Khát vọng trở về - Chương 142: Một nhiệm vụ bốc mùi - Phần 1


"Hiến Tế Lâu? Đó là cái gì vậy?"

[Đó là tên tòa lâu đài.] - Flone nhanh chóng trả lời.

[Anh nói đó là lâu đài của một hoàng đế?]

"Đúng."

[Danh hiệu hoàng đế chỉ dành cho người cai trị của Đế chế.]

"... và?" - Seol Jihu nghiêng đầu bối rối. Cậu không hiểu Flone muốn nói gì - "Sao đột nhiên cô lại nhắc đến tên của tòa lâu đài đó?"

Trong quá khứ có hàng trăm hoàng đế. Và một hoàng đế sở hữu vài tòa lâu đài cũng là chuyện bình thường.



Tại sao Flone lại giật thót khi nghe Seol nhắc tới tòa lâu đài đó?

[Bởi vì, Hiến Tế Lâu là một tòa lâu đài cực kỳ nổi tiếng. Nhắc đến lâu đài của Hoàng đế là em nghĩ ngay đến nó.]

"Thế thì sao?"

[Khoan đã, ai nói cho anh về tòa lâu đài đó? Nó đã trở thành truyền thuyết từ khi em còn nhỏ xíu rồi.]

Seol Jihu sực nhớ ra rằng Flone là một hồn ma từ vài trăm năm trước, và cô là thành viên một gia tộc thời Đế chế.

"Flone, cô có thể kể chi tiết về câu chuyện này không?"

[Hmm... Nhưng anh phải hứa với em cơ.] - Flone suy nghĩ một chút rồi ra điều kiện.

"Một lời hứa?"

[Vâng. Kể cho anh cũng dễ thôi, nhưng em không muốn anh đến Hiến Tế Lâu]

'Chuyện gì nghe bí ẩn thể' - Seol bối rối.

"Tại sao lại không được đến?"

[Vì đó là một cấm địa.]

Flone liên tục nhấn mạnh lời cảnh báo.

[Tuyệt đối không được bén mảng đến nơi đó. Đặc biệt là những người đang sống.]

'Đó là một cấm địa ư?' - Seol Jihu tự hỏi.

[Hoàng đế sở hữu tòa lâu đài ấy đã bị xử tử. Sau đó, người kế vị ông ta tuyên bố rằng nơi đó là một cấm địa.]

Cấm địa.

Đó là một khái niệm khá phổ biến. Trong thời đại nào cũng vậy, nhà cầm quyền có thể cấm người dân đến gần một khu vực nào đó.

Thế nhưng, Hiến Tế Lâu được Hoàng đế của Đế Chế đích thân ban lệnh cấm. Quốc gia đó được cho là đã đạt đến đỉnh cao của ma kỹ, vì thế, lệnh cấm có mức độ đe dọa hơn bình thường rất nhiều.

"Tại sao ông ta lại cấm mọi người đến nơi đó?"

[Uuuuun ~]

Flone rên rỉ, dường như cô đang gặp khó khăn vì phải nhớ lại một chuyện đã xảy ra từ vài trăm năm trước.

[Em nghĩ là do... là do... À phải rồi, tất cả những người bước vào tòa lâu đài đó đều mất mạng].

"Huh?" - Seol Jihu nghiêng đầu - "Ông ta nuôi một con quái vật trong đó sao?"

[Em không biết.]

Làn khói đen rung rinh, rung rinh.

[Nhiều người đã cố khám phá bí ẩn đó, nhưng vô vọng. Chỉ có một người duy nhất có thể sống trong lâu đài, chính là Hoàng đế tham lam đó.]

"Cô có thể giải thích điều này chi tiết hơn được không?"

Đúng lúc đó, một tiếng ho nhỏ vang lên, khiến Seol Jihu giật mình kinh ngạc. Jang Maldong đang nheo mắt nhìn cậu chằm chằm.

"Con đang nói chuyện với ai đó à?"

"Huh? À, vâng.

"Cứ nói chuyện bình thường. Không cần thì thầm đâu"

"Vâng, lão sư."

Jang Maldong nhìn Seol một lúc nữa rồi từ từ nhắm mắt lại.

Seol Jihu còn rất nhiều câu hỏi dành cho Flone

"..."

Nhưng sợ Jang Maldong nhận thấy điều gì bất thường, cậu đành lặng im.

*

Khi Seol Jihu trở lại Haramark, cậu thấy Kim Hannah đang gọi mình. Seol lập tức đặt tay lên viên pha lê, và họ được kết nối trong chưa đầy 10 giây.

Kim Hannah cho biết, cô đã tìm thấy Thiên Sát Tinh và Băng Trắng Nhợt Nhạt.

Lần cuối người ta nhìn thấy họ là ở thành phố Eva. Nhưng khi họ bước vào đền thờ, cả hai đã không trở ra. Kim Hannah đoán rằng hai người đó đã về Trái đất và cô sẽ thông báo cho Seol ngay khi họ quay lại Thiên đường.

Chính lúc này, cô nhận ra Seol Jihu đang lơ đãng nghĩ ngợi gì đó. Kim Hannah nhíu mày.

"Cái thái độ thờ ơ gì thế? Cậu nhờ tôi tìm thông tin cơ mà?".

"À vâng, cảm ơn cô".

"Tôi cần cậu khen chắc. Sao, có điều gì bất ổn à?"

'Mình có nên nói cho cô ấy không?'

Seol Jihu do dự. Mặc dù cậu muốn tâm sự với ai đó, nhưng Bok Jungsik đã yêu cầu Seol không tiết lộ về cuộc họp này.

Cậu đành nói vòng vo để đánh lạch hướng Kim Hannah.  Tuy nhiên, Kim Hannah không dễ bị dắt mũi.

"Tôi và sư phụ đến thăm Bạch Hồng Hoa vì họ có một Cung thủ tài năng".

"Cung thủ? Ý cậu là, Yi Seol-Ah?" - Cô lập tức nhận ra mối quan tâm của Seol.

"Không, không phải"

"Nói dối. Cung thủ bình thường còn lâu mới lọt vào mắt xanh của Ngài Jang. Ông ấy cất công đến Bạch Hồng Hoa, chắc chắn người ông ấy muốn gặp phải là Cung thủ hàng đầu của họ, hoặc là một ngôi sao đang lên."

"Uhm... Vâng, lão sư đã đến gặp Cung thủ hàng đầu của họ."

"Thế ư? Cung thủ đó tên gì?"

"Uhm, là... là gì ấy nhỉ?"

"Ngẩng đầu lên và nhìn vào mắt tôi xem nào. Haha, định lừa tôi chắc. Cung thủ hàng đầu ư? Anh ta đã kết thúc hợp đồng với Bạch Hồng Hoa và rời đi rồi."

Thấy Seol Jihu câm lặng, Kim Hannah bật cười. Như thể cô đang bắt lỗi đứa con của mình.

"Muốn lừa tôi ư? Học thêm 100 năm nữa đi nhé".

Seol Jihu ngồi đần mặt ra. Kim Hannah lẩm bẩm gì đó, rồi ngồi chống cằm và thì thầm:

"Tôi có thể giữ bí mật cho cậu, vì vậy, cứ nói ra đi".

"..."

"Cậu muốn giữ bí mật cũng được thôi. Nhưng cậu nghĩ tôi không khám phá ra được à?"

Cuối cùng, Seol Jihu thở dài và kể lại mọi chuyện.

Sau khi nghe xong,  đôi mắt của Kim Hannah nheo lại.

"Huh~! Một lời đề nghị hợp tác để đổi lấy hai nhân sự à..."

"..."

"Đề nghị quá hấp dẫn. Các điều kiện đề thuận lợi đến mức hoàn hảo".

"Cô cũng nghĩ vậy phải không? Có lẽ họ đang nhắm tới một mục tiêu nào khác. Tôi chẳng hạn".

Kim Hannah nhìn Seol Jihu một cách kỳ lạ, rồi "À" lên một tiếng.

"Phải ha, Ngài Jang cũng ở đó mà".

"Này này, tôi cũng nhận ra điều đó mà! Cô coi thường tôi quá đấy!"

"Thế cơ à".

"..." -  Seol Jihu cười cay đắng.

"Xem nào, xem nào..."

Kim Hannah gõ nhẹ lên bàn. Chuyện trao đổi khá phổ biến ở Thiên đường, và chuyện tuyển nhân sự đi thám hiểm lại càng bình thường hơn.

Nhưng khóe miệng Kim Hannah liên tục vặn vẹo và cô nghiêng đầu suy nghĩ rất đăm chiêu.

"Một nhiệm vụ bốc mùi…"

"Mùi?"

"Phải, mùi nồng nặc như c*t" - Kim Hannah nở một nụ cười lạnh lẽo - "Nó đang bốc lên mũi tôi đây này".

Seol Jihu cạn lời. Tại sao một cô gái xinh đẹp như Kim Hannah lại thích so sánh mọi thứ với phân như thế?!

"Theo những gì tôi biết về thằng cha Bok Jungsik đó, chắc chắn hắn sẽ không chịu thua thiệt như thế... Aha!"

Chát!

Cô đập xuống bàn trước khi nhìn chằm chằm vào Seol Jihu.

"Này!"

"?"

"Cậu không chấp nhận lời đề nghị đó, phải không?"

"Tất nhiên. Tôi có ngu đâu?"

"TUYỆT VỜI. Tôi sẽ khám phá ra sớm thôi. Đừng can thiệp vào vấn đề này. Tránh xa ra và tuyệt đối không liên quan đến nó. Hiểu chứ?"

"Tôi đã nói rồi mà, tôi đã từ chối."

"Chúng ta sẽ sớm được xem kịch hay" - Kim Hannah khịt mũi.

Mãi đến vài ngày sau, Seol Jihu mới biết được ý của Kim Hannah là gì.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục:








Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

1 Comments: