Khát vọng trở về - Chương 217: Seol Jihu bước vào đền Mộng Ảo

Seol Jihu vô cùng tò mò về giấc mơ của công chúa Teresa. Nhưng vì thời gian gấp gáp nên cậu quyết định tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.

'Khỉ thật! Đáng lẽ mình không nên thận trọng như thế'.


Thật vậy, nếu Seol đồng ý để Flone đập nát mộ đá, có lẽ họ sẽ không lâm vào tình cảnh khốn khổ như hiện tại. Đôi khi, thận trọng chưa chắc đã là điều tốt.

Bây giờ thì có hối tiếc cũng đã muộn rồi.

Hiện tại, có hai sự lựa chọn dành cho Seol Jihu

[Tiếp tục chiến dịch giải cứu.]

[Thử phá mộ đá.]

Sau một lúc suy ngẫm, Seol Jihu đã chọn phương án đầu tiên.

Lý do là, việc phá đá chưa chắc sẽ đánh thức mọi người khỏi giấc mơ.

Tình hình tương tự như việc tám người cùng chơi game thực tế ảo. Seol Jihu, Teresa và Phi Sora đã thoát ra khỏi trò chơi, nên việc rút dây điện không gây ảnh hưởng đối với họ.

Nhưng năm người còn lại vẫn kẹt trong thực tế ảo. Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu đột ngột rút dây điện?

Rất có thể họ sẽ mắc kẹt mãi mãi trong thế giới đó.

Chỉ suy nghĩ thôi cũng khiến Seol rùng mình.

Seol Jihu nhanh chóng giải thích tình huống cho Teresa. Cậu đề nghị mọi người cùng nhau hành động dưới sự bảo vệ của mặt dây chuyền, nhưng Teresa lập luận rằng họ phải tách ra để giải cứu mọi người nhanh hơn.

Vì công chúa đã tự mình thức dậy, nên cậu cảm thấy tự tin hơn nhiều. Seol Jihu quyết định đặt niềm tin vào công chúa/

Cuối cùng, chiến dịch giải cứu bắt đầu. Seol Jihu và Phi Sora xử lý giấc mơ của Maria và Kazuki, còn Teresa xử lý giấc mơ của Hugo.

Thời gian để đánh thức mọi người khá khác biệt. Có lẽ đó là do tính cách của họ cũng khác nhau.

Chẳng hạn, trong trường hợp của Maria, cả Seol lẫn Phi Sora phải mất một thời gian dài để đánh thức cô dậy.

Maria đã trở thành một đống rác thực sự. Nói chính xác hơn, trong giấc mơ của Maria, cô ấy đang ăn xin bên lề đường, nhặt từng mẩu bánh bì để sống qua ngày.

Ban đầu, cậu không nhận ra Maria, nhưng chính cô ấy đã hú lên như một con chó sói, ngay khi nhìn thấy cậu. Thế rồi cô hung dữ lao vào cậu mà cắn xé.

"Đồ vô khốn kiếp! Vì anh!! Chỉ vì anh mà tôi..."


Seol Jihu phải xoa dịu Maria mất hàng tiếng đồng hồ, và thuyết phục cô rằng mọi thứ chỉ là một giấc mơ. Mãi một lúc lâu sau, cô mới chịu tỉnh dậy.


Trong khi đó, Kazuki đang gặp ác mộng về em gái mình. Khi  thấy Seol Jihu xuất hiện, anh lập tức nhận ra rằng mình đang mơ và choàng tỉnh dậy.

Khi Seol Jihu giải cứu xong hai người họ, cậu thấy Teresa và Hugo nằm bên Chohong, nắm chặt tay cô.

Nhìn cảnh tượng này, có vẻ như Teresa đã đánh thức xong Hugo, và giờ hai người đang cố gắng giải cứu Chohong.

Tuy nhiên, sau khi Seol giải cứu Marcel Ghionea xong, Teresa và Hugo vẫn ngủ bên Chohong. Trông cả ba người không ổn chút nào, và họ đều ướt đẫm mồ hôi.

Hoảng sợ, Seol Jihu vội vàng nhào tới định giúp đỡ họ, nhưng may mắn thay, cả ba đã kịp tỉnh dậy.

Teresa thở hồng hộc như một con trâu.

"Phù! Tạ ơn Thần Linh, tôi còn sống."

Còn Hugo lắc đầu lia lịa, miệng liên tục lảm nhảm.

Seol Jihu cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nhìn thấy Chohong ngơ ngác nhìn quanh.

Vậy là, toàn bộ đội thám hiểm đã được giải cứu.

*

Sau cuộc giải cứu, đội thám hiểm đã tập trung lại và ngồi cách xa mộ đá.

Không phải để họp bàn kế sách, mà là để nghỉ ngơi và bình tâm lại.

Đó là điều thực sự cần thiết. Dù chỉ mới 10 phút trôi qua trong thực tế, nhưng mỗi người đều đã trải qua ít nhất vài ngày đến vài tháng trong giấc mơ. Hơn nữa, vì những giấc mơ đều là ác mộng kinh hoàng, nên cả đội vẫn đang choáng váng.

"Mọi người thấy sao rồi?"

Seol Jihu quay đầu nhìn kỹ từng thành viên và hỏi một cách ân cần.

"Tôi xin lỗi. Tôi đã quyết định sai. Đáng lẽ tôi nên đập vỡ mộ đá..."

"Đó không phải lỗi của cậu." - Kakuzi lắc đầu - "Nào ai biết những tảng đá đó là thứ gì. Hơn nữa, mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ. Thay vào đó, chúng tôi nên cảm ơn cậu vì đã giải cứu cả nhóm".

Và anh nghiến răng với vẻ mặt cay đắng.

"Đó thực sự là một giấc mơ tồi tệ".

Bỗng nhiên...

"Phì!"

Một âm thanh kỳ lạ đột nhiên vang lên. Như thể ai đó đang cố nhịn cười.

Seol Jihu và Kazuki ngừng nói và đảo mắt khi thấy Hugo run lẩy bầy.

Ngay cả Teresa cũng đang vùi mặt vào đầu gối. Công chúa đang tự dùng tay bịt miệng mình, nhưng vai cô vẫn đang rung lên vì cười.

"Thôi nào! Đừng cười-hahehehe!" - Hugo vỗ vai Teresa.

"Pffftt-!" - Công chúa gật gật đầu, cố vùi mặt sâu hơn.

Trong khi Hugo và Teresa liên tục phát ra những tiếng động lạ, thì Chohong ngày càng đỏ mặt. Khuôn mặt xinh xắn của cô giờ đỏ như mặt trời lặn. Trông cô thực sự bối rối, thi thoảng lại lén nhìn Seol Jihu. Rồi cô quay sang Hugo với khuôn mặt đằng đằng sát khí:

"Cười cái đ*** gì mà cười! Im mồm ngay, đồ thiểu năng!"

"Pffuhe!"

"Này! Đủ lắm rồi nhé! Anh định cho cả làng biết chuyện của tôi hả-!"

"Pffuhehehe"

"Đm thằng khốn này, bà giết mày!"

Chohong đứng dậy, giận dữ. Cô đi loanh quanh tìm kiếm cây Thorn of Steel, rồi bất chợt nhíu mày.

"Hả? Chuyện gì thế kia?

Hugo cười khúc khích: "Nhìn kìa, cô ta cố đánh trống lảng kìa, phuahahaha"

"Không phải thế, đồ ngu!"  -  Chohong hét lên - "Nhìn tảng đá đi! Nó đang nhấp nháy!"

Đôi mắt Kazuki mở to trước những lời đó. Anh lập tức đứng dậy và vội vã quan sát tình hình.

"Đúng rồi."

Đáng lẽ, khi họ đi xa mộ đá, ánh sáng phải mờ dần đi. Tuy nhiên, ánh sáng này hiện tại cực kỳ rõ ràng, và nó đang nhấp nháy, y như một bóng đèn đã quá hạn sử dụng.

"Chạy!! C-Chạy mau lên bà con ơi!"

Maria, người vẫn đang bị sốc vì hậu quả của cơn ác mộng, bắt đầu hét lên.

Tất cả họ đều có chung một suy nghĩ: Thà bỏ cuộc còn hơn là phải trải qua những cơn ác mộng như vậy thêm một lần nữa.

Chính lúc đó.

Wiiing!Wii!

Đột nhiên, một tiếng động lạ lẫm vang lên. Nghe như tiếng rít của một chiếc cưa máy.

Wiiing!Wii!

Kiểm tra thời điểm kích hoạt mới nhất.

Đã kiểm tra xong. Sau 586 năm 274 ngày 3 giờ 26 phút 47 giây. "Tấm bia đánh giá" đã được kích hoạt thành công.


Không đợi họ trả lời, một giọng nói máy móc vang lên.


'Huh?'

Seol Jihu ngạc nhiên khi nghe thấy giọng nói máy móc này. Mặc kệ cậu suy nghĩ, những âm thanh vô cảm vẫn không ngừng vang lên.

Đã phát hiện tám kẻ xâm nhập. Không, Tám người và một linh hồn. Việc đánh giá sẽ bắt đầu ngay bây giờ.

Cùng lúc đó, một ánh sáng xanh quét qua đội thám hiểm như một con sóng đại dương.

Kiểm tra Hoàn thành. Xác nhận vượt qua "Thử thách ác mộng". 

Tiêu chí đánh giá thay đổi từ "Kẻ xâm nhập thô lỗ" thành "Kẻ xâm nhập bất ngờ". 
Chuẩn bị cảnh báo Giai đoạn 2.

Điều chỉnh. Xác nhận sự xuất hiện của Linh hồn thuộc Gia tộc Rothschear và vật phẩm "Lời hứa Nhiệt thành". Tiêu chí đánh giá đã thay đổi từ "Kẻ xâm nhập bất ngờ" thành "Khách truy cập hợp pháp". Trạng thái cảnh báo Giai đoạn 2 sẽ bị hủy.


Điều chỉnh bổ sung. Xác nhận có hai người đã tự mình vượt qua Thứ thách. Danh hiệu "Cao thủ" đã được cấp cho những "Khách truy cập hợp pháp" này.


Giọng nói máy móc vang lên bên tai họ.

Maria lắp bắp.

"N-nó đang nói gì vậy?

Chohong sững sờ.

"Tôi- tôi cũng không biết. Khách truy cập? Cao thủ?"

Tuy nhiên, Seol Jihu nhanh chóng nắm bắt được tình hình.

'Phải chăng đây là...'

Kazuki cũng lên tiếng.

"Theo giọng nói này, dường như nó đang kiểm tra danh tính và cách thức chúng ta tỉnh dậy sau cơn ác mộng, để điều chỉnh phản ứng cho phù hợp".

Seol Jihu cũng nghĩ như vậy. Nhưng Chohong thì không.

"Anh đùa à. Mấy trăm năm trước đã có loại trí tuệ nhân tạo tiến bộ đến thế sao?"

"...Chohong." - Kazuki thở dài - Đừng đánh giá thấp ma thuật của Thiên đường. Cách đây vài thế kỷ, khi Đế chế đạt tới thời kỳ hoàng kim và vươn lên đỉnh cao của ma kỹ, chất lượng cuộc sống nơi đây có thể tương đương hoặc thậm chí vượt xa Trái đất."

"Nhưng..."

Kazuki bỏ qua Chohong và đưa mắt nhìn Seol Jihu lẫn Teresa.

"Như vậy, chúng ta có hai Cao thủ là..."

'Huh? Sao lại là tôi?'

Seol Jihu nghiêng đầu. Cậu đã thức dậy khỏi cơn ác mộng nhờ sự trợ giúp của Flone và mặt dây chuyền. Nhưng dường như "Tấm bia đánh giá" hay thứ gì đó tương tự, đã không biết điều đó.

Chủ nhân gửi lời mời tới các "Khách truy cập hợp pháp" và "Cao Thủ".

Nếu mục đích của bạn chỉ là lấy lại tài sản thừa kế của Nhà của Rothschear, xin vui lòng giữ nguyên vị trí. Nếu bạn muốn chấp nhận lời mời, xin mời "Cao Thủ" đặt tay lên "Tấm bia đánh giá".


Giọng nói máy móc bỗng trở nên cực kỳ lịch sự. Như Kazuki đã nói, có vẻ như thái độ của nó đã thay đổi theo trình độ của họ.

"Nghe cũng không tệ. Seol Jihu, cậu sẽ làm gì?"

Nghe câu hỏi Kazuki Kazuki, Seol Jihu liếc nhìn Teresa.

Teresa cũng quay lại nhìn Seol Jihu.

Sau 1 phút, hệ thống sẽ coi là "Từ chối lời mời" và chuyển sang quy trình xác nhận quyền thừa kế của Gia tộc Rothschear. Còn 59 giây, 58 giây.


Giờ không phải lúc để suy nghĩ nữa.

Seol Jihu nhanh chóng lao về phía trước, hướng tới tấm bia đánh giá.

"Hả? Này, này!:

Seol Jihu ngheChohong gọi to, nhưng cậu không dừng lại.

Bởi vì anh ta đã kiểm tra màu sắc bằng Cửu Nhãn.

Màu vàng - Yêu cầu Chú ý - đã biến mất. Và nơi này đang tỏa ra ánh sáng Hoàng Kim rực rỡ.

Kể cả bỏ qua Điều ră Vàng ròng, thì việc màu vàng biến mất cũng có nghĩa là nơi này không còn nguy hiểm nữa.

Còn Tấm bia đánh giá đang tỏa sáng dưới ánh sáng xanh da trời, giống như lúc trước. Chỉ khác là, thay vì phát ra những quầng sáng chói lóa, giờ đây nó đang phát ra một ánh sáng dịu dàng.

Seol Jihu đến tấm bia đầu, và những người còn lại nhanh chóng theo sau. Riêng Maria vấp phải một tảng đá vì cô đã che cả hai mắt.

...12 giây, 11 giây, 10 giây, 9 giây.

'Chủ nhân của nơi này thật là một kẻ thiếu kiên nhẫn.'


Cậu muốn thảo luận thêm một chút cũng không kịp nữa.

"Tôi sẽ đi."

Seol Jihu đặt lòng bàn tay lên Tấm bia đánh giá.

Ngay sau đó…

Wooong!


Một âm thanh vang vọng bao trùm bầu không khí.

Tay cậu cảm thấy nóng rực, và một quầng sáng rực rỡ gợn lên thành vòng tròn xung quanh tượng đài, làm rung chuyển cả thế giới.

"Ahh! Aaaack! Oppa, tôi đã nói với anh rồi mà!! Seol Jihu, đồ khốn!"

Nghĩ rằng một trận động đất đang xảy ra, Maria dậm chân và gào lên. Trong khi đó, những người còn lại của đội thám hiểm nhìn quanh mình với khuôn mặt sững sờ.

"Woww"

Thế giới quanh họ đang tan rã.

Thật vậy.

Đó chắc chắn là một cảnh tượng khó tin. Mỗi khi mặt đất rung chuyển, những chiếc lá sẽ rơi khỏi cây và những đám mây trên bầu trời sẽ biến mất.

Như thể ai đó đang gỡ một bức tranh ghép hình ra khỏi khung tranh/

Khung cảnh trước mặt đoàn thám hiểm biến mất nhanh chóng, tiếp theo, một thế giới đang ẩn nấp bên dưới bắt đầu ló ra.

Tất cả há hốc mồm trước cảnh tượng ngoạn mục vừa xuất hiện.

Những con đường sạch sẽ, những hàng cây xanh tươi trồng ngay ngắn dọc hai bên đường và những cánh hoa trôi trong gió, lấp lánh ánh sáng

Hương thơm dịu dàng phả vào mũi họ.

Một cung điện vàng son nằm giữa trung tâm của khu vườn rực rỡ. Giữa cảnh quan diệu kỳ này, cung điện được bao phủ vàng ròng khiến người ta ngẩn ngơ.

Mọi người tròn mắt, và hàm của họ gần như đã rơi xuống đất.

Âm thanh máy móc lại vang lên.

Chào mừng đến lãnh địa của phép thuật cổ đại, đền Mộng Ảo.


Chủ nhân, Phù thủy của những giấc mơ, ‘Roselle La Grazia đang chờ đợi các bạn.


Mời đi lối này.


Con đường dẫn đến cung điện từ từ sáng lên, ngay sau khi giọng nói kết thúc.

Seol Jihu lặng lẽ bước về phía trước, và những người còn lại chậm rãi bước theo cậu.

Không một ai chạy cả.

Thay vào đó, mọi người dường như muốn đi chậm hơn chút nữa.

"Đẹp quá, y như chốn thần tiên vậy".

Teresa không ngừng ngạc nhiên trước cảnh tượng xung quanh, cô khẽ cười với khuôn mặt mơ màng.

Seol Jihu đồng ý.

Đi dọc theo con đường bóng loáng như gương, và tận hưởng cảm giác những cánh hoa lung linh rơi trên mặt, khiến cậu  cảm thấy hạnh phúc.

Seol chợt cảm thấy thất vọng khi đến cuối con đường

Vì cậu biết rằng, cậu không thể ở lại đây mãi mãi.

Wiiiiing!


Seol cố bình tâm lại và chăm chú quan sát cánh cổng. Nó đang tự động mở ra, khi thấy họ bước vào.

Một lát sau...

"Hoan nghênh các bạn."

Một giọng nói trong trẻo, tươi sáng, giống như âm thanh của một viên bi ngọc bích lăn trên đĩa bạc, lọt vào tai cậu.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 218 - Phần 1

Chương 217

Chương 216

Chương 215 - Phần 2
Chương 215 - Phần 1

Chương 214

Chương 213 - Phần 2
Chương 213 - Phần 1

Chương 212

Chương 211 - Phần 2
Chương 211 - Phần 1

Chương 210

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

6 Comments:

  1. Ai biết Chohong mơ gì không????

    ReplyDelete
    Replies
    1. :))) có lẽ là lúc Jihu bị rớt xuống khu thí nghiệm

      Delete
    2. Chắc về seol :))) ác mộng của chohong chắc là seol cưới ai đó hay gì đó khiến chohong đau khổ :)))

      Delete
    3. Chắc là mơ...seol cưới tận chục đứa ....nhưng không có noá 😂😂😂😂😂

      Delete
    4. Các cháu đầu óc trong sang thật 😂😂😂😂

      Delete