Không một con quái vật nào tấn công họ, thực tế là họ còn không nhìn thấy bất kì một con nào cả.
Lý do là, nơi này gần khu vực con người và Liên Bang sinh sống. Không giống với Khu Rừng Khước Từ - giáp với lãnh thổ của lũ Kí Sinh Trùng , cả nhân loại lẫn liên bang đã tiến hành hàng nghìn cuộc chinh phạt quái vật quanh vùng này.
Do đó , đội thám hiểm có thể đi bộ thảnh thơi mà không gặp bất cứ trục trặc nào, cho đến khi mặt trời lặn.
‘‘Mẹ kiếp, sắp đến đêm rồi. Những tên khốn đó không thể nhanh hơn được à? Hay là… Chúng đang cố lừa chúng ta bằng mấy lời dọa nạt đó?"
Chohong liên tục thốt ra những lời càu nhàu. Thậm chí cô còn đoán rằng Liên Bang định bào mòn sức lực của họ, sau đó sẽ phục kích và giết cả đoàn.
Seol không nói gì mà chỉ yên lặng , cậu biết Chohong chỉ đang nói nhảm. Cũng là do chuyến hành trình này quá nhàm chán.
‘Tại sao họ vẫn chưa có mặt …?’
Sự thật là , Seol bây giờ cũng đang khá lo lắng và sợ hãi . Cụm từ ‘‘Tuyệt đối không được ngủ ‘‘ cứ làm phiền tâm trí cậu.
Họ vẫn còn cách đích khá xa , nếu cứ giữ tốc độ như thế này thì chắc chắn họ sẽ phải tiếp tục đi suốt đêm.
Ngay lúc đó , Kazuki - người đang dẫn đầu, bỗng dừng lại
‘‘Gì vậy, ngài Kazuki?”
Đáp lại lời Seol, chỉ là sự im lặng
Seol nhanh chóng bước lên. Trước mặt cậu, Kazuki đang trừng mắt nhìn thẳng về phía trước, và khẽ nghiến răng. Như thể anh đang muốn nói ‘‘Mọi người có thấy gì không?”
Ngay sau đó , Kazuki nói thầm
‘‘Tôi rất xin lỗi’‘
Mọi người hoàn toàn bất ngờ trước lời xin lỗi đột ngột của anh
‘‘Tôi đã cố gắng tập trung…’‘
Một giọt mồ hơi chợt lăn xuống má Kazuki
‘‘ Nhưng có vẻ chúng ta bị bao vây rồi.”
Seol nhìn nhanh xung quanh , trái phải trước sau , cậu ấy chỉ thấy mỗi cây cối và những ngọn cỏ rập rạp
Bỗng , một ngọn gió ảm đạm thổi qua
‘‘Hoh”
Qua cơn gió, một giọng nói âm u len lỏi vào trong tai họ.
(Trans: đọc đoạn này tưởng đang đọc truyện ma :< )
Đôi mắt của Seol hé mở, cậu ấy không thể thấy bất kì ai. Nhưng sao lại có một giọng nói rõ ràng như vậy?
‘‘Giác quan của bạn nhạy bén thật đấy, chàng trai nhân loại ‘‘
Chohong cầm cây Thorn Of Steel lên và bắt đầu thủ thế , Teresa lập tức kéo Chohong lại và hét lên :
‘‘Cô có thể báo cho các chỉ huy được không , chúng tôi là…”
‘‘Tôi biết”
Giọng nói khẳng định một cách bình tĩnh. Seol Jihu tập trung lắng nghe giọng nói đó.
‘‘ Tuy nhiên, hiện tại có một vấn đề nhỏ khiến chúng tôi không thể tiết lộ danh tính khi nói chuyện với các bạn."
Giọng nói khàn khàn đó không rõ ràng , nhưng khiến người ta rùng mình vì rất thâm trầm. Đây chắc chắn là tiếng nói của một chiến binh mạnh mẽ
‘‘Các bạn có thể đứng yên và không đưa ra thêm bất kì câu hỏi nào không ? Tức là, các bạn hãy làm theo những yêu cầu của chúng tôi"
"Cái đ*o gì thế ? Không bao giờ nhé"
Chohong đẩy Teresa một cách thô bạo và giơ cây chùy lên tỏ vẻ đe dọa, Marcel Ghionea cũng siết chặt chiếc nỏ của mình.
Hai người họ không thù địch với Liên Bang , nhưng chắc chắn cả 2 người không thể đứng yên khi gặp trường hợp như thế này.
‘‘Nếu các bạn không đồng ý , chúng tôi buộc phải yêu cầu các bạn rời đi, và dĩ nhiên sẽ không ai đuổi theo tấn công hay phục kích các bạn‘‘
Khi người kia nói như thể đó chỉ là vấn đề bình thường , Maria nắm chặt tay.
‘‘Mấy người là ai mà đòi ra lệnh cho chúng tôi?”
‘‘… Các bạn có thể đi tiếp , nhưng sau đó, chắc chắn các bạn sẽ hối hận đấy!’‘
Giọng nói như thể đang thờ ơ và cười nhạo họ
‘‘Cứ làm như bạn muốn. Thôi thì, tôi sẽ cho các bạn một lời khuyên , coi như đáp trả lại việc các bạn giải cứu đồng tộc của chúng tôi . Hãy quay lại Eva ngay lập tức, tốt nhất là đi thẳng đến đền thờ của Invidia và không gặp bất kì ai cả.’‘
Điều này thực sự rất quá đáng.
Nhưng, thay vì lẩm bẩm lại những lời nói đó như 1 con vẹt , Seol nhớ lại lời đại diện Liên bang đã nhắc họ trước đó
‘‘Chúng tôi không được phép ngủ trên đường về, đúng không?‘‘
‘‘Rất thông minh‘‘
Fufufufu , tiếng cười bất ngờ vang lên
Seol lại trầm tư suy ngẫm. Nếu giọng nói đưa ra một lời giải thích rõ ràng , mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều. Nhưng ở tình hình hiện tại cậu đang đứng giữa rất nhiều sự lựa chọn .
Nếu đây là một trò chơi , thì màn hình sẽ hiển thị 3 lựa chọn như thế này :
[Lắng nghe Liên Bang và đứng yên một cách ngoan ngoãn ]
[Để lại những đứa trẻ của Người Cáo và tiếp tục cuộc hành trình]
[Để lại những đứa trẻ của Người Cáo và trở về Eva]
‘Cảm giác như họ không có ý định thù địch hay ác cảm gì cả… Thay vào đó, mình thấy cô ấy thực sự đang cố gắng giúp đỡ chúng ta…’
Đứng trước những lựa chọn này , Seol kích hoạt Cữu Nhãn của mình. Ngay sau khi kiểm tra màu sắc, cậu hoàn toàn bị sốc:
‘‘Ah”
Là màu Đỏ - Yêu cầu rút lui ngay lập tức
Điều quan trọng là màu đỏ chỉ tồn tại xung quanh Seol Jihu và các thành viên của đoàn thám hiểm. Nơi những người Liên bang đang đứng có màu vàng và phần còn lại của khu vực mang màu xanh lá cây.
Dường như cậu ấy đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.
Tại sao toàn bộ đoàn thám hiểm đều nhuốm màu đỏ? Chuyện này bắt đầu từ bao giờ??
‘Liệu có phải…’
Seol nhìn xuống Haeyah, cô bé đang nằm trong vòng tay của cậu, rồi lập tức quyết định.
‘‘Chohong , hạ vũ khí xuống!‘‘
‘‘ Gì cơ? Này, Seol!’‘
Khi Chohong còn đang càu nhàu…
‘‘Chung Chohong!‘‘
Ngay lúc đó , Kazuki không thể chịu đựng được và lên tiếng gầm gừ
‘‘Ngoan ngoãn một chút đi!‘‘
Chohong nhíu mày khi nghe lời nhận xét của anh
‘‘Cái gì? Anh vừa nói gì?”
‘‘Lúc còn ở cấp 4, cô làm việc chuyên nghiệp lắm cơ mà? Sao khi thành High Ranker lại vô ý thức và ngoan cố như thế? Cô quên mất việc lắng nghe Thủ lĩnh của mình à?”
Chohong co rúm lại, cảm nhận được những viên đạn lạnh lẽo đang bắn ra từ đôi mắt của Kazuki. Đó là biểu hiện cho thấy Kazuki đang cực kỳ tức giận.
‘‘ Đây không chỉ là quyết định của Thủ lĩnh đoàn thám hiểm, mà cả tôi cũng phải im lặng . Trình độ của cô đến đâu mà lại hành động như thế ?”
Chohong không biết điều này, nhưng Kazuki đã không hài lòng kể từ khi cả nhóm gặp gỡ Haeryeo. Ngay cả Seol Jihu, Thủ lĩnh của đoàn, cũng tuân thủ và tôn trọng ý kiến của Kazuki, nhưng Chohong đã bỏ qua toàn bộ và tỏ ra bất chấp.
Chohong nhanh chóng giận tím người , chuẩn bị nổi cơn thịnh nộ, nhưng cuối cùng thì miệng cô cũng đã đóng lại, và những lời nguyền rủa cũng im bặt.
Trong một chuyến thám hiểm, tất cả các quyết định đều dựa trên sự thống nhất giữa người lãnh đạo và cung thủ tiên phong. Chohong hiểu rõ điều đó, cô không có gì để phản bác khi Kazuki nhắc lại quy tắc cơ bản này.
Dù đang bốc hỏa , cô vẫn lặng lẽ đặt cây chùy xuống , sau đó hít một hơi thật sâu và thở ra.
‘‘Hiểu rồi, tôi sẽ cẩn thận hơn trong tương lai.’‘
Mặc dù rất nóng tính, nhưng biết thừa nhận lỗi lầm của bản thân lại là một trong những ưu điểm của cô.
‘‘Nhân loại. Các bạn ở lại, nghĩa là các bạn sẽ làm theo ý chúng tôi?”
Seol liền trả lời.
‘‘Vâng. Chúng tôi chấp nhận sự giúp đỡ của các bạn’‘
‘‘Tốt lắm , chúng tôi sẽ cho người đến chỗ các bạn. Hãy đứng yên và đừng làm gì cả”.
Ngay sau câu nói , có một ai đó xuất hiện từ bãi cỏ.
Seol không thể nhận diện nổi khuôn mặt vì có một tấm vải trắng không tì vết đã che mất khuôn mặt của người đó . Dường như đó là một cô hầu gái đang mặc áo choàng lễ phục.
Điều đáng chú ý tiếp theo là nhân vật này đang cầm một cành cây hun khói, có vẻ như cành cây đó đã bị sét đánh.
Người đó bước về phía nhóm của Seol , sau đó dừng lại ngay trước mặt họ
‘‘…”
Sự im lặng tràn ngập bầu không khí. Ngay khi Seol Jihu nhận ra rằng mình đang nhìn chằm chằm vào nhân vật đó, nhánh cây đột nhiên chỉ vào anh ta.
‘‘Con người ‘‘
Seol đặt tay chỉ vào ngực như muốn hỏi
‘‘Tôi á ?”
Nhân vật kia chậm rãi gật đầu
‘‘Hãy thử kích hoạt sức mạnh của chiếc vòng đeo ở tay trái của bạn.”
Không giống như người kia, giọng nói của người này rõ ràng và mạch lạc hơn nhiều. Bây giờ cậu đã nhìn kĩ hơn , bàn tay đang giữ cành cây có màu trắng như hoa mai
‘‘Một Thiên tiên?”
Đó là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu anh, nhưng Seol Jihu nhanh chóng gạt suy nghĩ sang một bên và điều động mana của mình.
Doong!
Một lá chắn tam giác hình thành từ cổ tay trái của cậu. Seol Jihu cầm chiếc khiên, xoay qua xoay lại , nhưng nhân vật đó không nhúc nhích.
Ngay lúc đó...
Pssssh!
Seol hoàn toàn bất ngờ, hai trong số ba chiếc khiên đã biến thành bụi và bắt đầu phân tán
Phước lành Bao phủ là một lá chắn ba chiều, bảo vệ chủ nhân của nó khỏi ba loại tấn công: vật lý, ma thuật và nguyền rủa . Trong ba thứ này, hai chiếc khiên bảo vệ Seol khỏi ma thuật và nguyền rủa đã nhanh chóng héo tàn.
‘‘Như chúng tôi nghĩ, bạn đã bị lây nhiễm.”
Nhân vật nọ tiến lên vài bước trước khi cẩn thận đưa tay ra.
Tak, tak. Bắt đầu từ Seol Jihu, cô ấy đánh vào trán mọi người bằng nhánh cây.
Sự hoang mang của Seol Jihu chỉ kéo dài một lúc. Chẳng mấy chốc, đôi mắt cậu mở to vì một lý do khác. Và đó là bởi vì cậu cảm thấy một nguồn năng lượng tươi mát lan tỏa từ đầu xuống cơ thể anh.
Lúc nãy, Seol không cảm thấy bất cứ điều gì khác lạ với cơ thể của mình, nhưng bây giờ cậu ấy cảm thấy sảng khoái như thể mới bước ra khỏi phòng tắm hơi.
‘‘Đã thanh tẩy xong”.
Nhân vật nọ đi xung quanh đội thám hiểm một vòng rồi quay lại và nói một cách ngắn gọn. Seol Jihu nhận thấy rằng tấm vải trắng che mặt cô biến thành màu đen, gần như thể nó bị lửa thiêu rụi.
‘‘Tốt lắm. Tiếp theo...”
Trong khoảnh khắc tiếp theo, các bóng đen bắt đầu bao quanh họ. Có khoảng mười bóng đen bao vây đội thám hiểm trước khi chậm rãi tiến đến.
Có một bóng đen dẫn đầu đoàn và đi trước những bóng đen còn lại. Người này là một phụ nữ cao lớn, cân đối với một cặp tai nhọn.
Ánh mắt của Seol dồn về phía người phụ nữ, mái tóc đen dài phủ đến tận mông cô ta.
Cô ta mặc một chiếc áo khoác da màu hạt dẻ và quần da màu ngà. MỘt bên hông cô ta mang bốn con dao găm, hông bên kia đeo một thanh kiếm dài được bọc trong tấm vải da.
Điều nổi bật nhất là, trên khuôn mặt trắng trẻo của cô ta có một dải băng đen che mắt.
Seol Jihu không biết đây chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài hay là có lý do gì đằng sau, nhưng rõ ràng cô ấy đang tỏa ra một ánh hào quang bí ẩn.
Chẳng mấy chốc, đôi bốt đen dài của cô dừng lại.
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 211 - Phần 2
Chương 211 - Phần 1
Chương 210
Chương 209 - Phần 2
Chương 209 - Phần 1
Chương 208 - Phần 2
Chương 208 - Phần 1
Chương 207 - Phần 2
Chương 207 - Phần 1
Chương 206 - Phần 2
Chương 206 - Phần 1
Chương 205
Chương 204 - Phần 2
Chương 204 - Phần 1
Chương 203
Chương 202
Chương 201
Chương 200 - Phần 2
Chương 200 - Phần 1
Nice
ReplyDelete