Khát vọng trở về - Chương 162: Chuẩn bị cho trận chiến - Phần 2


'Trường kiếm, khiên, áo giáp, nỏ...'

Sau khi Seo Yuhui đi, Seol Jihu ngồi kiểm tra từng món vật phẩm. Mặt cậu xị ra.

Những món đồ từ Bữa tiệc đều là vật phẩm chất lượng cao. Điều đó khiến Seol càng nuối tiếc hơn. Cậu hy vọng sẽ nhận được một cây thương cao cấp, nhưng chẳng có gì phù hợp với cậu cả.

Seol Jihu dừng lại trước khi leo lên cầu thang. Anh có thể thấy Marcel Ghionea nằm dài ở tầng một.

Khi ánh mắt họ chạm nhau, anh ta mở cửa và bước ra ngoài, kính cẩn cúi đầu chào Seol Jihu.

"Anh trở lại rồi ư, Thủ lĩnh?"

Nghĩ lại thì, trang bị hiện tại của Marcel Ghionea hoàn toàn chênh lệch so với cấp độ của anh ta. Lý do là anh ta đã mất hầu hết các vật phẩm của mình sau khi bị bầy Tarneras bắt giữ.

Seol Jihu hỏi xem Marcel Ghionea có sẵn sàng tham gia cuộc chiến không. Sau đó, cậu hỏi thêm:

"Anh có biết cách sử dụng nỏ không?"

"À... Tôi có thể sử dụng tất cả các loại cung nỏ. Nhưng nỏ là thứ phù hợp nhất".

"Vậy sao? Hoàn hảo."

Seol Jihu lấy ra một cây nỏ từ túi vật phẩm

Cái nỏ khá lớn, trông giống như một cây vĩ cầm, với một cái giá gắn trên thân tròn màu trắng của nó. 

Khi Seol kích hoạt Quan sát chung, thông số kỹ thuật của món đồ hiện ra.

Vòng nguyệt quế Khải hoàn.

Chức năng bắn nhanh được tăng cường, có thể bắn mười hai mũi sau mỗi lần nạp. Chứa đựng sức mạnh của gió.

Seol Jihu lẩm bẩm một lúc, rồi ngừng lại khi thấy Marcel Ghionea nhìn chằm chằm vào cậu ta với khuôn mặt sững sờ.

"Cây... cây nỏ này có chức năng bắn nhanh?"

"Đúng. Có chuyện gì à?"

"Xin lỗi đã thất lễ nhưng... Nỏ là thứ vũ khí bắn chậm đến tệ hại. Dù mỗi phát bắn chứa đựng sức mạnh lớn lao, nhưng lại mất rất nhiều thời gian để nạp tên.

Seol Jihu liếc nhìn tin nhắn xuất hiện trong không trung. Anh ta nói hoàn toàn đúng, nhưng Seol cũng không nghĩ rằng Cửu Nhãn đã nói dối.

"Có một số phương pháp để giảm thiểu điểm yếu này. Ví dụ, gắn thêm thiết bị hỗ trợ để tăng phạm vi sát thương của nỏ. Nhưng làm thế sẽ giảm độ chính xác. À, cũng có thể bắn chùm, nhưng..."

"Tôi không chắc lắm. Sao anh không thử xem?"

Seol Jihu ngắt lời Marcel Ghionea và nhét cây nỏ vào tay anh ta.

Click click.

Với những động tác khéo léo, anh ta cẩn thận kiểm tra cây nỏ.

"...?"

Rồi anh nghiêng đầu.

"Cấu trúc này... thật kỳ lạ."

Trông anh hơi ngạc nhiên.

"Từ lúc rời khỏi khu trung lập, tôi đã dùng rất nhiều nỏ. Nhưng... cái này..."

Nhìn Marcel Ghionea lắp bắp, Seol Jihu cũng hiểu anh ta bối rối như thế nào.

"Cái này là phần thưởng từ bữa tiệc."

"Dạ?"

"Điều ước Bất hòa. Anh nghe nói về chúng rồi chứ?"

Nghe điều này, Marcel Ghionea ồ lên.

"Điều ước Bất hòa. Ra là thế..."

Anh cười thầm như thể đã hiểu được điều gì đó.

"Đồ thần tất nhiên khác đồ thường. Kỹ thuật của Thần linh chắc chắn sẽ khác với kỹ năng chế tác của con người"

"Nhưng anh vẫn có thể sử dụng nó, phải không?

"Tất nhiên. Hiểu cách sử dụng nó và hiểu cấu trúc của nó là hoàn toàn khác nhau. Tôi sẽ không mất nhiều thời gian để làm quen với nó đâu."

Marcel Ghionea trả lời rành mạch và nhìn Seol Jihu với ánh mắt hy vọng.

Seol Jihu nhún vai.

"Tôi sẽ cho anh mượn".

"Thủ Lĩnh! Anh đúng là người có tấm lòng vàng!"

Vì Seol Jihu đã cho anh ta mượn một vũ khí quý giá như vậy, nên Marcel Ghionea thực sự bất ngờ.

Tuy nhiên, Seol Jihu đã thề với lòng mình rằng, cậu sẽ sử dụng những món đồ này để cống hiến cho Thiên đường. Và Marcel Ghionea cũng không phải hạng người sẽ mù quáng bởi lòng tham và chạy trốn."

Mà dù anh ta làm thế thì Seol Jihu vẫn có thể thuê Kim Hannah tìm anh ta.

Tất cả theo Điều răn vàng.

"Trận chiến sắp diễn ra rồi. Người tiền nhiệm của tôi là một Cung thủ High Ranker. Có một Cung thủ lành nghề trong đội sẽ khiến mọi thứ dễ dàng hơn rất nhiều".

"... Là Edward Dylan. Tôi hiểu ý Thủ Lĩnh rồi".

Marcel Ghionea mỉm cười. Đây là lần đầu tiên Seol Jihu nhìn thấy anh ta cười.

Cũng đúng thôi, nhận được một vũ khí chất lượng cao như vậy, ai mà không hạnh phúc chứ.

"Tôi hơi lo lắng về vũ khí của mình. Có thứ này, tôi không lo gì nữa. Tôi sẽ sử dụng nó một cách hữu ích và trả lại cho anh sau."

"Tốt lắm"

"Xin lỗi Thủ Lĩnh, xin chờ chút".

Seol Jihu dừng bước.

"Tôi nghĩ anh nên đến cung điện hoàng gia."

"Cung điện Hoàng gia?"

"Lão sư Jang đã nhận được một thông báo từ Hoàng gia Haramark. Họ muốn anh tham gia buổi họp, bất kể sớm muộn".

Marcel Ghionea cúi đầu và xin lỗi vì đã không nói sớm.

Seol Jihu  gật đầu. Cậu cảm thấy mình vô cùng bận rộn ngay khi trở về Haramark. Nhưng cậu biết tình hình hiện tại nghiêm trọng đến mức nào, nên Seol rảo bước về phía cung điện mà không phàn nàn gì.

Sau khi đến cung điện hoàng gia, Seol Jihu được hướng dẫn đến phòng hội nghị.

Hàng chục người đã ngồi quanh một cái bàn dài ở giữa, và một cuộc họp đang diễn ra.

Có nhiều gương mặt quen thuộc. Cinzia, Agnes, Hao Win, Kazuki, và nhiều người nữa.

Cậu có thể nhìn thấy Hiệp sĩ Hoàng gia Cấp 6 Erica Lawrence, người mà cậu đã giải cứu từ Phòng thí nghiệm Delphinion, cũng như nhiều gương mặt cũ khác như Mary Rhine và Yasser Rahdi, người đã đồng hành cùng cậu ta trong nhiệm vụ giải cứu.

Nhìn qua cũng thấy, đây toàn là những người có ảnh hưởng mạnh mẽ ở Haramark.

Seol Jihu, thủ lĩnh của Carpe Diem, tất nhiên cũng nằm trong số này.

Nhìn thấy cậu, Mary Rhine mỉm cười và vẫy tay.

Yasser Rahdi hất hàm và nháy mắt với Seol.

Seol Jihu đứng xung quanh tự hỏi phải làm gì, nhưng rồi cậu thấy Kazuki liếc nhìn chỗ ngồi bên cạnh mình. Seol Jihu cẩn thận bước về phía trước và ngồi xuống chiếc ghế trống.

Teresa chào đón Seol Jihu bằng một cái liếc mắt trước ấm áp, rồi đứng dậy.

"Pháo đài Tigol vốn là một chiến trường khốc liệt. Nhưng mới đây nó đã sụp đổ, nên một lỗ hổng lớn đã xuất hiện giữa Liên bang và biên giới của chúng ta".

Cô quay lại một tấm bản đồ khổng lồ treo trên tường và đưa tay chỉ vào một khu vực,

Kết quả là, Liên bang đã mất ảnh hưởng của họ đối với khu vực giáp ranh lãnh thổ Nhân loại. Thế nên, Ký sinh trùng có thể hành quân một cách dễ dàng".

Đây là nguyên nhân khiến sáu thành phố - ngoại trừ đô thành trung ương - rơi vào hoảng loạn. Bây giờ, một con đường thông thoáng đã được tạo ra giữa lãnh địa Ký sinh trùng và lãnh thổ nhân loại. Ngay cả những thành phố xa nhất cũng không được an toàn."

"Lần này, Ký sinh trùng đã huy động một đội quân quy mô chưa từng có. Hoặc là chúng muốn tận diệt một quốc gia nào đó, hoặc chúng muốn gây áp lực cho loài người"

Đóng quân ngay tại con đường này, tạo thành một đội hình bao vây để hạn chế sự di chuyển của quân đội giữa các thành phố. Như thế, Ký sinh trùng có thể uy hiếp tất cả các vương quốc, và quân tiếp viện từ thành phố nọ đến thành phố kia sẽ bị chặn hoàn toàn.

