Khát vọng trở về - Chương 97: Một điểm tựa mới - Phần 1

Seol nhíu mày. Bộ não cậu khó có thể chấp nhận rằng cô gái trước mặt mình là Yun Seora. Seol Jihu cẩn thận kiểm tra các đặc điểm trên khuôn mặt thanh tú của cô, để chắc chắn rằng mình không bị nhầm lẫn.
Ấn tượng đầu tiên của Seol về Yun Seora là cô là một tiểu thư thành thị kiêu ngạo, thận trọng. Nhưng sau khi cậu cứu cô khỏi Kang Seok trong phần Hướng dẫn và sống cùng cô ở Khu vực trung lập, cậu phát hiện ra rằng cô cũng là một người ấm áp và chân thành, như một chú mèo con.


Lông mày của cô ấy vẫn nhếch lên như một con mèo tinh nghịch, và hình dạng của đôi mắt cô ấy vẫn toát ra vẻ lạnh lùng, nhưng ánh mắt cô ấy đang tỏa ra sự khao khát tột độ. Đến nỗi cậu bắt đầu tự hỏi, liệu cô có bị trúng phải một lời nguyền nào đó ở thiên đường không.

"Seol Jihu-nim?"

Seol gần như nghẹt thở. Yun Seora đã cất tiếng gọi Seol vì thấy cậu ấy không nói gì, nhưng... sao lại là "nim"?

Thấy ánh mắt sửng sốt của cậu, Yun Seora cẩn thận hỏi:

"Um... Um, anh đã nói cho em một cái tên giả ư?"

"Không, tên tôi đúng là Seol Jihu. Nhưng, ừm, gọi tôi là "nim" thì có hơi..."

Là một cô gái thông minh, Yun Seora nhanh chóng nhận ra rằng cậu ta cảm thấy ngại ngần khi được gọi là Seol Jihu nim".

Cô hơi nghiêng đầu nghĩ ngợi rồi mở miệng.

"Vậy thì... Seol Jihu Oppa?"

"..."

Oppa. 

Cậu chưa bao giờ tưởng tượng một từ đơn giản lại có thể nắm giữ sức mạnh hủy diệt như vậy. Seol run run, nhận ra rằng cùng một từ có thể mang sắc thái và hương vị khác nhau, tùy thuộc vào người phát ngôn.

'Ít nhất thì, Oppa cũng dễ nghe hơn nim...' - Seol khẽ lẩm bẩm.

Khi cậu vô hiệu hóa Cửu nhãn, cuối cùng cậu cũng hiểu được vì sao cậu lại thấy Yun Seora thật xa lạ. Nguyên nhân trang phục của cô ấy.

Trên trán cô là chiếc kính râm với logo hình con báo. Chiếc áo phông rộng màu xanh nước biển, kèm chiếc thắt lưng da màu hạt dẻ làm nổi bật vòng eo của cô. Kèm theo đó một chiếc khuyên tai kim cương nhỏ lấp lánh trên tai trái, và một đôi vớ polka chấm bi bao phủ đôi chân thon thả.

Chỉ nhìn lướt qua cũng thấy, đây là trang phục thời thượng của một tiểu thư danh gia vọng tộc. Trước đây Seol Jihu chỉ nhìn thấy cô trong những chiếc áo hoodie lỏng lẻo hoặc một bộ áo giáp đơn sơ, nên hiện tại cậu cảm thấy xa lạ với Yun Seora.

"Phải ha, cô ấy là đệ nhị tiểu thư của Sinyoung."


Yun Seora trông có vẻ lo lắng. Lâu lắm rồi họ không gặp nhau, và nãy giờ Seol gần như không nói gì. Cô hoảng hốt, nghĩ rằng Seol Jihu đã bực mình vì bị buộc phải đến đây.

Tất nhiên, Seol Jihu khá khó chịu trước yêu cầu bất ngờ này, nhưng khi phát hiện ra rằng người muốn gặp mình là Yun Seora, cảm giác tồi tệ trong lòng cậu biến mất như tuyết tan.

