Khát vọng trở về - Chương 115: Dàn Harem địa ngục - Phần 4

Seol Jihu bị buộc phải đứng ngoài cuộc dù cậu không muốn, cậu đành thầm cổ vũ cho hai cô gái.

Thật ra cậu cảm thấy người phụ nữ tên Lara Wolf này không phải kẻ tệ hại. Đúng là cô ta chỉ biết đứng ngoài nhìn họ chiến đấu, nhưng nếu cô ta phàn nàn hay có thái độ gì không phải, cậu sẽ kệ cô ta mà chẳng phải bận tâm gì.

Vấn đề là cô ấy đã nhận lỗi.

“Ý tưởng giới thiệu bản thân cũng là cô ấy đề ra.”

Seol Jihu cảm thấy có gì đó sai sai. Trong khi cậu thừa nhận Mặt Lạnh là người dẫn đầu mở đường, Mặt Lạnh lại chỉ làm những gì mình thích. Cô thậm chí còn bảo Seol đừng làm phiền cô, khi cậu lên tiếng định giúp cô.

Thực tế, Mặt Lạnh vừa thay đổi "nhịp" của mình, không phải cô định nghỉ ngơi mà đang muốn dồn Lara Wolff vào chân tường.


Vì thế, Seol Jihu thầm cổ vũ cho hai cô gái kia. Thật không may, giống như điều cậu nhận ra trong nhiệm vụ giải cứu - đời không đẹp như mơ.


Bỏ qua việc tốc độ của cả nhóm đã chậm đi rất nhiều. Quan trọng hơn là chỉ một lúc sau, 2 cô gái bắt đầu đuối sức.

Vấn đề là ở Lara Wolff.

“Cái... cái này. Ừm…”

Mọi thứ sẽ đơn giản nếu cô ấy là một Trinh sát như Kazuki, nhưng cố ấy lại là một Biệt Kích, kỹ năng của cô ta thiên về chiến đấu hơn là thám thính. Thế nên, khoảng cách giữa cô ấy và Mắt Rắn là quá lớn.

“Cô Mục Sư !!!”

Không như Mắt Rắn - luôn thông báo những tin chính xác trong một hai giây, cô thường ậm ừ một lúc lâu và thậm chí còn yêu cầu Maria niệm phép rào chắn trước khi họ mở cửa. Nhưng Maria thẳng thừng từ chối.


Phép của Linh Mục không phải vô hạn. Giai đoạn 1 chưa biết bao giờ mới kết thúc. Nếu cứ mỗi lần mở cửa lại tạo một rào chắn, cô sẽ nhanh chóng cạn mana và hết phép sớm thôi.

Vì không có thông tin chính xác, thế là áp lực dồn lên vai chiến binh. Sophie Chalet có kỹ năng tương xứng với cấp 3, nhưng điều đó cũng có nghĩa là thực lực cô chỉ ở mức trung bình. Chưa kể áo giáp của cô ấy khá tệ, càng ngày cô càng phải chịu nhiều vềt thương.

Đó chưa phải tất cả.

“Ah ~ với tốc độ như thế này thì chúng ta sẽ mất vài tháng mới qua được Giai Đoạn 1 mất."

“…”

Đôi khi, một chị dâu tốt bụng còn khó chịu hơn cả mẹ chồng hay cằn nhằn. Mặc dù, trong trường hợp này, Mắt Rắn không giống như đang quan tâm tới họ vì lòng tốt.

“Chúa ơi,với khả năng như vậy sao họ lại đi tham gia Bữa Tiệc cơ chứ, họ nghĩ sẽ được đồng đội bảo kê suốt từ đầu đến cuối sao ?”

“….”

Những lời mỉa mai của Mắt Rắn thực sự rất khó chịu. Tình trạng của họ tệ hại, nhưng Mắt Rắn còn đổ thêm dầu vào lửa.

Họ rất tức giận trước lời nhạo báng của Mắt Rắn, nhưng không thể làm gì khác.

Cuối cùng, một tai nạn xảy ra. Con quái vật khổng lồ đã vung rìu bổ vỡ đôi khiên của Sophie Chalet.


Aaaaak!

Khiên Hiệp Sĩ ngã xuống sàn và thét lên. Mặc dù cô đã an toàn trong rào chắn của Maria, nhưng cô bị thương rất nặng. Cánh tay trái của cô bị nghiền nát đến mức lộ cả xương.

“Mọi thứ khá khó khăn nhỉ?”'

Lara Wolff sững sờ ngồi trên mặt đất, một người đứng chắn trước mặt cô. Mặt Lạnh nhìn cô với ánh mắt tinh nghịch,tóc cô xòa xuống vai.

“Cánh tay của cô ấy thì có thể chữa lành,nhưng không có khiên thì sức chiến đấu của cô ấy hẳn phải giảm mất một nửa.
"…Đúng vậy."

"Giờ cô tính thế nào,cô còn chưa vượt qua một nửa,mới có 8 cửa thôi đấy?
"Cô…."

Tay Mặt Lạnh vẫn mân mê nghịch nghịch nhúm tóc,cô cười toe toét.
“Muôn tôi buông tha cho không?”
"Gì cơ?"
“Cô vẫn còn 12 cánh cửa nữa đấy,chắc hẳn là hết cách rồi nhỉ.”
"Ý cô là gì?" Lara Wolff hỏi,nhưng trong lòng cô cũng không hi vọng gì nhiều.

Mặt Lạnh giơ ngón trỏ lên.
“Nói cho lễ phép vào"

"Huh? Không phải tôi đang..."

Mặt thẳng đưa ngón tay lắc qua lắc lại.

"Tôi đã bảo là "lễ phép".


Sau đó, cô cuộn tròn ngón tay và chỉ xuống chân mình.

"Bò bằng bốn chân."


Ngay lập tức, khuôn mặt Lara Wolf trở nên khó tả. Mắt Rắn cũng rất ngạc nhiên.
“Hyaa….Cô hư quá đi à!!! Nhưng thật quyến rũ làm sao!!”

Khóe miệng của Mặt Lạnh vặn vẹo.Đó là sở thích của cô. Cô cực kỳ thích cảm giác có người khác phục tùng mình một cách trang nghiêm và tôn kinhs.

Giống như lúc trước, Lara Wolff đã rất vui khi Sophie Chalet đồng ý giúp cô, nhưng giờ cô lại bị dồn vào chân tường. Vừa mới đây cô đã tràn ngập hi vọng, giờ cô cực kỳ tuyệt vọng.

Nghĩ đến đó, Mặt Lạnh ngứa ran cả bụng, chợt cô ấy bật cười.

“Chà, ít nhất điều đó có thể xoa dịu tâm hồn bị tổn thương của tôi" - Mặt Lạnh lên tiếng, cô vẫn đang chờ câu câu trả lời.

“Không sao đâu.” - Sophie Chalet lên tiếng, dù cô còn đang nhờ Maria chữa trị.
“Chúng tôi đã hoàn thành gần một nửa. Chúng tôi sẽ cố đi thêm một chút nữa.”

“OH?” 

Mặt Lạnh hơi thất vọng. 
“Vậy thì nhanh lên, ở đây thêm chút nữa chắc tôi chết vì chán mất!”
"Tôi hiểu. Chúng tôi sẽ tiếp tục ngay khi tôi được chữa khỏi.” -  Sophie nở nụ cười hiền hậu.


Mặt Lạnh quay đi.

Phía bên kia, Seol Jihu đang đấu tranh tư tưởng. Mặc dù cậu đồng tình với quan điểm của Mặt Lạnh, nhưng cậu không thích cách cô ta đang xử lý mọi việc.

Cô ta chán. Cô bồn chồn vì phải chờ đợi.Rồi cô ta đùa bỡn 2 cô gái cấp 3 kia, làm họ vướng vào tình huống khó xử. Đáng ra nếu cảm thấy chán vì phải chờ đợi như này, cô ta nên thay đổi quyết định và nhảy vào chiến đấu thì hơn.

Nếu ngay từ đầu cậu bắt tay với họ,họ đã có thể ra khỏi chỗ này nhanh hơn. Seol Jihu không muốn lãng phí thời gian cho trò hề này.

'Mình nên làm gì bây giờ?'

Mặt Lạnh và Mắt Rắn.

Sophie và Lara.

Maria và….

'Hửm?'

Seol Jihu liếc qua từng thành viên của bữa tiệc, rồi cậu dừng lại khi nhìn đến một cô gái.

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

5 Comments:

  1. Harem thế này chắc chi có main cân được

    ReplyDelete
  2. Harem này chất.
    Màu vàng ròng này chắc là anh thu phục harem xông tới màn cuối. Ôm hết phần thưởng.
    Thank nhóm dịch.

    ReplyDelete