Cát rơi xuống nhanh hơn nhiều so với dự đoán của Seol Jihu.
Cát rơi nhanh hơn là Seol Jihu nghĩ. Không, nó thực sự không khác gì một chiếc đồng hồ cát bình thường, nhưng do sự thay đổi đột ngột của sự kiện làm cho mọi thứ có vẻ khẩn trương hơn.
Sự im lặng tiếp tục kéo dài, mọi người đều quan sát nhau một cách cẩn thận. Không có ai không hiểu tình hình hiện hiện tại. Từng người họ đều đang đợi một sự thay đổi.
Mọi người đúng ngây ngốc trong 1 phút. Cát đã rơi xuống mức đáng chú ý.
“Khốn kiếp!”
“Đ** mẹ…”
Xung quanh cậu là vô số tiếng kêu gào chửi bới. Nhiều người nhăn nhó đến nỗi mặt họ bắt đầu giống như ác quỷ.
Các điều kiện đã đủ tồi tệ lắm rồi, vậy mà còn giới hạn thời gian? Kẻ nào tạo ra thử thách này, chắc chắn là muốn ép người tham gia đến đường cùng. Nếu không, tại sao phải buộc họ rơi vào tình huống khó khăn đến vậy?
Dù sao, khoảng một phần mười cát đã chảy xuống. Như vậy, họ cần phải đưa ra quyết định trong 9 phút tiếp theo.
Cuối cùng, đã có người không chịu được sự căng thẳng lên tiếng: “Mọi người vào đi!”
Tiếng người phụ nữ hét lên như một sự khởi đầu, cả vùng tĩnh lặng trở nên ồn ào.
“Nó cho biết cần ít nhất 6 người đi vào nhưng lại không có giới hạn số nguời có thể vào!”
Người phụ nữ đề nghị mọi người mọi người hợp tác cùng nhau chinh phục ‘Quảng trường Hiến tế’. Đây là phương pháp công bằng nhất trong tình huống này.
Tuy nhiên, phương pháp này chỉ đáp ứng bề nổi. Rất khó để 166 người cùng hợp tác với nhau.
“Hm… Nếu tất cả cùng vào thì có hơi..." - Người đàn ông đứng gần người phụ nữ xoa cằm - “Chỉ cần 6 người là đủ để kích hoạt Quảng trường Hiến tế. Không phải sẽ tốt hơn nếu chọn 6 người đi vào hố bên trái và 6 người còn lại sẽ đi vào Quảng trường Điều ước bất hòa sao…?”
Lập luận của người đàn ông cũng có lý. Tuy nhiên, nó lại quá phi thực tế..
“Vậy ông dự định sẽ chọn 6 người nào để tiến vào Quảng trường Điều ước bất hòa?”
“Chà…” – Người đàn ông cố nói điều gì đó nhưng dừng lại và chớp mắt liên tục.
Người phụ nữ nghiến răng với vẻ khó chịu: “… Đó chưa phải tất cả”. Có thể do cô nghiến răng, giọng nói bị đè nén vang lên: “Thông báo nói rằng đã biết Quảng trường Hiến tế có độ khó "cơ bản", nhưng chúng ta không biết độ khó này là 1 hay 100, trừ khi có ai đó chịu bước vào. Phương án công bằng nhất là mọi người cùng nhau đi vào trong Cổng”.
“…”
“Vậy, chúng ta hãy xác định "độ khó" của Quảng trường Hiến tế trước khi quyết định bất kỳ thứ gì khác”.
Trước lời nói quyết đoán của người phụ nữ, người đàn ông không thể làm điều gì khác. Mặc dù, ông thấy ý tưởng này rất khó thực hiện nhưng lại không thể cãi lại vì nó quá hợp lý.
“Sau đó…”
“Chúng tôi sẽ không vào”. Ngay lúc đó, một người đàn ông khác lên tiếng. Người phụ nữ cau mày khi cô kiểm tra chiếc đồng hồ cát.
“Mẹ kiếp… Anh có thấy cái đồng hồ cát ở kia không? Khẩn trương lên!”
“Tại sao chúng tôi phải tiến vào đó?? Chẳng có lý do gì cả!”
Khi người đàn ông lớn tiếng đáp trả, người phụ nữ sững sờ.
“Cái gì? Anh nói anh không có lý do để đi vào đó?”
“Thì sao, tôi và 3 người đằng sau sẽ rời đi sau Giai đoạn 2” – Người đàn ông nói với giọng tự tin. “Bốn người chúng tôi sẽ trở lại Thiên đường sau khi đi vào Quảng trường của Điều ước bất hòa. Chúng tôi không có hứng thú với Giai đoạn 3. Những người muốn chiến đấu, tham gia hay gì đi nữa. Chúng tôi không quan tâm.”
Người đàn ông nhìn trái phải, và 3 người đồng đội của ông gật đầu đồng ý. Một số người hùa theo, đồng ý với người đàn ông.
Người đàn ông đó suy nghĩ không sai. Sau cùng thì ai cũng có lý do riêng của mình khi tham gia Bữa tiệc.
Đa số mọi người muốn vào Giai đoạn 3 để có được ‘Điều ước hài hòa’, nhưng có một số người biết thực lực của họ và muốn dừng lại sau Giai đoạn 2.
Như vậy, ‘những người muốn vào Giai đoạn 3 sẽ tiếp tục hành trình và bỏ lại những người muốn từ bỏ sau Giai đoạn 2’ đó là một luận điểm hợp lý.
“Nói ngu như bò. Chuyện đó chỉ phù hợp khi hai lối đi được sắp đặt tách biệt".
Oh Rahee liếc người đàn ông tuyên bố không tham gia, với nụ cười chế giễu.
“Đọc xong thông tin rồi mà vẫn còn nói những lời ngớ ngẩn như thế… Ông đang khoe sự ngu ngốc của mình à?”
Oh Rahee chỉ ra rằng, luận điểm của người đàn ông đó chỉ đúng khi lối về Thiên đường và lối đến Giai đoạn 3 phải được tách biệt. Ngoài ra, người ta phải biết được mình đi vào lối nào.
Vấn đề là, cả hai điều kiện đó đều không thỏa mãn.
[Cổng màu đỏ trên đỉnh tế đàn sẽ đưa người thách đấu đến Giai đoạn 3 hoặc về Thiên đường.].
‘Hoặc’ chính là điểm mấu chốt, những người tham gia không thể biết rằng mình sẽ được chuyển đi đâu. Thế nên, chẳng ai có thể đứng ngoài cuộc.
“Thật thú vị. Một con đười ươi không não như ông làm sao có thể vượt qua Giai đoạn 1 nhỉ?”
“Cô nói cái gì!?”
Cách nói chuyện đầy khinh miệt đặc trưng của Oh Rahee khiến người đàn ông nổi khùng.
“Nói lại xem nào, đm con đ* thối tha này!"
Ông ta lẩm bẩm với khuôn mặt nhăn nhó, khiến bầu không khí thù địch tỏa ra xung quanh. Tuy nhiên…
“Úiiii!"
Oh Rahee di chuyển như cơn gió và khóa miệng người đàn ông với bàn tay trái
“Con điếm?” - Oh Rahee gằn giọng.
“Úiiiii!”
"Mày vừa gọi ai, thằng chó??"
Cô siết các ngón tay lại, đến mức ngón tay cô hằn sâu vào da thịt người đàn ông kia. Tiếp theo, cô từ từ nhấc bổng hắn ta lên không trung.
Một cảnh tượng kỳ quái diễn ra, một người đàn ông vạm vỡ đang bị một người phụ nữ mảnh khảnh bán hành.
“Mày nghĩ mày là cái …..”
Một trong những đồng đội của người đàn ông hấp tấp lôi cung tên ra và bắn nhanh như chớp, nhưng...
Clang Clang!
Anh ta còn chưa kịp nói hết câu.
Oh Rahee nhanh như chớp đập bay bộ cung tên của anh ta. Tay Cung Thủ sững sờ, anh run cầm cập khi nhìn cô để tay phải vào thanh kiếm dài bên hông.
Oh Rahee khịt mũi, cô đảo mắt đi, vênh cái mặt lên như muốn nói rằng anh ta không đáng để mua vui cho cô.
“Ê ku, biết xấu hổ thì hành động khôn ngoan hơn tý. Chụy mà nổi giận thì đừng trách nha".
“Uuuuk!”
Cung thủ nọ suýt són ra quần, chân của gã chẳng bước nổi trước ánh nhìn sắc như dao của Oh Rahee.
“Nào, thằng đười ươi. Ngâm mõm lại và đi vào kia, hay thích tao bửa cái mõm chó của mày ra?"
Cô giải phóng một chút sức mạnh của mình, người đàn ông ngộp thở trước áp lực mà cô tỏa ra.
Một lúc sau cô mới chịu ngừng lại. Gã đàn ông nọ thở dốc, chết khiếp áp lực kinh hoàng mà cô tạo ra. Hắn ho vài lần trước khi cố gắng hít thở và nhăn nhó lắp bắp: "Mày... mày...."
“Ah, sao cũng được" - Oh Rahee cười toe toét - “Gia súc mà không nghe lời thì phải cho ăn đòn mới khôn lên được".
Rồi cô chộp lấy hắn, lôi xềnh xệch đến Quảng Trường Hiến Tế và chỉ vào tế đàn, nó có cái hố ngay ở giữa.
“Lên đấy đợi đi, thằng chó.”
“Mmmp! Mmmmmp!”
“Đang tập sủa à?”
Cô đẩy hắn đứng trước miệng hố, chỉ cần cô buông tay là hắn rơi xuống. Người đàn ông đang chống lại cô trong tuyệt vọng. Tuy vậy, cô vẫn đứng vững như bàn thạch.
Seol Jihu nuốt nước bọt khi nhìn người đàn ông bất lực vùng vẫy. Dù Oh Rahee đã hành động quá đáng, nhưng không ai bước lên để ngăn cô lại. Đồng đội của người đàn ông chỉ đứng nhìn trong bàng hoàng, và những người từng lao xao hùa theo hắn, giờ rơi vào câm lặng.
Oh Rahee không phải là người mạnh nhất trong số 166 người ở đây. Chắc chắn có ai đó đủ sức chống lại cô ấy. Vấn đề là, những người mạnh như thế, chẳng ai lại không nhắm tới Giai đoạn 3. Thế nên, việc họ không ngăn cản Oh Rahee có thể coi là một dấu hiệu ngầm đống ý.
---
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Cảm ơn bạn Tuân và Chi Nguyễn đã đóng góp bản dịch.
Mục lục:
Chương 121 - Phần 1
Chương 120 - Phần 2
Chương 120 - Phần 1
Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1
Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1
Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1
Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1
Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1
Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1
Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1
Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1
Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1
Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1
Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1
Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1
Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1
Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1
Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1
Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1
Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1
Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1
Chương 100 - Phần 1
Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1
Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1
Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1
Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1
Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1
Chương 94
Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1
Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1
Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1
Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1
Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1
Chương 88 Phần 2
Chương 87 Phần 3
Chương 87 Phần 2
Chương 87 Phần 1
Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1
Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1
Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1
Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1
Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1
Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1
Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1
Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1
Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1
Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1
Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1
Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2
Chương 75 - Phần 1
Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1
Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1
Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1
Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1
Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1
Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1
Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1
Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1
Cát rơi nhanh hơn là Seol Jihu nghĩ. Không, nó thực sự không khác gì một chiếc đồng hồ cát bình thường, nhưng do sự thay đổi đột ngột của sự kiện làm cho mọi thứ có vẻ khẩn trương hơn.
Sự im lặng tiếp tục kéo dài, mọi người đều quan sát nhau một cách cẩn thận. Không có ai không hiểu tình hình hiện hiện tại. Từng người họ đều đang đợi một sự thay đổi.
Mọi người đúng ngây ngốc trong 1 phút. Cát đã rơi xuống mức đáng chú ý.
“Khốn kiếp!”
“Đ** mẹ…”
Xung quanh cậu là vô số tiếng kêu gào chửi bới. Nhiều người nhăn nhó đến nỗi mặt họ bắt đầu giống như ác quỷ.
Các điều kiện đã đủ tồi tệ lắm rồi, vậy mà còn giới hạn thời gian? Kẻ nào tạo ra thử thách này, chắc chắn là muốn ép người tham gia đến đường cùng. Nếu không, tại sao phải buộc họ rơi vào tình huống khó khăn đến vậy?
Dù sao, khoảng một phần mười cát đã chảy xuống. Như vậy, họ cần phải đưa ra quyết định trong 9 phút tiếp theo.
Cuối cùng, đã có người không chịu được sự căng thẳng lên tiếng: “Mọi người vào đi!”
Tiếng người phụ nữ hét lên như một sự khởi đầu, cả vùng tĩnh lặng trở nên ồn ào.
“Nó cho biết cần ít nhất 6 người đi vào nhưng lại không có giới hạn số nguời có thể vào!”
Người phụ nữ đề nghị mọi người mọi người hợp tác cùng nhau chinh phục ‘Quảng trường Hiến tế’. Đây là phương pháp công bằng nhất trong tình huống này.
Tuy nhiên, phương pháp này chỉ đáp ứng bề nổi. Rất khó để 166 người cùng hợp tác với nhau.
“Hm… Nếu tất cả cùng vào thì có hơi..." - Người đàn ông đứng gần người phụ nữ xoa cằm - “Chỉ cần 6 người là đủ để kích hoạt Quảng trường Hiến tế. Không phải sẽ tốt hơn nếu chọn 6 người đi vào hố bên trái và 6 người còn lại sẽ đi vào Quảng trường Điều ước bất hòa sao…?”
Lập luận của người đàn ông cũng có lý. Tuy nhiên, nó lại quá phi thực tế..
“Vậy ông dự định sẽ chọn 6 người nào để tiến vào Quảng trường Điều ước bất hòa?”
“Chà…” – Người đàn ông cố nói điều gì đó nhưng dừng lại và chớp mắt liên tục.
Người phụ nữ nghiến răng với vẻ khó chịu: “… Đó chưa phải tất cả”. Có thể do cô nghiến răng, giọng nói bị đè nén vang lên: “Thông báo nói rằng đã biết Quảng trường Hiến tế có độ khó "cơ bản", nhưng chúng ta không biết độ khó này là 1 hay 100, trừ khi có ai đó chịu bước vào. Phương án công bằng nhất là mọi người cùng nhau đi vào trong Cổng”.
“…”
“Vậy, chúng ta hãy xác định "độ khó" của Quảng trường Hiến tế trước khi quyết định bất kỳ thứ gì khác”.
Trước lời nói quyết đoán của người phụ nữ, người đàn ông không thể làm điều gì khác. Mặc dù, ông thấy ý tưởng này rất khó thực hiện nhưng lại không thể cãi lại vì nó quá hợp lý.
“Sau đó…”
“Chúng tôi sẽ không vào”. Ngay lúc đó, một người đàn ông khác lên tiếng. Người phụ nữ cau mày khi cô kiểm tra chiếc đồng hồ cát.
“Mẹ kiếp… Anh có thấy cái đồng hồ cát ở kia không? Khẩn trương lên!”
“Tại sao chúng tôi phải tiến vào đó?? Chẳng có lý do gì cả!”
Khi người đàn ông lớn tiếng đáp trả, người phụ nữ sững sờ.
“Cái gì? Anh nói anh không có lý do để đi vào đó?”
“Thì sao, tôi và 3 người đằng sau sẽ rời đi sau Giai đoạn 2” – Người đàn ông nói với giọng tự tin. “Bốn người chúng tôi sẽ trở lại Thiên đường sau khi đi vào Quảng trường của Điều ước bất hòa. Chúng tôi không có hứng thú với Giai đoạn 3. Những người muốn chiến đấu, tham gia hay gì đi nữa. Chúng tôi không quan tâm.”
Người đàn ông nhìn trái phải, và 3 người đồng đội của ông gật đầu đồng ý. Một số người hùa theo, đồng ý với người đàn ông.
Người đàn ông đó suy nghĩ không sai. Sau cùng thì ai cũng có lý do riêng của mình khi tham gia Bữa tiệc.
Đa số mọi người muốn vào Giai đoạn 3 để có được ‘Điều ước hài hòa’, nhưng có một số người biết thực lực của họ và muốn dừng lại sau Giai đoạn 2.
Như vậy, ‘những người muốn vào Giai đoạn 3 sẽ tiếp tục hành trình và bỏ lại những người muốn từ bỏ sau Giai đoạn 2’ đó là một luận điểm hợp lý.
“Nói ngu như bò. Chuyện đó chỉ phù hợp khi hai lối đi được sắp đặt tách biệt".
Oh Rahee liếc người đàn ông tuyên bố không tham gia, với nụ cười chế giễu.
“Đọc xong thông tin rồi mà vẫn còn nói những lời ngớ ngẩn như thế… Ông đang khoe sự ngu ngốc của mình à?”
Oh Rahee chỉ ra rằng, luận điểm của người đàn ông đó chỉ đúng khi lối về Thiên đường và lối đến Giai đoạn 3 phải được tách biệt. Ngoài ra, người ta phải biết được mình đi vào lối nào.
Vấn đề là, cả hai điều kiện đó đều không thỏa mãn.
[Cổng màu đỏ trên đỉnh tế đàn sẽ đưa người thách đấu đến Giai đoạn 3 hoặc về Thiên đường.].
‘Hoặc’ chính là điểm mấu chốt, những người tham gia không thể biết rằng mình sẽ được chuyển đi đâu. Thế nên, chẳng ai có thể đứng ngoài cuộc.
“Thật thú vị. Một con đười ươi không não như ông làm sao có thể vượt qua Giai đoạn 1 nhỉ?”
“Cô nói cái gì!?”
Cách nói chuyện đầy khinh miệt đặc trưng của Oh Rahee khiến người đàn ông nổi khùng.
“Nói lại xem nào, đm con đ* thối tha này!"
Ông ta lẩm bẩm với khuôn mặt nhăn nhó, khiến bầu không khí thù địch tỏa ra xung quanh. Tuy nhiên…
“Úiiii!"
Oh Rahee di chuyển như cơn gió và khóa miệng người đàn ông với bàn tay trái
“Con điếm?” - Oh Rahee gằn giọng.
“Úiiiii!”
"Mày vừa gọi ai, thằng chó??"
Cô siết các ngón tay lại, đến mức ngón tay cô hằn sâu vào da thịt người đàn ông kia. Tiếp theo, cô từ từ nhấc bổng hắn ta lên không trung.
Một cảnh tượng kỳ quái diễn ra, một người đàn ông vạm vỡ đang bị một người phụ nữ mảnh khảnh bán hành.
“Mày nghĩ mày là cái …..”
Một trong những đồng đội của người đàn ông hấp tấp lôi cung tên ra và bắn nhanh như chớp, nhưng...
Clang Clang!
Anh ta còn chưa kịp nói hết câu.
Oh Rahee nhanh như chớp đập bay bộ cung tên của anh ta. Tay Cung Thủ sững sờ, anh run cầm cập khi nhìn cô để tay phải vào thanh kiếm dài bên hông.
Oh Rahee khịt mũi, cô đảo mắt đi, vênh cái mặt lên như muốn nói rằng anh ta không đáng để mua vui cho cô.
“Ê ku, biết xấu hổ thì hành động khôn ngoan hơn tý. Chụy mà nổi giận thì đừng trách nha".
“Uuuuk!”
Cung thủ nọ suýt són ra quần, chân của gã chẳng bước nổi trước ánh nhìn sắc như dao của Oh Rahee.
“Nào, thằng đười ươi. Ngâm mõm lại và đi vào kia, hay thích tao bửa cái mõm chó của mày ra?"
Cô giải phóng một chút sức mạnh của mình, người đàn ông ngộp thở trước áp lực mà cô tỏa ra.
Một lúc sau cô mới chịu ngừng lại. Gã đàn ông nọ thở dốc, chết khiếp áp lực kinh hoàng mà cô tạo ra. Hắn ho vài lần trước khi cố gắng hít thở và nhăn nhó lắp bắp: "Mày... mày...."
“Ah, sao cũng được" - Oh Rahee cười toe toét - “Gia súc mà không nghe lời thì phải cho ăn đòn mới khôn lên được".
Rồi cô chộp lấy hắn, lôi xềnh xệch đến Quảng Trường Hiến Tế và chỉ vào tế đàn, nó có cái hố ngay ở giữa.
“Lên đấy đợi đi, thằng chó.”
“Mmmp! Mmmmmp!”
“Đang tập sủa à?”
Cô đẩy hắn đứng trước miệng hố, chỉ cần cô buông tay là hắn rơi xuống. Người đàn ông đang chống lại cô trong tuyệt vọng. Tuy vậy, cô vẫn đứng vững như bàn thạch.
Seol Jihu nuốt nước bọt khi nhìn người đàn ông bất lực vùng vẫy. Dù Oh Rahee đã hành động quá đáng, nhưng không ai bước lên để ngăn cô lại. Đồng đội của người đàn ông chỉ đứng nhìn trong bàng hoàng, và những người từng lao xao hùa theo hắn, giờ rơi vào câm lặng.
Oh Rahee không phải là người mạnh nhất trong số 166 người ở đây. Chắc chắn có ai đó đủ sức chống lại cô ấy. Vấn đề là, những người mạnh như thế, chẳng ai lại không nhắm tới Giai đoạn 3. Thế nên, việc họ không ngăn cản Oh Rahee có thể coi là một dấu hiệu ngầm đống ý.
---
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!
---
---
Mục lục:
Chương 121 - Phần 1
Chương 120 - Phần 2
Chương 120 - Phần 1
Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1
Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1
Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1
Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1
Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1
Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1
Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1
Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1
Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1
Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1
Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1
Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1
Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1
Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1
Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1
Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1
Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1
Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1
Chương 100 - Phần 1
Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1
Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1
Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1
Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1
Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1
Chương 94
Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1
Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1
Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1
Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1
Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1
Chương 88 Phần 2
Chương 87 Phần 3
Chương 87 Phần 2
Chương 87 Phần 1
Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1
Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1
Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1
Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1
Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1
Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1
Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1
Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1
Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1
Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1
Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1
Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2
Chương 75 - Phần 1
Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1
Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1
Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1
Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1
Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1
Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1
Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1
Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1
Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ
Nghe mùi hành đang ngày càng nồng nặc =)) Anh main không biết sẽ như nào
ReplyDeleteThank nhóm dịch 😍😍
ReplyDelete