Mặc dù Yun Seora có mối liên hệ chặt chẽ với Sinyoung, cô ấy cũng là một người bạn tốt, người đã cùng cậu ấy trải qua nhiều qua niềm vui và nỗi buồn. Hơn nữa, Kim Hannah gọi cô là ‘đồng minh duy nhất' có thể bảo vệ cậu ta khỏi tay Yun Seohui, và Điều răn Vàng là bằng chứng.

Đoán được nỗi lo lắng trong lòng Yun Seora, Seol Jihu vui vẻ mỉm cười.

"Chà. Tôi thực sự ngạc nhiên đấy."

Yun Seora tròn mắt ngơ ngác.

"Tôi không ngờ lại được gặp cô ở đây, cô Yun Seora."

Khuôn mặt lo lắng của cô cuối cùng cũng dịu xuống, và một nụ cười tươi tắn hiện lên.

"Um... Um... Nếu anh không khó chịu thì..."

Yun Seora nắm chặt tay Seol Jihu và quay lại nhìn cánh cửa trượt, như muốn mời cậu vào.

"Được thôi."

Seol bước vào phòng không chút do dự. Tuy nhiên, cậu bối rối khi thấy cô ngồi xuống đối diện mình. Cô ấy thậm chí còn quỳ gối như một nàng dâu mới về nhà chồng.

Cách Yun Seora nhìn cậu âu yếm, khiến Seol liên tưởng đến một chihuahua đang thè lưỡi cầu xin được vỗ về. Nếu Yun Seora mà biết cậu nghĩ vậy, chắc cô ấy sẽ đập đầu xuống đất vì xấu hổ.

Seol Jihu ngồi đó, ngượng ngùng và bối rối. Cậu ấy nên nói gì đây?

'Cô có khỏe không? - Hmm, nghe hơi khách sáo. Tại sao cô lại gọi tôi đến đây? Nói vậy quá trang trọng và giống như một buổi họp bàn bạc chuyện kinh doanh.'

Khi Seol Jihu còn đang đau đầu nghĩ xem nên nói gì, Yun Seora đã bắt đầu cuộc trò chuyện.

"Em đã xin lỗi vì đã gấp rút mời anh đến đây. Có vấn đề gì xảy ra trên đường không?"

"Không, hoàn toàn không."

Lời xin lỗi dịu dàng và ân cần của cô khiến trái tim Seol Jihu mềm ra ngay lập tức, và cậu vội xua tay phủ nhận.

"Tôi chỉ hơi ngạc nhiên. Tôi không ngờ lại được gặp cô Yun Seora, và..."

Seol Jihu không nói hết câu. Trong lúc đó, Yun Seora vẫn quỳ gối trên sàn. Hai tay cô chồng lên nhau và đặt trên đùi.

Rõ ràng cô đang rất băn khoăn suy nghĩ. Một lúc sau, cô mở miệng với giọng nghiêm túc.

"Em nghe nói anh sắp gia nhập Sinyoung."

Nụ cười của Seol Jihu nhanh chóng biến mất và cậu nghiêm mặt.

"Em cũng nghe nói anh đang dự định đi đâu đó nhưng gặp trục trặc, bởi  Seo Yuhui gây áp lực cho Giám đốc Kim."

Seol cảm thấy hơi lạ khi nghe cô nói về chị gái mình như một người hoàn toàn xa lạ, nhưng cậu giữ im lặng và tiếp tục nghe cô nói.

"Để anh khỏi mất thời gian, em sẽ nói thẳng nhé. Xin anh hãy nộp đơn vào bộ phận mà em phụ trách". 


Seol Jihu ngơ ngác, nhưng cậu chợt nhớ tới những gì Kim Hannah nói ngày hôm qua.

"Như vậy có phiền phức gì không? Yêu cầu công việc chi tiết ra sao?"

"Hiện tại, chưa có yêu cầu gì cả".


Yun Seora lắc đầu, còn Seol Jihu lại gật đầu. Cậu bắt đầu hiểu tại sao Kim Hannah lại hả hê và phấn khích đến nỗi rủ cậu đi mua sắm.


Trên thực tế, Seol không có ai bảo trợ cả. Hợp đồng của cậu là hợp đồng trực tiếp với Kim Hannah, nghĩa là cậu giống một miếng mồi ngon thả giữa hồ cá đói. Để tránh rắc rối cho Seol, cách dễ dàng nhất là đưa cậu về núp bóng Sinyoung. 

Mặc dù Seol Jihu không thực sự làm việc cho Sinyoung mà chỉ là nhân sự trên giấy tờ,  nhưng cậu vẫn phải trực thuộc một bộ phận nào. Tất nhiên, nhiều khả năng người quản lý bộ phận này sẽ là Yun Seohui.

Nói cách khác, Yun Seohui có cơ sở để liên lạc cậu ta. Cô có thể dễ dàng yêu cầu cậu ta tới dự các sự kiện của công ty, hoặc triệu tập một cuộc họp nào đó, toàn là những lý do hợp lý.

Yun Seora chính là con át chủ bài Kim Hannah định dùng để ngăn chặn điều này. Bằng cách lan truyền tin đồn về việc Seol Jihu gia nhập Sinyoung, cô đã khiến Yun Seora phải hành động.

Vốn dĩ Yun Seora không thích tham gia vào chuyện tranh quyền đoạt vị, nhưng chắc chắn cô không thể làm ngơ khi thấy Seol rơi vào lưới của Yun Seohui. Bản thân cô cũng có lý do hoàn hảo để làm việc đó. Vì cô ấy đã được Seol giúp đỡ rất nhiều trong thời gian ở Khu vực trung lập, nên việc cô hỗ trợ ân nhân của mình là chuyện hoàn toàn bình thường. Ai có thể ngăn cản hay phàn nàn khi cô làm chuyện đó?

'Hóa ra đây chính là ý định của Kim Hannah'.

Seol mỉm cười và hỏi Yun Seora.

"Tôi có phải tuân theo luật lệ hay quy định gì khi đăng ký vào bộ phận của cô Yun Seora không? Hoặc một yêu cầu bắt buộc nào đó?"


"Không, em hứa là  sẽ không có gì như vậy."

Yun Seora trả lời chắc chắn như thể cô đã chờ đợi câu hỏi này.

"Ok, nếu vậy... xin nhờ cô'".


Một nụ cười tươi rói nở trên mặt Yun Seora. Nhìn thấy vẻ nhẹ nhõm của cô, Seol Jihu hiểu cô đã mừng rỡ như thế nào. Giống như một đứa trẻ đạt điểm cao trong kỳ thi chờ được bố mẹ khen vậy.

'Có vẻ mình sẽ bớt đau đầu hơn rồi'.

Vấn đề khiến cậu bận tâm lo lắng, đã được giải quyết nhờ sự can thiệp của Yun Seora. Theo một cách nào đó, cậu đã nhận được kết quả từ Điều răn vàng.  Sự ưu ái mà cậu dành cho cô trong thời gian ở Khu trung lập đã trở lại với cậu như một phần thưởng bất ngờ.

Ngay lúc đó, một vài người bê đồ ăn bước vào. Seol Jihu nhìn chằm chằm vào những món ăn xa xỉ và mở to mắt vì ngạc nhiên. Toàn là những món sơn hào hải vị mà cậu chỉ nhìn thấy trên mạng.

"Em nghe nói anh chưa ăn tối" - Yun Seora chắp hai tay lại và nói một cách bẽn lẽn - "Em không chắc chắn là anh thích ăn gì, nên em đã chuẩn bị hơi nhiều một chút..."

Súp thịt cua lấp lánh trong ánh vàng, sườn non nướng chan nước tương, tôm hùm hấp rượu, và nhiều hơn thế nữa. Tất cả những mùi hương thơm ngon và đậm đà xộc vào mũi của cậu ấy, làm cho cậu ấy chóng mặt.

Vừa trố mắt nhìn những đĩa thức ăn, Seol vừa lắp bắp hỏi:

"T... tôi có thể ăn t... tất cả những thứ này không?"

"Tất nhiên là có".


Khoảnh khắc cậu nghe thấy những lời đó, nước miếng cậu trào ra và ngay lập tức, Seol cầm đũa lên. Là người đam mê những món ăn ngon, nên Seol hoàn toàn bị mất hồn.

Sau khi ngắm Seol đánh chén, Yun Seora mỉm cười hài lòng. Cô bắt đầu giới thiệu cho Seol về nguồn gốc và danh tiếng của các món ăn, đồng thời nhắc nhở cậu ăn chậm hơn.

Không biết bao lâu đã trôi qua.


Mãi đến khi bao tử bắt đầu căng lên, Seol mới sực nhớ ra...


"... Ấy, cô Yun Seora, cô cũng ăn gì đi..."

Nói đến đó, Seol ngượng ngùng ngậm miệng lại. Tất cả bát đĩa trên bàn đã sạch bóng. Khi Seol bàng hoàng ngước lên, cậu có thể thấy Yun Seora với đôi mắt nhắm chặt và một tay che miệng. Rõ ràng cô ấy đang cười khúc khích.

Seol bối rối và đỏ mặt vì xấu hổ. Cậu đã vét sạch mọi thứ, rồi lại mời cô ấy ăn. Còn gì để ăn nữa ngoài xương xẩu, nước sốt và nước chấm?  Mặt khác, cậu chợt nhớ đây là lần đầu tiên cậu thấy Yun Seora cười như thế này.


"Đừng lo. Vẫn còn một chút..."

Yun Seora kìm nén tiếng cười và bắt đầu ăn vài cọng rau. Dù đang đang run rẩy vì xấu hổ, 
Seol Jihu cũng đứng hình vì vẻ dễ thương và nhỏ nhắn của cô.

"À, em mới nghe tin này..."

Cảm thấy Seol sắp xấu hổ đến nỗi muốn chui xuống đất, Yun Seora nhanh chóng đổi chủ đề khác. Tất nhiên, đó là về Thiên đường. Họ bắt đầu trò chuyện về tất cả mọi thứ.

Seol Jihu hơi ngạc nhiên khi thấy Yun Seora biết mọi thứ về thành tích của mình. Rồi cậu tự nhủ, vì họ là người quen từ Khu vực trung lập, nên cô ấy quan tâm đến cậu là chuyện bình thường giữa bạn bè với nhau.

Nghĩ đến đó, cậu tự hỏi Shin Sang-Ah và Hyun Sangmin đang làm gì và hỏi cô có biết gì về họ không.

"Em không biết gì cả."

Yun Seora lắc đầu thẳng thừng. Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Seol Jihu, cô ấy vội vàng nói thêm:


"Nhưng em có nghe nói về Seol-Ah. Cô ấy thực sự có tài năng trong nghề Cung thủ. Có vẻ như cô ấy sẽ đạt cấp 2 trong vài tháng nữa."

Sau khi hỏi về những người bạn cũ của mình từ Khu trung lập, cậu sực nhớ ra và hỏi về tình hình của Yun Seora.

"Em á? Uhm, em là một Berserker cấp 2. K-Không, không có gì đáng để tự hào cả. Dù sao thì em cũng được hỗ trợ rất nhiều, không đạt được thành tích nào vang dội như anh đâu, Oppa."

Vì có nhiều thời gian, nên cậu say mê trò chuyện cùng Yun Seora. Cậu thấy điều này vừa vui vừa thú vị. Nhớ lại lần đầu tiên gặp Yun Seora, cậu chưa bao giờ tưởng tượng họ sẽ gặp nhau ngoài Thiên đường như thế này.

Sau khi uống một tách trà đắt tiền, cuối cùng Seol Jihu rời khỏi phòng VIP với Yun Seora. Họ đã dành hơn hai giờ để nói chuyện bên trong phòng VIP. Seol Jihu cảm thấy hơi xót xa khi nghĩ tới giá tiền của các món ăn, nhưng sau đó, cậu ngại ngùng khi phát hiện ra rằng Yun Seora đã trả tiền từ trước.

"Lần sau, hãy để tôi sẽ trả tiền cho bữa ăn của chúng ta".


Seol Jihu thề sẽ chiêu đãi cô một bữa ăn ngon miệng để gột rửa sự xấu hổ hôm nay. Tuy nhiên, Yun Seora bất ngờ hỏi lại:


"Có thật không?"

Nghe giọng nói cao vút của cô, mồ hôi lạnh chảy xuống lưng Seol Jihu. Dù Yun Seora đang cười, nhưng cậu nghĩ có thể cô ấy đang tức giận về điều đó. Ừ thì, người ta là tiểu thư lá ngọc cành vàng, còn cậu chỉ là một con bạc vừa cai nghiện.

Sau khi do dự một lúc, Yun Seora lấy điện thoại ra và nhìn chằm chằm vào mắt Seol.

"Vậy... em có thể gọi cho anh không?

"Tất nhiên." - Seol Jihu gật đầu ngay lập tức. 


Sau khi trao đổi số điện thoại, hai người họ rời khỏi nhà hàng. Trời đã khuya và trên bãi đậu xe chỉ còn lác đác vài chiếc xe đang đỗ. 

Seol Jihu khăng khăng bắt taxi về nhà, nhưng Yun Seora đã kéo cậu ngồi ở ghế sau của chiếc xe hơi.

Một không khí khó xử tràn ngập bầu không khí. Khi chỉ có hai người, Yun Seora đã trò chuyện với cậu rất vui vẻ, nhưng giờ cô ấy hoàn toàn im lặng.  Có lẽ vì có người khác đi cùng chăng?

Hiu

Hiu

Seol chỉ có thể nghe thấy hơi thở mềm mại của cô.

Đột nhiên, cậu cảm thấy có gì đó đập vào cẳng tay mình.

‘Hử?'


 Khi cậu đảo mắt sang một bên, cậu thấy Yun Seora đang dựa vào vai cậu với đôi mắt nhắm nghiền.

"Cô Yun Seora?"

Khi cậu di chuyển cánh tay ra, cô ngã xuống và úp mặt vào lòng Seol. Cảm thấy tư thế này có đôi chút kỳ cục (Note: các bạn tự tưởng tượng nhé =))) ), Seol vỗ vỗ má Yun Seora để đánh thức cô dậy. Thế nhưng, Yun Seora đột ngột nắm lấy tay cậu đặt lên má mình.

Mmnn. Cô khẽ rên rỉ, có vẻ hài lòng.

"..."


Seol không chắc cô làm thế vì ngủ mơ hay gì đó, nhưng cậu cảm thấy ngạc nhiên vì hành động táo bạo này.

"Này, cậu Seol Jihu." - Đúng lúc đó, tài xế gọi Seol - "Cậu có thích lái xe vào ban đêm không?"

Seol Jihu chớp mắt liên tục trước câu hỏi lạ lẫm đó.

"Chúng ta lái xe đi lòng vòng xuyên đêm được không? Ngắm cảnh ban đêm là một trải nghiệm thú vị đấy, chàng trai trẻ" - Tài xế nói tiếp.


Thấy Seol Jihu cứ nhìn mình chằm chằm, người tài xế nở một nụ cười cay đắng.

"Đã lâu rồi tiểu thư không ngủ đươc. Uhm, cô ấy mới chỉ thiếp đi một lúc. Vậy nên làm ơn..."

Chỉ sau đó, Seol Jihu mới hiểu ý tài xế.

"Anh có thể vừa nói chuyện vừa lái xe không?"


"Tất nhiên."

"Tốt quá. Nếu không có người trò chuyện, tôi sẽ ngủ thiếp đi mất".

"Không sao" - Người tài xế cười đầy ẩn ý - "Đừng quan tâm đến tôi, cứ coi tôi như robot lái xe và muốn làm gì thì làm".

"Ok, tôi muốn xuống xe".
"Ấy đừng, tôi đùa thôi, đùa thôi".

Và chiếc xe chìm trong sự tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở đều đều của Yun Seora.



Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Donate cho Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!




Mục lục:

Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

5 Comments: