Thủ lĩnh - đó là từ dùng để chỉ những người chỉ huy cấp cao, những cá nhân trung tâm giữa một cộng đồng, họ đề ra phương hướng cho các thành viên hành động.
Đó là khái niệm về "thủ lĩnh". Vậy để trở thành một thủ lĩnh thì cần những phẩm chất gì?”
Năng lực, sức mạnh, trí tuệ, nhân từ, danh vọng...
Họ đều có sức mạnh, lời nói hùng hồn, đức tính tự nhiên và sự lôi cuốn, tên tuổi và tiếng tăm. Có nhiều điểm để mô tả phẩm chất của một thủ lĩnh, nhưng tất cả chúng đều xoay quanh một yếu tố quan trọng nhất, chính là “niềm tin”.
Muốn trở thành một thủ lĩnh, một nhà lãnh đạo thì phải thu hút được niềm tin của mọi người, và mang tới cho mọi người niềm tin.
Trong tiềm thức, cậu chợt nhớ đến Dylan, người đàn anh đáng kính ở Carpe Diem. Không chỉ mạnh mẽ, anh ấy còn có trí tuệ vững vàng đề dẫn dắt các đồng đội của mình trong cả những tình huống nguy hiểm, bất ngờ. Mặc dù khoảng thời gian đó rất ngắn ngủi, nhưng vẫn để lại ấn tượng lớn lao trong lòng Seol.
'Nếu là Dylan, anh ấy sẽ làm gì?' Cậu tự hỏi một lúc, rồi lắc đầu vì thấy câu hỏi đó thật vô nghĩa.
Dylan là Dylan, Seol là Seol.
Cậu không hề phủ nhận rằng cậu thua kém Dylan ở hầu hết các lĩnh vực. Nhưng cậu có phương pháp riêng của mình. Tại cậu, hay đúng hơn là do sự thiếu quyết đoán của cậu mà nhóm trở nên lung tung bèng như thế này. Giờ đây, trận chiến đã bắt đầu một nửa rồi, vậy mà nhóm lại toang như thế này.
Giờ không phải là lúc để giải quyết vấn đề một cách nhẹ nhàng nữa. Nên Seol quyết định phải hành động ngay.
Lúc này, việc điều trị của Sophie Chalet đã kết thúc. Cánh tay của cô ban nãy bị bẻ gập đến lòi cả xương, nhưng với phép Hồi phục Cao cấp của Maria, vết thương đã hồi phục hoàn toàn không một vết sẹo.
Để chắc chắn hơn, Sophie Chalet lấy một lọ thuốc trị thương ra, cô mang theo phòng các tình huống khẩn cấp. Khi cô đang tu dở, một giọng nói đanh thép vang lên.
“Tôi đợi đủ rồi đó nha! Các cô bắt đầu được chưa?" - Mặt Lạnh vừa nheo mắt nhìn cô, vừa quát - “Cô đã mất tấm khiên, tôi hiểu cảm giác của cô, nhưng đừng vin vào đó để lấy cớ câu giờ. Cô biết cảm giác chờ đợi nó chán như thế nào không?”
Lara Wolff lặng lẽ lắng nghe. Cô gườm Mặt Lạnh, giống như muốn thốt lên: ”Con mụ khốn kiếp này, cô không có trái tim hay sao??"
Cơ thể con người không giống như cỗ máy. Kể cả đã chữa khỏi hoàn toàn vết thương đi chăng nữa, nhưng những phần còn lại của cơ thể vẫn bị sốc. Đó là lý do tại sao Sophie Chalet đang cố uống thuốc để tăng tốc độ hồi phục của cơ thể. Rõ ràng Mặt Lạnh biết điều đó, nhưng cô ta vẫn cố tình gắt gỏng.
Cô ta đang cư xử rất trẻ con, cô trút hết sự tức giận lên Sophie chỉ vì cô ấy ngắt lời Mặt Lạnh. Dáng vẻ và giọng điệu khinh khỉnh của Mặt Lạnh, kể cả người hiền lạnh nhất cũng không chịu nổi.
Tuy nhiên Sophie không hề biểu lộ sự khó chịu của mình ra ngoài.
“Xin lỗi! Chúng tôi sẽ bắt đầu ngay lập tức.” - Cô mỉm cười và tu nốt chỗ thuốc còn lại.
Lara nghiến răng. Cô muốn hét lên: 'Không phải cô đang quá cay nghiệt sao?' Nhưng cô ấy biết lý do tại sao Sophie nhẫn nhịn và tại sao hai bọn họ phải nhẫn nhịn, tất cả những gì cô có thể làm là nắm tay Sophie thật chặt để an ủi.
Người xưa có câu "Thà là một con chó sống còn hơn là một con sư tử chết". Nếu cô bị bỏ lại, cô chắc chắn sẽ bị loại, thậm chíí là chết.
Sophie đứng dậy và bắt đầu đào bới đống đổ nát. Chiếc khiên dù chưa vỡ tan ra từng mảnh, nhưng nó bị bổ làm đôi rồi. Bây giờ nó giống bảng giặt đồ hơn là một cái khiên, nhưng vẫn tối hơn là không có gì, Sophie nhặt cả hai mảnh lên.
(Note: Bảng giặt đồ: bạn nào xem phim thời phong kiến trung cổ của Hàn, Trung, Nhật thì chắc biết đến cái này, nhưng mình không hiểu tại sao tác giả tả như vậy, không giống cho lắm)
Ngay lúc đấy, một tiếng cười khúc khích vang lên.
“Chắc tôi muốn khóc quá. Nếu là tôi, tôi thà quỳ xuống cầu xin cho rảnh nợ.”
"Oh? Cô thực dụng hơn tôi nghĩ rồi đấy.”.
"Đó là một lời khen sao?"
"Tất nhiên. Tôi thích những người sống thực tế.”
Mắt Rắn và Mặt Lạnh cố tình nói chuyện với nhau như ở chỗ không người. Trong khi đó, Lara Wolff đã điên tiết lắm rồi, cô sắp đạt đến giới hạn chịu đựng của mình. Ngay lúc này, Seol Jihu đã chen vào.
“Tôi nghĩ tốt hơn là cô nên ném cái khiên đó đi. Nó chỉ tổ làm vướng thêm thôi.”
Sophie dừng lại. Cô mở to mắt nhìn chằm chằm vào cậu thanh niên.
"Chà! Anh đang cố thêm dầu vào lửa sao? Anh nghĩ cô ấy không biết mình phải làm gì sao….?”
Lara Wolff nổi nóng, nhưng nhìn kỹ Seol, giọng cô cũng dịu dần. Vì giọng điệu hay biểu cảm của cậu lúc đó đang rất nghiêm túc, không hề có một chút nhạo báng hay chế giễu nào.
Seol Jihu hắng giọng: "Cô đã làm rất tốt."
"..."
“Kể từ đây tôi sẽ đi đầu.”
Cậu chính thức tuyên bố ý định của mình.
Mặt Lạnh, Mắt Rắn, Maria.
Lara, Sophie và Băng Trắng triết lý.
Phản ứng cả hai nhóm đều đồng thời và trái ngược nhau.
“Uh… um….”
Sophie lo lắng nhìn qua nhìn lại. Cô rất bối rối khi thấy Seol bất ngờ lên tiếng và đứng về phía cô.
Mắt Rắn cứng họng, chả huýt sáo nổi.
Nhưng rồi cô ta lại cười khúc khích.
“Ha ha! Hoàng tử đã đến rồi, công chúa sắp tay khỏi mụ phù thủy rồi nha.” Ả liếc sáng bên Mặt Lạnh
“Phù thủy sao? Thật vô lễ!!” - Mặt Lạnh lẩm bẩm.
Mặc dù Mắt Rắn đang cười, nhưng chẳng ai biết cô ta đang nghĩ gì. Lông mày cô nhíu lại.
Maria cũng lẩm bẩm: 'Dù sao chúng ta cũng đi được nửa đường rồi mà, sao cậu cứ lo chuyện bao đồng thế?'
Rõ ràng cô không vui vì quyết định của Seol Jihu.
Mặt Lạnh cẩn thận quan sát Seol Jihu rồi lên tiếng.
“Tôi cứ nghĩ cậu cũng là người thực dụng giống cô ta, nhưng cậu làm tôi ngạc nhiên đấy.”
“…..”
“Được thôi, giờ tôi nên làm gì?”
Sau đó, cô nhún vai, liếc nhìn Lara và Sophie rồi mỉm cười.
“Hoàng tử và công chúa cần lên bạch mã đi tiếp, chắc tôi không nên đứng ngáng đường nhỉ?”
Cô còn cà khịa.
“Có lẽ tôi cũng nên sinh một cô bé trắng trẻo đáng yêu.”
Hiểu ý của cô, Mắt Rắn cười nắc nẻ, còn 2 cô nàng Biệt Kích Và Chiến binh kia thì máu sắp dồn lên não.
Seol Jihu vẫn bình tĩnh
“Tôi muốn cầu xin cô một đặc ân.”
"Một đặc ân?"
“Cô có thể trông nom xung quanh không? “
Nghe câu hỏi thẳng thắn của Seol, lông mày của Mặt Lạnh co giật. Cậu đang nhờ cô bảo vệ các Mục Sư rồi tự mình chạy lên tiên phong?
Seol Jihu đảo mắt
“Còn nữa, tôi muốn nhờ cô phối hợp từ phía sau.”
"Tôi?" Đầy bất ngờ, Mắt Rắn tự chỉ vào mình
Vì có thể xuất hiện bất ngờ mấy cái bẫy giống như lúc trước, với khả năng của cô chắc chắn sẽ giảm thiểu nguy hiểm.
Điều này chẳng có gì khó khăn, đặc biệt lại giao cho một Cung Thủ tài năng như Mắt Rắn, nói chính xác cậu đang đưa cô ta vào vị trí an toàn nhất của cả đội.
Mắt Rắn nghiêng đầu rồi phá lên cười.
“Hyaa….Hoàng tử của chúng ta “Tham ăn” quá.”
“?”
“Đừng giả vờ không biết. Cậu đang muốn “chén” bọn họ và cả tôi chứ gì?”
“…..”
"Tôi biết mà. “Thằng nhỏ” giữa hai chân cậu khá tinh ranh đấy. Ai lại đi đổ lỗi cho cậu khi mà cậu được vây quanh toàn đóa hoa tươi thắm như thế này chứ? Nhưng đừng tham ăn quá, nếu cậu chén hết mấy thứ ở đâu thì nó không dễ tiêu đâu nhá.”
Nghe những lời cà khịa đó, Seol Jihu mỉm cười cay đắng. Nương theo những câu nói đùa của Mặt Lạnh, Mắt Rắn đang cố nhấn mạnh chi tiết cậu là người đàn ông duy nhất ở đây.
Nhưng có một điều cậu không phủ nhận.
'Tham ăn ư?'
Đúng là cậu tham ăn thật.
Có thể cậu là người ngoài cuộc, thậm chí giờ cậu có thể bỏ lại Mặt Lạnh và Mắt Rắn để dẫn bốn người kia đi.
Nhưng cậu đã không làm như thể. Cậu không muốn như vậy.
Thế giới không xoay quanh một cá nhân, mọi thứ không hề diễn ra theo ý muốn của một người nào đó. Nếu có một này trở nên tốt đẹp, thì cũng có những ngày phải trải qua gian khổ. Con người có thể tương thích với người này nhưng có thể không tương thích với người kia.
Nhưng tình huống đại loại như vậy luôn xảy ra trong cuộc sống. Và cậu chọn cách phù hợp nhất.
'Mình không biết.'
Hiện tại, cậu không thể đưa ra câu trả lời có hoặc không. Tuy nhiên, Seol sẵn sàng thử nghiệm xem cái nào mới đúng..
Cậu muốn kiểm tra xem đôi vai cậu có đủ lớn để gánh thêm hai kẻ yếu đuối lang thang kia không.
Đúng. Thành thật mà nói, cậu rất muốn “nếm” thử tất cả bọn họ, ngay cả khi bọn họ không hợp khẩu vị của Seol.
(Note: tham vừa thôi ông nội,dành phần cho người khác với chứ)
Cưỡng chế họ quy phục, đó không phải phong cách của cậu. Nhưng dù thế nào chăng nữa, họ giống như “món” đặc biệt mà cậu bằng mọi giá phải nếm thử.
Sau khi thừa nhận sự tương đồng giữa tính “tham ăn” của bản thân và từ "tham lam" của Mắt Rắn, cậu đang rất hưng phấn.
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547
Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel
Donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn!
Mục lục:
Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1
Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1
Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1
Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1
Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1
Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1
Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1
Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1
Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1
Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1
Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1
Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1
Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1
Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1
Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1
Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1
Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1
Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1
Chương 100 - Phần 1
Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1
Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1
Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1
Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1
Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1
Chương 94
Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1
Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1
Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1
Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1
Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1
Chương 88 Phần 2
Chương 87 Phần 3
Chương 87 Phần 2
Chương 87 Phần 1
Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1
Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1
Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1
Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1
Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1
Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1
Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1
Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1
Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1
Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1
Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1
Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2
Chương 75 - Phần 1
Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1
Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1
Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1
Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1
Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1
Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1
Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1
Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1
Tác giả dùng từ thú vị đấy :)
ReplyDelete