Khát vọng trở về - Chương 133: Dư âm - Phần 2

Lúc đi thì dùng xe ngựa, nhưng lúc về chả có cách nào liên lạc với lái xe cả, họ đành đi bộ về.
Không khí trong đội lúc này khá trầm, nhưng điều đó là hoàn toàn hiển nhiên.

Một người cực kỳ nổi tiếng đang đi cùng họ. Không những thế, cô còn là một Chấp Chưởng Giả của Thất Thần, cũng là một trong những người Địa Cầu mạnh nhất trên Thiên đường và là người tạo nên những huyền thoại của Thiên đường, trong đó có Sung Shihyun

Vì thế mà mọi người có vẻ khá lạ ngại ngùng với Seo Yuhui, ngay cả Kazuki cũng giữ khoảng cách với cô.

Tuy nhiên, dù Seo Yuhui trông có vẻ xa vờit so với họ, nhưng thực ra cô ấy không phải là người thích cô đơn.

Thực tế thì mọi người đều nghĩ rằng cô ấy đặc biệt và quyền lực. Không chỉ con người nghĩ vậy, ngay cả bọn Ký Sinh Trùng cũng thừa nhận rằng sự tồn tại của cô ấy rất đặc biệt. Ngay cả Chức nghiệp của cô - Con gái của Luxuria - cũng là một nghề độc nhất.

Mặc dù vậy, nhưng Seo Yuhui không hề có hành động kiêu căng nào. Cô ấy luôn hành xử như những gì Địa Cầu bình thường.

Bởi cô luôn dịu dàng và tình cảm như vậy, chỉ 2 ngày sau, mọi người lại cô ấy như thành viên bình thường trong đội.

Cô luôn nhận nấu các bữa tối. Chỉ với các nguyên liệu đơn giản, cô đã tạo ra những món ăn chỉ ngửi thôi cũng ứa nước miếng. Kỹ năng năng nấu ăn của cô ấy cũng vào hạng thượng thừa.

“ Keu! Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể được nếm những món ăn từ con gái của Luxuria!”
Sakamoto Jun vô cùng xúc động và oang oang cái mồm. S

eo Yuhui cười dịu dàng.
“Anh ăn được bao nhiêu thì cứ ăn nhé!! Đừng ngại.”
“Ah, tôi có thể lấy thêm không?
"Tôi cũng muốn! Tôi cũng muốn nữa!"

Hugo không chịu thua, anh cũng hét ầm lên rồi đẩy đĩa của mình ra tranh giành với Sakamoto Jun, làm Seo Yuhui vừa đổ súp vào bát anh vừa cười.

Hai người họ nhanh chóng đánh bay mười đĩa. Mặc dù khá vất vả khi phải nấu thêm, nhưng nó làm cho cô rất hạnh phúc.

“Mm….”
Seo Yuhui đang khuấy nồi súp chầm chậm thì chợt liếc sang cậu thanh niên.

Seol Jihu đang lặng lẽ ăn. Nhìn cách cậu ăn như con rô bốt đang tống từng thìa vào mồm vậy, thi thoảng cậu lại ngừng lại ngẫm nghĩ gì đó, mắt nhìn vào khoảng không.

Lặng lẽ quan sát cậu một lúc, Seo Yuhui lên tiếng.
“Um….”
“?”
“Nó có hợp với khẩu vị của cậu không.”

Rất hiếm khi Seo Yuhui quan tâm đến ai đó. Cho nên điều đó thu hút sự chú ý của mấy người xung quanh. Nhưng Seol Jihu vẫn chăm chăm như người vô hồn nhìn vào khoảng không.

Kazuki liền lấy khuỷu tay huých cho cậu cái, cậu bừng tình cơn mê.

“?”
Seol nghểnh mặt lên, cậu thấy Seo Yuhui đang cúi mặt, mặt cô đỏ bừng, cứ như đang xấu hổ gì đó vậy.

“Có vẻ như cậu không thích nó cho lắm.?
"Ah."
Seol hấp tấp..
“Nó rất ngon.”

Seol Jihu cười gượng và múc luôn một thìa húp vội. Tuy nhiên, ánh mắt lo lắng của Seo Yuhui vẫn chưa rời cậu.

Cô không phải là người duy nhất lo lắng.
Sau khi bữa tối kết thúc, Sakamoto Jun và Hugo hoàn thành xong việc dựng lều liền chạy ra tán phét với Seol Jihu.

“Seol! Anh giai trông ngố ngố thế này mà giỏi ra phết, tôi học được vài chiêu trò rồi đấy.”
“Học được gì cơ?”
“Đừng có giải nai! 'Dù em tuyệt vời như thế nào, em cũng không có được tôi' ... Đó không phải là tuyệt chiêu của mấy gã badboy sao?"
“…….”

"Đúng không? Định giả trò lạnh lùng cool ngầu chứ gì!"
Hugo thì thầm vào tai Seol Jihu rồi cười khúc khích. Tuy nhiên, Seol Jihu chỉ lặng lẽ nhìn anh.


Cụt hứng, Hugo đành tiếp tục.
“Dù sao thì, cậu cứ chờ tối nay đi.”
“Nhìn đằng trước kìa..”
“Tôi và Jun chỉ dựng một cái đó thôi, bọn tôi vứt tất chỗ còn lại rồi.”
"Sao lại làm thế?"
“Còn chưa rõ sao? Chúng ta sẽ được ngủ chung lều với con gái của Luxuria! Chung một giường đó!!!”

Hugo hét lên thích thú rồi khoanh tay cười hà hà đắc thắng.
“Nhớ nha!! Tôi sẽ nằm giữa!! Quyết định vậy nha!! Có vấn đề gì nữa không?”
“….. Được rồi.”

Seol Jihu gật đầu, mặt cậu thể hiện: “Bố mài lại quan tâm quá cơ?”. Thấy vậy, Hugo chớp mắt và lúng túng hỏi.
“Um… Seol.”
"Gì cơ?"
“Cậu lo lắng gì vậy, có chuyện gì đã xảy ra à?”
“À không, tôi có nhiều thứ cần suy nghĩ quá! Thật đấy!! Không có gì đâu.”

Hugo mím môi. Seol đã nói chẳng có vấn đề gì, sự chấp thuận của Seol làm Hugo cực kỳ hãnh diện.
Trong suốt quãng đường về nhà vừa qua, Seol Jihu hầu như không nói một lời nào. Hầu hết thời gian cậu dành cho việc nhìn chăm chăm vào khoảng không. Mặt cậu dường như cũng không biểu cảm gì nhiều.

Mặc dù nếu có ai đó bắt chuyện với cậu, thì cậu vẫn trả lời ngay, nhưng khác hoàn toàn với chàng thanh niên vui vẻ và hay chơi khăm đồng đội như mọi khi.

Bầu không khí quanh cậu có gì đó thay đổi.
“Xin lỗi đã làm anh lo lắng, tôi thực sự đang khỏe re đây.”

Mặc dù cậu đang nói chuyện một cách thân thiện, nhưng bầu không khí quanh cậu như thể đang nói, hãy để tôi yên. Ngay cả một kẻ đầu đất óc bê tông như Hugo cũng hiểu điều đó.

“Mmm….”
Hugo thất vọng quay lại.

Chẳng mấy chốc đã đến lúc đi nghỉ.

Cả nhóm có 7 người, nên có một người sẽ phải đứng gác một mình. Trong khi ai cũng muốn cặp nhóm với Seo Yuhui, Seol lại chọn một mình

Lợi ích thứ nhất là có thể là trở thành người canh gác đầu tiên, nhưng lý do lớn hơn là cậu không muốn ai đó làm phiền trong lúc cậu còn đang mải suy nghĩ.

Giữa đêm yên tĩnh.
Seol Jihu chăm chăm vào khoảng không. Đúng là nếu là người ngoài vào thì thấy cậu đang chằm chằm vào không khí thật, nhưng thực ra thì cậu đang quan sát cửa sổ trạng thái của mình.
Chính xác hơn, cậu đang nghĩ về Cửu Nhãn.

[Khả năng bẩm sinh của bạn, 'Cửu Nhãn', đang phát triển.]
[Nhánh bên phải(1) của Kỹ năng bẩm sinh – Cửu Nhãn, Màu xanh lam: Lựa Chọn Định Mệnh, đã được mở khóa.]

Nhánh đầu tiên của phía bên phải - Lựa Chọn Định Mệnh.
Cậu không thể hiểu ý nghĩa của nó. Không. Nó quá mơ hồ thì đúng hơn.

Nhìn lại thì nó cũng y như Điều Răn Vàng lúc mới được mở khóa vậy.
Mặc dù cậu nhìn vào phần mô tả, nhưng vẫn như nhìn bức vách vậy!

[Ngươi. Không bao giờ được phép quên.]
[Quyết định mà ngươi đã đưa ra hôm nay….!]

Giọng nói của Irina vẫn văng vẳng bên tai.

Lời cảnh báo phát ra, không phải từ một người bình thường, mà là một vị thần! Cụm từ 'không bao giờ' nặng nề hơn cậu tưởng nhiều.

Cậu chẳng biết suy nghĩ gì hơn, có vẻ muốn tiếp thu lời khuyên từ vị thần cũng không dễ dàng như cậu tưởng.

Và khi cậu nhớ lại lúc Gula nói rằng 'Nó chưa sẵn sàng' và kịch liệt cố gắng ngăn cản Ira, cậu đã nhận ra gì đó.

Không hẳn là vị thần đã không cho cậu gợi ý nào.

Tất nhiên thì nó vẫn chỉ là lý thuyết mà cậu vẫn không biết làm thế nào để chứng minh. Nhưng cảm giác này nó từng xuất hiệ một lần khi mà cậu khiêu khích con Medusa ở Thung lũng Arden.

Bằng cách nào đó, Cửu Nhãn có liên quan đến Thấu Thị Tương Lai.

 [Khả năng bẩm sinh của bạn, 'Thấu Thị Tương Lai ', đáp ứng với sự thức tỉnh của một kỹ năng mới!]

Mặt khác, tin nhắn đó không hề xuất hiện trong lần đầu tiên thức tỉnh Cửu Nhãn.

Thông qua Bữa Tiệc, cậu đã trải qua một vài thứ có thể coi là bằng chứng. Đó là những gì cậu đã suy ngẫm được cho đến lúc này.

Giống như nhánh bên trái và nhánh bên dưới, Lựa Chọn Định Mệnh của nhánh phải và Điều Răn Vàng của nhánh trên có liên quan với nhau. Bên trái và bên phải cũng liên quan đến 'sự lựa chọn'.

Quá nhiều câu hỏi mà cậu không có câu trả lời.

Nhưng cậu biết làm thế nào? Cửu Nhãn rất tệ vì chẳng bao giờ trao cho cậu một tờ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng.

Seol vứt điếu thuốc ra, những tia lửa bằng than hồng đung đưa trong gió nhẹ. Seol Jihu co chân lại, ôm lấy chúng và chìm đắm vào ngọn lửa trại ấm áp.

Ngọn lửa đang bùng cháy mạnh mẽ, bỗng khuôn mặt của Oh Rahee lướt qua tâm trí cậu. Rồi, Lara Wolff, Tóc Trắng Nhợt Nhạt, Khổng Lồ Cơ Bắp, Audrey Basler và Tóc Mượt lần lượt lóe lên.

Rồi bộ đôi nam nữ.
Seol Jihu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt méo mó của bộ đôi bên trong ngọn lửa đang dao động.

“Tại sao các người lại đi giết họ?”
Giọng khe khẽ……

“Sao các người không tới cánh cổng luôn? Đáng ra các người không nên tới Giai Đoạn 3 này.”
….bình tĩnh đến đáng sợ

Không cảm nhận được một tia cảm xúc nào.
“Làm như thế có đáng không?”

Mặc dù biết cậu đang bị ảo giác, nhưng cậu vẫn tiếp tục trò chuyện với ảo ảnh. Cho đến khi gương mặt của cặp đôi biến mất.

Nhìn chằm chằm vào đống lửa trại, Seol Jihu lại lôi ra một điếu thuốc mới. Cậu đưa mắt tìm chiếc bật lửa.