".... và nếu con mụ Nữ hoàng Ký sinh trùng có ý định đó thì..."

Teresa thở dài.

"Có khả năng Haramark sẽ là mục tiêu đầu tiên của mụ ta".

"VìThung lũng Arden."

Một người đàn ông ngồi ở cuối bàn lẩm bẩm. Teresa gật đầu.

"Phải, đó là một khả năng."

"Ha"

Nghe xong, người đàn ông thốt ra một tiếng cười ngắn.

"Cô nói nhẹ nhàng vậy, công chúa?"

"Vậy anh muốn tôi làm gì?" - Teresa hỏi lại với giọng sắc bén - "Anh muốn chúng tôi rút khỏi Thung lũng Arden? Anh nghĩ rằng Ký sinh trùng sẽ rút lui nếu chúng ta từ bỏ pháo đài của mình? Anh có thể đảm bảo điều đó không?"

"Không, ý tôi là"

"Là?"

Teresa hất hàm như muốn tất cả mọi người đang chờ anh ta trả lời. Người đàn ông chỉ có thể run run ngậm miệng lại.
"Ý anh là gì nào? Nói mau?"

"..."

Cuối cùng, anh ta cụp mắt xuống và tránh ánh mắt của cô.

Teresa lắc đầu thất vọng, trong Seol Jihu lo lắng nhìn cô. Cô ấy có vẻ nhạy cảm và dễ nổi nóng hơn bình thường nhiều.

"Liên đoàn có hành động gì không?" - Cinzia lên tiếng.

"Họ đang sẵn sàng quyết tử để chiếm lại Pháo đài Tigol."

Khi Teresa trả lời, Cinzia lặng lẽ cúi đầu.

"Nghĩa là, có thể Thất Trùng Quân sẽ xuất hiện."

"Tôi nghĩ vậy. Nhưng mà, Liên đoàn đang nghiến răng chờ có cơ hội tấn công. Họ không định từ bỏ Pháo đài Tigol, nên tôi nghĩ họ sẽ không đưa quân cứu viện đâu" - Teresa thở dài.

"Thất Trùng quân?'

Cụm từ này đã tạo ra một sự im lặng nặng nề trong phòng hội nghị. Khi không khí đột nhiên trở nên nặng nề, nét của mọi người tối sầm lại.

Nhìn sang bên, Seol Jihu lặng lẽ hỏi Kazuki.

"Ngài Kazuki, Thất Trùng Quân là gì?"

"... Bảy lực lượng chính của Ký sinh trùng do Nữ hoàng trực tiếp lãnh đạo."

Seol Jihu chớp mắt lia lịa. Kazuki liếc nhìn xung quanh và hạ giọng hơn nữa trước khi nói tiếp.

"Hàng trăm năm trước, những người sống trên vùng đất này đã tôn thờ Thất Đại đức."

Và thế là, anh bắt đầu kể lại câu chuyện năm xưa...

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục

Chương 162 - Phần 2
Chương 162 - Phần 1

Chương 161 - Phần 2
Chương 161 - Phần 1

Chương 160 - Phần 2
Chương 160 - Phần 1

Chương 159 - Phần 2
Chương 159 - Phần 1

Chương 158 - Phần 2
Chương 158 - Phần 1

Chương 157 - Phần 2
Chương 157 - Phần 1

Chương 156 - Phần 2
Chương 156 - Phần 1

Chương 155 - Phần 2
Chương 155 - Phần 1

Chương 154 - Phần 2
Chương 154 - Phần 1

Chương 153 - Phần 2
Chương 153 - Phần 1

Chương 152 - Phần 2
Chương 152 - Phần 1

Chương 151 - Phần 2
Chương 151 - Phần 1

Chương 150 - Phần 2
Chương 150 - Phần 1

Chương 149 - Phần 2
Chương 149 - Phần 1

Chương 148 - Phần 2
Chương 148 - Phần 1

Chương 147 - Phần 2
Chương 147 - Phần 1

Chương 146 - Phần 2
Chương 146 - Phần 1

Chương 145 - Phần 2
Chương 145 - Phần 1

Chương 144 - Phần 2
Chương 144 - Phần 1

Chương 143 - Phần 2
Chương 143 - Phần 1

Chương 142 - Phần 2
Chương 142 - Phần 1

Chương 141 - Phần 2
Chương 141 - Phần 1

Chương 140 - Phần 2
Chương 140 - Phần 1

Chương 139 - Phần 2
Chương 139 - Phần 1

Chương 138 - Phần 2
Chương 138 - Phần 1

Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1

Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2

Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1

Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1

Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1

Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1

Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3

Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

4 Comments:

  1. Ôi mỗi ngày tác giả cho ít bả.....đang hay bị dừng không thể tài nào chịu đc :))

    ReplyDelete
  2. Mong Teresa không chết như trong giấc mơ của main =((

    ReplyDelete