Khát vọng trở về - Chương 121: Thủ lĩnh 'Bản năng' - Phần 1

"Chuyện gì vậy??"

Seol Jihu lo lắng hỏi, và Kazuki từ từ mở miệng.

"Tôi không tìm thấy Jun".

"... Sakamoto Jun?"

Kazuki gật đầu và phả ra từng làn khói trắng.

"Có tổng cộng bốn mươi cầu thang. Giả sử mỗi mê cung có tám người, nghĩa là ít nhất 320 người đã tham gia vào Bữa tiệc năm nay" - Khi kết thúc câu nói của mình, giọng Kazuki trở nên chua chát hơn.

"Hiện tại đã có 36 đội tới nơi, nên đáng lẽ phải có 288 người ở đây."

"...Phải, nhưng thực tế thì..."


"Tôi biết. 
Chỉ có 165 người sống sót. Quá khắc nghiệt, phải không?

Seol Jihu nuốt nước bọt. Hơn một nửa số người tham gia đã tử vong hoặc bị loại trong Giai đoạn 1?

"Vẫn còn bốn đội chưa xuất hiện. Hy vọng cậu ấy sẽ ổn..."

Kazuki mỉm cười cay đắng trước khi xin một điếu thuốc khác. Đáp lại, Seol Jihu đưa cho anh toàn bộ gói. Khuôn mặt cả hai người đều nhăn nhó như vừa ăn ớt vậy.


"À, nghe nói cậu đã hoàn thành xuất sắc giai đoạn này. Đội thứ hai lên đến đây, phải không?

"Ai nói với anh thế??"

"Một Cung thủ tên là Lara Wolff. Cô ấy đã khen ngợi cậu luôn mồm, đến nỗi tôi bắt đầu lo lắng rằng lưỡi của cô ấy toét ra mất".

Kazuki dường như đã đi khắp nơi để trao đổi thông tin, ngay khi lên đến đây. Quả là một trinh sát  xuất chúng.  Seol Jihu hơi xấu hổ vì chỉ ngồi một chỗ và chẳng làm gì cả.

Trong khi đó, Kazuki liếc nhìn thanh niên trẻ và thấy cậu ta đang xị mặt ra.

"À. Không có chuyện gì đâu, anh đừng bận tâm" - Seol lắc đầu.

Kazuki trầm ngâm. Từ những gì anh nghe được về những chiến công của chàng trai trẻ, anh nghĩ cậu chẳng có lý do gì để chán nản cả.

"Có chuyện gì xảy ra à?"

Seol Jihu do dự một lúc lâu. Sau đó cậu kể lại mọi chuyện.

"Thế đấy, lãnh đạo một nhóm người như vậy thực sự khó khăn" - Seol buông tiếng thở dài - "Mỗi người một phách, chẳng ai nhường ai. Thành thật mà nói, đến giờ tôi vẫn còn hoang mang".


Kazuki rít một hơi thuốc, mơ màng nhớ về quá khứ. Tuy nhiên, điều đó chỉ kéo dài vài giây.

"Phải...."

Là người lãnh đạo của Umi Tsubame, anh ta không thể không đồng ý với tâm sự của Seol.

"Cậu nói đúng. Làm lãnh đạo luôn là việc khó khăn. Cậu phải kết nối cả một tập thể và dẫn dắt họ đi chung một hướng..."

"Haizzz"

Seol Jihu gặp rắc rối vì cậu đã bối rối và không biết phải làm gì. Cậu đã làm hết mình rồi, chẳng có gì để hối tiếc. Dù có thể quay ngược thời gian và làm lại một lần nữa, cậu cũng không tìm ra được giải pháp nào tốt hơn cho tổ đội "Harem địa ngục" kia.

"Ngài Kazuki..."

"Hm?"

"Tôi có vài điều muốn nói."

"Đánh đổi lời khuyên lấy gói thuốc lá này, huh?" - Kazuki nhếch mép,


"..."

Seol Jihu thú nhận nỗi niềm canh cánh trong lòng mình với Kazuki. Dù sao đi nữa, anh ta cũng là một Chủ hội lớn, một người lãnh đạo được nhiều người kính trọng. Seol muốn được giãi bày, và mong muốn nhận được vài lời khuyên.

Kazuki im lặng theo dõi câu chuyện của Seol, rồi khẽ nói: "Có lẽ là do, cậu đang cố biến mình thành một người khác".

Seol Jihu nghiêng đầu bối rối.

"Nếu tôi là cậu thì..." - Kazuki nghĩ một lúc rồi nói tiếp - "Ngay khi bắt đầu, tôi sẽ tiết lộ danh tính của mình trước."

"Tại sao?"

"Carpe Diem là một Bang hội nổi tiếng. Bên cạnh đó, bản thân cậu cũng có chút tiếng tăm đấy!"

"... Lỡ họ nghĩ tôi đang tự mãn thì sao?"

"Hmm, chuyện đó chỉ xảy ra nếu cậu tỏ ra kiêu ngạo. Tùy thuộc vào thái độ của cậu, mọi thứ có thể đã đi theo một hướng khác" - Kazuki khịt mũi - "Cậu đã dùng biện pháp Thuyết phục để lãnh đạo sáu thành viên còn lại trong nhóm. Nói cách khác, cậu tự biến mình thành một nhà thương thuyết.

"Uhm... Phải".

"Vấn đề là, tùy xem người phát ngôn là ai, lời nói của họ cũng có trọng lượng khác nhau. Lời nói của một người nổi tiếng, có thẩm quyền khác với lời nói của một thằng nhóc vô danh" - Kazuki nói tiếp. "Danh tiếng là quân bài mạnh nhất mà cậu có. Sử dụng nó thì có gì sai trái chứ?"
Seol Jihu không nói nên lời trước luận điểm củaKazuki.

"Tôi nói thật, nếu cậu tiết lộ danh tính của mình ngay từ đầu, thái độ của họ có thể đã thay đổi. Ít nhất, họ sẽ không dám coi thường cậu".

"Thật vậy ư?"

"Tôi đã làm vậy đó".
"Ah."

"Cậu cần phải nhận thức được giá trị của bản thân" - Kazuki Kazuki nhếch mép cười khi thấy Seol ngơ ngác - "À, tôi nói vậy thôi, nhưng tôi cũng không chê thành quả của cậu đâu".

"Thật ư?"

"Cậu nói Oh Rahee và Mắt Rắn, hay đúng hơn là Audrey Basler, đã ở trong nhóm của cậu, phải không?"


"Vâng."

"Có vẻ số mệnh của cậu gắn liền với mấy mụ La Sát.... " - Kazuki đưa mắt nhìn kỹ xung quanh trước khi nói khẽ - "Có hai người họ mà cậu vẫn giữ được cả nhóm liên kết với nhau, thì đúng là chuyện lạ đó. Thường thì, TOANG trong một nốt nhạc!"


"..."


Seol Jihu run rẩy, cảm giác như mình vừa nghe thấy điều gì đó đáng sợ. "Anh biết họ ư?"

"Tất nhiên." Kazuki nghiêm mặt - "Không biết mới lạ đó".


"..."

"Oh Ohee là một High Ranker, nhưng cô ấy đã nổi tiếng từ xưa rồi. Cô ấy có vài giai thoại kinh khủng lắm, tốt nhất cậu đừng tò mò".

"Dữ vậy sao? Tóm tắt giùm tôi được không?"

"Nói theo nghĩa bóng, cô ấy có sức mạnh của Thần chiến tranh Triệu Vân, và trí thông minh lẫn tư duy chính trị của Tư Mã Ý".

Nghe Kazuki ví cô ấy với
hai trong số những vị tướng nổi tiếng nhất của huyền thoại Tam Quốc, Seol Jihu hoảng hốt đến mồm cậu như rớt xuống đất. 'Sao lại có nhân vật bá đạo như hack vậy?'

Tuy nhiên, Kazuki vẫn chưa nói hết.

"À... Thế còn Audrey Basler?"

"Cô ta là loại người mà tôi sẽ không bao giờ chọn làm thành viên trong đội của mình" - Kazuki khẳng định - "Nếu tôi là cậu, tôi sẽ giết cô ta ngay lập tức, hoặc bỏ rơi cô ta trong xó nào đó. Không có bất kỳ lựa chọn nào khác."

"Tại sao?"

"Vì cô ta có thể đe dọa tính mạng của tôi".

Seol Jihu nghiêng đầu, nhưng khi nhớ ra các đặc điểm của Mắt Rắn, cậu lập tức đồng ý. Sau cùng thì, lúc ở mê cung cậu đã luôn phải cảnh giác với Basler.

"Nhưng mà, anh định giết cô ấy thật sao? Không có cách nào để tận dụng cô ta à?"
 

 Kazuki thở dài: "... Tôi không phải là kẻ cuồng sát. Tôi không giết ai vô cớ bao giờ. Tuy nhiên, tôi cũng không nghĩ rằng mình đã nhận định sai."

"..."


"Đừng xị mặt ra thế. Tôi cũng không nói là cậu lựa chọn sai. Vì cậu đã đưa cả đội lên được đây, chẳng ai có thể chê trách gì cậu đâu" - Kazuki gật đầu và vỗ vai Seol.
Sau đó, Kazuki khẽ nói tiếp: "... Dù sao, phương pháp đó có lẽ là phù hợp nhất cho Giai đoạn 1". Anh lẩm bẩm, giọng nói pha một chút hối hận.

Chính lúc đó.


Xì xào, ồn ào.

Những người xung quanh họ đột nhiên ồ lên.

"Huh? Chỉ một người?"

Kazuki không tin vào mắt mình nữa. Trên một trong những cầu thang còn lại, một người đàn ông tóc dài trèo lên đỉnh núi. Anh ta phải cao đến 2 mét, cơ bắp cuồn cuộn. Trông như Songoku hóa thân thành Super Saiyan cấp 3 vậy.


(Note: Ảnh cho bạn nào quên)




Vấn đề là người anh ta đẫm máu. Máu chảy đầm đìa từ tóc cho tới tận ngón chân. Bộ dạng như Ác quỷ của của anh ta khiến những người xung quanh lùi lại vì sốc.

Hơn nữa, khoảnh khắc người đàn ông trèo lên đỉnh núi, 40 cây cột phát ra những tia sáng rực rỡ. Các chùm tia sáng đều bắn về phía trung tâm, và tụ tạo thành một cụm.

Một cái gì đó cuối cùng đã xuất hiện phía trên đỉnh núi trống. 


"Một cổng thông tin, huh."

Giai đoạn 1 đã chính thức kết thúc.

"...  Ngài Kazuki, tôi muốn hỏi thêm một chút" - Seol Jihu cố níu kéo Kazuki, trong khi những người khác tụ tập quanh cụm ánh sáng lấp lánh đó.

"Nếu chỉ một chút thì hỏi đi".
"Anh nói tôi cố biến mình thành một người khác, nghĩa là sao".

"Ý tôi là cậu cởi mặt nạ ra đi" - Kazuki trả lời ngay lập tức.

"Mặt nạ?" - Seol Jihu ngơ ngác chạm vào mặt mình. Kazuki đang nói về cái gì vậy?

"Cậu thấy tôi là người thế nào??"

Nghe câu hỏi bất ngờ, Seol Jihu suy ngẫm trước khi nói: "Uhm... Một người lãnh đạo lạnh lùng, tài ba và quyết đoán".
"Tại sao cậu nghĩ thế?"

Seol Jihu không nói thẳng, nhưng cậu có lý do phù hợp để nghĩ như thế.

Nhớ lại lúc thực hiện nhiệm vụ giải cứu, Kazuki đã tìm thấy em gái mình sau vô vàn khó khăn. Tuy nhiên, khi thấy cô gái đã bị cưỡng ép sinh sản và lây nhiễm ký sinh trùng, anh đã cắt cổ cô gái mà không chút ngại ngùng. Sự lạnh lùng và quyết đoán này đã để lại ấn tượng mạnh mẽ với Seol Jihu. Thậm chí , cậu đã bị chấn động tâm lý vì khoảnh khắc đó.

"Mỗi người một khác. Mỗi nhà lãnh đạo cũng có phong cách riêng của họ.

"Đúng."

"Cậu cố gắng dẫn dắt mọi người bằng lời nói, nhưng đó không phải là phương pháp phù hợp với con người cậu".

...

"Trong mắt tôi, cậu không phải là nhà hùng biện hùng biện hay một chiến lược gia xảo quyệt. Không, cậu giống loại "tướng bản năng" hơn."


"Bản năng???"

-----



Lý Tín: Xin chào, người anh em!






---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục

Chương 168 - Phần 4
Chương 168 - Phần 3

Chương 167 - Phần 2
Chương 167 - Phần 1

Chương 166 - Phần 2
Chương 166 - Phần 1

Chương 165 - Phần 2
Chương 165 - Phần 1

Chương 164 - Phần 2
Chương 164 - Phần 1

Chương 163 - Phần 2
Chương 163 - Phần 1

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1

Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1

Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1

Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1

Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1

Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1

Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1

Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1

Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1

Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1

Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1

Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1

Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1

Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

7 Comments:

  1. Siêu xayda cấp 2 là tóc ngắn chứ nhỉ ? :v
    Cảm ơn nhóm dịch nhiều !!

    ReplyDelete
  2. Hóng!!!!
    Thanks nhóm dịch

    ReplyDelete
  3. Siêu phẩm càng đọc càng hay . Thanks nhóm !!

    ReplyDelete
  4. Ảnh đẹp đấy :) cười vl

    ReplyDelete