Cậu chưa từng giết người cho đến Bữa Tiệc. Đúng là có những lúc cậu bỏ mặc người ta thấy chết không cứu, nhưng cậu chưa từng giết một ai.
Và trong Giai Đoạn 3, cậu đã phải trải qua cảm giác giết người lần đầu tiên.
Seol Jihu nhìn tay với ánh mắt thờ ơ.

Bàn tay trông không khác gì bình thường. Nó không run rẩy, cậu chẳng để ý đến nó, và cậu cũng chẳng gặp ác mộng.

Cậu giết họ vì họ đáng bị như thế. Cậu cũng mong lần trải nghiệm đó là lần cuối cùng.
Từ trải nghiệm, cậu đang cố thấm nhuần một số ý nghĩa, nhưng sau tất cả, cậu chỉ thấy khó chịu.
Từ quan điểm thông thường, đây là chuyện kỳ quái.

Một người hai mươi sáu tuổi thậm chí còn không quen viết chữ "sát" trong từ "sát nhân", giờ đang bình thản sau khi giết hai người?

Cảm giác cắt cổ người phụ nữ vẫn ám ảnh trong tâm trí cậu. Điều đó cũng tương tự với người đàn ông đang vật lộn khi bị cậu dùng thương xiên qua người và găm vào tường.

Tuy nhiên, cậu thực sự cảm thấy ổn.
Một ý nghĩ bất chợt hiện lên trong đầu cậu.
Seol Jihu đã nghĩ rằng tương lai đang thay đổi, dù chỉ một chút. Giờ cậu vẫn tin điều này.

“Nhưng còn mình thì sao?”
“Có phải mình sẽ thay đổi theo thời gian?”
“Hay là mình đang đi đúng hướng mà Tầm Nhìn Tương Lai chỉ ra?”

Cậu không thể đưa ra một kết luận vội vàng. Nếu có cái gì khiến cậu không thoải mái, thì nó là cái này.

Khoảnh khắc cậu phát hiện và chấp nhận sự vô cảm đó, cậu cảm thấy mình đã trở thành một con quái vật mà cậu từng nhìn thấy trong những giấc mơ:  một con ác quỷ khát máu tung hoành trên chiến trường.

Nếu cậu thay đổi như thế, liệu có nên hạnh phúc không? Hay là nên cảnh giác.

Seol Jihu nhắm nghiền mắt.
Đó là vụ giết người 'đầu tiên' của cậu.

Thậm chí cậu còn giết 2 người.

Đáng họ đã có một cuộc sống riêng của họ, vì không thể vượt qua rào cản mà họ phải đối mặt mà họ đã phải đưa ra quyết định cực đoan đó.

“….”

Seol Jihu vùi mặt vào giữa hai đầu gối.
Cậu thực sự mong rằng, mình có thể cảm thấy tội lỗi. Dù chỉ là trong phút chốc.

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục:


Chương 135 - Phần 2

Chương 135 - Phần 1

Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1

Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1

Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1


Chương 131 - Phần 4

Chương 131 - Phần 3

Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1

Chương 129 - Phần 2

Chương 129 - Phần 1

Chương 128 - Phần 2

Chương 128 - Phần 1

Chương 127 - Phần 2
Chương 127 - Phần 1

Chương 126 - Phần 2

Chương 126 - Phần 1

Chương 125 - Phần 2
Chương 125 - Phần 1

Chương 124 - Phần 2

Chương 124 - Phần 1

Chương 123 - Phần 2
Chương 123 - Phần 1

Chương 122 - Phần 2

Chương 122 - Phần 1

Chương 121 - Phần 2

Chương 121 - Phần 1

Chương 120 - Phần 2
Chương 120 - Phần 1

Chương 119 - Phần 2

Chương 119 - Phần 1

Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1

Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1

Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1

Chương 115 - Phần 2

Chương 115 - Phần 1

Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1

Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1

Chương 112 - Phần 2

Chương 112 - Phần 1

Chương 111 - Phần 2

Chương 111 - Phần 1

Chương 110 - Phần 2

Chương 110 - Phần 1

Chương 109 - Phần 2

Chương 109 - Phần 1

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2

Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2

Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1


Chương 99 - Phần 2

Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2

Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2

Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2

Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3

Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2

Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3

Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1


Chương 83 - Phần 2

Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3

Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2

Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3

Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2

Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2

Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1


Chương 74 - Phần 3

Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2

Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2

Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

1 Comments: