Khát vọng trở về - Chương 136: Tạm biệt Thánh Nữ - Phần 1

Đã bao lâu trôi qua rồi?

Sau 10 phút vật lộn, Seol vẫn không thể thoát khỏi sự kìm kẹp của Thánh Nữ. Cứ như cô đan
g định tiễn cậu “lên đường” thật vậy.

Ow, ow, ow

Đến khi được thả ra, cậu ngồi xuống xoa thái dương và các chỗ đau nhức khác. Làn Khói Đen ngồi vào góc phòng.

Cô lại dỗi.

'Puhuhuhu.'

Seol Jihu cười khúc khích.

'Vui thật đó.'

Cậu đang vui thực sự, cứ như đang được xả hơi vậy.

Lúc tìm thấy ngôi mộ cùng Samuel chưa bao giờ cậu nghĩ mình lại có thể ở tình huống như thế này.

Đã bao lâu rồi, cậu mới được thả lỏng vui đùa, xả hơi một cách thoải mái như thế này?
Nhìn lại thời gian qua, cậu đã khá bận rộn: nhiệm vụ giải cứu, huấn luyện, tham gia tiệc, v.v.

Cảm xúc của cậu gần như chai sạn dần đi khi trải qua những chuyện này, nhưng khi chơi đùa cùng Thánh Nữ, cậu cảm thấy khá hơn rất nhiều. Giống như hồi nhập ngũ, cậu luôn yêu đời, luôn tràn trề sức sống và luôn sẵn sàng chấp nhận mọi thử thách.

“Thảo nào ai cũng khuyên mình đi đâu đó xả hơi..."

Seol Jihu lật người lại, cậu hơi nhếch môi lên và nhìn chằm chằm vào Làn Khói Đen còn đang giận dỗi kia.

“Thánh Nữ!!”
[Gì?]

Cô biết Seol không định dỗ dành mình, nên cô giận dữ trả lời.

"Tôi có thể xem khuôn mặt của cô không?"
[Mặt em ư? Tại sao?]
"Tôi muốn xem chút thôi."

Cậu không hứng thú với thi thể cho lắm, nhưng cậu khá tò mò.

“Nó xảy ra khi nào nhỉ?”
Cậu thoáng nhớ lại hình bóng của cô trong quá khứ. Dù là thi thể nhưng nó vẫn sạch sẽ gọn gàng tươi tắn.
“Quan tài cũng không tỏa ra hàn khí.”

Cậu đoán chắc hẳn nó phải có lý do. Không biết tại sao một thi thể hàng thế kỷ lại sạch bong không tỳ vết như vậy.

[…Không.]
Câu trả lời rất dứt khoát của cô là :” Không.”

"Tại sao lại không được.”
[Trừ khi bắt buộc, còn thì... em không thích nhìn thấy chính bản thân em, và em cũng không muốn bị người khác nhìn thấy.]

Seol Jihu nao núng, nhưng cô từ chối rất rõ ràng, lúc đó đột nhiên cô trở nên lạnh lùng và nghiêm túc, cậu cảm thấy hơi lạnh gáy.

Cậu đang tự hỏi rằng cậu yêu cầu cô ấy như vậy có nên không, sao lại đưa ra yêu cầu vô lý như vậy.
"Tôi xin lỗi."
[Không. Không phải lỗi của anh đâu.]

Thấy mặt thanh niên trở nên chán nản, linh hồn kia bay lại gần cậu.
[Em không có giận anh đâu…. Chỉ là… Tại cái thân thể đó mà em không thể ra khỏi Khu Rừng Khước Từ này đấy.]

Ngạc nhiên chưa.
“Chắc hẳn có hàng rào ma thuật nào được dựng lên quanh đây?”
[Đúng thế…. Và nó là câu thần chú được niệm lên chính cơ thể em kìa.]

Seol Jihu nghiêng đầu.
[Anh có thể hình dung nó như cái còng vậy.Mặc dù em đã chết, nhưng linh hồn của em thì bị trói buộc vào thi thể, còn thi thể thì bị giam hãm trong khu rừng này.]
"Điều đó khả thi sao?"
[Đúng vậy. Nếu không, em đã không khổ như thế này. Anh thấy đấy, cơ thể thật của em đã mục rữa từ lâu rồi. Thi thoảng nếu muốn, em lại tái tạo lại nó, bằng cách sử dụng năng lượng sống từ khu rừng này.]

Nói cách khác, cơ thể trong quan tài kia không phải là một thi thể thực sự, mà là một khối năng lượng bí ẩn được hình thành từ cơn thịnh nộ được tích tụ qua hàng trăm năm, nó cũng giống với làn khói đen kia vậy.

“Tại sao họ lại tiến xa đến như vậy, hành động này thật bẩn thỉu.”
[Em không biết. Em nghĩ chúng đã cố làm hết khả năng để giam cầm em.]
“?”
[Em không biết là những tên khốn đó đã khiếp sợ em đến mức nào. Nhưng em biết chúng đã cố gắng bằng mọi cách để ngăn cản em ra khỏi đây.]
“Có chuyện gì đã xảy ra sao?”
[Vâng ạ! Có một lần. Cũng là lần duy nhất. Mẹ em đã cố làm điều đó. Bà ấy đã cố cứu em bằng mọi giá. Nhưng…]

Cô dừng lại, giọng cô trở nên run rẩy.
Seol Jihu không hiểu hết những lời cô ấy nói, nhưng những tên đó đã khôn ngoan khi đã thiết lập hàng rào này đến hai, ba lớp để ngăn cản cô.

Thánh Nữ im lặng. Cô mải vẽ một vòng tròn trong không trung, rồi trôi nổi vật vờ trong không khí.
Seol còn đang thương cảm khi nhìn linh hồn đáng thương đau đớn kia thì bỗng nhiên hình ảnh cái quan tài đập vào mắt cậu.

'Một trung gian sao?.'

Seol nhanh chóng sắp xếp lại các thông tin trong đầu. Thi thể trong quan tài chỉ đóng vai trò là liên kết trung gian thôi. Nói các khác, chỉ cần gỡ phong ấn trên cơ thể cô là không những xóa bỏ được rào cản mà còn giải phóng cô khỏi cơn đau khổ triền miên này, cô có thể được tự do.

Mặt Seol hơi do dự.

Cậu quan sát cái quan tài chăm chú, biểu cảm của cậu trở nên phức tạp.
'Mình nghĩ điều này khá khả thi đây, nhưng…'

Không hẳn là cậu không có tính tham lam.
Đối với Seol Jihu, Thánh Nữ cứ như là Cây Ban Phước vậy. Cậu có thể tiếp tục đến thăm cô, giống như hôm nay, và cô có thể cũng sẽ tặng cậu những món quà tuyệt vời, như những lần trước.

'Không.'

“Mình không thể, mình không nên làm như vậy." - Cậu dứt khoát lắc đầu.

Seol Jihu chợt nhận ra rằng cậu thật ích kỷ khi muốn được như thế này mãi.

Thánh Nữ đã bị hiến tế khi cô còn đang tuổi thanh xuân. Seol Jihu không thể tưởng tượng nổi sự cô đơn và bất công mà cô đã phải chịu đựng suốt mấy trăm năm qua, nó khùng khiếp như thế nào.

Đáng tiếc khi đó, cậu chẳng thể làm gì giúp cô. Nhưng giờ vẫn chưa quá muộn, cậu đang có cách để giúp đỡ cô, cậu không thể bỏ qua được.

Seol Jihu hít một hơi rồi hỏi.
“Cô tên gì thế, Thánh Nữ?
[Em á? Flonecia Lusignan La Rothschear]
“Flonecia ….gì gì cơ!!”

Tên của cô khá dài, cậu khá ngạc nhiên. Thánh Nữ cười khúc khích.
[Flone. Anh có thể gọi em là Flone.]
“Flone sao? Đáng yêu quá!!”
[He he.]

Mới một phút trước cậu còn cảm nhận được sát khí đằng đằng, nhưng chỉ với một comment khen nhẹ nhàng, cậu dễ dàng lấy lòng cô trở lại.

“Flone…”
Seol Jihu tiếp tục mím môi nhắc lại cái tên, cậu muốn tận hưởng cảm giác này lâu hơn.
Nhưng trong cuộc sống, có những cuộc gặp mặt, thì cũng có những lúc chia ly.

Tốt hơn hết là tạm biệt ngắn gọn thôi.
Seol Jihu vào thẳng vấn đề.
“Flone!! Cô muốn ra khỏi đây không?”

[Có chứ.]
Cô trả lời không một chút do dự.

Seol Jihu mỉm cười.
"Được rồi."
[Hửm?]
"Tôi sẽ giúp cô."
[…Không thể nào.]

Flone hẳn đã nhận ra ý định của cậu, cô nói với giọng chán nản.
[Em đã thử hàng ngàn, không, hàng chục ngàn lần. Em đã tạo ra cả mớ hỗn độn, nhưng em vẫn chịu bất lực thôi này.]

Nghe giọng nói chán nản của cô, Seol Jihu đút tay vào túi áo.
“Biết đâu được, cô đã thử hết đâu?”
[?]
“Tôi có thể làm cho phong ấn biến mất.”

Seol Jihu vừa nói vừa lôi ra chuỗi tràng hạt sáng lấp lánh.
[Cái gì thế!! Ôi !! Nó đẹp quá.]
“Đây là một vật phẩm phù hợp để hủy bỏ hàng rào và thần chú này.” - Seol Jihu nói .

Chuỗi tràng hạt này là vật phẩm mà cậu đã trao đổi ở Giai Đoạn 2 lúc kết thúc Bữa Tiệc. Theo chủ sở hữu trước đây của nó, anh ta đã phát hiện ra một tàn tích cổ xưa. Thế nhưng, anh ta không dám nghĩ đến chuyện chinh phục tàn tích đó, vì những hàng rào ma thuật và hệ thống bẫy của nơi đó quá khủng khiếp.

Dù anh ta đã bỏ qua nó vì tham sống sợ chết, nhưng anh ta không thể ngăn cản sự tò mò về những báu vật nằm trong tàn tích đó.

May mắn thay, anh ta đã kiếm được chuỗi hạt này nhờ bán vài thông tin quan trọng. Chuyện này xảy ra trước khi tham gia vào Bữa Tiệc có vài ngày.

(Note: Anh ta dự định sẽ dùng tràng hạt để khám phá tàn tích kia, nhưng Seol đã đổi thuốc trợ năng lấy tràng hạt này).

Khi biết về điều này, cậu ngay lập tức giao dịch ngay.

Dù chỉ sử dụng được một lần, nhưng chuỗi hạt này có khả năng phá hủy các phép thuật và bẫy trong một khu vực rộng.

Tất nhiên là cậu chẳng bảo việc này sẽ thành công, nhưng tội gì không thử?
“Cứ để đó cho tôi.”

Seol Jihu cười nham hiểm.
“Đây là một cổ vật đầy quyền năng từ Bảy Vị Thần. Tôi không biết gã Đại Pháp sư đã phong ấn cô mạnh mẽ đến cỡ nào, nhưng hắn chỉ là con người mà thôi….”

Đúng thế, dù Đại pháp sư của Đế chế có tài giỏi đến đâu, hắn ta cũng chỉ là con người.

(Note: Đại pháp sư của Đế chế là kẻ đã phong ấn Flone trong cổ mộ. Anh em nào chưa nhớ thì xem lại chương 5x)

Ma thuật của hắn rất mạnh, nhưng không thể sánh với những vị thần.

Mặc dù Flone biết Seol Jihu đang nói gì, nhưng cô vẫn im lặng. Cô đã cố gắng trốn thoát khỏi nơi này vô số lần và thất bại, và lần nào nó cũng đem lại cho cô nỗi tuyệt vọng. Sựu tuyệt vọng càng ngày càng chồng chất lên qua hàng thế kỷ qua.

Tuy vậy, cô không biết nói gì. Cô đã kỳ vọng quá nhiều lần rồi, cô không muốn nhận thêm thất vọng lần nào nữa. Cô tổn thương quá nhiều, quá đủ mệt mỏi rồi.

Thấy Flone do dự, Seol Jihu liền bắt chuyện.
“Ngay bây giờ, tôi muốn bày tỏ với cô điều này. Tôi đã muốn nói điều này từ lâu lắm rồi :” Cảm ơn cô.”.Tôi thực sự rất biết ơn cô. Giờ cô có thể thanh thản như cô mong muốn rồi, Flone.”

Flone không nói gì cả.
Seol Jihu mím môi.

Giống như câu nói, "Trăm nghe không bằng một thấy", cần chứng minh bằng hành động cho cô ấy xem còn hơn nói nhảm ở đó cả trăm lần.
Chà, cậu cũng phải nói lời tạm biệt nếu cậu làm điều đó.

Seol từ từ bước lại gần quan tài. Rồi cậu từ từ đặt chuỗi hạt màu tím kia lên nó.
[Anh không cần phải làm như vậy đâu….]
Một giọng nói chán nản vang lên.

[Nó thực sự rất lãng phí. Anh nên đổi nó lấy một vật phẩm phù hợp hay một thứ gì đó giá trị thì hơn...]
Flone cố ngăn cậu lại, nhưng Seol Jihu lắc đầu.

“Không có gì đáng giá hơn thế này.”
Rồi cậu bình tĩnh tiếp tục.
“Ngay cả khi lần này thất bại, tôi sẽ quay lại và mang một thứ khác.”
[U-Un?]
"Tôi hứa. Nếu chuỗi hạt này không hoạt động, tôi sẽ mang đến một thứ khác, để cứu rỗi cô khỏi cuộc sống đau khổ này. Nó sẽ là thứ gì đó mạnh mẽ hơn, hiệu nghiệm hơn.”
[....]

Flone không trả lời. Làn Khói Đen xoắn vòng trong không trung, Seol cũng không có cách nào để miêu tả hành động này.
Nhưng điều này chỉ diễn ra một lúc.

Nếu cậu tiếp tục do dự, quyết tâm của cậu sẽ tan vỡ. Không, nó đang bị dao động rồi này.
Cậu hít một hơi thật sâu, rồi vận mana vào tay mình sau đó truyền qua chuỗi hạt ngay lập tức.

Paat!
Ánh sáng lúc trước của chuỗi hạt biến mất. Tầm nhìn của cậu cũng trở nên trắng xóa, nhưng nó nhanh chóng trở lại bình thường.

Cậu lại tiếp tục truyền mana vào chuỗi hạt.

Woong.

Một chấn động lớn làm rung chuyển khu mộ.

Woong.

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục:

Chương 137 - Phần 2
Chương 137 - Phần 1

Chương 136 - Phần 1
Chương 136 - Phần 2

Chương 135 - Phần 2
Chương 135 - Phần 1

Chương 134 - Phần 2
Chương 134 - Phần 1

Chương 133 - Phần 2
Chương 133 - Phần 1

Chương 132 - Phần 2
Chương 132 - Phần 1

Chương 131 - Phần 4
Chương 131 - Phần 3

Chương 130 - Phần 2
Chương 130 - Phần 1

Chương 129 - Phần 2
Chương 129 - Phần 1

Chương 128 - Phần 2
Chương 128 - Phần 1

Chương 127 - Phần 2
Chương 127 - Phần 1

Chương 126 - Phần 2
Chương 126 - Phần 1

Chương 125 - Phần 2
Chương 125 - Phần 1

Chương 124 - Phần 2
Chương 124 - Phần 1

Chương 123 - Phần 2
Chương 123 - Phần 1

Chương 122 - Phần 2
Chương 122 - Phần 1

Chương 121 - Phần 2
Chương 121 - Phần 1

Chương 120 - Phần 2
Chương 120 - Phần 1

Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1

Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1

Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1

Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1

Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1

Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1

Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1

Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1

Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1

Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1

Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1

Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment