Khát vọng trở về - Chương 234: Quan Phụ Chính Đại thần của Eva - Phần 2


"Khụ! Khụ!"

Sorg Kühne ho vài tiếng và bắt đầu cuộc trò chuyện.

"Tại sao anh không nói gì?"

"Gì cơ?"

"Không phải anh là thủ lĩnh của Carpe Diem sao. Tôi muốn nói chuyện với anh, nhưng rốt cuộc chỉ có cô nàng thư ký của anh lên tiếng".

Seol Jihu bật cười.

"... Vâng, Hannah thực sự là một người rất nhiệt tình".

"Nhiệt tình? Không, phải nói là một người khó nhằn thì đúng hơn".

Sorg Kühne mím môi.

"Mỗi khi tôi cố gắng đào sâu vào một vấn đề nào đó, cô ấy lại chặn họng tôi bằng những logic hoàn hảo. Cô ấy thậm chí còn bác bỏ mọi nghi ngờ và khiến tôi phải câm nín. Tôi cảm giác như mình bị đưa vào tròng, hỏi những câu mà cô ấy đã tính toán trước, và nghe những câu trả lời mà cô ấy chuẩn bị sẵn".

"..."

"Lâu lắm rồi tôi mới cảm thấy mệt mỏi khi trò chuyện với ai đó".

Sorg Kühne lắc đầu với khuôn mặt chán nản.

Nhìn thấy đôi mắt mệt mỏi của ông, Seol Jihu đưa cốc trà ra.

"Sao ngài không thư giãn một chút? Uống trà đi, Yuhui noona pha ngon lắm!"

"Được rồi, được rồi. Cô Cáo đó đi ra ngoài, giờ tôi có thể thở phào nhẹ nhõm".

Ông lắc đầu và cái và nghiêng cằm.

"Dù sao, tôi vẫn muốn hỏi anh một câu"

"???"
"Tại sao anh lại đến Eva?"

"Thì đó, ông chỉ cần..."

"Đó là câu trả lời của cô Cáo, không phải của anh" - Sorg Kühne nói thẳng thừng.

"Tôi xin lỗi vì đã hơi thô lỗ, nhưng tôi đã liên lạc với Hoàng gia Haramark trước khi đến đây. Và tôi đã hỏi họ vài câu..."

"..."

"Nếu anh thực sự là người phi thường như ​​những tin đồn, đáng lẽ Haramark sẽ tìm mọi cách để ngăn anh rời khỏi đây. Nhưng thực tế là anh vẫn đang lên kế hoạch đến với Eva. Tôi tin rằng có một vấn đề gì đó ẩn giấu đằng sau chuyện này".

Seol Jihu cười.

"Có lẽ ngài đã được nghe vài lời không ngọt ngào cho lắm".

Sorg Kühne cũng cười thầm.

"Fufu, đó là một mớ hỗn độn. Công chúa Teresa gần như đã nổi khùng. Đồ ăn cướp, đồ đạo tặc, quân đạo chích, đồ vô liêm sỉ, đồ leech truyện xóa credit. Nếu các người dám đưa chồng ta đi, Eva sẽ bị xóa sổ khỏi bản đồ... Chà, thế đó."

"Cái-cái này có hơi..."

"... Không sao đâu. Công chúa Teresa thường xuyên cãi nhau với nữ hoàng Eva Queen Queen. Tôi biết rằng cô ấy chỉ đùa thôi".

'Đúng vậy, Teresa chắc chắn sẽ không dẫn quân đến Eva đâu nhỉ?!' - Seol vừa nghĩ vừa gãi đầu.

"Dù sao, cuộc nói chuyện đó cho tôi biết rằng, Carpe Diem đến Eva không phải để lánh nạn hay chạy trốn vấn đề gì đó. Nhưng mà, điều đó chỉ khiến tôi tò mò hơn."

"Nếu tôi nói rằng, tôi đến Eva vì lợi ích của Thiên đường, nghe có hợp lý không?"
"... Tôi ghét nhất những câu trả lời kiểu đánh đố".

Chà, Seol cũng thường xuyên phải nghe những câu trả lời đánh đố của Gula. Vì vậy, cậu không thể không đồng cảm với ông ta.

Cậu gãi đầu.

Chẳng lẽ lại nói toẹt ra rằng ‘Bởi vì tôi không muốn chiến đấu với Sicilia' ????.

Nhưng e là Sorg Kühne sẽ không chào đón câu trả lời đó.

Vì vậy, cậu quyết định tìm một lý do khác.

"Tôi sẽ nói với ngài, nếu ngài hứa sẽ không cười."

"Miễn là tôi cảm nhận được sự chân thành của anh, tôi hứa sẽ tôn trọng lý do đó".

Sorg Kühne nghiêng người về phía trước, tỏ rõ sự quan tâm.

"Tôi chưa từng nói với ai về vấn đề này".

Seol Jihu cuối cùng đã tiết lộ một trong những mục tiêu mới, mà cậu dự định thực hiện tại Eva.

"... Đó là vì quan hệ với liên bang."

"Liên bang?"

Đôi mắt của Sorg Kühne mở to trước câu trả lời bất ngờ.

"Đúng. Tôi chắc chắn rằng ngài biết rất nhiều về Liên bang, Về tầm quan trọng của Liên bang đối với Thiên đường hiện tại, và mối quan hệ giữa họ với nhân loại."

Tất nhiên, không có gì phải bàn cãi. Liên bang và nhân loại đang cùng ngồi trên một chiếc thuyền. Khổ nỗi, quan hệ giữa họ chưa được khăng khít như mong muốn.

Seol Jihu sợ rằng Sorg Kühne là một kẻ hẹp hòi, sợ rằng ông ta sẽ chỉ trích Liên bang là tập hợp của những kẻ ngoại lai và bán nhân. Nhưng dường như ông ấy không phải là hạng người đó.

Đánh giá phản ứng của ông ta,  Seol Jihu nghĩ rằng Sorg Kühne là hiểu chuyện và biết lắng nghe. Vì vậy, cậu nói tiếp.

"Một trong những lý do khiến tôi cố gắng chuyển đến Eva là để cải thiện mối quan hệ của loài người với Liên bang. Hiện tại, chúng tôi có một số mối quan hệ với họ, nếu đến Eva, tôi hy vọng rằng Carpe Diem có thể tương tác với Liên bang nhiều hơn".

"Anh cũng có thể làm gì đó ở Haramark mà? Tôi biết, Eva gần Liên bang hơn và có vài mâu thuẫn nhỏ với họ, nhưng..."

"Đây chính là mấu chốt".

Seol Jihu quyết định nói thẳng.

"Những mâu thuẫn giữa Liên bang và Eva không hề nhỏ. Mới đây, tôi đã tận mắt chứng kiến vấn đề này".

Ánh mắt của Sorg Kühne tối sầm lại, khi Seol Jihu đề cập tới ổ tội ác đang bám rễ trong lòng Eva.

"Nếu những mâu thuẫn này không được giải quyết, việc cải thiện mối quan hệ với Liên bang chỉ là một giấc mơ xa vời."

"..."

"Và sau đó, chúng ta sẽ phải đối phó với các vấn đề chồng chất như sự thù địch của Thú Nhân Hợp Quốc, những cuộc xung đội với tộc Tiên..."

Seol Jihu thở dài.

Sorg Kühne cũng thở dài và nhắm mắt lại.

"Liên bang, liên bang..."

Ông lặp lại những lời tương tự trong một thời gian dài, rồi cuối cùng nở một nụ cười.

"Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy điều này".

"Huhu?"

"Chúng tôi sẽ mang tới cho Eva hàng tấn tiền. Chúng tôi sẽ bảo vệ Eva. Chúng tôi sẽ làm Eva thịnh vượng... Chà, tôi đã nghe những lời đó nhiều đến nhàm cả tai. Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy một người Trái đất quyết định đến Eva, để giải quyết xung đột giữa chúng tôi với Liên bang".

Nhìn ông ta mỉm cười một cách yếu ớt, Seol hơi bối rối.

"Được rồi. Nếu anh thực sự muốn thế, thì tôi có một câu hỏi khác..."

Seol Jihu đã không thể hiện điều đó trên khuôn mặt của mình, nhưng cậu thực sự nghĩ rằng Sorg Kühne hơi lắm điều.

Có phải vị quan Đại thần nào cũng thế không?

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Sorg Kühne vung tay.

Vụt!

Vụt!

Ông giơ hai nắm đấm ra trước mặt Seol Jihu.

"Đây là hai vấn đề ở Eva".

Ông giơ tay trái lên.

"Bên này là thứ có thể kiểm soát được, và dường như đang đem lại lợi ích. Nhưng bản chất thực sự của nó là xấu xa".

Tiếp theo, ông giơ tay phải lên.

"Thứ bên này cũng ác. Nhưng đây là cái ác toàn diện, không thể cứu chữa được. Sự tồn tại của những kẻ săn trộm và lừa đảo, chỉ chăm chú vào những công việc bẩn thỉu, không quan tâm đến Eva, cũng mặc kệ Thiên đường".

Sau đó, ông ta đặt bàn tay trái và tay phải của mình lên nhau.

"Hiện tại, hai thứ này đang kìm chế nhau, ngăn cản nhau khỏi trở nên điên loạn. Nói cách khác, sự tồn tại của chúng giữ mọi thứ trong tầm kiểm soát."

Sorg Kühne hỏi Seol Jihu.

"Nếu anh phải chọn giữa vấn đề này, anh sẽ chọn cái nào?"

Đôi mắt Seol Jihu nheo lại.

Đây dường như là một câu hỏi hoàn toàn ngẫu hứng. Nhưng người đang hỏi là quan Phụ Chính Đại thần của Eva, nên đây chắc chắn là một câu hỏi sát hạch.

Sau khi suy ngẫm một lúc, Seol Jihu quyết định trả lời thành thật. 

Suy nghĩ một lúc sau, cậu cười toe toét.

"Chà, tôi không ngờ mình lại gặp lại câu hỏi này."

"Huh? Có ai đó từng hỏi anh một câu tương tự trong quá khứ ư?"

"Không, nhưng tôi đã nhìn thấy nó. Trong một trò chơi.""

"Một trò chơi?"

"Phải. Nhưng đừng coi thường chỉ vì đó là một trò chơi." - Seol Jihu tiếp tục - "Nhân vật chính của trò chơi đó đã nói thế này: ác là ác".

Đôi mắt Sorg Kühne trở nên sắc bén.

"Ác là ác, vậy thôi. Ít hơn, nhiều hơn, trung bình... Tất cả đều không làm nên sự khác biệt. Mức độ không thay đổi bản chất. Nếu phải lựa chọn giữa cái ác này với cái ác kia, tôi thà không chọn gì cả. 

Seol Jihu mỉm cười.

"Đó là một câu nói ấn tượng. Ngài đã nhắc tôi nhớ lại chuyện đó".

"Để tôi hỏi lại nhé" -  Sorg Kühne mở miệng sau khi im lặng lắng nghe câu trả lời của Seol Jihu - "Không chọn cái nào, nghĩa là anh sẽ mặc kệ chúng và đứng đó làm khán giả?"

"Không." - Seol Jihu lắc đầu - "Có nghĩa là, bằng cách nào đó, tôi sẽ quét sạch cả hai. Ít nhất, đó là nguyện vọng của tôi."

Nghe điều này, Sorg Kühne phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt.

"Pheww"

Ông ngả người vào chiếc ghế dài và thở dài.

Tok Tok. 

Ông dùng ngón trỏ gõ xuống bàn, trầm ngâm suy nghĩ.  Rồi chậm rãi, ông cầm tách trà lên và uống vài ngụm".

Cứ như thể ông đang thưởng thức câu trả lời của Seol Jihu.

"Anh sẽ xử lý cả hai?"

Chỉ sau vài phút trôi qua, Sorg Kühne mới đặt cốc trà xuống và nói.

"Thành thật mà nói, quy mô của vấn đề này quá lớn đến nỗi tôi cũng không dám khẳng định điều gì".

"..."

"Tuy nhiên, lời nói này đến từ miệng người đàn ông đã giết chết Diligence Bất Diệt. Đây chắc chắn không phải là lời sáo rỗng".


Khóe miệng ông nở một nụ cười dịu dàng, như thể ông đang mơ về một tương lai tươi đẹp.

Đúng như vậy.

Nếu Chohong hoặc Phi Sora nói những lời này thì sao?

Sorg Kühne có thể gật đầu vì tôn trọng tinh thần hào hiệp của họ. Nhưng những lời đó sẽ không làm ông phấn khích đến thế.

Seol Jihu thì khác.

Từ hành động làm mồi nhử ở Thung lũng Arden cho đến cuộc chiến gần đây nhất, những quyết định mạo hiểm của cậu ta đều đem lại hiệu quả huy hoàng. Nên lời của cậu có trọng lượng hơn hẳn.

"Thật ra thì, tôi đã quyết định từ lâu rồi. Ngay từ khi tôi nhận được những tài liệu này. Thật xấu hổ, già thế này rồi mà còn mơ mộng..."

"Ý ông là…"

"Nhưng-"

Sorg Kühne cắn môi và nói cẩn thận.

"Có một chút trục trặc trong chuyện này".

Cảm thấy sự bối rối trong giọng nói của ông, Seol Jihu nghiêng đầu lắng nghe. Sorg Kühne xua tay.

"Đừng hiểu lầm. Vấn đề không phải từ phía Carpe Diem. Đây là vấn đề nội bộ của Eva".

Seol Jihu chớp mắt kinh ngạc.

*

Khi cuộc nói chuyện kết thúc, Sorg Kühne để lại một tinh thể giao tiếp cho Seol Jihu, và trở về Eva. Ông nói rằng, cậu có thể gọi lại cho ông sau khi xong việc.

Các thành viên khác của Carpe Diem vội vã chạy vào hỏi han, nhưng Seol Jihu vẫn ngồi trên ghế và trầm ngâm suy nghĩ.

Tâm trí cậu thực sự hỗn loạn.

Sorg Kühne đã tiết lộ hai vấn đề.

Đầu tiên.

[Eva hiện không còn đất.]

[Chúng tôi không còn đất để cho Carpe Diem thuê, vì một Hiệp Hội đã vung tiền ôm trọn bất động sản ở Eva. Bao gồm cả phần đất của Cung điện hoàng gia!!]

[Chúng tôi đã cố gắng hết sức để bảo vệ quyền của Hoàng Gia, nhưng lại không thể mạnh tay xua đuổi những kẻ thuộc Hiệp Hội đó. Chúng sẽ chống cự quyết liệt và gây ra những hỗn loạn. Ngay cả Nữ hoàng cũng không muốn dây vào.]

[Carpe Diem có thể tự thuê đất được không? Hoàng Gia sẽ không yêu cầu quá cao. Miễn là Carpe Diem tìm được một mảnh đất đáp ứng các yêu cầu tối thiểu, tôi nỗ lực phê duyệt cho các vị]

Thứ hai.

[Và nếu có thể, anh nên cố gắng tuyển mộ một Linh mục.]

[Carpe Diem có hai Cung thủ tinh nhuệ và nhiều Chiến binh mạnh mẽ đến phi thường. Điểm yếu lớn nhất của các bạn là không có Linh mục.]

[Tất nhiên, Con gái của Luxuria là một thành viên của Carpe Diem, nhưng mọi người đều biết rằng cô ấy hiện tại không thể làm phép được].

[Dù muốn hay không, tin đồn về việc Carpe Diem chuyển đến Eva sẽ sớm xuất hiện. Tôi e là các tổ chức hiện tại ở Eva sẽ không thân thiện lắm đâu]

[Họ có thể sẽ tìm cách gây áp lực cho các  vị. Nếu điều đó xảy ra, rất có thể họ sẽ dùng số lượng để áp đảo Carpe Diem.]

[Tôi biết các vị có tiêu chuẩn cao, nhưng hãy gấp rút chiêu mộ một Linh mục lành nghề. Như thế sẽ giúp cấu trúc của Carpe Diem cân bằng hơn, và tôi cũng không có gì để băn khoăn nữa.]

Tóm lại, những gì ông nói có thể tóm tắt đơn giản như sau:

Tự tìm đất và chiêu mộ một Linh mục.

"Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao ông ta lại đi luôn như thế?"

Kim Hannah vội vã chạy vào. Seol Jihu nhanh chóng kể với cô với hai vấn đề này.

Sau khi nghe lời giải thích, Kim Hannah khịt mũi.

"Không có vấn đề gì."

"Thật ư?"

"Chuyện Hoàng gia hết đất cho thuê, là điều bình thường. Chúng ta có thể mua đất từ ​​một tổ chức khác. Về việc tuyển mộ một Linh mục, cậu nghĩ xem vị thế và tài chính của chúng ta hiện tại ra sao? Chỉ có kẻ ngốc mới nghĩ rằng chúng ta không thể kiếm được một Linh mục tạm thời".

Thái độ bình thản của Kim Hannah khiến cậu càng tin tưởng cô hơn.

"Cô tuyệt quá~!"

Seol Jihu vội vàng ôm chầm lấy cô.


"É! Tránh xa tôi ra!"

Kim Hannah vội đạp cho cậu một cú.

"Ok, vào việc luôn. Chờ tôi gọi vài mối quen".

"Ai cơ?"

"Chúng ta cần tìm đất, phải không? Dĩ nhiên tôi sẽ gọi cho các tổ chức ở Eva".

"Cô còn giữ tinh thể giao tiếp với những người ở đó ư?"

"Hmm, đúng là tôi đã giao lại các tinh thể chính thức cho Sinyoung, nhưng..."

Khóe miệng Kim Hannah nhếch lên.

"Tôi đâu có sơ suất như thế. Ngay khi nghe tin cậu đến Eva, tôi đã giữ lấy vài tinh thể trước khi viết đơn nghỉ việc. Được rồi, chờ ở đây."

Kim Hannah nhảy vào phòng, và 20 phút sau, cô ấy quay lại.

"Xong, chúng ta đã có một cuộc hẹn".

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 234 - Phần 2
Chương 234 - Phần 1

Chương 233

Chương 232

Chương 231

Chương 230

Chương 229

Chương 228 - Phần 2
Chương 228 - Phần 1

Chương 227 - Phần 2
Chương 227 - Phần 1

Chương 226 - Phần 2
Chương 226 - Phần 1

Chương 225

Chương 224 - Phần 2
Chương 224 - Phần 1

Chương 223

Chương 222

Chương 221


Chương 220


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

12 Comments:

  1. Đã thèm, típ tục hóng

    ReplyDelete
  2. :(( dù bk tình hình của team nhưng lâu quá chịu k nổi

    ReplyDelete
  3. Đọc có tý là hết

    ReplyDelete
  4. Khả năng Maria sẽ phải cống 20% rồi

    ReplyDelete
  5. 5 con quỷ cái tập hợp ở eva liệu có toang không các bác nhỉ :))

    ReplyDelete
  6. sao dạo này team ra ít chap vậy mn , có ai bt ko

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đi làm, đi học, kiếm tiền nuôi gia đình chứ sao

      Delete
  7. Cho anh em nào chưa biết: trò chơi được nhắc đến ở đây là Witcher 3, nhưng câu nói này từng được nhắc đến trước đó trong cuốn sách The Witcher
    Tiếng Anh: Evil is Evil. Lesser, greater, middling… Makes no difference. The degree is arbitary. The definition’s blurred. If I’m to choose between one evil and another… I’d rather not choose at all.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tìm hiểu kỹ thật,nhận 1lạy 1 lạy của em

      Delete