Khát vọng trở về - Chương 246: Người khổng lồ thức giấc - Phần 1


Seol Jihu không trở về nhà ngay lập tức.

Cậu lặng lẽ bước đi. 

Cậu đi lang thang vô định.

Cậu  muốn làm mát tâm trí mình, nhưng cậu càng đi loanh quanh, ngọn lửa trong tâm trí cậu càng bốc cháy dữ dội hơn.

Seol Jihu đi bộ khắp thành phố và khắc sâu phong cảnh vào tâm trí mình.

Khi bước chân vô định của Seol dừng lại, cậu đã ở trong đền từ lúc nào.

Chính là đền thờ Gula.

Seol Jihu từ từ leo lên cầu thang. Mặc dù cậu ta không có bất kỳ công việc nào ở đây, cậu vẫn đi vào như thể đây là nơi cậu cần đến.

Có lẽ vì đã nửa đêm nên ngôi đền vắng tanh.

Ngay khi bức tượng đá hiện ra, Seol Jihu dừng lại và cúi chào.

Đầu óc cậu trống rỗng. Chỉ là, cậu muốn cúi đầu trước Nữ thần.

Gula cũng khong lên tiếng. Bà chỉ đưa tay lên đầu Seol Jihu, lặng lẽ vuốt ve nó.

Trong một đêm đẹp trời, một chiến binh cúi đầu trước bức tượng thần, và Nữ Thần lặng lẽ đặt tay lên đầu cậu ta.

Bao nhiêu lâu đã trôi qua? 

Khi bàn tay Nữ thần tiếp tục vuốt ve, Seol Jihu cảm thấy nhịp tim mình chậm lại.

Cuối cùng, cậu đã bình tĩnh dần.

[Không phải chúng ta cố tình nhắm mắt làm ngơ đâu]

Đột ngột, Gula cao giọng.

[Giống như cách con người bị ràng buộc bởi lời thề, các vị thần như bọn ta cũng bị ràng buộc bởi luật nhân quả từ khi hình thành thế giới. Đảo ngược những gì tạo hóa mang lại, không khác gì việc trao đi vũ khí của mình cho Nữ hoàng Ký sinh trùng.] 

‘….’ 

[Tất nhiên, bọn ta sẽ hành động khi có thể. Loại bỏ chúng thông qua các bữa tiệc, hoặc....] 

Gula dừng lại một lúc... 

[Sử dụng con như một ngọn thương] 

... Trước khi hoàn thành câu nói của bà một cách bình tĩnh. 

[Con nghĩ tại sao Luxuria đặt cho con tên Chức nghiệp như vậy?]

Nemesis, nữ thần báo thù, dù bằng cách chính nghĩa hay xấu xa, bà luôn mang đến quả báo đối với những người đi quá giới hạn Những người địa cầu đã vượt qua giới hạn này từ lâu, và Seol là ngọn thương của Gula.

[Con của ta, chúng ta không có nhiều thời gian nữa. Trùng hậu Đế vương đang âm mưu điều gì đó một lần nữa.]

 [Một cái gì đó độc ác hơn nhiều so với cuộc chiến ở thung lũng Arden ]

 Seol Jihu thường không thể hiểu những câu nói đầy ẩn ý của Gula nhưng lần này thì khác. Cậu hiểu những lời của bà một cách hoàn hảo 

Ý bà là, chúng ta không có nhiều thời gian.

Mối đe dọa của Ký sinh trùng đang lửng lơ trên đầu, cậu không nên phí thời gian vì những lo lắng hiện tại.

[Con đang do dự vì điều gì nữa?] 

Seol Jihu nhắm mắt và lắc đầu. 

[Một chiếc lông vũ chỉ có thể gây ra một gợn sóng nhỏ.] 

Giọng Gula, ban đầu rất bình tĩnh 

[Nhưng một người khổng lồ có thể gây ra sóng thần chỉ bằng một bước chân!] 

Rồi sau đó, lời nói của bà ầm vang dữ dội.

[Tiến lên!] 

Giọng của Gula vang vọng trong đầu của Seol. 

Cậu run rên vì phấn khích. Máu chảy trong huyết mạch của cậu ta đang sôi sùng sục 

[Tiến lên…] 

[Và thực hiện ý chí của con nhân danh Nữ thần Báo thù!] 

Cuối cùng... 

Người khổng lồ đã bắt đầu tỉnh giấc


*

Kim Hannah đang ngồi trong sảnh. Cô ngẩng đầu khi nghe thấy tiếng bước chân phát ra từ lối vào.

"Này!"

Khoảnh khắc cô thấy Seol Jihu đi về phía cô từ xa, cô bật dậy khỏi ghế.

"Cậu đã đi đâu vậy?"

"Đến Thư viện, và một cửa hàng."

"Đáng ra cậu nên nói gì chứ. Đi một mình như thế..."

"Kim Hannah!"

Seol Jihu ngắt lời cô:

"Cô nói rằng cô biết một vài điều về thành phố này, phải không?"

Kim Hannah nao núng trước giọng điệu lạnh lẽo của cậu,

"Chuẩn bị cho tôi một bản báo cáo về tất cả các tổ chức đang làm vấy bẩn Eva. Không được bỏ lỡ một chi tiết nào".

"….Huh?"

"... Và triệu tập tất cả những người từ cấp 4 trở lên, ngoài Lão sư Jang và Yuhui Noona. Ngay và luôn."

Seol Jihu bỏ lại những lời này phía sau lưng, và leo lên cầu thang bằng những bước lớn. Mỗi bước của cậu vượt qua ba hoặc bốn bậc thang.

"Ah."

Kim Hannah chết lặng.

Cô đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Trong đầu cô xuát hiện một suy nghĩ bất an.

'Không! Không thể nào!'

Cô nhanh chóng đuổi theo Seol, và đúng như dự đoán, Seol Jihu đang ở trong phòng, mặc áo giáp lên người. Chúng là mấy món đồ giá rẻ, dễ dàng tìm thấy trong các cửa hàng.

Cảm thấy mình đã đoán đúng, Kim Hannah lao về phía trước trong sợ hãi.

"H-Hey! Cậu mất trí rồi à? Cậu đang làm gì đấy?"

Seol Jihu đã không trả lời và im lặng thắt chặt dây đai bằng da.

"Heey!"

Khi Kim Hannah nhảy chồm chồm vì sợ hãi...

"Có một câu chuyện trong tiểu thuyết Tam quốc..."

Cuối cùng Seol cũng lên tiếng.

"Khi Tào thám giữ chức Bắc bộ Uý trong quân đội Đông Hán, ông ta nổi tiếng là nghiêm khắc và công minh. Khi chú của Kiển Thạc, một hoạn quan nổi tiếng trong Thập Thái Giám, dám nghênh ngang phá luật, Tào Tháo đã đánh người đó đến chết. Kể từ đó, không ai dám vi phạm pháp luật nữa".

Kim Hannah khịt mũi, nhưng sớm lấy lại bình tĩnh và lên tiếng.

"Đó là câu chuyện trong Tam Quốc Chí, một cuốn tiểu thuyết. Còn đây là Thiên đường."

Thay vì trả lời, Seol Jihu nhẹ nhàng phẩy tay. Bộp một tiếng, một quyển sách dày rơi xuống chân Kim Hannah.

Đó là sách luật của Eva.

Đôi mắt Kim Hannah nheo lại.

"Luật chiến tranh liên quan đến Liên bang, Điều 22 Khoản 1. Người Trái đất không được sử dụng vũ lực quá đà ở biên giới Liên bang, trừ khi làm theo lệnh của quân đội, hoặc tự vệ. Ngoài ra, họ sẽ bị xử tử nếu hành vi đó gây ra thiệt hại nặng nề".

Seol Jihu tiếp tục

"Liên quan đến Điều 22 Khoản 1, nếu một tù nhân bị bắt sau trận chiến, Hoàng gia Eva sẽ phán quyết mọi vấn đề tố tụng. Người Trái đất không được phép bạo hành về thể chất hoặc tinh thần đối với các tù nhân chiến tranh. Bất kể thể loại và mức độ, mọi hành vi bạo lực nằm ngoài mục đích quân sự đều bị nghiêm cấm. Những kẻ vi phạm sẽ bị xử tử."

Kim Hannah câm nín khi Seol Jihu nhấn mạnh từ ‘bị cấm. Cô không thể nói ra một lời nào.

"Cô biết đấy, tôi không hề bịa ra mấy luật đó đâu".

Seol Jihu đưa mắt và lắp những cây giáo ngắn mới mua vào thắt lưng lưu trữ của mình. Kim Hannah hít một hơi thật sâu, rồi tiếp cận Seol Jihu với một nụ cười gượng gạo.

"Jihu, tôi hoàn toàn hiểu cảm giác của cậu. Tôi thực sự hiểu. Nhưng cậu cần suy nghĩ xa hơn..."

"..."

"Hành động của cậu sẽ đem lại kết quả gì? Cậu biết mà, đúng không?"

Seol Jihu khịt mũi.

"Chà, điều này thật bất ngờ."

"Gì cơ?"

"Không phải đây chính là những gì cô muốn ư?"

Kim Hannah cứng họng.

"Phong cảnh cuộc sống về đêm có thể là một chuyện bất ngờ, nhưng việc xuống nhà đấu giá tầng hầm lại là chuyện khác".

Giọng Seol Jihu nghe rất bình tĩnh, nhưng lạnh lẽo như một lưỡi kiếm.

"Cô đã đưa tôi đến đó. Để cho tôi xem cảnh đó".

Những lời này như một cái tát thẳng vào mặt Kim Hannah.

Seol Jihu trước mặt cô, không phải là Seol Jihu mà cô biết. Vẻ vô tư và nghịch ngợm của một đứa trẻ con to xác đã biến mất. Thay vào đó, cậu ta đã biến thành một con quỷ dữ, tỏa ra sát khí lạnh lẽo.

Gần như thể cậu ta bị ma nhập.

Đó là một sai lầm khủng khiếp. Kim Hannah muốn chọc giận Seol Jihu và để cậu ta chìm trong giận dữ, hạ quyết tâm chống lại tám tổ chức cầm quyền ở Eva.

Vấn đề là cô ấy vượt quá giới hạn.

Kể cả trong trí tưởng tượng điên rồ nhất của cô, cô cũng không nghĩ rằng Seol sẽ ra tay ngay trong ngày đầu tiên ở đây.

Trên thực tế, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Seol Jihu chuyển sang chế độ "đồ sát". Nếu cô ấy đã nhìn thấy cậu ấy ở trạng thái này ít nhất một lần trước đây, hoặc nếu cô ấy nghe thấy những gì Phi Sora thường gọi Seol, cô ấy sẽ dừng lại ở thời điểm thích hợp mà không bật chế độ này.

"Seol à, hãy... hãy nghĩ kỹ một chút đi".

Mặc dù cô biết đã quá muộn để quay xe, nhưng Kim Hannah cố gắng vớt vát vài lời. Giọng cô run run.

"Chúng ta có thể phát triển và dần dần thống trị chúng. Tới lúc đó, chúng sẽ tự bò dưới chân chúng ta. Việc của chúng ta bây giờ là chờ đợi thời cơ..."

Kế hoạch của cô không sai, chỉ là Seol không đồng ý với cách thức đó.

Hơn nữa, họ không có nhiều thời gian.

Seol Jihu ngừng trả lời cô, cởi tấm vải màu xanh đang bọc lấy Thần Thương Tinh Khiết. Cây thương  vẫn còn nặng nề, và cậu vẫn có thể cảm thấy nó đang kháng cự mình.

Seol Jihu thở dài và đặt cây thương xuống. Cậu chuẩn bị tập hợp các đồng đội của mình, nhưng....

Seol bắt gặp một quả trứng đỏ ngồi giữa cửa.

'Nó làm gì ở đó?' 

Khoảnh khắc Seol nghĩ đến điều đó...

Diingggg

Cùng với một tiếng chuông mạnh mẽ, luồng năng lượng vô hình bỗng tuôn ra từ quả trứng.

Mặc dù mắt cậu không thể nhìn thấy, nhưng dòng năng lượng vẫn lan ra như một gợn sóng. 

Sóng năng lượng đi qua Seol Jihu và chạm vào cây thương.

UỲNH

Khi năng lượng bao phủ cây thương, một hiện tượng thần bí đã xảy ra. Ngọn giáo trong mờ bắt đầu tỏa sáng.

Chỉ sau vài giây, ánh sáng trắng bạc đã lan rộng nước, bao phủ cả cây thương.

Trông giống như một vật thể được chạm khắc trên băng.

Seol Jihu ngạc nhiên cầm lấy cây thương bạc.

Lông mày cậu nhíu lại, và mắt cậu mở to.

Cảm giác nặng nề và phản kháng đã hoàn toàn biến mất. Cây thương nhẹ như thể cậu đang cầm một bát mỳ ramen, và cậu có thể di chuyển nó như ý muốn.

Cậu không thể cảm thấy bất cứ điều gì ngoài sự thay đổi này, nhưng điều quan trọng là cậu đã sử dụng được thần thương.

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào quả trứng đỏ.

Từ trước đến nay, nó thậm chí còn phớt lờ cậu ta, vậy tại sao bây giờ nó lại cho phép cậu ta sử dụng cây thương này?

Câu trả lời rất đơn giản. Linh hồn Arcus là một giám khảo, quan sát hành động của chủ sở hữu, và giải phóng phong ấn ở mức độ phù hợp.

'Ta hiểu rồi.'

Đôi mắt Seol Jihu lấp lánh. Điều này có nghĩa là Linh hồn Arcus đã phê duyệt kế hoạch của cậu ta.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục



Chương 246 Phần 2
Chương 246 Phần 1

Chương 245

Chương 244

Chương 243

Chương 242

Chương 241

Chương 240

Chương 239

Chương 238 - Phần 2
Chương 238 - Phần 1

Chương 237 - Phần 2
Chương 237 - Phần 1

Chương 236 - Phần 2
Chương 236 - Phần 1

Chương 235 - Phần 2
Chương 235 - Phần 1

Chương 234 - Phần 2
Chương 234 - Phần 1

Chương 233

Chương 232

Chương 231


Chương 230



Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

10 Comments:

  1. Mở khoá dc cây thương r hú yeah

    ReplyDelete
  2. Đồ sát...đồ sát..
    Thanks nhóm dịch nhiều nhé vì đam mê và nhiệt huyết

    ReplyDelete
  3. Luật giang hồ anh chơi bằng mã tấu
    Chém chết đứa nào dám nói ỷeu em.

    ReplyDelete
  4. Hnay ra 5 chap luôn đi các bạn

    ReplyDelete
  5. Đánh lơn rồi ta, nhưng gây tai tiếng nhiều quá thì k biết có đồng minh nào đến cứu lần tới k nữa

    ReplyDelete
  6. Trận này không đơn giản đâu nhé. Ko phải luật chiến tranh mà luật giang hồ.

    ReplyDelete