Khát vọng trở về - Chương 86: Đưa nhau đi trốn - Phần 2

Không lâu sau, Teresa đã trốn thoát khỏi cái hố. Tuy nhiên, Seol Jihu cảm thấy lo lắng. Tất cả những gì Seol phải làm là trèo lên bằng những chỗ đứng do cô tạo ra, nhưng cánh tay trái của cậu hiện tại đang vô dụng.

Đúng lúc đó, một sợi dây thừng rơi xuống trước mắt Seol. Teresa đang đứng trên mặt đất và vẫy tay.

"Đừng cố nắm lấy dây, hãy quấn nó quanh người. Em sẽ kéo anh lên!"

"…Ah."

Nhớ lại thì, có một sợi dây trong túi. Seol rút cây giáo băng ra khỏi tường và buộc dây quanh người. Công chúa tập trung mana hết mức có thể và bắt đầu kéo cậu lên.

Khi lên mặt đất, Seol càng chắc chắn hơn: Không có gì di chuyển xung quanh đây. Môi trường xung quanh là tàn tích của các tòa nhà sụp đổ.

'Nghiêm túc mà nói, chuyện gì đã xảy ra ở đây?'

Có phải các Ký sinh trùng đã nổi giận và phá hủy mọi thứ không? Nghe có vẻ không hợp lý cho lắm. Có lẽ một Hố tử thần đã thực sự mở ra, như là lời ban phước của các vị thần linh.

"Phù... phù..."

Sau khi kéo Seol ra khỏi hố, Teresa thở dài, nặng nề và ngồi phịch xuống đất. Cô ấy đã uống một lọ thuốc hồi phục, nhưng điều đó không có nghĩa là cơ thể cô ấy bình phục hoàn toàn. Nhìn cô mệt mỏi, Seol cảm thấy có lỗi. Cảm giác như cậu đã trở thành một gánh nặng.

"Tôi xin lỗi, thưa Công chúa."

Teresa Hussey tròn xoe mắt khi nghe thấy lời nói của Seol.

"Về cái gì?"

"Vì tôi, Người đã..."

Seol không nói hết câu, nhưng Terasa chỉ khịt mũi không quan tâm.

"Vớ vẩn. Có trả cho anh một rương đầy kho báu cũng không đủ để đền đáp những gì anh đã làm cho em. Mà khoan, anh nói thế nhưng trong lòng anh không thực sự muốn xin lỗi, phải không?"

Cô cười toe toét và nhìn thẳng vào mắt Seol. Ngay lúc đó, Seol Jihu cảm thấy hỗn hợp cảm xúc kỳ lạ  trào dâng trong tim mình.

'Môi cô ấy đang cười, nhưng...'

Mắt cô ấy không cười chút nào. Hai tròng mắt của cô, thứ mà anh luôn nghĩ là khá xinh đẹp, đang lấp lánh đầy ý nghĩa dưới ánh trăng lạnh lẽo.

"Không phải vậy sao? Anh nói thế vì phép lịch sự thôi, đúng không?"

Cô lại hỏi Seol, lần này thăm dò thêm một chút. Seol Jihu nuốt nước bọt. Cậu nói ra những lời đó, chắc chắn không phải vì phép lịch sự.

Nhìn lại, đó cũng là câu chuyện tương tự trong cuộc gặp đầu tiên của họ. Anh cảm thấy sự hấp dẫn không thể giải thích này từ cô. Vì lý do nào đó, anh muốn đứng lên bảo vệ cô và chăm sóc cô. Cô là người mà anh muốn giúp đỡ. Không vì lý do gì.

Tuy nhiên, là không biết tại sao. Nếu buộc phải nói ra thành lời, thì cảm giác của Seol giống như là "trả ơn". Một cái gì đó như thế.

"Em đoán đúng ha. Anh nói thế vì phép lịch sự thôi" - Đôi mắt của Teresa bây giờ hơi đượm buồn. Nhưng rồi...

"Không, hoàn toàn không"  - Seol lên tiếng.

"Huh?"

"Trước khi đến đây, tôi đã được cảnh báo về một tay bắn tỉa vô hình. Nhưng tôi hoàn toàn quên mất điều đó, kết quả là chúng ta lâm vào tình trạng hiện tại".

"..."

"Tôi thực sự xin lỗi vì không thể giải cứu Công chúa đến nơi đến chốn. Tôi nghiêm túc đấy."

Tất cả dấu vết của nụ cười đã biến mất khỏi khuôn mặt Teresa.

Nét mặt luôn vô tư của cô bỗng trở nên vô cảm. Cậu chưa bao giờ thấy cô phản ứng như thế này trước đây.

"…Tại sao?" - Cuối cùng cô cũng mở miệng.

"Tại sao anh nghĩ như vậy? Anh là người Trái đất phải không? Anh trở nên như thế này là vì em, phải không? Anh không bực bội ư?"

"Tại sao Người lại nói thế, thưa  Công chúa?" - Seol Jihu bình tĩnh hỏi lại - "Việc phá hủy phòng thí nghiệm là điều cần thiết. Tôi nói đúng chứ?"

"Ừ thì... nhưng mà..." -  Cô chớp mắt. Khi ánh sáng trong mắt cô ngày càng mạnh mẽ, ánh mắt hoài nghi lan tỏa trên khuôn mặt cô nhiều hơn.

'Có chuyện gì với cô ta vậy?'

Seol hơi lo lắng một chút. Nhưng sau đó...

"Thần linh ơi. Thực sự có một người như anh ấy trong thế giới này sao?"

Teresa lẩm bẩm. Những tia sáng trong mắt cô cũng dần dần dịu xuống.

"Ý Người là sao?"

"Anh đã nói thật."

"Ủa, tôi nói vậy mà công chúa tin sao?" - Seol Jihu gãi má.

"Uhm, lý do là...." - Cô nói với giọng khàn khàn - "Em có khả năng đọc tâm trí người khác".

"Huh?"

"Thật đó. Một trong những tổ tiên của em mang dòng máu của Tiên Nữ, vì vậy..."

Teresa Hussey hơi ngập ngừng trước khi lặng lẽ tiếp tục.

"Tất nhiên, một thời gian dài đã trôi qua. Tuy nhiên, thỉnh thoảng, một đứa trẻ được sinh ra với Khả năng Bẩm sinh. Giống như em."

''Năng lực bẩm sinh" - Seol Jihu bị sốc.

"Đúng."

"Công chúa, Người không nên tiết lộ điều đó!"

"Hôm nay là lần đầu tiên em nói ra điều đó. Đây là bí mật của hai ta nhé".

 Seol Jihu kích hoạt Cửu nhãn và theo phản xạ kiểm tra Cửa sổ trạng thái của cô.

[Cửa sổ trạng thái của Teresa Hussey]

[4. Kỹ năng.]

1. Kỹ năng bẩm sinh (1)
2. Kỹ năng Nghề nghiệp (6)
3. Kỹ năng khác (4)

'Cô ấy thực sự có một khả.... Ơ từ từ đã!'

Có một sự thay đổi khác đã diễn ra.

Màu sắc của cô ấy thay đổi. Một màu sắc bắt đầu thay thế trạng thái 'không màu' trước đây của Teresa.

Màu sắc lộng lẫy chào đón cậu bây giờ là màu hoàng kim.

***

'Anh ấy sao thế?'

Công chúa lén liếc đôi mắt nhìn chàng trai trẻ đang đứng đó như một con bù nhìn.
Thế rồi, cô cố gắng đứng dậy bằng cách đẩy xuống đất bằng lòng bàn tay. Nhưng sau đó…

"Trong mọi trường hợp, chúng ta phải... Úi!"

Cô cau mày và vội vàng nhấc tay lên.

"Công chúa, cô có sao không?"

Có thứ gì đó sắc bén đào sâu vào lòng bàn tay cô. Vật thể màu đen cháy sém trông giống như một mảnh đạn vỡ vụn.

"Argh, đau vãi. Cái quái gì thế. Hử?"

Teresa nghiêng đầu trước khi mắt cô nheo lại.

"Cái này... Là Thạch Lôi ư?"

"Thạch Lôi?"

Cô gật đầu.

"Đúng. Đó là một hòn đá với sức mạnh của Thần Đất ngưng tụ bên trong. Nó cũng sở hữu sức mạnh bùng nổ đáng kinh ngạc.

"Một vụ nổ? Có chất nổ trong thế giới này ư?"

"Không phải chất nổ, mà là 'Thạch Lôi'. Nó được gọi như vậy bởi vì nó tạo ra tiếng sấm sét khi bùng nổ".

Cô sửa lại những gì cậu nói bằng một lời giải thích đơn giản.

"Tôi chưa bao giờ nghe nói về một thứ như vậy..."

"Eii Eii, tất nhiên rồi! Chúng tôi không phải là Đế chế. Bảy vương quốc rõ ràng không có công nghệ để sản xuất ra thứ này. Em vừa nói với anh, phải không? Sức mạnh của Thần Đất được ngưng tụ để tạo ra nó."

Teresa vội vàng xua tay.

"Nếu mana là kỹ năng độc quyền của loài người, thì Linh hồn là Kỹ năng độc quyền của Tiên nữa. Còn Thạch lôi là sản phẩm của các nghê nhân người lùn. Có thể gọi nó là vũ khí bí mật của Liên Bang."

"Wow Wow. Không, chờ đã, họ có những thứ như thế này, vậy mà họ vẫn không thắng được Ký sinh trùng?"

Teresa khẽ nhếch môi.

"Thật ra thì ngược lại. Nhờ Liên bang sở hữu thứ như thế này, nên Ký sinh trùng mới không thắng được họ. Anh phải biết là, lực lượng chính của Ký sinh trùng mạnh đến không thể tin nổi."

"Thế con Medusa thì sao?"

"Chắc chắn, một Medusa là một sự tiến hóa cuối cùng trong số các Ký sinh trùng hạng trung, nhưng em nói thật, chúng chỉ như mấy tên đầu gấu nhà quê thôi. Những tên trùm là bọn khủng bố thực sự, như kiểu Nosferatus ấy."

"Nosferatus?"

"Đó là cận vệ của Nữ hoàng. Dù sao thì..."

Teresa trả lời ngắn gọn và quan sát mặt đất. Các loại mảnh đạn tương tự có thể được tìm thấy ở khắp nơi. Công chúa dường như bị sốc trước những gì cô nhìn thấy.

"Tại sao... tại sao những thứ này lại ở đây?"

[Liên Bang là những người đã cung cấp cho chúng tôi thông tin, chắc họ cũng tiến hành các cuộc tấn công của mình].

Seol Jihu nhớ lại những gì Ian nói hôm trước.

"Công chúa, có thể đây là thành quà của Liên Bang chăng? ý tôi là họ cũng phái một đội đột kích..."

"Có thể lắm".

Teresa khoanh tay trước ngực. Chuyện này hoàn toàn có khả năng, nhất là khi "loài đó" ra tay. Họ là một 'chủng tộc ngoại lai', nhưng nay đã trở thành một thành viên của Liên bang.

"Vì họ có khả năng bay ngay từ khi sinh ra, nên việc tiếp cận khu vực này sẽ dễ dàng hơn. Nhưng..." -  Terasa lắc đầu -"Nghe có lý nhưng lại sai sai"

"Là sao???" - Seol bối rối.

"Ký sinh trùng canh giữ nơi này rất cẩn mật. Nếu không nhờ Agnes, lần trước đội đột kích đã không thể lại gần đây" - Teresa tiếp tục.

"Thạch Lôi thực sự rất mạnh, nhưng phải thả hầng chục viên vào cùng một thời điểm, mới có thể tạo ra sức hủy diệt quy mô lớn như thế này. Điều đó rất khó, nhất là khi lũ Ký sinh trùng đã canh giữ nơi này cả ngày lẫn đêm"

Cô không nói hết câu, nhưng Seol có thể hiểu những gì cô muốn nói. 'Thạch Lôi có thể là một vật phẩm đủ sức làm rung chuyển trái đất, nhưng để sử dụng nó, người ta phải đặt nó đúng chỗ, giống như gài mìn vậy.

Vấn đề là, Ký sinh trùng đã thiết lập mạng lưới phòng thủ hoàn hảo quanh nơi này. Chúng theo dõi sát sao mọi kẻ xâm nhập, bất kể là trên trời hay dưới đất.

Càng nghĩ, Terasa càng bối rối.

"Tôi cũng không biết phải nói gì nữa" - Seol nhún vai và nói. Terasa nhìn Seol nhăn nhó và bật cười khúc khích. Cô cố gắng đứng dậy, nhưng rồi...

"Ouch! Ngứa quá!""

Cô ấy quay đầu lại và hét lên. Những sợi xích đang cọ vào da cô, chỗ này và chỗ kia.

"Hmm. Trong mọi trường hợp, lúc này chúng ta không cần quan tâm đến chuyện đó".

Đó là sự thật. Họ không biết chuyện gì đã xảy ra ở đây, nhưng điều quan trọng là phòng thí nghiệm đã bị nghiền nát. Thêm vào đó, họ vẫn chưa an toàn.

Họ đã thoát khỏi khu vực thí nghiệm nhờ may mắn bất ngờ, nhưng họ vẫn bị mắc kẹt giữa lãnh thổ của kẻ thù.

"Đi nào, Hoàng tử của em".

Teresa đột ngột đưa tay ra. "Hoàng tử của em" - Terasa nói vậy đó.

Mặc dù Seol Jihu hơi ngượng ngùng, nhưng cậu thấy cũng không tệ. Seol Jihu chậm chạp đưa tay ra.

Họ nắm tay nhau và bắt đầu nhìn về cùng một hướng. Đó là theo hướng của Haramark.

"Chúng ta cùng trở về nhà thôi".

Cô thì thầm, và cậu gật đầu quyết tâm.

Hành trình của họ chỉ mới bắt đầu.




Mục lục:

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

4 Comments:

  1. Đoạn Dell đọc bảng trạng thái của Terasa, có dòng là kỹ năng của "lớp", có phải đó là class (chức nghiệp) không?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chữ Dell đó là Seol đấy, bàn phím tự fix chữ

      Delete
  2. Nice !
    Thanks nhóm dịch nhiều !!

    ReplyDelete