Khát vọng trở về - Chương 111: Chuẩn bị cho Bữa tiệc - Phần 2

"Ai cơ? Maria Yeriel?"

Khi Kazuki hỏi lại, Hugo gật đầu.

“Seol đã từng mời cô ấy tham gia nhiệm vụ ở làng Ramman mà.”

“Nếu là con bé thì khá ổn đấy, nó khá lành nghề và tử tế” - Jang Maldong gật đầu.

Đôi mắt của Kazuki cũng sáng lên - "Seol, làm ơn, tôi sẵn sàng quỳ xuống xin cậu đấy!"

‘Maria là người tử tế?' - Seol Jihu nghiêng đầu bối rối.

"Hỏi cô ấy thì dễ thôi, nhưng mà..." - Seol gãi đầu - "Chả biết cô ấy có đồng ý không nữa".

Trong nhiệm vụ trước, cô đã suýt toi mạng và mất đi món tạo tác quý giá của mình. Hình ảnh Maria òa khóc và tuyên bố từ mặt Seol, vẫn còn sống động trong tâm trí cậu.

Nhưng Kazuki vẫn cố nài nỉ.

“Tôi không muốn dùng đến quân bài cuối cùng, nên làm ơn, hãy giúp tôi".

Seol không ngại đi tuyển thành viên, cậu do dự vì ngại đối mặt với Maria. Nhưng còn cách nào khác đâu?

 Nhưng cậu cũng không đành lòng ngôi yên, nên miễn cường đồng ý.

Trong khi đó, Chohong quay sang Kazuki và hỏi đầy ẩn ý.

“Có kế sách nào rồi à?”

Sau khi nghe câu hỏi của Chohong, Kazuki cúi đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Tôi sẽ đi gặp cô ấy.”

"Ai cơ? …À."

Chohong nghĩ ngay đến một người.

"Hmm, cô ấy đã nuôi dưỡng anh mà, làm sao cô ấy bỏ qua anh được".


"Chỉ trong một thời gian ngắn thôi, nhưng đúng là cô ấy đã giúp tôi rất nhiều."

Kazuki trông có vẻ miễn cưỡng đến lạ kỳ,


"Tôi đã giải thích hoàn cảnh của chúng ta với cô ấy và đề nghị giúp đỡ. Dù hơi ê mặt, nhưng còn cách nào khác đâu?"


Kazuki lấy ra một quả cầu pha lê từ trong túi của mình.

"Khi nào có tin về Maria, báo cho tôi nhé Seol."

"Ok, tôi sẽ báo ngay."

Seol Jihu đứng dậy khỏi chỗ ngồi và cầm lấy viên pha lê.

*

Cùng lúc đó...

"Ach... Achoo!"

Maria hắt xì liên tục trong trong phòng thờ.

"Mẹ kiếp...  Chết tiệt. Sao trời tự nhiên lạnh thế?"

Cô sụt sịt và cuộn tròn thân mình lại vì cảm thấy lạnh sống lưng.

*

Không lâu sau...


Seol Jihu đã đến đền thờ Luxuria và gọi Maria.

"Tôi từ chối."

Ngay khi nghe Seol mở lời, cô gạt phăng ý định của cậu.

"Tôi yêu tiền, nhưng cái mạng này quan trọng hơn. Chết rồi thì làm sao tiêu tiền được nữa, đúng không?"

Cô chống tay lên hông và tuyên bố thẳng thừng. Nhìn khuôn mặt phụng phịu của Maria, Seol kìm chế lắm mới không đưa tay chọc vào vào đôi má phúng phính mập mạp của cô. Cậu khẽ nói:

"Cô Maria à."


"Câm miệng. Cút ngay trước khi tôi la lên. Ắt xì!"

Maria đuổi Seol như đuổi tà. Tất nhiên, Seol Jihu không đi tay trắng. Cậu mang theo cổ vật thánh giá mà cậu lấy được từ kho tàng của hoàng gia để dùng làm mồi nhử. Tuy nhiên, một vấn đề bất ngờ đã xuất hiện.

Một món đồ tương tự được treo trên cổ Maria. Bằng cách nào đó, cô đã tìm thấy một thứ giống hệt.

Thấy Seol Jihu không định rời đi, Maria gục đầu xuống.

"Haizz, tôi thừa nhận rằng nhóm của anh rất mạnh. Hai hội mạnh nhất Haramark liên kết với nhau cơ mà, không mạnh mới lạ đó".

"Vậy thì sao?"

"Còn hỏi nữa hả?
? Liên đoàn doanh nghiệp Nhật Bản. Rồi lại Hội Tam Hoàng.  Tôi ghét mấy mối quan hệ rắc rối thế này. Tôi rất thích ngồi ngắm nhà người khác cháy, nhưng có mà điên đi nhảy vào đó.”

Seol Jihu không biết phải nói gì vì cô ấy rất kiên quyết.
“Chắc tôi không còn sự lựa chọn nào khác rồi.”

Cậu quyết định từ bỏ việc thuyết phục cô. Maria mà cậu biết là một cô nàng hám tiền. Cậu cần phải thay đổi chiến lược.

Seol Jihu đút tay vào túi.

"Tất nhiên, tôi chán ngấy anh rồi".


Leng keng!

Tiếng kim loại vang lên, ngắt lời Maria. Cô dừng lại và liếc mắt lên. Khi thấy Seol Jihu đặt túi tiền trên bàn, cô cười nhếch mép.

"Wow ~ Anh đúng là biết cách lấy lòng người khác. Ok, để xem anh thành tâm đến đâu nào".

Cô khẽ mở cái túi ra, và khóe miệng nhếch lên.

"Mười xu bạc? Anh đang đùa tôi đấy à?"

Cô nghiêng đầu và khoanh tay lại.
“Tôi đã bị lừa khi theo anh tới Ramman với 15 xu bạc. Nếu anh đang nghĩ “Bữa Tiệc” như một trò chơi thì…”

Leng keng!

Trước khi cô kịp nói xong, một cái túi thứ hai được đặt trên bàn. Maria nheo mắt.

“20 sao? Cút đi trong khi tôi còn nói chuyện tử tế.”

Leng keng!

"Anh biết đấy…. Còn một ít vodka này. Uống một chút mà thư giãn đi. Tôi không muốn mặc cả với anh, tôi không m……”

Leng keng!

40 đồng bạc. Maria bắt đầu cắn môi.

Leng keng!

Lại một đòn tấn công nữa. Maria nhổm dậy rồi lại ngồi xuống. Cô xoa lên thái dương rên rỉ.


“Keuk. Giá như mình không dốc hết tiền để mua thứ này. Không không, không thể bị dụ dỗ như thế được. Liêm sỉ, liêm sỉ Maria ơi!"

Cô hít một vài hơi trước khi gào lên với quyết tâm đanh thép.

"Dính vào anh là lại khổ như chó thêm lần nữa! Tôi không ngốc đến nỗi bị lừa lần thứ hai đâu!"

Nhìn thấy Maria run rẩy, Seol Jihu khịt mũi và ném thêm một cái túi khác lên bàn.

Leng keng!

Maria hét lên vì sốc: "D- Dừng lại! Anh đang làm gì đấy!?"

"??"


"Anh điên à!? Sao lại bỏ ra hàng đống tiền thế để thuê tôi? Tôi còn không phải là High Ranker mà???"

Leng keng!

"M- ma quỷ! Anh là đồ ác quỷ!"

"..."

"Thích làm gì thì làm! Anh tưởng chừng đó tiền có thể mua được danh dự của tôi sao??"

Leng keng!

"AH!"

Maria thét lên trước khi nhìn Seol với một ánh mắt giận dữ. Sau đó….

"Oppa ~!"

Cô rón rén lại gần và ôm tám túi tiền thật chặt.

"Sao lại có thằng điên nào đi ném các em thế này cơ chứ, các em bé bỏng tội nghiệp của chị!"

Từ một vị khách không mời đến một ác quỷ, rồi từ một ác quỷ đến một oppa, tất cả chỉ mất 80 đồng bạc.

"Tôi rất muốn được đồng hành với cô".

"Hừm! Tôi ghét anh, Oppa!!~"

Cô thậm chí bắt đầu nói với giọng uốn éo. Seol Jihu vui vẻ nhìn Maria điên cuồng dụi má vào mấy túi tiền.


'Quả nhiên, tiền là thứ mạnh mẽ phi thường"

Mặc dù Seol đã phải sử dụng 80 xu bạc, nhưng với cậu, số đó chẳng thấm vào đâu. Cậu ta có hơn 900 xu bạc và thậm chí còn có nhiều vật phẩm vô giá như một miếng vàng và Mề đay Castitas. Thêm vào đó, cuối cùng cậu vẫn giữ được cây thánh giá.

Sau khi chiêu mộ Maria thành công, Seol Jihu rời khỏi ngôi đền và lấy ra viên pha lê giao tiếp mà anh ta nhận được từ Kazuki.


“—Seol?”
“Thưa “Ngài Kazuki” .”

Cậu ra dấu chữ V (victory)

“Tôi mời được cô ấy rồi!”
~”Chúng ta mời được người rồi!!!!!”

Cả hai cùng reo lên, và ngớ người trước tình huống éo le.
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

6 Comments:

  1. Nhiễm covid 19 lại khổ cả team

    ReplyDelete
  2. Ngồi hóng buổi tiệc.
    Thank nhóm dịch.

    ReplyDelete
  3. Hóng em hàng xóm gia nhập team :))))

    ReplyDelete
  4. Thank nhóm dịch nhiều :3

    ReplyDelete
  5. Thank.
    Mà có ai thấy câu chuyện bị đây lên hơi nhanh không.

    ReplyDelete
  6. Tiền cứu liên tiếp đập vô mặt thì ai chịu nổi

    ReplyDelete