Khát vọng trở về - Chương 116: Những kẻ đối lập - Phần 1


“Cô ấy là ….?”

Giờ cậu mới chợt nhớ ra.

Khi Seol Jihu và Maria vừa mới vào phòng, đã có hai người bên trong. Người đầu tiên là Lara Wolff - Tóc ngắn, người còn lại là cô gái nhợt nhạt này với chiếc băng màu trắng trên đầu. Cô chẳng hé một lời suốt từ đầu đến giờ làm cậu quên mất cả sự tồn tại của cô.

Mái tóc của cô trắng như tuyết, cô cũng mặc một bộ đồ trắng như vậy. Cô mải mê suy tư gì đó đến mức không biết Seol Jihu đang nhìn cô chằm chằm như sắp đè cô ra thịt vậy.

Đột nhiên cô nhướn lông mày lên rồi che miệng.

'Cô ấy cười sao?'

Cô ấy đang cười gì thế? Seol nheo mắt nhìn các cô gái còn lại. Sophie Chale thì vừa điều trị vừa rên rỉ,  Lara Wolff đang thất thần tuyệt vọng, Mặt Lạnh đang khoanh tay nhìn còn Mắt Rắn thì cười khúc khích.

Một người đang đau khổ, một người đang cười khẩy và một người thích thú đứng xem.

Seol Jihu liên tưởng mình như người đàn ông đang vật lộn với cảm giác đau đớn sau khi bỏ rơi vợ con để trốn nợ. Cậu cũng chợt nhớ đến Kang Seok, người đã từng đứng trước mặt cậu và cười như thằng điên.

'Cô ấy có vẻ hơi khác với vẻ ngoài, huh..'

Cậu thanh niên đang chăm chú quan sát, cô gái chợt liếc qua, thế là 2 người chạm mắt nhau. Cô chớp mắt mất cái rồi hạ tay xuống. Đôi môi mỏng, nhợt nhạt khẽ rung lên, chắc chẳn vừa nãy cô ấy vừa cười thầm.

Cô ấy cũng không tránh ánh mắt của Seol Jihu. Cô hơi nghiêng đầu và vẫy cậu bằng bàn tay yếu ớt của mình.

“Cô ấy đang gọi mình lại sao?”

Seol Jihu không ngần ngại. Đó là cơ hội tốt để làm quen với cô ấy, cậu đi thẳng tới trước mặt cô ấy luôn. Bởi vì cô gái đã bị loại khỏi nhóm, anh ta phải đi bộ một khoảng cách khá xa. Dù cả hai đều ở trong cùng một phòng.

Khi cậu lại gần, cô gái ngước lên rồi nói:
“Có lẽ anh đang hiểu lầm tôi gì đó?”

Giọng cô ấy nhẹ nhàng và êm dịu, nhưng âm điệu có chút vô hồn pha lẫn giả dối.
“Tôi đã cười, nhưng không phải là tôi đang chế nhạo họ mà tôi thấy cảnh đó thật buồn cười.”

Cô gái thừa nhận đã cười nhưng cũng khẩn khoản giải thích cho cậu. Seol Jihu nhận thấy cô ấy giỏi đọc suy nghĩ của mọi người và cảm thấy hơi xấu hổ.

Cô ấy cười, Seol Jihu chẳng có lý do gì để bắt lỗi cô cả. Cậu có thể nghĩ không tốt về cô ấy, nhưng khoảnh khắc cậu lên tiếng biến cậu thành người tò mò.

Ít nhất thì đây là quan điểm của cậu.
“Ồ. Tôi không cố ý can thiệp vào chuyện riêng tư của cô.”

Nghe điều này, cô gái mỉm cười gật đầu.
“Anh nhìn chằm chằm tôi nãy giờ phải không?”

Seol Jihu quan sát nụ cười kì dị của cô gái. Quan sát cô thật gần, cậu mới thấy gương mặt cô trắng như thế nào. Vòng eo cực kỳ nhỏ nhắn và duyên dáng, nhưng nó nhỏ đến nỗi cậu cảm giác chỉ cần ôm nhẹ cũng gãy làm đôi. Như thể cô ấy đang mắc bệnh gì đó.

"Tôi hỏi thế này khí không phải…." Seol Jihu hỏi thẳng thừng.
“Tôi muốn biết rõ hơn lý do tại sao cô lại cười?” Cậu chẳng còn phán xét gì về cô, nhưng cậu đang rất tò mò.
Cô ngước lên nhìn anh và khẽ nói.
“Vì nó y như vở kịch vậy.”
“Cô ấy cũng cảm thấy như vậy sao?” Seol Jihu mỉm cười cay đắng.
"Không đúng sao??"
“À vâng!”

Seol Jihu cũng một phần hiểu tại sao Mặt Lạnh lại đang tận hưởng sở thích của cô.

“Tôi đang tự hỏi sao mọi người lại nhập tâm đến thế? Tôi không muốn chơi trò diễn kịch bây giờ đâu".
"…Gì cơ?"
“Từ bé đến giờ tôi cũng chưa hề diễn kịch.”

Cô gái cười như nắc nẻ. Seol Jihu lầm bầm gì đó. Có vẻ hai người họ đang nói hai câu chuyện khác nhau.
“Diễn kịch??” -  Seol Jihu nghiêng đầu - "Ý cô là mọi người đang diễn??”
“À không, không phải diễn đâu. Mọi người đang nhập vai theo bản chất của họ đấy.”

“?”
“Mm…. Đúng vậy, mọi người đều hành động rất tự nhiên đúng với bản chất thật của họ. Không ai phải cố gắng để diễn cả, mọi người tự nhập tâm và hành xử theo bảng phân vai của mình".

Cô ấy đang rơi vào thế giới riêng của mình. Seol đang tự hỏi không biết cậu nên bỏ đi hay không. Cậu không biết mình là thằng ngốc hay là tại cô ấy đang nói quá khó hiểu.

Cô gái liếc nhìn cậu, mặt cậu đang đần ra. Cô nhận ra ngay cậu đang chẳng hiểu gì.
“Anh thấy đấy, mọi người ở đây đều là có chủ ý cả.”
“Điều đó nghĩa là sao?”
“Chắc anh cũng nghĩ bọn họ chắc chắn sẽ xảy ra xung đột.”
"Tại sao?" Seol Jihu ngay lập tức hỏi lại.

Cô ấy bắt đầu bối rối.
“Tôi hiểu được lý do, nhưng tôi không biết truyền đạt bằng lời như thế nào cả, họ giống như các thái cực đối lập nhau vậy.”

Cô lấy ngón trỏ chọc chọc nhẹ nhàng vào mép, có vẻ cô đang cố nghĩ ra câu gì đó phù hợp cho ý hiểu của mình. Rồi tự nhiên cô tự chỉ vào mình:
“Ví dụ, nếu tôi là người tốt bụng...”

Seol Jihu nhìn cô chăm chú. Làm cô cười ngượng.
“Gì chứ! Tôi tốt bụng thiệt đó.”
“….”
“Dù sao thì, nếu tôi là một người tốt bụng, thì cô ta chắc chắn là người ích kỷ.”

Theo hướng mắt cô ấy nhìn,Seol quay ra chỗ Maria.
"Ý cô là sao?"

Seol Jihu hỏi lại.
Cậu nhận ra từ “người ích kỷ” để miêu tả Maria thì đúng chuẩn cơm chị nấu.

“Sao cô ấy lại biết nhỉ?” - Seol lẩm bẩm - “Cô ta nghe lén cuộc nói chuyện giữa mình và Maria vừa nãy sao, hay là do lúc nãy Maria không tạo rào chắn nên cổ nghĩ thế?”

 Một loạt các suy nghĩ lướt qua đầu cậu.

“Anh thấy đấy…”
Cô ấy nắm tay lại và nhè nhẹ đấm chúng vào nhau.

“Tôi và cô ta là "một cặp” của nhau.”
Seol Jihu nhìn chằm chằm vào cô gái, đầu cậu quay như chong chóng. Cuối cùng cậu cũng tạm hiểu cô ấy nói gì.

Tiếp theo, cô ấy chỉ vào Lara Wolf.
“Nếu cô ấy là người coi trọng sự hợp tác và giúp đỡ lẫn nhau.”

Rồi cô chỉ vào Lạnh Lùng Girl.
“Thì cô ta thì tự cho mình là trung tâm và chẳng cần biết đến ai.”

Seol Jihu chỉ có vẻ nửa tin nửa ngờ. Cô gái đang thì nói triết lý gì đó, Thì cậu đang bị quấy rầy bởi ý nghĩ chẳng có cách nào để hiểu được chúng.

Rồi cô lại chỉ Sophie Chalet.
“Nếu cô ấy là người hiền lành.”
 Rồi cô chỉ vào Mắt Rắn.
“Thì cô ta là người xấu xa.”

"Kẻ xấu?"
"Vâng" -  Cô gái gật đầu - “Tôi ngửi được mùi “sa đọa” trong cô ta.”

Cô véo mũi và tiếp tục lý luận.
“Cô ta sẽ chết sớm vì tính cách đó thôi”.
“Để xem.”

Seol Jihu cười thầm và kích hoạt Cửu Nhãn. Cậu quan sát Cửa Sổ Trạng Thái của Mắt Rắn,khi nhìn đến Thông Số Chung.
“!”
Cậu thở dốc.
Đôi mắt cậu run rẩy khi xác nhận đặc điểm Xấu Xa (Tàn nhẫn và vô tâm)'.

Đó chưa phải là kết thúc.

Lara Wolff, Mặt Lạnh và Sophie Chalet tương đối giống những gì cô ấy nói. Đối với Maria, chẳng nói ai thì cũng đoán được.

'Không thể nào….'




Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!

Mục lục:

Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1

Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1

Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1

Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1

Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1

Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1

Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1

Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1

Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1

Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1

Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1

Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment