp. Khi xưa, mỗi khi rời khỏi phòng riêng, cậu đơn giản chỉ là tới chỗ cái ghế dài ở gian chính và ngồi phịch xuống đó.
“Cô xây nơi này rộng đến khiếp đấy! Kim Hannah!”
Sau một hồi mò mẫn trong chính nhà của mình. Cậu cũng tìm thấy một tấm sơ đồ của căn nhà và chạy lên ban công ở tầng 10.
Thật bất ngờ, một người khác đang ở đó.
Kim Hannah vừa uống cà phê vừa đọc báo cáo, vẫn diện bộ trang phục công sở thường ngày của mình.
“Cậu dậy rồi à?”
Kim Hannah hỏi, mắt cô vẫn chăm chú nhìn bản báo cáo. Seol dừng lại, cậu cố bắt chước giọng nghiêm trang của Jang Maldong.
“Cô ngủ có ngon không?”
“Oh? Hóa ra là ngài sao? Lão Sư Jang!”
“Mm.”
“Thôi được rồi! Bớt giỡn đi! Trông cậu như thằng hề ấy! Còn đứng đó làm gì! Lại đây và ngồi xuống! Nhanh lên nào.”
Kim Hannah cầm tách cà phê và uống một cách lịch sự và tao nhã, cô vẫn không liếc Seol một cái nào.
Seol nhún vai bĩu mỏ và đi lại chỗ cô. Đến khi cậu lại gần, cô mới bỏ tờ giấy xuống và ngước lên.
“Vừa mới thức đã bày mấy trò hề rồi! Bộ cậu là trẻ con sao?”
“À thì! Ý tôi là… Mà cô đang đọc gì thế?”
Không thể đưa ra một lý do nào biện hộ cho phù hợp, cậu liền quay sang đánh trống lảng. Kim Hannah ngán ngẩm lắc đầu rồi lại nhìn xuống tờ giấy.
“Đây là báo cáo từ Hội Sát Thủ.”
Cô mỉm cười.
“Sorg Kühne giải quyết chuyện đó một cách tuyệt vời. Cứ như tôi vừa nhận được một món quà bất ngờ từ ông ta vậy.”
“Nó đề cập những chuyện gì thế?”
Cô không trả lời, thay vào đó, cô đưa cho cậu tờ báo cáo. Seol cầm lên.
Tiêu đề:
----Một cuộc náo loạn của lũ tội phạm, từ các tổ chức hoạt động bất hợp pháp, đến nhà đấu giá vip và cả Tổ Chức Hoàng Gia Pattaya.
Trong tờ báo cáo, các trinh sát của Hội Sát Thủ đã mô tả chi tiết các hoạt động phi pháp của nhà đấu giá vip và sự tàn bạo của lãnh đạo Tổ Chức Hoàng Gia Pattaya-Sombat La-ongmanee.
Trong đó, họ cũng đề cập tới những quyết định của Sorg Kühne, tất cả những tên người Địa Cầu vừa bị bắt sẽ bị xử tử theo luật của Eva. Hoàng Tộc Eva sẽ không tha thứ cho bất kỳ hành động phi pháp nào gây ảnh hưởng tiêu cực tới thành phố cũng như Thiên Đường.
Nhưng có một điều khiến cậu rất ngạc nhiên. Carpe Diem không có tên trong bản báo cáo.
“Sao có thể…?”
“Ông ấy đã bỏ qua những phần liên quan đến chúng ta.”
Kim Hannah giải thích.
“Dư luận thường hướng theo những thông tin của những bài báo đầu tiên. Và bản báo cáo này không hề có một chút nào giả dối. Những tội ác đó đã được đưa ra ánh sáng.”
Seol hiểu ngay ý của cô.
Nếu họ đề cập tới cậu và tung hô cậu là anh hùng rồi công bố toàn bộ thông tin. Chuyện gì sẽ diễn ra sau đó?
Đúng vậy, danh tiếng của cậu có thể sẽ vang vọng. Nhưng kéo theo đó, kẻ thù của cậu cũng tăng lên nhanh chóng.
“Mình đã có kinh nghiệm từ sự cố ở Haramark khi xưa.”
Và những tên hãm hại cậu khi xưa sẽ không bỏ qua cơ hội có một không hai này.
Kim Hannah tiếp tục.
“Nói dễ hiểu hơn, ông ấy đang rất thẳng tay. Ai dám phản kháng lại họ, khi họ đang thực hiện theo đúng luật quy định chứ?”
“Đúng vậy….Chắc chắn lúc nào có dịp gặp ngài Sorg Kühne tôi phải nói lời cảm ơn mới được.”
“Cậu cảm ơn ông ấy để giữ phép lịch sự, như thế cũng không sai. Nhưng xem lại cậu vừa làm được những gì cho ông ta kìa. Ông ta còn phải cảm ơn lại cậu cả trăm lần cũng chưa xứng ấy chứ. Dù sao cậu nghĩ như vậy thì tôi cũng rất vui. Tôi cứ lo là cậu sẽ giận dữ vì bị cướp mất vinh quang của mình đấy.”
Seol cười.
"Thành tích ư? Thôi nào! Cô đang nói quá rồi đấy.”
Kim Hannah cũng cười tươi.
“Rồi mọi người cũng nhận ra chúng ta đứng sau mọi chuyện thôi. Tôi cam đoan là giờ các tổ chức khá cũng biết rồi đấy.”
Kim Hannah lôi mấy mảnh giấy trong túi xách ra.
“Xem không? Đây là mấy mẩu tin đã xuất hiện trong sáng nay. Chủ yếu đề cập tới cậu đấy.”
Seol lắc đầu.
“Có cần thiết không?”
“Oh? Cậu không quan tâm ư?”
“Sao tôi phải thế?”
Seol nhún vai.
“Chúng nó muốn ẳng như thế nào thì kệ mẹ chúng nó. Tôi còn cả đống việc phải làm đây này. Chăm sóc người của mình còn chưa xong, hơi đâu đi nghe mấy thằng hãm l*n sủa bậy.”
“Ooh ~ “
“Đúng là tôi đã làm việc nghĩa, nhưng dù sao thì tôi cũng đã giết người. Tuy nó không phải là tội ác khủng khiếp như phản bội loài người hay đi theo Lũ Ký Sinh Trùng. Nhưng hẳn là có nhiều người không đồng tình với cách làm của tôi. Nhưng họ muốn nói gì thì mặc họ. Đó là con người của tôi, nếu cần tôi vẫn sẽ làm như vậy.”
Seol tuôn một tràng suy nghĩ của mình ra, sau khi nghe xong, Kim Hannah mỉm cười.
Trải qua bao nhiêu thử thách, đối mặt với đủ mọi chuyện, cậu đã trưởng thành lên rất nhiều. Một người vừa táo bạo vừa có lập trường như vậy mới xứng đáng là thủ lĩnh của cô chứ.
Mặc dù còn nhiều vướng bận trong lòng. Nhưng cô thích Seol hiện tại gấp hàng ngàn lần Seol của ngày xưa.
“Tôi đang rất tò mò là cậu đang tính làm gì đây.”
“Dĩ nhiên là đá đít chúng rồi.”
Seol trả lời một cách giản dị.
“Không ngờ ngày hôm qua Eva lại rối tung như vậy đó. Dù hôm qua tôi không có ở đó, nhưng mọi chuyện vẫn ổn nhờ cô Phi Sora.”
“Chà, Sora là một học trò xuất sắc của Lão Sư Jang và là con át chủ bài của Bạch Hồng Hoa. Tôi không biết cô ấy nghĩ gì mà chọn ở lại đây đấy.”
Seol không thể trả lời câu hỏi này.
“Dù sao thì cô cũng không sai, nhưng làm thế nào mà chúng có thể được như vậy?”
“Hử? Ý cậu là sao?”- Kim Hannah ngớ ngẩn hỏi lại làm Seol bật cười.
“Còn gì nữa? Tôi không hiểu tại sao chúng nó có thể làm loạn Eva được như thế này đấy. Tôi không ngờ chúng lại dễ dàng bị quét sạch như thế đâu. Nếu mà chúng ta tìm được một hành vi sai trái nữa thì tôi….”
“Nếu chúng không thì sao?” - Kim Hannah cắt lời cậu.
“Jihu,đúng là sức mạnh như vậy không xứng đáng được gọi là một tổ chức. Nhưng chúng không đần đâu.”
Cô đặt cốc cà phê xuống gõ gõ vào bản báo cáo.
“Nhìn tình hình hiện tại của Hoàng Gia Eva đi, tôi cá là ông già đó đã tự đưa ra quyết định chứ không hỏi ý kiến Nữ Hoàng. Mặc dù quyết định của ông ấy không hề sai trái, nhưng chắn chắn là ông ta sẽ bị khiển trách cho mà xem.”
“…..”
“Thử nghĩ xem. Dưới danh nghĩa làm theo luật, cậu tàn phá mấy khu vực lớn như thế, và quan chấp chính của Hoàng Gia cũng hành động ra mặt. Những tổ chức khác không dám làm liều đâu.”
“Tôi không nghĩ thế! Tôi đoán là chúng sẽ không ngồi yên đâu.”
“Tôi có nói là chúng sẽ ngồi yên đâu? Tôi nghĩ giờ chúng cũng đang tức sịt khói đầu thôi. Nhưng chúng không dám bạt mạng như cậu. Ít nhất là bây giờ là như vậy.”
Seol cay đắng gật đầu.
“Giờ thì chúng đang tập trung vào việc che giấu dấu vết của chúng và thu thập thông tin thôi. Cậu nghĩ chúng sẽ duy trì hoạt động bất hợp pháp tiếp ư? Không! Chúng sẽ không làm như vậy. Chúng sẽ cố gắng hành động bí mật hơn hoặc là tạm hoãn một thời gian để đảm bảo an toàn thôi.”
Nói dễ hiểu hơn, chúng sẽ không để cho cậu lao vào tổ chức của chúng đập phá và thu thập thông tin một cách dễ dàng như hôm qua nữa. Thậm trí còn có khả năng chúng đang chuẩn bị bẫy và chờ đợi cậu. Nếu cậu hành động ngay. Lần này, Carpe Diem sẽ là những người rơi vào thế bị động.
Seol hiểu được điều này, cậu khoanh tay và mím môi hỏi cô.
“Đừng có nói là cô đang bảo chúng ta nên dừng lại sau khi tiêu diệt Pattaya đấy nhé?”
“Tôi ngạc nhiên là cậu vẫn còn nhớ đấy.”
Kim Hannah nhìn ra hướng khác.
"Cậu có chắc không đấy. Cậu vừa mới trở về thôi? Không định nghỉ ngơi tý nào à?”
“Cô đang nói linh tinh gì đấy? Lấy đâu ra thời gian để nghỉ ngơi trong lúc này cơ chứ? Tôi đã khai màn cuộc chiến này! Đối phương sẽ không ngồi yên. Mà chính cô là người đã nói tôi không được dừng lại cho đến khi chúng ta đi hết con đường cơ mà?”
Seol khẳng định rằng cậu không thể nghỉ ngơi cho đến khi mọi chuyện thực sự kết thúc.
[Vậy là cậu đã hứa rồi nhé. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu nếu cậu dám tự mãn hay bỏ cuộc giữa chừng. Kể cả chết, tôi không cho phép cậu chết trước khi xong việc.]
Đó là lời hứa của bọn họ tại nhà trọ ở Scheherazade, Kim Hannah đơn giản chỉ là khích tướng cậu một chút để thử cậu. Không cần biết cậu có thực hiện được nó hay không, ý chí của cậu vẫn không thay đổi.
Đó là điều mà cô thích ở cậu nhất.
“Tốt lắm! Nếu cậu muốn thế! Thì ta triển thôi.”
“Triển? Cô có ý tưởng hay ho nào rồi sao?”
Seol càng hỏi, Kim Hannah càng cười tươi hơn.
“Đúng vậy! Tôi nghĩ ra rồi!”
Đôi mắt của cô trở nên lấp lánh, y như một con cáo xảo quyệt đang ngồi ngắm trăng đêm.
“Chúng ta đang đối mặt với nhiều tổ chức một lúc. Nếu chúng ta tuyên chiến với tất cả bọn chúng thì mệt mỏi lắm. Sao chúng ta không gài bẫy rồi hạ gục tất cả bọn chúng trong một đòn?”
Đôi mắt của Seol cũng sáng lên như đèn pha ô tô.
“Làm cách nào cơ?”
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 252
Chương 251
Chương 250 - Phần 2
Chương 250 - Phần 1
Chương 249 - Phần 2
Chương 249 - Phần 1
Chương 248
Chương 247 - Phần 2
Chương 247 - Phần 1
Chương 246 Phần 2
Chương 246 Phần 1
Chương 245
Chương 244
Chương 243
Chương 242
Chương 241
Chương 240
Bốc teammmmmmmmm
ReplyDeleteCó quả quân sư hanna demon này thì khác gì hack nhiệm vụ :))
ReplyDeleteThanks nhóm dịch nhiều nhé
ReplyDeleteMlem mlem
ReplyDeleteThanks
ReplyDeleteCảm ơn nhóm dịch
ReplyDeleteCho tụi nó hoẹp ở 1 nơi vào dọn 1 lần luôn à
ReplyDeleteChờ đợi chương mới. Tối nay có không ad. Chờ cảnh càn quét 7 thế lực còn lại.
ReplyDeleteThank nhiều.
Cảm ơn nhóm dịch nhiều. Mn vất vả rồi
ReplyDeleteChờ đợi chương mới. Tối nay có không ad. Chờ cảnh càn quét 7 thế lực còn lại.
ReplyDeleteThank nhiều.
2 thằng nó đâu hàng từ trước ông. Chỉ còn 5 thằng thoai @@
DeleteSáng giờ cứ ngóng chap mới, bão chap vào đêm nay nha ad
ReplyDeleteMong rằng booms sắp rơi ^^
ReplyDelete