Khát vọng trở về - Chương 108: Mông Xấu Xa- Phần 2

Một giọng nói lạnh lùng như băng giá vang lên, khi ánh mắt lạnh lùng của cô bắn thẳng vào Seol. 

"... Cậu định ngửi mông tôi đến bao giờ???"

"Hiik-!" - Seol Jihu hốt hoảng nấc lên trong nỗi kinh hoàng.

Dưới bầu trời đêm tĩnh lặng, bên trong hồ lấp lánh ánh sao, Agnes đang che chở phần thân trên của mình bằng hai cánh tay, lưng cô hướng về phía anh. Vẻ đẹp rạng ngời của cô khiến anh tự hỏi liệu anh có đang nhìn vào nữ thần sắc đẹp. Mái tóc của cô ấy được buộc lại như bình thường, mang đến cho cô một diện mạo hoàn toàn mới so với những gì anh đã từng làm.

'Không chờ đợi.'

Chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô ấy có thể chờ đợi. Seol Jihu thoát ra khỏi sự bàng hoàng của mình và bắt đầu cầu xin trong một sự ngớ ngẩn bối rối. , rằng anh ta đã nhầm lẫn khi nghĩ về điều gì đó khác.

"…Được rồi, tôi tin cậu".


Seol đã chuẩn bị tinh thần cho việc bị đánh thừa sống thiếu chết, vì vậy khi nghe điều này, cậu không thể tin vào tai mình.


"... Tôi có nghe nhầm không?"

"Hmmm... Tôi cũng hơi ngạc nhiên" - Agnes lẩm bẩm khi cô len lén quay người đi chỗ khác - "Tôi đã mất cảnh giác, nhưng không thể có chuyện tôi không nhận ra cậu".

"..."

"Nếu cậu tiếp cận với ý định nhìn trộm, chắc chắn tôi có thể nhận thấy. Thế nên tôi tin rằng cậu vô tình đến đây."

Seol Jihu gật đầu lia lịa.

"Vì vậy..."- Agnes đã cố gắng nâng kính của mình theo thói quen, và sau đó khi cô nhận ra mình không đeo kính, cô vội quay lại che phần thân trên của mình.

"Cậu đang nghĩ gì?" 


Có vẻ như cô ấy sẽ không để Seol toàn vẹn trở về, nếu cậu không đưa ra được một lời giải thích hợp lý.
"... Cô... cô thấy đó, tôi đang nghĩ về khả năng mới của mình thì dòng nước bất chợt đưa tôi đến đây..."

Khi Seol Jihu thú nhận tất cả những gì cậu đã trải qua, đôi mắt Agnes mở to và một biểu cảm chán nản hiện lên trên khuôn mặt cô.

Seol Jihu đang đi tắm sau một ngày dài tập luyện mệt mỏi. Đúng ra đây là lúc cậu phải thư giãn cả đầu óc lẫn cơ thể. Thế nhưng thực tế là cậu ấy vẫn đang suy nghĩ về chuyện tập luyện. Đúng là một tên cuồng tập luyện.

"Tôi đã nói với cậu hết lần này đến lần khác, nghỉ ngơi là một phần của quá trình tập luyện. Những gì cậu đang làm sẽ bào mòn bộ não đã cạn kiệt sức lực của cậu".

"Tôi hiểu, nhưng những gì sư phụ Jang nói cứ làm phiền tôi".

"Lão sư Jang? Ông đã nói gì?"

"Cái gì mà trở thành một High Ranker nửa mùa...".

Agnes gật gật đầu rồi nở một nụ cười nhẹ như gió thoảng đờ đẫn. Như thể cô đang nói rằng cậu không cần phải lo lắng.


"Sư phụ lại cố chấp nữa rồi."

"Cố chấp?"
 


"Uhm, triết lý cá nhân của lão sư. Theo logic của ông ấy, 80% người Xếp hạng cao chỉ là những kẻ nửa mùa".

"Tôi hiểu rồi…."

Seol Jihu gật đầu, nhưng anh vẫn không thể che giấu sự thất vọng của mình. Agnes liếm môi trên.

"Dù sao, cậu nói rằng cậu đang nghĩ về dòng chảy của nước? Có lẽ đó là một manh mối để đi đến câu trả lời."

Seol Jihu nhìn lên. "Có thật không?"

"Tôi có thể nói cho cậu biết, nếu cậu muốn".


"... Uhm... Không, không" - Gương mặt Seol Jihu bừng sáng trước lời đề nghị của Agnes, nhưng rồi cậu nhanh chóng vẫy tay từ chối - "Tôi ổn. Tôi muốn tự mình làm điều này".

Agnes gật đầu như thể đó là một lựa chọn tốt.

"Tôi hiểu. Chúc cậu may mắn."

"Cảm ơn cô. Và, ừm, tôi thật sự xin lỗi về chuyện vừa nãy".

Seol Jihu cúi gập người xin lỗi. Agnes bối rối quay đi.

"Dù sao đi nữa, cậu nên dừng chuyện thả trôi thân mình trong hồ như thế này. Nếu cậu ngủ gật, cậu có thể bị chết đuối đấy". Vừa nói, Agnes vừa bơi đến trung tâm hồ bằng những chuyển động mượt mà và uyển chuyển.

Seol Jihu đứng trơ như một bức tượng đá suốt một lúc lâu. Mãi đến khi nhận ra mình bắt đầu run rẩy vì gió lạnh, cậu nhanh chóng đi theo Agnes như một con vịt con đuổi theo mẹ.

Seol nghĩ rằng nước sâu, 
nhưng hóa ra, chỗ Agnes vừa đứng là nơi mặt đất nhô lên cao.

'Vì vậy đó là lý do tại sao mông cô ấy lại nổi lên….'

Khi thấy Agnes ngày càng xa, Seol Jihu xoa mũi và má. Sau đó, cậu bật ra một tiếng cười nhỏ.

"Không ngờ tảng đá xấu xa làm gián đoạn suy nghĩ của mình, lại là mông Agnes." - Seol lẩm bẩm.
"Đợi đã, như thế thì nó không phải là một thứ xấu xa!"


Seol biết rằng cậu ta sẽ bị giết ngay lúc cất tiếng cười, nên cậu nín thở và ngụp xuống nước.

*

Bình minh bừng sáng.

Khi Jang Maldong thức dậy vào buổi sáng, ông ngỡ ngàng và câm lặng trước cảnh tượng trước cửa hang. Bốn người đang chạy cùng nhau. Agnes, Kazuki và cả Hugo đều ở đó.

Đó là chưa phai tất cả. Đáng lẽ theo logic, Agnes phải đứng đầu, theo sau là Hugo, Kazuki và Seol Jihu.

Tuy nhiên, hiện tại Seol Jihu đang chạy ở phía trước, va Agnes vất vả đuổi theo cậu ta. Họ đã chạy rất nhanh đến nỗi họ đang đổ mồ hôi như tắm.

"Tên nhóc này thật kỳ diệu!"

Ban đầu, Seol hầu như không thể chịu nổi bài huấn luyện của ông , nhưng bây giờ, cậu ấy thậm chí còn dẫn dắt cả nhóm. Thấy cậu ta chạy một cách say mê, ông lão không thể kìm nổi cảm xúc của mình và thậm chí còn hơi nghẹn lại trong cổ họng.

Ông thực sự tự hào. So với hai tên ngốc đã trả tiền cho Linh mục để cầu Thần vật chết ông ta, thì Seol giống như một vị thánh.

Không lâu sau, Kazuki và Hugo dừng lại. Tuy nhiên, Seol Jihu vẫn chạy không ngừng nghỉ.

Đó thực sự là một cảnh tượng khó tin.

[Con không được huấn luyện, nên con chỉ có thể chạy trốn.]

Jang Maldong bắt đầu cảm thấy trân trọng chàng trai trẻ. Ông không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đánh giá lại suy nghĩ của mình.
 


Haha!

Jang Maldong cười một cách hạnh phúc và nhìn Seol Jihu và Agnes leo lên một ngọn đồi.


Chính lúc đó…

"... H'm?"

Anh chớp mắt ngạc nhiên khi thấy bộ đôi này tiến gần đến chỗ mình hơn. Agnes dường như đang chạy hết tốc lực nhưng dường như không thể vượt qua Seol Jihu. Xét theo logic, điều đó là không thể.

'Đợi tí….'

Bây giờ nghĩ lại, ông thấy Seol Jihu đang chạy nhanh bất thường. Chẳng mấy chốc, thanh niên leo lên ngọn đồi với một cơn bão bụi phía sau. Ngay khi chạm vào điểm xuất phát, cậu ta tiếp tục chay thêm một vòng.

"Sao cô lại làm thế?!" Seol hét lên và nhanh chóng chạy xuống phía bên kia ngọn đồi. Hai cánh tay cậu ta vung lên liên tiếp, và đôi chân của cậu ta bước nhanh tới mức gần như không thể nhìn thấy.

Trong khi Jang Maldong đang nhìn Seol một cách bàng hoàng, Agnes cũng đã đến điểm xuất phát và nhanh chóng đuổi theo Seol.

"Dừng lại ngay!"

"Ít nhất hãy cho tôi giải thích!"

"Câm miệng! Đây là lần thứ ba".

Mọi chuyện bắt đầu từ sáng sớm trong khi Jang Maldong vẫn đang ngủ say. Agnes thức dậy cùng lúc với Seol Jihu và tử tế khuyên cậu nên ăn sáng. Cuối cùng họ đi ăn cùng nhau, nhưng Seol Jihu nhớ lại sự cố đêm trước và cười khúc khích.

Cậu ta nghĩ rằng cậu có thể giữ bí mật, nhưng một người nhạy bén như Agnes nhanh chóng nhận ra chuyện bất thường.

Thấy Seol Jihu né tránh ánh mắt của cô, cô càng nghi ngờ hơn.  Cô kiểm tra Cửa sổ trạng thái của mình và phun trào giận dữ khi thấy biệt danh "Mông Xấu Xa" vừa xuất hiện.

Seol Jihu bỏ chạy ngay lập tức.

"Mông xấu? Mông của ta xấu chỗ nào, thằng khốn nạnnnnnnnnnn"


"Tôi, tôi chỉ nghĩ về nó trong đầu thôi mà!"

"Ta sẽ giết ngươi! Giết ngươi!!!"

"Tha cho tôi, cô Agnes!"

"Ngươi tiêu rồi!"

Giọng Agnes vang vọng khắp vùng Cự Thạch Sơn.

Trong khi đó, Jang Maldong ngây người nhìn Seol. Cậu đang tuyệt vọng bỏ chạy, bằng cách sử dụng toàn bộ khả năng của Bông tai Festina.



Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Donate cho Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!

Mục lục:

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1

Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2

Chương 67 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

9 Comments:

  1. Mông người ta đẹp mà kêu xấu :))))
    Cảm ơn nhóm dịch nhiều !!!

    ReplyDelete
  2. Mà danh hiệu dễ có vậy cà 🤔

    ReplyDelete
  3. Cảm ơn nhóm dịch nhiều !

    ReplyDelete
  4. Haha vãi main. Mông đẹp vậy mà, tưởng tượng đã thấy phê.

    ReplyDelete
  5. Bom hịn quá cảm ơn nhóm dịch nhiều

    ReplyDelete
  6. Lịt pẹ , tuyệt vời

    ReplyDelete
  7. Hoá ra là dùng bông tai, cứ tưởng là chạy ko mà nhanh dc vậy 😂😂😂

    ReplyDelete