“Đó sẽ là một cửa hàng khá lớn.”
Yoo Seonhwa nhẹ nhàng tiếp tục, mặt cô trở nên bình tĩnh.
“Chỗ đó là trung tâm bốn trường đại học. Một mình em quản lý sẽ rất khó khăn. Em muốn anh giúp một tay.”
“Se-Seonhwa?
“Anh chỉ cần quản lý nhân viên thôi, nên nó sẽ không quá khó khăn và mệt mỏi đâu. Tất cả công việc của anh chỉ là dọn dẹp xung quanh, mở cửa buổi sáng và đóng cửa lúc tan làm thôi.”
“Đợi- Đợi chút, ….”
"Làm với em đi. Nếu anh thích, em sẽ đặt tên nó dướt dạng hai ta đồng sở hữu. Coi như là anh cũng có một khoản vốn trong đó.”
Yoo Seonhwa vẫn đang chìm đắm trong những tính toán của cô ở viễn tưởng đó. Seol sốc ra mặt.
Chưa tính lý do tại sao cô ấy đưa ra đề nghị này. Seol dường như cảm nhận được ý định của cô.
Nếu là cậu trong quá khứ, thì Yoo Seonhwa chẳng cần phải nhiều lời đến vậy. Hoặc nếu cậu là tên nghiện cờ bạc như thời đó, cậu sẽ hớn hở chấp nhận nó ngay từ câu đề nghị đầu tiên của cô.
Nhưng bây giờ thì không như vậy nữa.
"Không."
Seol Jihu lắc đầu.
“Anh không thể làm như thế được.”
Có hai lý do mà cậu từ chối cô. Thứ nhất, cậu và cô ấy gần như đã chấm dứt mọi quan hệ. Thứ hai thì hiển nhiên là Thiên Đường rồi.
Cậu chắc chắn sẽ từ chối cô, kể cả cậu có đứng trước mũi súng đi chăng nữa.
"Tại sao?"
Yoo Seonhwa khẽ cong đôi lông mày thon thả của cô.
“Em nói với anh rồi mà, nó không vất vả chút nào đâu. Anh sẽ kiếm nhiều hơn cả việc anh đang làm bây giờ và anh cũng sẽ có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn. Anh nên tính lâu dài đi chứ.”
“Vấn đề không phải ở đó.”
Cậu lại cắt lời cô, cậu có cảm giác nếu để cô tiếp tục thuyết phục cậu thì anh em sẽ hết chuyện để đọc.
“Thật sự thì, anh chỉ thích công việc này thôi.”
“Thích nó ư?”
“Ừ, mặc dù em nói cũng đúng, nhưng anh thích nó. Anh nghĩ nó là công việc hoàn hảo với anh. Mà anh vẫn còn nhiều thứ chưa làm còn đang xếp xó ở đó nữa.”
Seol tiếp tục không ngừng một nhịp.
“Anh sẽ không từ bỏ nó.”
Đó là câu chốt của cậu, cậu đã tự đóng đinh vào quan tài của mình. Yoo Seonhwa trừng mắt nhìn cậu, mắt cô như nảy lửa.
“... Nhưng nó nguy hiểm.”
Một tiếng lầm bầm thoát phát ra. Ánh mắt thằng thắn của cô đang chĩa vào cậu, Seol tỉnh lại. Tiếng lầm bầm của cô vừa bóp nghẹt cậu, cậu cực kì ngạc nhiên.
Tim cậu nhói lên.
“N-Nguy hiểm?”
Cậu vô tình đảo mắt.
“Đó chỉ là một công ty dược phẩm.”
Phải, làm việc cho một công ty dược thì không thể nguy hiểm được.
“Anh nghĩ em đang hiểu lầm rồi, anh không phải là người thử nghiệm thuốc và cũng chẳng phải là người nghiên cứu, anh làm ở bên bán hàng thôi. Không có gì nguy hiểm cả.”
“Thật sao?”
Dù Seol đã khéo léo giải thích, nhưng Yoo Seonhwa vẫn tiếp tục đào sâu vào vấn đề.
“Anh có chắc là nó không nguy hiểm chút nào không?”
Seol nhíu mày, cách cô ấy nói chuyện cứ như đang làm mấy việc nguy hiểm như cưa bom hay dò mìn nên bắt cậu phải nghỉ vậy. Nghi ngờ nhỏ nhoi lúc nãy trong cậu đang nhen nhóm dần.
“Em nghĩ anh đang nói dối sao?”
Giọng cậu dần trở nên sắc bén hơn, cậu không muốn cô cản trở cậu tới Thiên Đường thêm nữa. Nhưng sau khi gằn giọng nói lớn như vậy, cậu cúi mặt xuống.
“Ah.”
Yoo Seonhwa định nói gì đó, nhưng cô không thể thốt nên lời, cô cắn môi và nhìn thẳng vào Seol.
Một sự im lặng bất ngờ giáng xuống.
"Bởi vì…."
Trong sự yên ắng nghẹt thở đó, Seonhwa bất ngờ lên tiếng.
“Bởi vì mỗi khi anh nói dối, anh luôn không nhìn vào mắt em.”
Thấy cậu vẫn yên lặng, cô thở dài và đặt túi đồ ăn mua cho cậu gọn gàng một chỗ.
“Hãy suy nghĩ về đề nghị của em.”
Cô nhìn chằm chằm cậu một lúc lâu nữa.
“Giờ em về đây.”
Rồi cô quay lại và ra về.
Cánh cửa lặng lẽ khép lại. Seol vẫn đứng đó như bức tượng đá. Mãi cho đến khi bước chân của cô biến mất hoàn toàn, cậu mới trở lại bình thường.
"…Cái quái gì vậy…"
Cậu đưa tay lên vuốt mặt, cái túi mua đồ ăn của cô hiện ra trước mắt cậu. Bên trong là những hộp bento và mấy đồ ăn nhẹ.
Cậu mở từng cái: những miếng sườn ngắn om, trứng cút xào đậu nành, bánh kếp kim chi, thịt bò nướng, và rau cho bibimbap. Tất cả đều là những món ưa thích của Seol.
(bibimbap: cơm trộn rau và thịt, thường cho thêm thịt xay đã chế biến hoặc trứng sống.)
“... Ực.”
Mặc dù đầu cậu vẫn đang rối rắm, nhưng cái miệng của cậu thì chân thật hơn, hay đúng hơn là cái bụng. Nó đã ra lệnh cho cậu tấn công túi đồ ăn kia.
Tự nhiên Seol có một bữa cực kỳ xa hoa đầy bất ngờ.
“Nhưng sao lại như vậy?”
Yoo Seonhwa đến thăm cậu, đó là chuyện rất bình thường, cô đã thường làm như vậy trong quá khứ..
Cho dù cậu có làm khó cô như thế nào, hay cả việc cố đẩy cô tránh xa cậu, cô vẫn chủ động tới thăm và ai ủi cậu trước. Mặc dù sau đó những lần tới thăm đó ngày càng thưa hơn khi cậu bắt đầu phản bội lòng tin của cô. Nhưng cuối cùng thì kết quả vẫn vậy, vẫn là cô ấy chủ động.
Seol biết rõ điều này hơn bất kỳ ai khác, cậu đã lợi dụng điều này để bám lấy Seonhwa.
Vấn đề là những chuyện sẽ ra sau đó.
Trong một lần, Seol đã tuyên bố bỏ cờ bạc và cầu xin cô sống cùng cậu trong một căn hộ hai phòng. Và ngay khi cậu nhận được tiền đặt cọc của ngôi nhà từ cô. Cậu đã chạy tới sòng bạc.
Sau lần đó, Seonhwa bắt đầu do dự mỗi khi đưa cậu tiền. Nhưng giờ cô ấy lại muốn cậu đồng sở hữu cửa hàng với cô.
“Lạ thật.”
Cậu nghiêng đầu ngó nghiêng liên tục. Nhưng dù sao thì, đồ cô ấy nấu tuyệt vời, cậu đã quen những kỹ năng tuyệt vời này của cô, những miếng sườn ngắn được om vừa đậm đà vừa mềm vừa dai, nó giống như những món mà Seo Yuhui làm trên Cự Thạch Sơn….
“…..”
Cậu giật mình. Cậu liền lôi thìa xúc một thìa cơm lên thử.
“Có thể là…”
Giờ cậu mới nhận ra Yoo Seonhwa đang cố gắng kéo cậu ra khỏi Thiên Đường. Tất nhiên, điều này có nghĩa là cô ấy biết về sự tồn tại của Thiên Đường.
Nhưng cậu không chắc là cô ấy có thật sự biết không.
[…. Nhưng nó nguy hiểm.]
Đôi mắt của cậu mở to thành một vòng tròn.
Giờ cậu cảm thấy Seo Yuhui và Yoo Seonhwa giống nhau một cách kỳ lạ.
Mặc dù trông vẻ ngoài của họ khác nhau.... Nhưng chắc là trên Thiên Đường cũng có phép thuật biến hình hay cải trang. Đó cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.
Cô đột nhiên tới thăm cậu, nhưng lời nói của cô rất bất thường. Nó khiến cho cậu không thể ngừng nghi ngờ.
Có thể cậu đã đúng, nhưng cũng có thể là cậu sai.
“Để xem nào!”
Cậu bắt đầu nghĩ cách, và cách đơn giản để xác định nhất là phải nhìn bằng mắt thường.
Cậu bật dậy khỏi ghế như bị sét đánh và lao đến cửa sổ, Yoo Seonhwa vừa rời khỏi tòa nhà và rẽ vào một con hẻm nhỏ.
Seol lập tức gom tất cả hành lý và mặc quần áo, rồi cậu nhặt tấm vé khứ hồi đi với Thiên Đường và xé nó làm đôi.
Cuối cùng, cậu đã trở lại Thiên đường.
Thường thì mỗi lần bước ra khỏi đền như thế này, cậu luôn đi thong thả, nhưng lần này thì cậu không có thời gian.
Cậu chạy hùng hục, tay vẫn còn cầm đống đồ. Cậu chạy lại bàn tiếp tân và hỏi xem cậu có thể xem hồ sơ xuất nhập cảnh không.
Nhưng câu trả lời là cậu không thể xem thông tin cá nhân của bất kỳ ai cả, đặc biệt lại là thông tin của Seo Yuhui.
Thấy nhân viên kiên quyết không để lộ thông tin. Cậu liền quay lại không chần chờ một giây. Cậu lập tức kích hoạt Bông tai Festina và chạy như bay về văn phòng Carpe Diem. Nhưng thay vì đi vào bên trong, cậu sang nhà đối diện.
Nếu cô ấy ở đây, thì Yoo Seonhwa khó có thể là Seo Yuhui.
Nhưng nếu cô ấy không ở đó…thì mối nghi ngờ của cậu đã đúng.
Seol rất hi vọng Seo Yuhui đang ở trong đó, cậu gõ cửa ầm ĩ.
Thình!
Thình!
Thình!
Sau khi gõ cửa, cậu hét lên.
“Yuhui Noona!”
---
Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.
---
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình!
Mục lục
Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1
Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1
Chương 189
Chương 188
Chương 187 - Phần 2
Chương 187 - Phần 1
Chương 186
Chương 185
Chương 184 - Phần 2
Chương 184 - Phần 1
Chương 183 - Phần 1
Chương 182 - Phần 2
Chương 182 - Phần 1
Chương 181 - Phần 2
Chương 181 - Phần 1
Chương 180 - Phần 2
Chương 180 - Phần 1
Chương 179 - Phần 2
Chương 179 - Phần 1
Chương 178 - Phần 2
Chương 178 - Phần 1
Chương 177 - Phần 2
Chương 177 - Phần 1
Chương 176 - Phần 2
Chương 176 - Phần 1
Chương 175 - Phần 2
Chương 175 - Phần 1
Chương 174 - Phần 2
Chương 174 - Phần 1
Chương 173 - Phần 2
Chương 173 - Phần 1
Chương 172 - Phần 2
Chương 172 - Phần 1
Chương 171 - Phần 2
Chương 171 - Phần 1
Chương 170 - Phần 2
Chương 170 - Phần 1
Chương 169 - Phần 2
Chương 169 - Phần 1
Chương 168 - Phần 2
Chương 168 - Phần 1
Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1
Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1
Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1
Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1
Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1
Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1
Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1
Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1
hmmm bóc +1
ReplyDeleteThanks nhóm dịch nhiều nhé vì đam mê và nhiệt huyết
ReplyDeleteTuyệt vời !! Thank nhóm dịch nhiều !
ReplyDeleteThuyết âm mư hay quá ^^
ReplyDeletemưu
ReplyDeleteSpoil cho anh em part II:
ReplyDeleteMain sai
Tiếp nào thanks nhóm dịch
ReplyDeleteHình như ny cũ là nữ hoàng thiên liên
ReplyDeleteCó khi thế
DeleteThề từ đầu tới h toàn nghĩ con yuhui ko lun
DeleteTheo suy đoán thì yuhui là em, empress là chị =]]...Đọc đoạn yuhui nói với empress "seol không cần cô nữa", mà vì cốt truyện chưa đào sâu vào 2 chị em nên cũng chưa khẳng định được
DeleteTôi lại ngũi là 2 ng khác nhau nhưng coá liên hệ vs nhau j mấy chsp trước coá cảm giác họ gọi cho nhau để cho bt tình hình của msin v
ReplyDeleteHình như ny cũ of main còn 1 cô em gái nữa nhỉ, ngày xưa main chăm lo cho cả 2 ce luôn mà.. hay là cô em
DeleteYuhi là người kề vai với main ở kiếp trc, đã gặp lại main khi main còn bé.
Delete