Khát vọng trở về - Chương 158: Đại biến động - Phần 1

Ngay lúc Seol vừa đưa Marcel Ghionea vào hang.

Anh ta bất ngờ quỳ rạp xuống và cầu xin cậu cho gia nhập Carpe Diem với câu nói cực kỳ thống thiết:” Xin anh hãy cho tội một cơ hội để báo đáp ơn cứu mạng.”

Seol cực kỳ lúng túng, cậu vội đỡ anh đứng dậy và chạy đi tìm Jang Maldong, lúc đó ông còn đang mắng mỏ chị em Yi ở đằng xa.

Thật ra thì cách cư xử quá nghiêm túc của Marcel Ghionea khiến cậu có chút không thoải mái và khá căng thẳng, cho nên cậu nhờ Jang Maldong xử trí tình huống này.

“Tôi tưởng ngài đã nghỉ hưu rồi.! Rất hân hạnh được gặp ngài, Lão sư Jang.”

Ngay cả một người lạnh lùng và cương nghị như con sói tuyết này, cũng cực kỳ lễ phép và kính trọng Jang Maldong.

“Thằng chết tiệt nào?" Đó là phản ứng đầu tiên của Jang Maldong khi Seol làm phiền ông, nhưng khi nghe câu chuyện và hoàn cảnh của Marcel Ghionea, mặt ông trở nên điềm tĩnh và nghiêm túc.

Một người Địa Cầu quốc tịch Rumani, biệt danh là Cung Thủ Thép, một trong những Cung Thủ ưu tú nhất Haramark và là ứng cử viên thay thế cho Edward Dylan và Atase Kazuki.

Sự nghiệp của Marcel Ghionea lừng lẫy không kém gì Seol, nhưng anh nằng nặc đòi gia nhập Carpe Diem để đền ơn cứu mạng

Cửu Nhãn cho biết Marcel Ghionea không màu.
Còn về Cửa Sổ Trạng Thái của anh ấy.

[Cửa sổ trạng thái của Marcel Ghionea]

[1. Tổng quan]

Ngày triệu tập: 2016. 03. 18
Dấu Ấn: Đồng.
Chiều cao / Cân nặng: 178,8cm / 72,4kg
Điều kiện hiện tại: Khỏe mạnh
Class : Xạ Thủ Thép Đầu Tiên Lv4.
Quốc tịch: Romania (Khu vực 2)
Liên kết: Không
Bí danh: Cung Thủ Thép, Siêu Thiện Xạ, Sói Lãnh Nguyên.

[2. Đặc điểm]

1. Tính cách.
Trái tim lạnh lùng (Lạnh lùng và không cảm xúc)
Bĩnh tĩnh (Không thể hiện sự lo lắng, tức giận hay bất kỳ cảm xúc mạnh mẽ nào khác)

2. Năng khiếu
Cố gắng (Nỗ lực cả về thể xác lẫn tinh thần để đạt được mục tiêu)
Tài giỏi (Tài năng trên mức trung bình)

[3. Cấp độ vật lý]

Sức mạnh: Trung cấp (Trung cấp)
Độ bền: Thấp (Trung cấp)
Nhanh nhẹn: Cao (Thấp)
Sức chịu đựng: Trung cấp (Thấp)
Mana: Trung cấp (Thấp)
May mắn: Thấp (Thấp)

Điểm khả năng còn lại: 0

[4. Kỹ năng]

1. Kỹ năng bẩm sinh (0)

2. Kỹ năng Nghề nghiệp (6)
Tên Thép [Trung bình (Cao)]
Bách Phát Bách Trúng (Đỉnh cao)
Sổ Tay Chiến Đấu Của Chiến Binh Thép.
Hắc Ám Ưng Túc.

3. Kỹ năng khác (2)

[5. Mức độ nhận thức]

Bướng bỉnh (Không sửa chữa hoặc thay đổi quyết tâm, thái độ hoặc vị trí bướng bỉnh của một người) / Thuyết phục / Kiên định (Chiến đấu khắc nghiệt bất chấp nỗi đau)

'Đáng kinh ngạc!'

Khả năng vật lý của anh cực kỳ đáng tự hào, vượt xa Cấp độ 4 thông thường cả, nhưng điều khiến cậu cảm thấy bắt mắt nhất là Nhanh Nhẹn của anh, nó sắp đạt đến đỉnh cao.

Có vẻ anh ta đã dồn hết điểm cộng vào Nhanh Nhẹn, bỏ qua tất cả các chỉ số còn lại, làm cho các chỉ số khác trông không được tốt cho lắm, đặc biệt là sức chịu đựng.

Không chỉ vậy, class của anh ta rất lạ, cậu chưa từng nghe qua bao giờ, điểm độc đáo là nó còn có thêm chữ “Đầu Tiên” làm cậu khá tò mò.

Nhìn những chỉ số đó, cậu chắc chắn anh ta là người chuyên chiến đấu. Cậu rất muốn đấu tập cùng anh một trận để trải nghiệm sức mạnh bá đạo từ những chỉ số đó.

Nhưng điều đó cũng làm cho tình huống này trở nên kỳ lạ.

Tại sao một Cung Thủ tầm cỡ như vậy lại chọn tham gia vào một đội bé tý như của cậu? Lý do muốn trả ơn dường như không đủ để thuyết phục cậu.

Mặc dù đúng là cậu đã cứu mạng anh ta, nhưng nó cũng chỉ là vô tình thôi, liệu nó có đáng đến mức để anh ta bỏ bao thời gian công sức rồi thậm trí là thuê thêm cả một Người Truy Dấu khác chỉ để tìm được cậu.

Càng nghĩ về điều này, câu hỏi:” Liệu anh ta có cố gắng đến mức này không?” lại càng vang lên trong đầu cậu nhiều hơn.

Jang Maldong cũng yên lặng mất một lúc, mãi sau ông mới lên tiếng.

“Cậu có muốn đưa ra yêu cầu hay điều kiện gì khi tham gia đội này không?”

“Ngài không cần phải trang trọng vậy đâu, Lão sư Jang.”

“Được rồi! Nhưng ta vẫn muốn nghe câu trả lời của cậu!”

“Không có gì đâu! Nếu ngài cho tôi cơ hội, tôi sẽ cống hiến hết mình, tôi sẽ làm mọi thứ để báo đáp ơn nghĩa mà tôi đã nhận được.”

Cuộc trò chuyện bắt đầu có chút vòng vèo. Seol thở dài, nhưng Marcel Ghionea vẫn giữ nguyên cách nói chuyện cũng như biểu cảm nghiêm túc của mình, cả tư thế nữa, mặc dù cậu đã nhắc đi nhắc lại là anh cứ ngồi bình thường đi, nhưng anh vẫn cúi đầu và quỳ ở đó.

Quan sát biểu cảm của Seol, Ghionea cẩn thận hỏi lại cậu.

“Liệu tôi có đang làm phiền anh không, chắc đó là một yêu cầu khá bất lịch sự nhỉ?”

“Không, nó chẳng bất lịch sự chút nào. Chỉ là anh đưa ra nó một cách bất ngờ quá!”

Ghionea lắc đầu, anh quyết định thẳng thắn với cậu.

“Nói thẳng ra thì, tôi rất xấu hổ khi để những con quái vật đó bắt được và giam hãm suốt một thời gian dài như vậy. “

"Ừm. Cả hai ta cũng chưa biết gì về nhau, tốt hơn là nên thẳng thắn một chút. Nhưng anh đã ôm rất nhiều rắc rối vào người chỉ để trả ơn tôi thôi sao? Tôi băn khoăn không biết ý định thực sự của anh là gì đây?”

Seol đinh nói là “động cơ thầm kín mà anh đang giấu là gì?", nhưng cậu quyết định thay đổi từ ngữ cho phù hợp vì dẫu sao Marcel Ghionea từ nãy đến giờ vẫn rất lịch sự. Hơn nữa nếu anh ấy đang thực lòng thì những lời nói như vậy thật thô lỗ.

“…Tôi không biết anh đang nghĩ gì nhưng…”.

Sau một hồi chăm chú lắng nghe tâm sự của Seol, Marcel bình tĩnh mở miệng.

“Đó là niềm tin của tôi..”.

"…Niềm tin?"

“Trả lại oán thù như lưỡi kiếm, trả lại ân nghĩa như đại dương.”

Cung thủ thép đã bộc lộ tâm sự của mình. 

“Tín ngưỡng đó, tôi học từ một đàn anh!” 

Một tín ngưỡng có vẻ giản nhưng khá đáng sợ. 

“Và đó là cách sống của tôi ở Thiên Đường này!”

Sau khi nghe những lời chân thành của anh, lập tức những khúc mắc hay nghi ngờ trong cậu đã được tháo gỡ, cậu cực kỳ cảm động trước những lời nói chân thật đó. 

Theo một cách nào đó, Seol cũng có tín ngưỡng riêng của mình, về giá trị thì đúng là nó có khác nhau đôi chút. Nhưng giống như anh ấy, chẳng phải cách sống trên Thiên Đường này của cậu là từ Điều Răn Vàng ra sao? 

Chính cái niềm tin này đã khiến cậu quyết định tiêu diệt Bạch Hồng Hoa, mặc dù đối với cậu, nó cũng không cần thiết lắm. 

Seol để tay lên cằm vào gật đầu.

“Anh có thể cho chúng tôi chút thời gian suy nghĩ chứ?” 

“Tất nhiên rồi! Chắc tôi nên ra bên ngoài đợi nhỉ?”

“Sẽ không mất nhiều thời gian đâu.”  

“Bao nhiêu tôi cũng đợi được. Anh dành thời gian suy nghĩ kỹ nhé.” 

Ngay khi Marcel Ghionea vừa rời đi, Jang Maldong cười khúc khích.

"Bất ngờ đấy! Con…."

"Sao ạ?"

“Thằng nhóc này. Ta đang ước chúng ta có một Cung Thủ dày dặn kinh nghiệm như vậy! Không ngờ lại cầu được ước thấy nhanh thế".

“Có phải vì Seol-Ah không ạ?”

"Đúng thế. Như con đã biết, Người Truy Dấu có rất nhiều thứ để học.  Chuyên môn của ta là rèn luyện thể chất thôi, còn về khoản phát hiện kẻ thù đang tiếp cận hay lần theo dấu vết của kẻ địch thì ta không rõ cho lắm. Cho nên ta khá quan tâm tới vấn đề này đấy.”

Rồi ông hướng ra cửa hang.

“Anh ta là một người tốt. Mặc dù đúng là anh ta đang theo đuổi khả năng chiến đấu hơn là theo dõi, nhưng chắc chắn anh ta sẽ biết những điều cơ bản. Nếu anh ta chịu giúp Yi Seol-Ah, mọi chuyện sẽ trở nên rất tuyệt vời đấy.”

Sau khi nghe điều này, lập tức Seol đã hiểu được nguyên nhân của cơn khó chịu nãy giờ đang dằn vặt cậu. Cậu nghĩ Marcel Ghionea chỉ là kẻ tầm thường, vì anh ta phải thuê người để tìm cậu.

'Có phải mình đã quá tự cao không?'

Seol thở phào nhẹ nhõm khi biết Marcel Ghionea thiên về chiến đấu chứ không chuyên về theo dõi.

“Con đang nghĩ gì mà lâu thế?”.

“Con thấy điều này rất thú vị.”

"Thú vị ư? Là sao?"

“Lúc đầu thì chúng ta tìm chúng ta tìm mãi không được Cung Thủ nào như ý…rồi đến lúc chiêu mộ Seoh-Ah và Sungjin cũng vướng đủ khó khăn….” 

Thì đời là thế mà! Có ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra đâu! Trong cuộc sống thì luôn đủ mọi chuyện thăng trầm, nhưng bây giờ cậu đang phải trải qua sự trớ trêu của số phận này, cậu không thể không cảm thấy hoang mang.

Mặt khác, cậu có chút ngại ngần chuyện này, như Ian đã từng nói với cậu, một hàng động trông có vẻ là nhỏ nhoi không đáng quan trọng cũng có thể vô tình gây ra một làn sóng lớn. Seol Jihu thực sự hi vọng rằng mọi thứ sẽ không diễn ra theo cách này.

“Con tính sẽ làm gì?”

“Con không có lý do gì để từ chối anh ta cả, đúng hơn thì con nên biết ơn anh ấy.” 

“Với những lời nói đầy chân thành vừa nãy, anh ta đúng là một người chính trực hiếm có.”

“Vâng, nên con định xác nhận một chút chuyện!” 

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục

Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1

Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1

Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1

Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1

Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1

Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1

Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1

Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1

Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1

Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1

Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1

Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1

Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1

Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1

Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1

Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2

Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1

Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1

Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1

Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1

Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3

Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment