Khát vọng trở về - Chương 106: Khóa huấn luyện địa ngục - Phần 2

“Thì cậu ta vẫn là một chiến binh cấp 2 thôi mà, nhưng với khả năng ném lao đó, đồng đội chắc chắn bảo kê cậu ta tới Giai Đoạn 2.”- Kazuki cố gắng giải thích. Anh không biết gì về sự bướng bỉnh của Seol.

“Ta cũng đã nói với nó như thế rồi,nhưng thằng nhóc cứng đầu đó không chịu".

"…Gì cơ?"

“Nó đòi tham gia bữa tiệc như một chiến binh.Cái thằng ranh chết tiệt đó, nó không muốn ném lao”.

Kazuki tưởng mình nghe nhầm

“Con hiểu kỹ năng cận chiến rất quan trọng, nhưng... tại sao cậu ta không tận dụng kỹ năng bá đạo như thế kia?"

“Ta cũng đang tự hỏi như thế đây." - Jang Maldong tự đấm ngực, giọng ngập tràn tức giận.

Hugo đứng đó và bĩu môi: “Hey hey, Bố già. Thế sao chúng ta lại phải tới đây? Nếu tôi và Chohong cãi lời,  ông chỉ cần đánh cho chúng tôi nhừ đòn. Sao lần này phải vất vả như vậy?"

“Nếu thằng kia ngu như ha đứa bay thì ta cũng nện cho nó trận.” - Jang Maldong khịt mũi rồi khoanh tay - “Nhưng suy nghĩ của nó lại khá là sâu sắc. Lúc mà nó bướng như vậy, ta đoán nó đang dồn nén gì đó trong người..”

"Thế ông định làm gì?”

“Ta phải làm cho nó thấy sự yếu kém của mình hiện tại.Đó là cách duy nhất.Nó cần phải đối mặt với thực tại và biết từ bỏ đúng lúc.”

Cuối cùng Kazuki hiểu tại sao Jang Maldong cho phép người ngoài tham gia cùng họ.

“Chắc là nó chịu được 1 ngày thôi,giỏi lắm là 2 ngày!”

Trận chiến đã kết thúc. Jang Maldong tặc lưỡi.

“Tsk, lâu hơn ta tưởng".

Seol Jihu chăm sóc tất cả các Ettin Cave, cả những con ẩn náu trong hang. Cậu khá hài lòng với ngọn lao ma pháp của mình và cho rằng trận chiến thế là khá ổn.

Cậu cảm thấy mình đã có một bước tiến lớn so với chuyến thám hiểm đầu tiên .Cậu nghĩ mọi thứ thật suôn sẻ và chắc chắn rằng Jang Maldong sẽ nhìn mình với con mắt khác.

(Note: tội, thằng bé còn đang atsm =)))))))

Năm người liền tiến vào hang. Nơi ẩn náu là một đường hầm rộng, được sắp đặt với đầy đủ nhu cậu sinh hoạt cơ bản như bàn, tủ ngăn kéo và giường.

Seol Jihu vui mừng khi bọn Cave Ettin chưa làm hỏng nơi này. Sau khi thu thập tất cả những cuốn sách mà trưởng làng đã yêu cầu, Seol Jihu lục soát khá cẩn thận. Trưởng làng đã đề cập đến khoản thanh toán sẽ ở trong nơi ẩn náu, chắc chắn trong này có gì đó đáng giá.

Cậu không tìm được gì đặc biệt trên bàn hoặc trong ngăn kéo cả. Nhưng khi Cậu mở tủ lưu trữ đặt trên tường hang, cậu há hốc mồm.

Tủ lưu trữ này có 4 tầng và rộng khoảng 80 cm, chứa đầy các chai thủy tinh nhiều màu sắc. Toàn bộ tủ giống như một cửa hàng trang sức bày bán các linh kiện đắt giá.

Kazuki cẩn thận nhặt một chai màu cam: “Khá giống một loại thuốc nổ.”

“Ơ chứ không phải là thuốc kích dục sao??” - Hugo nhìn một cái chai màu hồng với đôi mắt lấp lánh.

Seol Jihu khá bối rối. Một loại là thuốc chữa bệnh chất lượng cao, một loại chứa toàn muối, một lọ lạ tỏa ánh sáng ngũ sắc.

Tuy nhiên, cậu cảm thấy rất quen thuộc khi thấy những lọ màu trắng đang tỏa ánh sáng nhè nhẹ.

Để đề phòng, nhóm quyết định kiểm tra kỹ lưỡng tác dụng của chúng. Vì họ định ở đây 1 khoảng thời gian, họ ngay lập tức dọn dẹp nơi này.

Theo như lời giao ước, mọi thứ trong nơi ẩn náu thuộc về Seol Jihu. Hugo rất ghen tị vì nhiều chai trông đắt tiền và có giá trị, nhưng anh ta không dám chạm vào bất kỳ lọ nào vì đã có mệnh lệnh nghiêm khắc của Jang Maldong.

Agnes và Kazuki cũng hiểu tại sao.Jang Maldong bắt Seol Jihu chiến đấu một mình. Đây là món quà mà trưởng làng muốn tặng riêng cho cậu.

Mất khoảng một giờ để dọn dẹp sạch sẽ nơi này. Khi họ đi ra ngoài, mặt trời đã hạ xuống đường chân trời.

*

Sau khi ra lệnh cho Agnes, Kazuki và Hugo tự luyện tập, Jang Maldong quay sang Seol Jihu còn đang đứng sững sờ và hỏi:

“Cho ta biết các kỹ thuật về thương mà con đã học được từ trước đến nay."

Khi Seol Jihu nêu tên ba kỹ thuật Đâm, Xiên và Cắt, Jang Maldong gật đầu.

“Đeo 12 bao cát rồi thực hiện chúng cho ta. Con thích sử dụng mana bao nhiêu tùy thích, nếu cần có thể sử dụng cả Aura

“Um…ở đây luôn ạ??”

“Đừng để ta phải nhắc lại. Con tự tin như thế, vậy cho ta xem con có những gì nào.”

“Con cần thực hiện bao nhiêu lần?”

“Khi nào ta bảo dừng”.

Đó là một yêu cầu kỳ lạ. Sao Jang Maldong lại bảo cậu thực hiện các thương pháp cơ bản?

Mặc dù Seol Jihu rất tò mò, nhưng cậu vẫn cầm thương và vào tư thế chuẩn bị..

“Bắt đầu.”

Swish!

Cây thương đầy ắp mana lao vun vút trong không khí ,Seol Jihu cẩn thận lặp lại động tác này 3 lần.

“Khá lâu rồi mình mới thực hiện lại động tác này.”

Cậu sực nhớ lại những lần tấn công mục tiêu một cách tuyệt vọng trong Vùng trung lập. Vì đã luyện tập ba động tác này hàng ngàn lần, cơ thể cậu gần như tự động di chuyển mà không suy nghĩ.

Jang Maldong không nói gì nhiều.

'Nhanh hơn'.
'Chính xác hơn'.
'Mạnh hơn'.

Ông chỉ nói ba từ này.

Sau khoảng hai tiếng đồng hồ không ngừng...

“Haa…! Haa…!”

Seol Jihu thở dốc. Mỗi cánh tay và chân treo 3 bao cát, cơ thể cậu cảm thấy vô cùng nặng nề. Vì sử dụng mana liên tục, cơ thể cạu mau đuối sức.

Cậu đã ước mình có một mục tiêu nào đó để phấn đấu, nhưng thật không may, mọi chuyện không dễ dàng như vậy.

Seol Jihu cố bỏ suy nghĩ này và tập trung vào việc vung cây thương.

“Phải có lý do nào đó chứ?”

Jang Maldong được ca ngợi là huấn luyện viên vĩ đại nhất của Thiên Đường. Chắc chắn phải có lý do nào đó thầy mới yêu cầu huấn luyện như thế này, Seol Jihu lại lặng lẽ vung cây thương.

“Đã trôi qua bao lâu rồi??”

Cậu dần cảm thấy buồn nôn. Cánh tay cậu như muốn rụng rời ra. Tư thế dần méo mó, chuyển động của ngọn thương ngày càng lệch lạc.Cuối cùng, Jang Maldong bảo cậu dừng lại.

“Haak…! Haak…!”

Seol Jihu gục xuống đất và thở hổn hển. Cơ thể cậu ướt đẫm mồ hôi. Tuy nhiên, anh mỉm cười, nhẹ nhõm vì đã được dừng lại, trước khi kiệt sức.

“Xong bài huấn luyện đầu tiên rồi ạ?"

Nhờ luyện tập thường xuyên, cậu hoàn toàn tự tin. Nhưng khóa huấn luyện chắc chắn không kết thúc đơn giản như vậy, và cậu cũng chưa hài lòng với kết quả hiện tại.

Cậu tiếp tục hỏi Jang Maldong.

“Lão sư. Bài tập tiếp theo là gì???”

“…Hm? Tiếp theo à??”

Jang Maldong nhìn 1 vòng, nhíu mày.

"Huh? Hôm nay chỉ luyện tập như thế này thôi ạ??”

“Vớ vẩn,đứng dậy ngay”

Jang Maldong gắt gỏng. Seol Jihu nhanh chóng đứng dậy.

“Vì con có vẻ đuối sức nên ta cho con dừng lại thôi. Giờ hãy tháo mấy bao cát ra”.

Seol Jihu rất bối rối. Có lẽ cậu đã nhầm, dường như cậu còn chưa hoàn thành phần khởi động, chứ đừng nói đến bài tập đầu tiên.

“Phải rồi, trước con có nói con thích việc chạy đúng không??”

Seol Jihu nhìn xung quanh và nuốt nước bọt. Đúng là cậu ấy thích chạy, nhưng chạy trên đường ray bằng phẳng khác hoàn toàn với chạy trên một ngọn núi gồ ghề.

Địa hình của Cự Thạch Sơn đòi hỏi phải nhảy và leo trèo nhiều hơn là chạy.

“Đừng nói với con là…”

“Bắt đầu khởi động “nhẹ” nào!”

Một cảm giác lo lắng tràn khắp cơ thể cậu. Và rồi….

“Trước khi bước vào khóa huấn luyện thực sự,ta sẽ cho con 1 lời khuyên. Hãy tưởng tượng khóa huấn luyện này như một trận chiến!”

Ngay khi ông hô bắt đầu, cậu lo lắng thực sự. Jang Maldong tiếp tục bình tĩnh.

“Cư tưởng tượng như sinh mạng của con đang lâm nguy. Nếu không, con sẽ không thể hoàn thành bài tập.”

Ông nói câu này với bộ mặt tỉnh bơ, làm cậu nổi hết cả da gà.

“Có vẻ như con vẫn chưa hiểu phải không.” - Ông lão gằn giọng - “Đừng có mà quên. Đây là một trận chiến.”

Jang Maldong không nói đùa. Không, ông cũng chẳng thèm đe dọa cậu. Đơn giản là ông đang nói thật.

“Để xem nào,chỗ đó có vẻ được.”

Jang Maldong giơ cây gậy và chỉ vào một điểm ở phía xa. Vượt qua địa hình gồ ghề, Seol Jihu có thể nhìn thấy một đỉnh núi đứng giữa trên bầu trời.

“Ôi thánh thần thiên địa ơi”.

Như bình thường, cậu có thể đi lại ít nhất tám lần. Nhưng với cơ thể kiệt sức hiện tại, chỉ làm hai vòng cũng rất khó khăn.

Nhưng cậu đã quá lạc quan! Ông lão bình thản nói:

“Hãy đến đó và quay lại đây, lặp đi lặp lại 50 lần cho ta, con có thể sử dụng mana tùy ý.”

Như 1 tia sét đánh giữa bầu trời quang đãng. Cậu đã vắt kiệt mana và sức lực của mình rồi còn đâu?! Ông ấy vừa nói gì vậy.

“Con cũng không được sử dụng bông tai đó.”

Seol Jihu trố mắt nhìn lên đỉnh núi. Tuy nhiên, Jang Maldong vẫn không chớp mắt

“Vì con có thể ương ngạnh như vậy,ta tin con làm được.”

Seol Jihu nghiến răng.

“Nào, bắt đầu thôi.”

Trận chiến đầu tiên đầy cam go và trắc trở của cậu đã bắt đầu!!!


Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

1 Comments:

  1. Sau khi xong khoá huấn luyện, main bắt đầu rụng tóc và có sức manh 1 đấm 1 thằng :D
    Cảm ơn nhóm dịch nhiêu !!!

    ReplyDelete