Khát vọng trở về - Chương 113: Tiến vào Cổng - Phần 2

Đúng như Kazuki nói, từ Haramark, cả đội mất đúng hai ngày để tới chỗ Cổng vào. Vì nó mở vào đúng nửa đêm, nghĩ là cổng đã mở được 6 tiếng rồi.

Lối vào nằm ngay giữa ốc đảo màu mỡ ngay giữa sa mạc khô cằn này. Khá nhiều cây cối và có cả một hồ nước nhỏ.

Vì nó là ốc đảo nhỏ nên trong nó giống cái ao, hay là vũng nước hơn là một hồ nước.

Seol Jihu khảo sát ốc đảo một vòng, cậu chẳng tìm được cái gì giống như một cánh Cổng cả.
“Theo như mình từng đọc, Cổng có đủ màu sắc và hình dáng.”

Seol Jihu nhìn chằm chằm vào cái hồ và nghĩ, 'Có lẽ nào?'

Và đúng như cậu dự đoán, Kazuki chỉ vào vũng nước và bảo cả nhóm chuẩn bị tiến vào.
“Chúng ta phải xuống dưới nước à?”

Seol Jihu hỏi, Kazuki gật đầu, vẻ mặt hơi lo lắng:”Ừ, chúng ta cần nhanh lên. Không nên trì hoãn nữa.”

Theo suy luận của Kazuki, từ nãy tới giờ không ai tấn công họ, có nghĩa chúng đã chấp nhận thỏa thuận ngầm của anh. Nhưng anh vẫn muốn khẩn trương để đề phòng tình huống bất trắc xảy ra.

Dù sao, đêm dài lắm mộng.

“Tôi rất muốn xem họ chiến đấu,sẽ rất thú vị đây.” khi Hugo Hugo lẩm bẩm, nhưng Kazuki lờ anh ta đi và quay sang cô linh mục đang choàng kín người.

“Trong tình huống này….Làm ơn!”

Gió dừng thổi, cô linh mục với lấy cây thánh giá.

WOONG!

Một rung động ngắn vang lên và một màn chắn hình cầu màu trắng trải ra từ trung tâm ốc đảo. Khó tin hơn nữa là lớp màng bảo vệ được mở ra rộng lớn tới mức có thể bao phủ toàn bộ ốc đảo trong chưa đầy một giây.

Ngay cả Maria cũng ngừng giận dữ và mở mắt ra như một con thỏ.

"Vãi *ồn con chồn!"


Đây là lần đầu tiên Seol Jihu nghe  Maria nguyền rủa vì kinh ngạc. Cậu bất giác cảm thấy ngưỡng mộ vị Đại linh mục kia.


Tuy nhiên, cậu không có nhiều thời gian để đứng đó mà trầm trồ. Kazuki bước vào trước và giục những người còn lại trong đội. Lý do là những con linh cẩu đi theo họ nhanh chóng xôn xao và hỗn loạn, ngay khi tấm màn chắn xuất hiện.

“Seol!Nhanh lên đi chứ.”

"Được rồi."

Splash, splash.

Seol Jihu ngơ ngác trước sự thúc giục của Chohong. Cô ấy bảo cậu làm gì đây?

“Tôi sẽ đi trước.”

“Hẹn gặp lại ở vùng đất vô danh nha anh em!!”  - Jun và Hugo hét to rồi cùng nhảy xuống.

SPLASH!

Nước bắn tung tóe, 2 người họ biến mất.

Seol há hốc miệng. Hồ có sâu đến thế đâu, sao bọn họ lại biến mất không một dấu vết thế?

“Mấy thằng khốn này!!!”

Bị nước hắt đầy người, Chohong càu nhàu trong khi cúi xuống lấy đà, và kế tiếp là Kazuki. Hai người họ nhanh chóng biến mất. Seol Jihu chợt giật mình vì không thấy Maria đâu.

"Ah!"
Bỗng một bàn tay đặt lên vai cậu. Chính là cô Mục Sư ẩn danh.

“Cô không xuống sao.” Seol Jihu hỏi.
Nàng Mục Sư không nói gì. Cô chỉ đơn giản là đang nắm chặt vai cậu.

'Cô ta sợ mình bỏ đi?? Không, cô ấy muốn đi với mình?'
Có vẻ như cậu đang nhầm lẫn, trông như cô sợ để cậu ở lại một mình vậy. Cậu thực sự ngạc nhiên. Cô đang đối xử với cậu như một đứa trẻ.

'Tôi vẫn ổn mà.'- Cậu định lên tiếng càu nhàu.

Nhưng không hiểu sao cậu lại rất thích cảm giác này. 2 người cứ thế chầm chậm chìm xuống nước.

Càng chìm xuống, tầm nhìn lại càng giảm.Nhưng cậu vẫn nhìn thấy từ trên bờ đang có rất người tràn vào ốc đảo, họ chẳng quan tâm gì đến việc phòng thủ hay bất cứ gì khác, lao vào nhau giáp chiến,biến ốc đảo thành một chiến trường hỗn chiến ác liệt.

Seol Jihu nhắm mắt lại.


‘….’

Seol tập trung giác quan theo dòng nước chảy, và cảm giác deja vu thoáng qua. 

Có phải là cảm giác lúc ở Cự Thạch Sơn? Cảm giác cậu đã cảm nhận được khi xuôi theo dòng nước trong hồ ở đó.

“Đúng là như vậy.”

"Mình đã cảm nhận được dòng chảy của nước và cả..."

'Mông ?'

Ngay lúc cậu nhớ đến cặp mông của Agnes, cậu lắc đầu ngay tắp lự. Đột nhiên,cảm giác như có một áp lực đang nhấn chìm cậu xuống.

Phịch

"Ặc ặc!"
Ngay lập tức sau đó, anh cảm thấy mông mình rơi xuống thứ gì đó mềm mại.

"Khụ!"


Seol Jihu mở mắt ra, nhận ra mình không còn ở dưới nước nữa. Mặc dù cậu ta vẫn còn ướt sũng, nhưng ít nhất cậu ta đã không còn ở trong hồ.



Cậu nhìn xung quanh một lượt, đó là một căn phòng hoang tàn, khá giống phòng thí nghiệm mà cậu cùng Teresa đã trốn lúc trước.

“Làm ơn,T-tha cho tôi.”

Cậu giật mình,bối rối nhìn xuống theo hướng âm thanh phát ra,Maria đang nằm bẹp dúm dưới mông cậu, tay đập đập xuống sàn kêu cứu. Cậu run bắn lên.

“Maria?”

“Chết tiệt, thằng chó nào dám, bà sẽ...…”

"..."

"Khụ, khụ"

Mồm cô chửi độc địa như ác quỷ vậy. Nhưng khi thấy cậu là người ngồi lên lưng mình. Cô lưỡng lự đôi chút, giả vờ ho vài tiếng rồi bĩu môi như quả anh đào.

"Oppa ~ không cẩn thận hơn được sao. Suýt nữa thì gãy lưng tôi rồi!!”

Seol Jihu cứ tưởng sắp nhận những lời nguyền rủa kinh khủng nhất từ trước đến nay,nhưng phản ứng của cô làm cậu khá ngạc nhiên và thở phảo nhẹ nhõm.

“Cô có ổn không?”
“Trông tôi đang ổn lắm à? Lại đây giúp tôi đi chứ!!”

Cô ấy vẫn cáu bẳn như mọi khi, nhưng cô ấy không chửi bới vung tĩ mẹt lên nữa. Seol Jihu thầm cảm ơn vì hiệu ứng của mấy đồng xu bạc chưa biến mất.

Cậu thanh niên đã có chút nhầm lẫn, tiền không phải là lý do duy nhất cho sự bình tĩnh kỳ lạ kia của
Maria. Dù nó chỉ là một chút nhưng Maria cảm thấy mắc nợ Seol Jihu vì đã đưa cô qua sa mạc.

“Dù sao thì ta đang ở đâu đây? Seol Jihu hỏi khi cậu đang nắm tay Maria và kéo cô đứng dậy. Căn phòng này rộng khoảng 65 mét vuông.

“Tôi không biết” - Maria thờ ơ trả lời. Cô còn đang mải nghiêng đầu vắt bớt nước trên tóc.

“Hai người đi cùng nhau sao?”

Ngay lúc đó, một giọng nữ cao thánh thót vang lên. Maria và Seol Jihu nhanh chóng quay lại, và đôi mắt họ lập tức mở to vì sốc. Họ thấy hai người phụ nữ ngồi cùng nhau ở trong góc phòng.

Người đã lên tiếng là một phụ nữ có đôi mắt màu nước, mái tóc cắt bob và hình xăm nhỏ dưới mắt trái.

Người ngồi cạnh cô và đang ngây người nhìn họ, là một cô gái yếu đuối, trông như bị bệnh. Mái tóc dài mượt của cô ấy ánh lên sắc bạc.


Điều quan trọng là Seol Jihu không quen ai trong số họ.

'Gì thế này?'

Nhanh chóng nhìn quanh căn phòng, Seol Jihu nhận ra rằng năm thành viên khác của đội bị mất tích.

'Không thể nào... Sao lại...'


Ban đầu, Jang Maldong đã lên kế hoạch huấn luyện Seol thành thạo kĩ năngNgọn Lao Ma Pháp để hỗ trợ cho cả đội trong giai đoạn hai. Đó là vì cả 4 lần trước, Bữa tiệc có một quy luật bất thành văn:
 "Mọi người vào từ cùng một lối vào sẽ được chuyển đến cùng một địa điểm".

Thế nhưng, quy luật của 4 năm qua, giờ đã bị phá vỡ.
“Hmm, có vẻ cậu còn đồng đội nào khác à?”

Cô gái tóc ngắn như đọc được suy nghĩ cậu.

“Chuyện gì đang sảy xa vậy.?”
"Tôi không biết. Tôi mở mắt ra và thấy mình ở đây, nhưng cũng chẳng thấy đồng đội đâu hết. Cô bé này cũng vậy.” Tóc Ngắn nhún vai cười nhìn sang cô gái bên cạnh.

Seol Jihu cắn môi dưới và lấy Tinh Thể Giao Tiếp ra.Và rồi
“Nó không hoạt động đâu.”

Cậu dừng lại nhìn Tóc Ngắn,cô lắc đầu thờ dài.
“Ah, chết tiệt... Chúng ta sẽ mắc kẹ…?”

Bản năng sinh tồn thôi thúc Maria, cô nhanh chóng ôm lấy Seol Jihu.
“Oppa ~Anh sẽ không bỏ rơi em!Phải không!”
“Đương nhiên rôi,sao tôi làm vậy được!”

Maria nói nửa đùa nửa thật, nhưng khi Seol Jihu trả lời với vẻ nghiêm túc, cô hơi bất ngờ và bất giác cúi đầu e lệ.

Chính lúc đó....

 Đột nhiên, có người từ trên không lao xuống.

Phịch!

"..."
Và Maria lại bị nghiền nát một lần nữa.



"Ối giời ơi!!!"
Seol Jihu ngây người nhìn chằm chằm vào người phụ nữ xuất hiện từ hư không và đang xoa xoa mông cô. Trong khi đó, Maria nằm lăn ra đất, co giật như một con sâu bướm đang quằn quại.

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Donate cho Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!

Mục lục:

Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1

Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1

Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1

Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1

Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1

Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1

Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1

Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

1 Comments: