Khát vọng trở về - Chương 84: Công chúa Hiệp sĩ và Hiệp sĩ của Công chúa - Phần 3

Không chút do dự, Seol kích hoạt Bông tai Festina và chạy.

Môi trường xung quanh nhanh chóng mờ đi trong mắt cậu. Dưới ánh sáng mơ hồ, Seol xác định đường chạy, nhìn thẳng về phía trước và chạy như có ai đó gắn tên lửa vào mông.

Trong phút chốc, cậu đã chạy qua ngã tư giữa phòng thí nghiệm, nhưng rồi...

Huỳnh huỵch
Huỳnh huỵch
Huỳnh huỵch

Seol nghe thấy vô số tiếng bước chân vội vã phát ra từ phía hành lang nơi cậu tìm thấy Hugo. Dù đang chạy như ma đuổi, Seol cũng rùng mình.

Nếu âm thanh đó phát ra từ hành lang mà Seol tìm thấy Hugo, thì đó cũng là hướng của cầu thang dẫn lên mặt đất. Điều đó có nghĩa là, ngay cả những Ký sinh trùng ưu tú nhận nhiệm vụ bảo vệ trên mặt đất, cũng đã xuống đây.

Dù Seol đang chạy rất nhanh, nhưng chúng thậm chí còn chạy nhanh hơn. Những tiếng bước chân ngày càng to hơn, ngoan cường bám vào phía sau anh.

UỲNH!!

Seol Jihu đã kích hoạt tầng thứ hai của Bông tai và tăng tốc hơn nữa. Cậu thoát khỏi khu vực thí nghiệm trong phút chốc.

Thế nhưng, tình hình vẫn chưa sáng sủa hơn. Trước mặt Seol là những con Orc đột biến đang đi lang thang gần lối ra. Dù chỉ có vài con Orc, song cơ thể chúng quá đồ sộ mà lối đi lại rất hẹp. Thật khó để lách qua chúng trong hoàn cảnh này.

"Tiếp tục chạy đi!"

Cây thương băng đột nhiên hướng về phía trước. Seol cúi xuống nhìn. Teresa Hussey đã cầm lấy vũ khí của Seol, cầm nó bằng cả hai tay và giơ thẳng ra trước mặt.

Họ không nên và cũng không thể chiến đấu ở đây. Chỉ chậm chân vài giây, họ sẽ bị những Ký sinh trùng ưu tú bắt kịp. Điều đó có nghĩa là họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc đột phá qua đám Orc đột biến.

"Khỉ thật!"

Seol Jihu nghiến răng. Cậu hạ thấp tư thế, đẩy trọng tâm của mình về phía trước và vung chân đạp mạnh xuống sàn.

Kuehk? Kuuheehk!

Đám Orc đột biến cuối cùng cũng phát hiện ra Seol. Chúng vội vã rút vũ khí, xông vào chàng trai trẻ tuổi. Nhưng tốc độ của Seol đơn giản là quá nhanh.

CHÁT

CHÁT

THỊCH


Seol thấy một chiếc rìu bị cây thương băng đẩy bật ra.

Seol cảm thấy một phần của bộ giáp bị phá vỡ.

Seol ta thậm chí còn cảm nhận được thứ gì đó sắc nhọn lướt qua mình, dẫn đến cơn đau buốt xuất phát từ lưng và bên hông. Và sau đó…

BÙM !!

Seol vừa húc văng thứ gì đó cứng ngắc. Ngay sau đó, hành lang kết thúc và tầm nhìn của cậu mở rộng ra. Cuối cùng Seol đã vượt khỏi khu vực nghiên cứu.

Dư chấn của cú va chạm với cánh cửa khiến Seol loạng choạng, nhưng cậu hiểu rằng nếu cậu ngã khi đang chạy ở tốc độ này, cả cậu lẫn Teresa Hussey sẽ gặp nguy hiểm.

'Chỉ còn một chút nữa thôi'

Seol đã gần đến đích. Lối đi đến căn phòng có nơi ẩn náu chỉ là một đường thẳng, và hiện tại không có chướng ngại vật cản đường cậu ta.

Seol yên tâm kích hoạt tầng thứ ba. Đúng lúc đó, cậu ta cảm thấy ngứa ngáy trên cổ. Chiếc bông tai gắn tinh thể giao tiếp rung lên.

Bzz 

Tiếng la hét, tiếng bước chân dồn dập, tiếng vũ khí va chạm vào nhau, xen lẫn tiếng rung của tinh thể giao tiếp, tất cả tấn công thính giác của Seol. Cậu cũng cảm giác thấy thứ gì đó đáng sợ đang tiến lại gần mình.

"Seol!" - Kazuki hét to.

"Tôi đang chạy về đây!"

"Không, đấy không phải là vấn đề! Nhảy lên ngay!"

Cùng lúc đó...

""Đằng sau kìa!" - Teresa Hussey hét vào mặt cậu ta.

Tin tưởng và tuân thủ theo chỉ dẫn của Tiên phong. Đó là nguyên tắc hàng đầu trong mỗi tổ đội ở Thiên đường. Nhất là khi tiên phong đó là người được Dylan thừa nhận.

Seol Jihu không nghĩ gì nữa và giậm nhảy. Thật may mắn, cậu đã hành động đúng lúc.

BANG!

Một tiếng nổ khủng khiếp đột nhiên vang lên. Sóng xung kích từ vụ nổ đó hất tung Seol. Cậu cố gắng ôm Teresa Hussey thật chặt, trong khi cơ thể mình vẽ thành một đường parabol dài và rơi xuống sàn nhà. Thậm chí sau khi tiếp đất, cả hai còn lăn đi một đoạn. Mãi đến khi đâm sầm vào vách tường, họ mới dừng lại được.

"Khụ!!"

Hộc, hộc

CHÁT

CHÁT

CHÁT


Đang thở hồng hộc vì đau đớn, Seol bất chợt nghe thấy tiếng ồn ào lặp đi lặp lại của những thứ gì đó va đập mạnh. Cậu vội vã nhìn lên và thấy một số sinh vật bay bị mắc kẹt trong một hàng rào màu trắng đục.

Đó là phép thuật bảo vệ của Mary Rhine! Từ khoảng cách rất xa, cô đã dựng hàng rào bảo vệ họ.

Không chỉ có thế. Sau lưng Seol, cây cầu trên bầu trời đã bị cắt đứt. Giống như một lỗ hổng lớn đột nhiên mở ra ở giữa và cắt đôi cây cầu. Những Ký sinh trùng chạy nhanh nhất đã không kịp dừng lại và rơi thẳng xuống vực thẳm bên dưới. Chứng kiến cảnh tượng đó, những Ký sinh trùng còn lại nhanh chóng lùi ra xa.

Ngay lập tức sau đó, Seol nghe thấy âm thanh xé gió, và hàng vạn mũi tên phóng xuống, khiến những sinh vật bay nhanh chóng biến thành những con nhím.

Chỉ sau đó, Seol Jihu mới nhận ra chuyện gì vừa xảy ra. Cậu cũng hiểu tại sao Kazuki bảo mình nhảy lên.

'Đó là một cái bẫy!'

"Seol, chạy tiếp nhanh lên!"

Một luồng sáng lóe lên từ tinh thể giao tiếp. Seol vội bế Công chúa đứng dậy. Nhờ hàng rào của Mary Rhine, cả Seol và Công chúa đều không bị thương nặng.

"Chúng tôi sẽ bắn yểm trợ, cứ chạy tiếp đi" - Kazuki hét qua tinh thể giao tiếp.

Seol Jihu nhanh chóng tăng tốc lao đi như bay.

"Còn bao nhiêu giây nữa, Kazuki?"

"11!"

Mặc dù thời gian không còn nhiều, nhưng không phải là bất khả thi. Kẻ thù đã bị cản lại phía sau, và phần còn lại của con đường cũng thẳng tắp như xa lộ. Một tình huống đơn giản hơn nhiều lần so với cuộc chạy trốn ở thung lũng Arden.

VỤT

Tiếng gió vun vút lướt qua tai, nhưng Seol  không thể nghe thấy bất cứ điều gì khác. Cậu chỉ đơn giản là tập trung tất cả sức lực vào đôi chân và chạy.

Còn khoảng 200 mét, nhưng Seol đang kích hoạt tầng thứ hai của Bông tai, nên cậu chỉ cần sáu giây để vượt qua đoạn đường này.

"Haa, haa!"

Khi Seol đặt chân vào căn phòng, vẫn còn tận năm giây.

Seol thấy Kazuki và Mary Rhine lần lượt hạ cung và cây thánh giá xuống, thở phảo nhẹ nhõm. Yasser Rahdi cùng Chohong đang nhảy lên nhảy xuống, tay chân múa may điên cuồng.

Còn bốn giây.

Giá sách quay 90 độ ngay trước mũi cậu. Seol Jihu không hề giảm tốc độ, thay vào đó, cậuthay đổi hướng đi một chút. Chohong đã mở rộng cả hai tay ra, sẵn sàng ôm lấy cậu.

Ba giây.

Một nụ cười hạnh phúc hiện trên mặt Chohong. Ngay cả Seol Jihu cũng cười toe toét như muốn trả lời cô.

Đúng vào khoảnh khắc đó

PẰNG !!

Một tiếng súng đột ngột vang lên, và Chohong đã chứng kiến ​​mọi thứ bằng chính hai mắt của mình. Cô nhìn thấy người đồng đội của mình vặn vẹo và đau đớn, trước khi anh ta cùng Terasa bị quật mạnh xuống sàn.

'... Cái gì thế?!'

Seol Jihu cũng chết lặng. Họ đã gần như ở đó. Họ đã gần như thành công.

Giống như chân cậu bị mắc kẹt trong một cái gì đó. Tầm nhìn của Seol mờ đi. Mọi thứ dường như biến thành màu trắng, sau đó cả hai đột nhiên rơi xuống sàn trong một cơn tuyệt vọng.

Đột nhiên, Seol nhớ ra.

"Hãy nhớ lấy lời tôi. Cẩn thận với tên xạ thủ vô hình."

Cảnh báo của Agnes lọt vào đầu Seol, trong lúc cậu quay tròn và cắm mặt xuống sàn nhà. Cái trán tội nghiệp của cậu là thứ phải hứng chịu cú va đập nặng nề đó.

"Ah…."

Cảm giác như có gì đó trên cơ thể đột nhiên trống giỗng, và trong tích tắc, cơn đau dữ dội tràn ngập cơ thể.

"Argh, ah"

Máu phun ra từ miệng Seol. Cậu ta lăng lộinhư một con sâu, nhưng vẫn cố gắng vươn bàn tay run rẩy của mình ra.

Khi tay Seol vô thức quờ quạng trong không trung, cậu có thể nghe thấy tiếng Chohong kêu lên như một con thú hoang. Seol đau đớn ngẩng đầu lên nhìn.

Cô ấy không còn ở đó.

Không còn ai trên bệ thờ nữa.

Ánh sáng nơi vòng tròn ma thuật đã tắt hoàn toàn.

"..."

Seol Jihu sững sờ nhìn chằm chằm vào khoảng không trống rỗng.


----

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ nhóm: https://www.facebook.com/Moonsnovel


---

Mục lục










Chương 67 - Phần 1



Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

9 Comments:

  1. Thôi xong toang rồi...
    Thanks nhóm dịch nhiều!
    Lót gạch hóng

    ReplyDelete
  2. Như này là có về kịp ko nhỉ

    ReplyDelete
  3. Rồi a main bật kĩ năng hóa siêu sâyy xa lên nè

    ReplyDelete
  4. đừng nói chap sau giống ở làng harmark anh ấy lại biến thành ....siêu xay da đồ sát hết cả lũ oric @@. Thế chuyện chả có méo gì thú vị @@

    ReplyDelete
  5. Toang rồi ông giáo ạ. Mian sẽ bị bắt để đi nhân giống để tạo 1 đống main con. Lũ con chinh phục, thống trị toàn thế giới . Hết truyện. Thank

    ReplyDelete
  6. Tụi nó vẫn sống nhưng thoát bằng đường khác nha =))

    ReplyDelete
  7. Đang đứng tim mà nhìn mấy bác spoil hết mợ mợ cảm xúc.

    ReplyDelete