Seol hoang mang nhìn sang Flone, cậu rất lo lắng cho cảm xúc của cô, nhất là khi cô đã lấy hết can đảm để nói chuyện với mọi người.
Cô sợ cậu bị mọi người làm tổn thương.
Nhưng…
Flone……đã cười. Dường như cô đang thích thú khi mọi người hoảng hồn như thế.
Flone cong môi lên nhìn sang bên cạnh. Yi Seol-Ah run rẩy nhìn chằm chằm vào cô, những giọt nước mắt trào ra.
Đôi mắt của Flone sáng lên.
"F-Flo…..”
Seol còn chưa nói xong câu, khuôn mặt của Flone trở nên tinh nghịch và ranh ma….
”HÙ!”
Cô đột nhiên giang rộng 2 cánh tay rồi bay tới chỗ Yi Seol-Ah khiến cô bé thét lên chói tai.
"Kyak! Kyaaa! Kyaaaaah!”
“Oohhehehe.”
Yi Seol-Ah điên cuồng chạy thục mạng, tay vung lia lịa, còn Flone thì vừa cười khúc khích vừa bay sau lưng cô. Jang Maldong thì ăn một cú sốc, ông ngồi đó ngơ ngác nhìn mọi chuyện diễn ra.
Seol lơ đễnh nhìn căn phòng vừa bị rơi vào hỗn hoạn. Cảnh tượng ấm lòng ban đầu của cậu sụp đổ nhanh chóng.
[Tôi nghe có nói rằng cô con gái út của Gia Tộc Rothschear là một cô nàng tomboy được nuông chiều.]
Nhớ lại những lời của Roselle, Seol Jihu ôm mặt.
"Cô ấy giống hệt Casper."
(Trans: là nhân vật trong phim “con ma vui vẻ” công chiếu 26/5/1995)
Ít ra thì Ghionea vẫn còn bình tĩnh, điều này cũng an ủi cậu được phần nào.
“Anh không sợ cô ấy sao? Ghio?”
“Ghionea nha! Và cô ấy chỉ là một con ma thôi.”
Ghionea sửa lại lời cậu rồi bật cười khúc khích.
“Một người đàn ông mà sợ một con ma ư? Điều đó thật đáng xấu hổ.”
Rồi đột nhiên anh nhớ ra gì đó, anh liền hỏi.
"Ô đúng rồi. Không phải hôm nay anh đến Scheherazade sao, Thủ Lĩnh?”
"Scheherazade?"
Cậu cũng đang định nhắc đến nó, nhưng Ghionea lại nhắc trước cả cậu khiến cậu ngạc nhiên hỏi lại.
"Vâng. Sàn đấu giá ở Thủ Đô là lớn nhất, mà có vẻ Chohong và Hugo không thể kiềm chế tiêu chỗ tiền của họ được nữa rồi. Mà họ có nói là cô Maria cũng đi cùng nữa.!”
“Scheherazade ư? Em đi nữa! Em cũng muốn đi!!!!”
Flone đột nhiên xông vào giữa họ.
"Hieeek!"
Ghionea sợ hãi nhảy bật lên như đang nhảy vũ điệu Bongsan rồi lùi lại.
"…..."
Seol bật cười khúc khích.
Mọi chuyện thật thú vị.
***
Buổi sáng bão táp nhanh chóng qua đi.
Đúng như lời Ghionea nói, vào khoảng giữa trưa, mọi người cũng đã bình tĩnh lại. Maria ghé thăm văn phòng.
"Oh ~ Hohoho ~!”
Maria trông khác biệt hoàn toàn so với trước. Cô đeo một cặp kính râm màu đen, quàng một chiếc khăn lông quanh cổ, và diện một chiếc áo lông chồn đắt tiền.
Và trên hết, trên vai cô đang đeo một chiếc túi Saint Laurent bóng loáng. (khoảng 43.500.000 vnd)
Ai cũng choáng váng khi thấy một cô gái 18 tuổi ăn mặc sành điệu như một bà thím trung niên giàu có.
“Cô….Cái gì thế này?”
Chohong bối rối hỏi cô.
"Ah ~ Cái này à?"
Maria đã mong đợt câu này từ lâu, cô lập tức giang tay ra. Cả tá nhẫn đính kim cương và đá quý đầy màu sắc, đang lấp đầy mười ngón tay nhỏ bé của cô.
"À thì ~~ Cô biết đấy~~~ Tôi mới bán một thỏi vàng duy nhất và đổi ra tiền mặt~~~ Ngay lập tức 10 triệu đô la đã gửi vào tài khoản của tôi, chính xác hơn thì là 10.001.987 đô la nhớ~~~”
(Trans: khoảng 230 tỷ đồng)
Cô uốn éo mấy ngón tay một hồi nữa rồi cười tươi và bỏ kinh râm ra.
“Cho nên, tôi đã chuyển tới nhà mới~~~ Mua xe hơi mới ~~~ Hình như tôi hơi phô trương thì phải?”
Cô cong môi và che miệng cười như một quý bà.
"Oh ~ hohoho ~ hohohoho ~ hohohoho ~ yohohoho ~!"
“Cười như vậy mà không thấy mệt sao?”
Seol đang ngượng nghịu nhìn cô, Chohong nhếch mép hỏi một cách ranh mãnh.
"Này, hẳn là cô cảm thấy tốt lắm sau khi kiếm được nhiều tiền như vậy.”
"Tất nhiên ròi ~! Tôi còn chưa hết ngạc nhiên đây này ~~”
“Vậy thì !! Bữa trưa hôm nay đại gia Maria bung ví một bữa nhỉ?”
"Đ*o nha."
Maria lạnh lùng từ chối ngay lập tức, mặt cô trở nên nghiêm túc trở lại. Giọng cô chắc nịch.
"Tôi lại chả biết thừa, cái bản chất bủn xỉn của cô đã ngấm vào máu rồi!!” - Chohong lắc đầu.
Seol vừa cười thầm vừa đứng dậy.
“Thôi nào mấy quý cô, ta đi thôi. Tôi đã gọi xe ngựa rồi.”
Một lúc sau, 6 người và 1 con ma lên xe ngựa và tiến đến Scheherazade.
*
"Ồ, Noonim. Chị mới tới à?
Một thanh niên tóc xoăn xun xoe đứng dậy và chào đón cô.
"Ừ. Tôi đến hơi muộn.”
Kim Hannah trả lời một cách cool ngầu và mỉm cười. Cậu thanh niên kia mới ngồi vào bàn của cô cách đây chưa lâu.
Cô cẩn thận quan sát cậu ta.
“Trông hợp với chú đấy.”
Shin Hansung - thanh niên tóc xoăn kia - cười ngượng nghịu và gãi cổ.
“Em không chắc lắm, em không ngờ chuyện này lại xảy ra đột ngột như vậy…”
Anh tránh mắt cô rồi nhún vai.
“Mà! Sao chị đến muộn thế? Em cứ đinh đinh rằng sau khi nói chuyện với giám đốc nhân sự xong, chị sẽ tới ngay cơ?”
“Tôi có nhiều việc cần làm nữa.”
“Nhưng em đã phải đợi đến vài ngày đấy, tại chị không đến mà em phải tự mò mẫm công việc và hoàn thành nó một mình đấy. Chị chẳng chịu dạy em gì cả!”
“Này! Chú có nghĩ cho tôi không đấy?”
“Chị nghĩ thế nào cũng được. Thôi, vào việc đi!”
Shin Hansung mở ngăn kéo và lấy một Tinh Thể Giao Tiếp ra. Viên pha lê đang tỏa ánh sáng yếu ớt. Mắt của Kim Hannah lóe lên.
"Viên pha lê này được kết nối với đâu thế? Không có tên ở trên, mà nó cứ reo như thế này... em không biết nên bắt máy hay là…”
Tak.
Shin Hansung chưa kịp nói xong, Kim Hannah đã giật viên pha lê từ tay anh.
"N-Noonim?”
Shin Hansung mở to mắt. Anh nao núng khi thấy vẻ mặt của Kim Hannah.
Anh thở dài.
"…..Noonim."
"……."
"Em biết chị đang cảm thấy như thế nào, nhưng em không nghĩ cấp trên đã đưa ra quyết định nóng vội đâu.”
Kim Hannah vẫn yên lặng, cô thờ ơ nhìn Shin Hansung.
“Em sẽ nói thẳng với chị, noonim. Sao chị có lỗi mà vẫn cứ yên lặng thế? Sao không cố giải thích một chút?”
“Tôi đã nói với cậu rồi mà?”- Cô nghiến răng, giọng đầy phẫn nộ - “Cái này là của tôi, nó là Tinh Thể Giao Tiếp cá nhân.”
Sau khi cáu bẳn với anh ta, cô quay người lại.
" Noonim!"
Shin Hansung vội hét lên.
"Chị thực sự không có ý định rời khỏi Sinyoung, phải không?”
Nhưng Kim Hannah không trả lời. Cô không nhìn lại và cũng không dừng bước.
“Chị cũng biết điều đó mà, nếu chị dám bỏ đi như thế này... Trước khi chị rời Scheherazade thì chị đã…..!”
Cô tiếp tục sải bước đi, tay siết chặt Tinh Thể Giao Tiếp.
Nỗi oán hận ngày càng dâng trào khiến đôi mắt cô đỏ ngầu và đẫm lệ.
Trong khi đó…..
“Chúng ta tới rồi!!!!”
"Ôi, Scheherazade!
Nhóm Carpe Diem đã đến Scheherazade.
“Làm gì bây giờ? Đến thẳng sàn đấu giá à?”
“Không! Còn sớm quá! Anh không biết cao điểm của các buổi đấu giá là vào buổi tối à?”
"Aii, Chung Chủ Tịch, cô lo lắng gì nào? Biết là tối có thể quay lại sau nhưng giờ ta đi xem qua chút có chết ai đâu?”
"Ah, Sao anh cứ phải vội vàng thế? Sao không tìm một nơi cao cấp mà ở, dùng bữa tại nhà hàng sang trọng nào đó, tận hưởng cuộc sống nho nhỏ này đi nào!”
Mỗi người một ba lô đầy ắp, họ tranh luận một lúc rồi quay sang Seol.
"Này, Seol! Cậu tính làm gì?”?
"Tôi ư?"
Cậu ngước lên tòa nhà cao chót vót ở trung tâm thành phố, rồi cúi xuống moi một Tinh Thể Giao Tiếp ra.
"Tôi…."
Cậu bỏ đi, tay nắm chặt viên pha lê kia.
Hướng cậu đang đi, chính là mở đầu của câu chuyện cổ tích.
Hoàng Từ Thỏ đang tới để giải cứu Công Chúa Cáo khỏi vòng vây nguy hiểm.
--
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 227 - Phần 2
Chương 227 - Phần 1
Chương 226 - Phần 2
Chương 226 - Phần 1
Chương 225
Chương 224 - Phần 2
Chương 224 - Phần 1
Chương 223
Chương 222
Chương 221
Chương 220
Chương 219
Chương 218 - Phần 2
Chương 218 - Phần 1
Chương 217
Chương 216
Chương 215 - Phần 2
Chương 215 - Phần 1
Bóc tem
ReplyDeleteĐúng là cái truyện này éo bao giờ thiếu mấy vụ tấu hài :v
ReplyDeleteNice sừ !
ReplyDeleteLễ là có boom liền. Yêu team
ReplyDeleteThanks nhóm dịch nhiều nhé vì đam mê và nhiệt huyết
ReplyDeleteNice
ReplyDeleteSai sai công chúa ??? N̶̶ữ̶ ̶q̶̶u̶̶á̶̶i̶ cáo mới đúng
ReplyDelete