Khát vọng trở về - Chương 163: Những toan tính của Maria - Phần 2

'Hai mươi bốn cái'

Khi về Carpe Diem, mặt Seol như người vô hồn.

Dù đang họp với các thành viên mà câu cứ ngơ ngơ như vậy.

Nhìn những vết son môi còn dính đầy trên người cậu, Hugo liền hỏi cậu có phải vừa từ Trần Duy Hưng về không? Nhưng Seol chỉ đưa cái đôi mắt vô hồn liếc qua anh rồi lại quay ra đờ mặt cố tiếp tục vào cuộc họp.

Sau khi cậu trình bày xong về tình hình, Jang Maldong hỏi.

“Con lên kế hoạch chuẩn bị như thế nào?”

“Trước tiên, ta phải quyết định xem ai tham gia và lấy danh sách nộp lên cái đã, cố gắng trong hôm nay thôi, hạn cuối là ngày mai rồi.”

Thật ra cũng chẳng cần quyết định gì nhiều. Vì cuộc họp tiến hành một cách vội vàng, 4 người trên cấp 4 gồm Chohong, Seol, Hugo và Ghionea đều yêu cầu được tham gia luôn.

Những người dưới cấp 3 thì...

"Orabeo-nim. Cả em nữa!"

"Không, chắc chắn không."

Yi Seol-Ah vừa giơ tay, cậu từ chối thẳng thừng dứt khoát ngay tức khắc.

Cậu rất muốn khen ngơi lòng can đảm của cô, nhưng Ký Sinh Trùng không phải là loại quái mà cấp 1 hay cấp 2 có thể chống lại được.

"Nhưng!"

"Không có nhưng nhị gì cả. Anh nói không là không.”

"Em sẽ bắn yểm trợ từ phía sau. Nếu gặp nguy hiểm em sẽ rút lui ngay.”

"Nếu gặp một con Ký Sinh Trùng biết bay, em định làm gì? Nếu em đi, Sungjin chắc chắn cũng sẽ đòi đi, hai đứa định đi vào chỗ chết sao?”

Nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của Seol Jihu, Yi Seol-Ah từ từ hạ tay xuống.

Cậu rất ngại khi thấy cô đang chán nản cúi đầu, nhưng biết làm thế nào, cậu đang chắc chắn trong lòng dù cô có cầu xin đến đâu thì cũng cũng quyết từ chối.

"Và"

Cậu đang định nói tiếp nhưng…

Jang Maldong, Chohong và cả Hugo nhìn chằm chằm vào cậu.

"Wow .."

Chohong chế giễu.

"Ôi chà! Tên khốn này có liêm sỉ không vậy? Nói người mà chẳng nghĩ đến ta!"

"..."

Jang Maldong hắng giọng.

"Còn gì nữa?"

"Vì Công chúa đã yêu cầu nên giờ con cần phải tìm thêm người thôi.”

"Vậy đã tìm được ai chưa?"

"Con vẫn đang tìm."

Hugo đột nhiên ngắt lời.

"Một Linh Mục. Chúng ta cũng nên tìm một Linh Mục.”

"Ồ! Không tệ chút nào đâu. Chú em hôm nay bỗng nhiên thông minh thế."

Chohong đồng ý. Thấy Seol Jihu nghiêng đầu bối rối, Hugo giải thích.

"Nghĩ xem, lực lượng quân địch cả trăm ngàn, có thêm Linh Mục trong nhóm vẫn hơn chứ.”

“Anh ấy nói đúng.”

Đó là suy nghĩ tự nhiên của con người.

Nếu hai kẻ cùng gặp nguy hiểm, Linh mục sẽ cứu người quen của mình.

Nếu là cậu cũng vậy mà thôi.

Thành thật mà nói thì cậu không thích được chăm sóc qua việc “hối lộ”. Nhưng chiến tranh không phải trò đùa.

Đây là cách thức để sinh tồn, cậu đồng ý làm như vậy.

“Tôi hiểu ý anh rồi. Tôi sẽ cố gắng nói chuyện với cô ấy.”

“ Uhuh. Cố hết sức nhé, sếp eii.”

Hugo giơ ngón cái lên nheo mắt rồi cười toe toét.

***

Ngạc nhiên thay, thay vì sơ tán, Maria vẫn nằm dài trong đền.

“Làm cách nào thể mình thuyết phục cô nàng hám tiền này….?”

Seol Jihu đang chuẩn bị lên tiếng thì…

"Oppa! Anh đến rồi sao!"

Cậu trợn tròn mắt lên, chưa bao giờ cô nàng này chào đón cậu, lần trước cô còn cố tránh cậu như tránh tà cơ mà, sao lần này cô nàng tóc vàng đáng yêu kia lại ngọt ngào với cậu như vậy?

“Sao giờ anh mới đến, anh biết em chờ anh biết bao lâu rồi không? Em tưởng anh tìm Linh Mục khác rồi chứ, em buồn sắp chết đây này!!!!”

Không! Giờ cô ấy không chỉ ngọt ngào nữa! Giờ cô bám lấy cậu như con ve sầu bám chặt vào thân cây vậy. Cứ như là một nhân cách khác của cô mà cậu chưa từng gặp vậy.

Seol cố dẹp bỏ những khúc mắc trong suy nghĩ này và định cố tập trung vào chuyện chính, nhưng cái bãi chiến trường trong phòng mà cô bày ra lại thu hút sự chú ý của cậu, nó đã phát triển từ bãi rác thành bãi thải của cả thành phố.

Maria ngồi dậy, cô lôi một điếu thuốc ra vừa châm vừa hỏi.

"Anh đến đây vì cuộc chiến sắp tới, phải không?"

'Vậy là cô ấy biết à?'

Chắc hẳn rồi, là một Linh Mục cấp 4 chuyên chữa trị, hẳn cô ấy đã nhận được nhiều đề nghị hậu hĩnh.

Seol Jihu quyết định đi thẳng vào vấn đề.

"Cô nói đúng. Trước tiên thì…”

Thud!

Cậu đặt một túi tiền lớn lên bàn.

Nó không phải là tiếng “Ching” của vài đồng xu! Mà là Thud! Âm thanh của một túi tiền cực nặng vang lên.

Nhìn cái túi căng ra chực rách vì nhét quá nhiều tiền, mắt Maria lóe sáng lên.

Nhưng cô cũng ngay lập tức cứng mặt lại.

"Oppa! Anh đang làm gì thế?"

Cậu đã đoán trước được phản ứng này, ngay lập tức cậu lại thò tay vào trong áo. Maria cắn môi.

Kiên nhẫn cũng có giới hạn. Rõ ràng ý chí của cô ấy chắc chắn sẽ bị đánh sập nếu các túi tiền cứ theo nhau chui ra.

Tiền là điểm yếu duy nhất của Maria.

Nhưng...

Những đồng tiền đó, cô không thể nhận được, cô đang có kế hoạch khác của mình.

"Oppaaa!"

Vì vậy, cô đứng dậy rồi hét lên.

"Đó không phải là ý của em! Anh nghĩ em là hạng người như thế nào mà lại làm thế?"

"Hả? Thì là “tiền” thôi..."

"Tiền hả? Tốt thôi. Em thích tiền. em thích nó nhưng …Haah. Vậy anh biết tại sao em lại thích nó không?”

Maria phẫn nộ nhìn cậu. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Seol Jihu bối rối.

"Oppa, đúng là em rất hám tiền, nhưng em cũng là người phụ nữ đứng đắn, có đạo đức.”

"…Huh?"

"Nếu là thám hiểm thì nó là câu chuyện khác. Nhưng đây là chiến tranh. Bổn phận của chúng ta là phải bảo vệ…. Vậy mà anh lại biến emi thành một con đũy chó không có liêm sỉ sao? "

"Xin lỗi? Có chuyện gì sao, cô Maria?"

"Em thực sự thất vọng. Anh đã xem em là loại người như thế nào vậy?"

Rồi những giọt lệ bắt đầu trào ra từ đôi mắt to tròn đáng yêu của cô, Seol há hốc miệng.

"Tôi rất xin lỗi. Tôi không biết Maria đang nghĩ gì. Vậy cô có thể chấp nhận những cái này như sự cảm kích của tôi với cô không?”

Cậu lập tức đẩy mấy túi tiền lại gần cô. Maria lập tức run rẩy, cô hất mặt trước những túi tiền.

"Cất chúng đi. Anh còn cố làm em xấu hổ đến thế nào nữa?

"…"

"Em thật sự rất thất vọng. Không phải là chúng ta mới quen nhau. Chúng ta đã ở cùng nhau suốt khoảng thời gian ở Vùng Trung Lập cơ mà. Hóa ra chỉ có em tưởng bở..."


Giọng của Maria cực kì buồn bã, cô nhắm chặt mắt lại. Mặt giọt nước mắt long lanh nữa chảy xuống.
Một sự im lặng khó xử tràn ngập căn phòng.

'Một hai ba bốn…'

Maria im lặng tự nhẩm đến mười rồi mở mắt.. Thấy Seol Jihu trông có vẻ hối lỗi, cô thầm nở nụ cười hài lòng.

Thấy như vậy là đã ổn. Giờ là lúc vào chuyện chính.

"Thôi được rồi. Giờ thì hãy giới thiệu cho em về thành viên mới kia đi.”

"Giới thiệu là sao?"

"Em nghe nói đội anh đã chiêu mộ tay Cung Thủ Thép mà. Phải biết mặt anh ta thì em mới chăm sóc được chứ?"

Tức là, cô ấy đã chấp nhận yêu cầu.

"… Maria!"

Mặt của Seol như sáng lại, Maria khoanh tay.

"Dù sao thì em cũng định tới thăm văn phòng của anh trong nay mai mà!”

"Cảm ơn cô! Tôi! Tôi thực sự rất…”

"Đủ rồi. Nghe ghê quá đấy. Đó là sở thích của anh à? Cứ phải uống thuộc độc xong rồi uống thuốc giải mới chịu sao?”

“Tôi thật sự không biết con người này của cô! Thật tuyệt vời! Nó thật sự rất tuyệt vời!”

“Dù sao thì, trước tiên hãy quay về đội của anh đã, mà anh phải bảo vệ em đấy, nhớ chưa?”

"Rõ rồi!!!!"

Maria rơi tay lên giả vờ lau nước mắt, nhưng thực ra cô đang che đi nụ cười đắc chí sau khi lừa được cậu thanh niên ngây ngô kia.

Tại sao cô làm thế này ư?

Đó là từ khi trở về từ Bữa Tiệc, cô đã đánh giá rất cao Seol. Cô là người theo chủ nghĩa thực dụng, nó đã thấm vào máu, vào xương tủy của cô rồi, làm gì có chuyện cô chê tiền? Nên sau khi tính toán cẩn thận, cô đã đưa ra kết luận.

“Món hàng này... Không. Người đàn ông này…”

Anh ta là một người tài năng, khéo léo và đặc biệt là rất lắm tiền.

Thực tế là, cậu luôn trả cho cô rất nhiều tiền sau mỗi chuyến thám hiểm, nó luôn luôn vượt qua rất nhiều so với số tiền mà hai người họ đã giao kèo trước. Điều này đã chạm vào “trái tim” Maria.

Hay nói đúng hơn, đây là mặt hàng có lợi tức cực hậu với tỷ lệ chắc ăn đến 100%.

Đúng thế, Maria đã tính một nước cờ lớn, đó là khoản đầu tư cho tương lai với vài giọt nước mắt.

Người trước mặt Seol không phải Maria Yeriel lúc trước nữa. Mà là Nữ Hoàng Chứng Khoán, Maria Buffett.

Với tình hình dịch bênh covid-19 đang diễn ra phức tạp như thế này, tình hình chứng khoán nước ngoài thì biến động bất thường, kéo theo thị trường trong nước rất bất ổn.

Maria đã đầu vào một mã chứng khoán cực kì lời lãi mang tên “Seol Jihu”.

Cái mồm cô vẫn tiếp tục bắn ra những lời trách móc hành động của cậu đã làm cô buồn và thất vọng như thế nào.

“Chắc chắn anh ta sẽ không nuốt lời, đúng không nào?”

Cô đang cực kỳ hưng phấn vì không biết mình sẽ kiếm được bao nhiêu từ mã chứng khoán này, đặc biệt là khi “thị trường” tăng điểm.

Môi cô cong lên.

Tất nhiên là cô vẫn chưa biết "mã chứng khoán" này chưa chắc đã cho cô ấy “món lợi nhuận cực cao”. Có khi cô sẽ phá sản vì mã chứng khoán ấy bị hủy niêm yết.


---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1

Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1

Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1

Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1

Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1

Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1

Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1

Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1

Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1

Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1

Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1

Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1

Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1

Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1

Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1

Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1

Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1

Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2

Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1

Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1

Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1

Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1

Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3

Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

4 Comments:

  1. Đọc cứ tưởng nhấp 24 cái, ui cái đầu này đen quá rùi 😩

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chắc máy lại có app 1.1.1.1 chứ gì

      Delete
  2. Tao lúc đầu cứ tưởng Maria là 1 con mê tiền ngu si nhưng ai ngờ............nó lại là 1 nhà chứng khoáng mê tiền giỏi vcl,tao ko nhìn ra luôn đó.

    ReplyDelete