Khát vọng trở về - Chương 117: Người đứng đầu - Phần 2 (Chưa edit)

Như cảm nhận được tiếng cười thầm của Seol, Mắt Rắn cau mày: “Cậu đang cười sao?”

“Xin lỗi. Chắc cô đang hiểu lầm gì đó rồi!”.
"Hiểu lầm? Tôi đang hiểu lầm gì cơ?

Không giống như Seol Jihu đang thoải mái, Mắt Rắn hỏi giật lại: “Tại sao cậu lại đứng ra, cậu đã im lặng suốt khoảng thời gian qua mà?”

Cậu đã chờ câu hỏi này lâu lắm rồi. Cậu bước ra nói to rõ ràng:
“Vì thời gian có hạn,chúng ta chỉ có một cơ hội thôi.”
"Gì cơ?" - Mắt rắn ngơ ngác.
“Tôi không thể chịu được nữa.”

Với câu trả lời bất ngờ ngày, Mặt Lạnh cũng trố mắt ra.

“Tôi lo rằng giai đoạn này có giới hạn thời gian cho chúng ta.” - Seol nói tiếp.
“Sao cậu biết điều đó?” - Mắt Rắn nhíu mày.
“Thế cô có gì để phản bác điều đó?" - Seol mỉm cười hỏi lại.

"Oh? Này Hoàng tử, anh định chơi chữ với bọn tôi sao?"
"Hai lần."
“Anh nghĩ tôi không ….. Hửm?” Mắt Rắn biểu lộ sự khó chịu.

Seol Jihu tiếp tục:
”Chưa tính “Bữa Tiệc” này, chúng ta có 4 hồ sơ Giai Đoạn 1 và 4 hồ sơ Giai Đoạn 2 của 4 lần trước. Và 2 trong số 8 lần đó, đều có giới hạn thời gian”

Rồi Seol Jihu cười tươi.
“Nghĩa là, khả năng "giới hạn thời gian" rơi vào khoảng 25%. Tôi có thể nhầm, nhưng điều này rất đáng lưu ý, đúng không?"

Mắt rắn không nói nên lời. Vì Bữa tiệc đang trở nên biến động khó lường, 25 phần trăm không phải là con số có thể bỏ qua.

Scientia potentia est. ~ 'Kiến thức là sức mạnh.'

Nếu Seol Jihu làm theo kế hoạch ban đầu là bám càng đồng đội, thì chắc cậu ta chẳng biết nói gì.

Nhưng cậu từ chối kế hoạch đó, nên cậu đã điều tra rõ ràng. Và giờ cậu dùng kiến thức đó để dụ Mặt Lạnh và Mắt Rắn.

“….”

Biểu cảm của Mặt Lạnh biến đổi liên tục, giờ thì khó có thể gọi cô ta là Mặt Lạnh được nữa. Lúc này, một dấu hiệu thích thú xuất hiện trên khuôn mặt cáu kỉnh của cô, giống như cô vừa phát hiện ra món đồ chơi mới.

“Không phải là chúng ta đã hết hi vọng. Nếu cả bảy người chúng ta đoàn kết, chúng ta sẽ sớm vượt qua Giai Đoạn một này thôi.”

Seol Jihu dồn hết sức mạnh vào lời nói của mình.

“Và kể cả không bị giới hạn thời gian, nếu sớm vượt qua Giai đoạn 1 thì chúng ta sẽ có thời gian để điều tra trước những nhóm khác. Như vậy không tốt sao?”

Seol Jihu cố gắng giải thích mọi thứ. Tóm lại, ý cậu là 'Hãy nhanh chóng kết thúc Giai Đoạn 1 và nhanh đến Giai đoạn 2 thôi'.

Hầu hết những người Trái đất tham gia vào bữa tiệc, đều coi Giai đoạn 2 là mục tiêu. Bởi chỉ cần sống sót sau Giai đoạn 2, họ đã nhận được 'Điều Ước Mơ Hồ' rồi.

Theo nghĩa này, Seol Jihu đã đưa ra một lập luận hợp lý. Phải, những gì cậu nói đều đang cực kỳ thuyết phục.

Vấn đề ở chỗ cách cậu ta dẫn dắt câu chuyện.

Cách dẫn dắt của Seol Jihu thực sự thu hút được sự quan tâm của Mặt Lạnh. Mặt Lạnh chẳng còn lý do để chống lại cậu, nhưng cô có chút do dự. Cô cảm giác như cậu vừa đấm vừa xoa cô.

“Liệu mình có nên xuôi theo chuyện này không?”

Cô đang suy ngẫm về quyết định của mình thì chợt chạm ánh mắt của Maria. Cô nàng tóc vàng còn cười toe toét khi lén di chuyển phía sau Seol Jihu.

Khóe miệng của Mặt Lạnh vênh lên. Cô Mục Sư lành nghề kia đã theo phe cậu ta. Đó là chuyện lớn, chưa kể cô nàng Mắt Rắn bên cạnh cô cũng khó có thể gọi là đồng minh.

Cô quá nhạy cảm, cô không thể dễ dàng tin tưởng người khác. Bên cạnh đó, cô cũng biết Mắt Rắn là loại người sẵn sàng làm tất cả để tìm một chỗ chống lưng.

“Hnng….”

Cô nở một nụ cười ủy khuất, những lời đang giải thích của cậu chợt làm cho cô buồn cười.

“Tôi chỉ muốn làm mọi thứ giản đơn...”
Một bước, rồi lại thêm bước nữa. Cô từ từ tiến lại gần cậu, rồi dừng lại trước mặt anh.
“Nhưng tôi thấy anh cũng biết cách “vui chơi” đấy.”

Seol Jihu bắt gặp đôi mắt sâu thẳm của cô, nó không toát ra một chút cảm xúc. Mồ hôi chợt đổ ra như tắm, chảy dọc sống lưng.

'Gì thế này…'

Cô ấy đã trải qua những gì mà có bộ mặt vô cảm đến vậy?

Thẳng thắn mà nói, gương mặt cô rất đoan trang. Nhưng nó khiến Seol cảm thấy đau đầu hơn là thích thú.

“Liệu cô có thể giúp tôi một tay được không?”

Seol Jihu hỏi với giọng trầm hơn. Cậu đang nghĩ đây là câu cuối mà còn hỏi hỏi cô một cách tử tế.
Cậu còn vài lá bài dưới tay áo để thuyết phục cô. Nhưng cậu không muốn ngửa hết lá bài ra và cũng không muốn bám riết lấy cô một cách tuyệt vọng. Giống như Prihi Hussey từng nói với cậu:”Mọi người đều chỉ có giới hạn nhất định.”

Chắc Mặt Lạnh cũng đã nhận ra con đường mà cậu đã vạch ra rất chi li cho cô. Cô tinh nghịch liếc lên nhìn cậu, rồi cũng vẻ tinh nghịch ấy nắm lấy mái tóc bên vai, trông cô ấy tỏa ra hào quang quyến rũ đến lạ..

Và rồi….

“Mn….” - Cô thở dài - “Được rồi, được rồi. Hoàng tử của chúng ta đang hết mình cầu xin, tôi nghĩ mình chẳng còn lý do gì để từ chối cả.”

Rồi cô từ từ đặt tay lên ngực.

“Giờ tôi có thể làm gì nữa đây.” - Cô giả vờ làm khuôn mặt u sầu - “Vết thương trong tim tôi vẫn chưa lành đâu, từ lâu lắm rồi mới lại có người đâm nhát kiếm vào nó này, đau quá!”

“Cô phóng đại vừa vừa thôi chứ.”

“Phóng đại sao? Thực sự chẳng phải tôi rất hòa đồng sao? Nhưng tôi đã bị phản bội đấy nhá!”

Seol Jihu cười gượng: “Tôi thì đang rất muốn xoa dịu trái tim đau đớn đó đây!”

“Bằng cách nào nào?”
“Cô muốn bao nhiêu cánh cửa nào ?”

Nụ cười của Mặt Lạnh đang ấm áp hơn.
 Cô tựa cằm lên ngón trỏ, giả vờ đăm chiêu. Rồi cô phán:
“Bốn mươi cái may ra đủ để tôi tạm nguôi.”

Rồi cô lại giả bộ như đang cắn rứt lương tâm khi đưa ra số lượng cửa nhiều vậy.

Thế nhưng...

"OK luôn."

Seol Jihu đồng ý, không tranh cãi cũng chẳng đàm phán. Với điều này, cậu đã giải quyết được vấn đề lớn nhất. Cậu không rằng như thế là hoàn hảo, cậu mới chỉ xoa dịu tình hình, nhưng cậu đã thống nhất họ lại thành một nhóm.

Cậu đã đặt mục tiêu, kế hoạch rõ rằng. Và phần còn lại có vẻ không khó khăn lắm.
“Liệu các cô sẵn lòng giúp tôi chứ?”

Lara và Sophie bàng hoàng gật đầu,như người trên trời rơi xuống vậy. Sao họ có thể từ chối nó chứ.
“Cảm ơn mọi người, giờ thì…”

Lúc này, Lara và Sophie có chút tự ti, họ chẳng làm được gì, từ nãy đến giờ Seol đứng ra giải quyết mọi rắc rối cho họ.

Khi nghe thỉnh cầu từ cậu, họ còn tưởng mình nghe nhầm.
“Đó là tất cả những gì chúng tôi cần làm thôi sao?”
“Đây là cách nhanh nhất rồi.”
"Nhưng…."
"Đừng nghĩ ngợi nhiều. Tôi muốn đến Giai đoạn 2 càng sớm càng tốt. Chúng ta đi luôn, được chứ?

Nghe thấy tiếng thúc giục của Seol Jihu, Sophie vội vã chạy ra cửa, khuôn mặt cô đang biểu hiện đầy sự biết ơn pha lẫn chút cảm thấy tội lỗi.

“Cô không cần phải ra hiệu đâu, cô chứ chọn đại một cửa mà cô muốn đi.”
Nghe lời cậu, Sophie không ngần ngại mở cửa, ngay lập tức …..

GRAOOOOO

Một cơn chấn động dữ dội và tiếng gầm rú kinh khủng đập vào tai cô. Sophie lùi lại và ngã đập mông xuống sàn.

Theo phản xạ, cô quay lại, Seol Jihu đang cầm cái gì đó sáng sáng trên tay trái, và tung một cú phi uy lực vào con quái vật.

BÙM

Mặt Lạnh và Mắt Rắn cứng đơ người khi chứng kiến cảnh tượng đó.
Sophie cũng ngây người, thở hổn hển.

Một con quái vật khổng lồ đã ngã gục xuống đất, phần thân trên bị thổi bay vào hư không. Nó chết trước khi kịp cử động gì.

“Xong một cái rồi nha.”

Seol Jihu quay cánh tay trái 1 vòng rồi quay lại. Mặt Lạnh tròn mắt, trân trối nhìn vào khoảng không, cõ lẽ cô quá ngạc nhiên khi chứng khiến sức mạnh của Ngọn Lao Ma Pháp.

"Cái.. cái quái gì thế???" - Mặt Lạnh lắp bắp, cô vừa được mở mang tầm mắt.

“Đi thôi nào.”

“Giờ trông cô ấy lại đáng yêu như bao cô gái khác nhỉ.” Seol thầm nghĩ.

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!

Mục lục:

Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1

Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1

Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1

Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1

Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1

Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1

Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1

Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1

Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1

Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1

Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1

Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

2 Comments: