Khát vọng trở về - Chương 204: Lời thề thiêng liêng - Phần 1

Tinh thể giao tiếp mà Seol đưa cho anh em nhà Pavlovici đã phát sáng sớm hơn dự kiến.

Seol Jihu đoán rằng chuyện này ​​sẽ kéo dài tối thiểu vài tuần đến vài tháng, nhưng hóa ra, kẻ thù chỉ chờ được vài ngày.

Seol Jihu đặt tay lên viên pha lê và truyền một ít mana vào trong.

"-- Tôi đây."

Ngay khi viên pha lê tỏa sáng, một giọng nói quen thuộc vang lên.

Vì đang là nửa đêm, nên viên pha lê tràn ngập bóng tối, nhưng qua giọng nói, cậu có thể nhận ra người gọi chính là Phi Sora.

Phi Sora gọi cậu ta từ viên pha lê mà cậu đã trao cho Pavlovici. Điều đó có nghĩa là...

"Kẻ địch đã ra tay".

"-- Ờ. Anh nên dựng một cái lều và mua một quả cầu về hành nghề thầy bói đi".

Phi Sora cười khúc khích.

Nhìn cô ấy cười phởn phơ như thế, chắc chắn cô ấy đã  hoàn thành nhiệm vụ của mình mà không gặp trở ngại nào. Nghĩ vậy, giọng Seol Jihu trở nên nhẹ nhàng hơn.

"Cô ổn chứ? Làm tốt lắm".

"-- Xùy. Còn không đủ để tôi khởi động tay chân nữa. Ừm, lực lượng này quá đủ để bẻ cổ bốn thằng ngáo ngơ kia, nhưng so với tôi, chúng chỉ là đồ nhãi nhép".

Phi Sora tự hào khoe.

"Còn Marcel Ghionea thì sao?

"-- Hình như anh ta bảo rằng anh ấy sẽ đi bắt mấy tên theo dõi trong bóng tối. Chờ một lát, anh ta quay về ngay bây giờ đây".

Không lâu sau...

Tinh thể giao tiếp hơi dịch chuyển.

"-- Lão sư, Thủ lĩnh!"

Giọng nói của Marcel Ghionea rất bình tĩnh, đến nỗi khó có thể tin rằng anh ta vừa trải qua một trận chiến cách đây vài phút.

"-- Báo cáo. 12 kẻ tấn công, 4 tên cảnh giới. Tổng cộng có 16 tên trong đội phục kích. Trong số này, 10 kẻ chống cự đã bị tiêu diệt."

"Chà. Anh ra tay dứt khoát nhỉ?"

Marcel Ghionea tặc lưỡi.

"-- Không có sự lựa chọn nào khác. Một phần là cô Phi Sora không kiềm chế được bản thân, phần nữa là những kẻ kia rất cứng đầu và phiền phức".

"-- Êh! Tại sao lại đưa tôi ra để biện bạch chứ! Hứ!"

Đó là giọng nói lảnh lót và cáu kỉnh của Phi Sora.

Seol Jihu nhanh chóng lên tiếng.

"Chờ chút, tôi sẽ đến ngay bây giờ."

"-- Không cần thiết đâu".

"Hả? Tại sao?"

"-- Tôi nhận ra một kẻ trong số đó".

Marcel Ghionea lặng lẽ tiếp tục.

"-- Tôi đã thẩm vấn hắn trên đường trở về đây. Chúng chỉ là những kẻ côn đồ lang thang quanh các khu ổ chuột của Haramark, và sống lay lắt qua ngày bằng những nhiệm vụ bẩn thỉu như thế này".

"Sau đó…."

"-- Vụ này cũng giống vụ trước. Kẻ thù của chúng ta tiếp tục dùng trò thằn lằn đứt đuôi, và cẩn thận che giấu danh tính. Nên là, kể cả có thất bại thì chúng cũng không gặp rủi ro gì"

"..."

"-- Theo quan điểm của tôi, có lẽ chúng đang ném đá dò đường".

"Hmm. Chúng có nghi ngờ gì về chuyện chúng ta để bốn kia sống sót không?" - Đôi mắt Seol Jihu nheo lại - "Cho tôi xem mặt vài tên nào".

"-Tất nhiên!"

Marcel Ghionea ngoan ngoãn tuân theo yêu cầu rắc rối của Seol Jihu. Sau khi nhìn thấy mặt những kẻ bị bắt, Seol Jihu đã chắc chắn.

'Mọi chuyện đã thay đổi".

Khung cảnh khác với những gì cậu đã thấy qua Cửu Nhãn. Và sự khác biệt rất rõ ràng.

Những kẻ tấn công đều là nam giới. Không có một người phụ nữ nào trong số chúng. Cũng chảng tên nào có hình xăm trên cổ.

"-- Thủ lĩnh, chúng ta nên làm gì với chúng?"

"Giết hết đi".

Ngay cả Seol Jihu đã ngạc nhiên với mệnh lệnh của bản thân mình. Lần này, cậu ra quyết định một cách dễ dàng.

Đột nhiên, cậu băn khoăn xem có nên tận dụng sáu tù nhân như cách cậu đã làm với anh em nhà Pavlovici hay không.

'…Không. Không nên chút nào'

Những kẻ này, có sống trên Thiên đường cũng chẳng ích gì nữa. Chúng không mang lại lợi ích gì cho nơi này. Cậu nhận ra rằng đây không phải lúc để động lòng trắc ẩn.

Bọn chúng cũng đã giết người. Và trên hết, đây là một cuộc chơi tàn nhẫn.

Seol Jihu không rút lại mệnh lệnh của mình. Cậu chỉ yêu cầu nói chuyện với Pavlovici.

"-…Vâng..."

Một giọng nói nhỏ, run rẩy nhưng rõ ràng vang lên. Nghe có vẻ như anh em nhà Pavlovici vẫn chưa hoàn hồn.

"Tôi sẽ không nói nhiều lời".

Seol Jihu cảnh bảo trước. Ý cậu là, cậu muốn họ quyết định ngay lập tức.

"Các anh định làm gì?"

Dường như anh ta đã phần nào tỉnh táo khi nghe Seol Jihu nói chuyện với Phi Sora và Marcel Ghionea. Vì vậy, Pavlovici nhanh chóng trả lời.

"Chúng... chúng tôi cần phải làm gì ạ?"

Hơi thở nặng nề và sợ hãi. Tuy nhiên, Seol Jihu không cảm nhận được sự ngờ vực nào nữa.

Cậu mỉm cười.

Một lần nữa, Seol Jihu đã đoán đúng. Như thể cậu ta biết cả quá khứ và tương lai của họ. Vì vậy, Pavlovici đã hoàn toàn tin tưởng vào cậu.

"Bây giờ, các anh không cần phải gì cả" - Seol Jihu bình thản nói - "Tôi sẽ gọi sau. Nhưng từ giờ đến lúc đó..."

"Ngài... ngài muốn chúng tôi tìm nơi ẩn náu phải không ạ?"

Bản năng sinh tồn có thể khiến con người vượt qua giới hạn của mình. Pavlovici cũng vậy, anh ta đã thông minh hơn hẳn và lập tức hiểu ý định của Seol Jihu.

Cố nén cơn run rẩy, anh ta nói tiếp:

"...Có một nơi ẩn náu mà chỉ bốn chúng tôi biết. Chúng tôi sẽ trốn ở đó một thời gian".

"Ở chỗ nào?"

"- ... Gần nhà thờ ở Eva. Vị trí chính xác thì... hơi khó để giải thích.

Pavlovici do dự, nhưng anh ta không dám giấu diếm. Seol Jihu mỉm cười, cẩn thận quan sát viên pha lê.

"Được rồi. Tôi hy vọng lần tới, tôi sẽ gọi được cho các anh".

Sau khi vui vẻ chia tay, Seol Jihu kết thúc cuộc gọi.

Nụ cười của cậu tắt ngấm ngay sau khi tinh thể giao tiếp bị ngắt kết nối. Cậu nghiêng đầu nhìn lên trần nhà.

'Ném đá dò đường à...'

Kẻ thù không hề ngu ngốc. Ngược lại, đó là những kẻ chuyên nghiệp và có nhiều kinh nghiệm trong những vấn đề này.

Jang Maldong, Seo Yuhui, Agnes.

Cả ba người có uy thế và hiểu biết về Thiên đường, đều cảnh báo cậu ta nên cảnh giác với kẻ thù này.

Điều đó có nghĩa là, kẻ thù sẽ không dại dột chạy theo con mồi của cậu ta mãi.

'Hmm... Mình không nên vội vàng và liều lĩnh.'

Giới bài bạc có một câu nói quen thuộc là "dây đỏ". Nói một cách đơn giản, đó là khi bạn gặp may và thắng liên tiếp vì rút được bài tốt.

Khi gặp "dây đỏ", con bạc sẽ không bao giờ rời khỏi chỗ ngồi.

Mặt khác, khi gặp "dây đen", họ phải lập tức đứng dậy và chuyển chỗ ngay

Seol Jihu tặc lưỡi khi thấy bốn anh em nọ đã yếu đi.

Kinh nghiệm bài bạc lâu năm của Seol mách bảo cậu rằng, cậu đã qua dây đỏ và sang dây đen. Nếu cậu tiếp tục cuộc chơi, cậu sẽ liên tiếp gặp đen đủi.

Vì vậy đây là lúc cậu ta phải dừng lại.

'Không việc gì phải vội.'


Dù sao đi nữa, cậu vẫn giữ được thòng lọng trên cổ kẻ thù. Một lúc nào đó phù hợp, sợi dây sẽ siết cổ cổ kẻ địch.

"Fuu..."

Sau khi ngẫm nghĩ một lát, Seol Jihu thở dài. Cậu vẫn còn một số điều hối tiếc. Phải có một cách tốt hơn để sử dụng bốn người đàn ông kia. Rốt cuộc, cậu cần thêm thông tin.

Nếu có một chuyên gia trong chuyện này, câu ta sẽ cảm thấy yên tâm hơn.

Nhưng mà, cô ta đang nơi đâu?

Seol có một niềm tin mạnh mẽ rằng, dủ kẻ thù là những tên lừa đảo khét tiếng nhất trên Thiên đường, Kim Hannah cũng sẽ lôi đầu chúng ra và quát vào mặt chúng: "Tụi bay giỏi lắm, dám giở trò với tài sản của bà!"

Kết nối giữa họ đang bị đảo ngược. Cậu đang cố gắng liên lạc với cô ấy. Nhưng dù Seol cố gắng đến mấy, tinh thể giao tiếp cũng không thể kết nối được. Điều này chưa từng xảy ra, nên Seol thực sự lo lắng.

'Hy vọng không có chuyện gì xảy ra với cô ấy.'

Ban đầu Seol nghĩ có khả năng cô đã quay trở lại Trái đất, nhưng cậu vẫn cảm thấy không thoải mái.

'Mình có nên ghé thăm Scheherazade không?'


Cuối cùng cậu đã hiểu tại sao ngày trước Kim Hannah lại cáu giận đến thế.

Ngay khi cậu định gọi lại cho Kim Hannah thì..

"Hey!!"

Kèm theo tiếng cửa đóng sầm lại, Chohong xông vào phòng. Cô ấy vừa mới tắm xong, nước vẫn nhỏ giọt xuống sàn.

"Cậu đang làm gì thế? Cậu đang cố gọi cho ai đó à?".

"À.... Tôi chỉ đang nghĩ về một vài điều"

"Suy nghĩ? Về cái gì?"

"Tôi nghĩ chúng ta cần thêm nhiều người hơn."



---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 204 - Phần 2
Chương 204 - Phần 1

Chương 203

Chương 202

Chương 201

Chương 200 - Phần 2
Chương 200 - Phần 1

Chương 199

Chương 198 - Phần 2
Chương 198 - Phần 1

Chương 197 - Phần 2
Chương 197 - Phần 1

Chương 196 - Phần 2
Chương 196 - Phần 1

Chương 195 - Phần 2
Chương 195 - Phần 1

Chương 194 - Phần 2
Chương 194 - Phần 1

Chương 193 - Phần 2

Chương 193 - Phần 1

Chương 192 - Phần 2
Chương 192 - Phần 1

Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1

Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

2 Comments: