Khát vọng trở về - Chương 120: Cùng trèo lên đỉnh núi cao vời vợi - Phần 1


"Bọn họ đang làm gì thế? Họ đang lên cầu thang à?

Mắt Rắn thét lên. Không giống như cô, mấy người kia không thể thấy rõ tình hình. Khung cảnh hiện ra chỉ như một đốm sáng.

“Bốn người kia sao thế? Hửm? Đang choảng nhau với một con quái vật à?"

Lại thêm một thông tin mới. Chuyện gì đang xảy ra thế này? Bước sang Giai Đoạn 2 rồi sao?
Đang nghĩ tới các giả thuyết, cậu chợt thấy Mặt Lạnh đang lặng lẽ nhìn xuống.

“Có rất nhiều bậc thang ở đây.”
Đúng như cô ấy nói, cái bệ họ đang đi lên cũng có cầu thang lên xuống núi.
'Nó dài quá.'

Nhìn theo hướng cầu thang trải dài, Seol há hốc khi nhìn xuống.
'Những cây cột?'
Còn một điều khiến cậu chú ý từ những cây cột. Có những bệ phẳng có chu kỳ lặp lại trên các nấc của cậu thang và mỗi cái lại để một cái cột trụ rất lớn trên đó.
“Anh..”
Mặt Lạnh quay lại.

“Anh vừa nói bốn người nào đó đang leo cầu thang à?”
“Vâng.”
“Ở đâu, tả xem họ ở đoạn nào của ngọn núi nào?”
“Ở khoảng lưng chừng giữa núi”.
“Còn ai nữa không?”
"Có…." Mắt Rắn nhìn xung quanh. Rồi cô nhìn theo hướng mà Lara đang nhìn chằm chằm.
“Cô có thấy không …”
“Tôi đã làm được, tôi đã làm được rồi.”
“Nó xuất hiện khá đột ngột nhỉ?”
“Đúng đúng.” Lara gật đầu lia lịa.

“ Nó xuất hiện đột ngột? 'Nó' là gì thế?
Mặt lạnh hỏi, Mắt Rắn lẩm bẩm
“Chỉ có hai người ở đó thôi sao. Chuyện quái gì đang diễn ra thế này.”
“Thôi đi!! Nói xem cô đang thấy gì .”

Mắt Rắn nghiến răng.
 "Đằng kia có có hai người. Họ ở gần đằng chân núi kìa,nãy họ đang leo lên thì từ hư không có một con quái vật xuất hiện, tôi không đùa đâu, nó trong suốt như không khí vậy.

“Hai người họ thế nào rồi?”
“Vẫn đang chiến đấu!”

Lara trả lời, cô vẫn đang nhìn phía xa xa kia, không kịp nổi sự bàng hoàng. Mặt Lạnh cúi đầu. Seol Jihu cũng đang nghĩ miên man.
Có vẻ như cả nhóm bốn người hay nhóm hai người đều được tham gia vào Bữa Tiệc.

“Có lẽ…” - Mặt Lạnh lên tiếng - “Ngọn núi này là Giai đoạn 1.”
"Ý cô là gì? Không phải giai đoạn 1 đã kết thúc sao?”
“Mê cung có thể chỉ là chim mồi thôi, đây mới là hàng hịn này.”

"Đợi chút!" Mắt Rắn xoa thái dương.
“Tôi đang không theo được câu chuyện của cô.”
“Nhìn lại bản thân đi. Cả cô mà cũng không hiểu sao?”
"Câm miệng. Ý cô là …..những thằng ngu kia đã ra khỏi mê cung trước chúng ta sao, lại còn, đây vẫn là Giai Đoạn 1 sao?”
"Chính xác. Có vẻ như họ đang cố leo lên đỉnh, và mấy con quái vật thì lao ra cản đường.”

Những phân tích của Mặt Lạnh làm Mắt Rắn nhăn mặt.
“Được thôi.Cứ cho là cô đúng đi. Vậy thì tại sao chúng ta lại được cưỡi trên cái này thế?”

Đúng như Mắt Rắn nói, trong khi họ thì đang thảnh thơi leo lên đỉnh bằng cách đứng yên trên cái bệ đang di chuyển tự động lên trong khi mấy người kia lại đang phải vật lộn để leo lên từng bậc.
Mặt Lạnh cười toe toét.

 "Ai biết? Nếu phỏng đoán của tôi là đúng, chúng ta cũng không thể leo hẳn lên đỉnh đâu ngay đâu.”
"Tại sao?"
“Chúng ta vừa mới đi qua cột thứ sáu. Chúng ta nên dừng lại ở cột thứ bảy.”
Mặt Lạnh nhìn một vòng rồi chỉ vào cột mà họ vừa đi qua.
Seol Jihu gật đầu đồng ý. Nghe được phỏng đoán của cô, cậu đã biết Điều Răn Vàng đã trở lại như thế nào.
“Nó cũng chẳng có gì đặc biệt cả.”

Mọi nhóm điều thoát ra khỏi mê cung thông qua cái bệ ở phòng trung tâm. Đó là cách chính xác để thoát khỏi mê cung này. Nhưng các nhóm sẽ không thoát ra cùng một điểm. Nhóm nào càng nhiều người, cái bệ sẽ càng di chuyển gần đến đỉnh.

Các cột trụ đó có tác dụng na ná các trạm xe buýt vậy.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu thoát ra khỏi đi chỉ cùng với Maria.
“Mình và cô ấy sẽ bị bỏ lại ở cây cột thứ hai như hai người kia.”

Và họ sẽ phải trải qua hành trình đau đớn để leo lên được vài nấc thang.
Seol Jihu liếc nhìn cô gái tóc trắng. Cô đang nở một nụ cười tinh ranh.

“Tôi có chút xấu hổ rồi đấy... Nhưng chúng ta chỉ cần đi từ cột thứ 7 kia thôi, sẽ không mất nhiều thời gian đâu.”

Mặt Lạnh vặn khớp tay khớp chân, định lấy đà nhảy ra khỏi bệ. Nhưng có vẻ như cô đã sai. Cái bệ vẫn tiếp tục di chuyển sau khi đi qua cột thứ 7.

Seol nhìn cô chằm chằm với ánh mắt cần một lời giải thích, làm cô ngượng ngùng cáu bẳn.
“Gì nào! Có gì mà anh cứ nhìn chằm chằm thế.”

“Người đã chết kia, đó không phải lỗi của chúng ta. Băng Dôn Trắng nhỏ nhẹ, mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía cô.
“Anh ta gần như sắp chết khi bước vào phòng, chúng ta cũng chẳng thể làm gì với chỗ vết thương đó cả, có vẻ như Bữa Tiệc không tính anh ta vào nhóm chúng ta.”
Lời giải thích của  Nhợt Nhạt khiến Lara phải thốt lên,
“Vô lý, không lẽ chúng ta đã bị theo dõi từ đầu đến giờ sao.”

 Nhợt Nhạt nhún vai như muốn nói điều đó nằm ngoài tầm hiểu biết của mình. Mắt rắn lẩm bẩm đáp.
“Cô biết nói à. Tôi cứ tưởng cô bị câm cơ.” ( Máu cà khịa level max rồi, giống các mem trong group vl =))))))))))
“Hừm.. Cô thô lỗ vừa thôi chứ.”
“Thiệc thô lôôôôôôôỗ~.” – Mắt Rắn bắt chước cô với giọng chế giễu - “Được rồi, chúng ta sẽ biết nó đúng hay sai ngay thôi.”

Cô đứng đấy nói phét như thể cô chẳng lo lắng gì vậy. Nhưng ngay lập tức cô lại phải về trạng thái cảnh giác, họ đang rất gần đỉnh núi rồi. Đúng như Nhợt Nhạt nói, đỉnh núi và cây cột thứ 8 trùng nhau luôn.

Chẳng mấy chốc cái bệ dừng lại tại cây cột trên đỉnh núi.
“Nhóm chúng ta là nhóm đầu tiên sao?”

Mắt Rắn cực kỳ phấn khởi. Sao mà không thể hạnh phúc chứ, thoát khỏi mê cung nhàm chán, lại còn “lên đỉnh” cực kỳ dễ dàng không giống mấy nhóm kia. Nhân phẩm max ping lắm mới được thế.

Nhưng cô đã nhầm,như câu nói:” Kể cả viên ngọc cũng có những vết bẩn”, đã có một đội đến đỉnh núi trước. Nhóm đó có tám người đều sống sót.

“Chết tiệt. Sao lại thứ 2 được chứ nhỉ?”
Mắt Rắn càu nhàu như thể ai làm mất cuộc vui của cô, thực ra thì cô cũng chẳng quan trọng thứ tự cho lắm. Điều quan trọng là họ đã đến được đây. Đội đến trước cũng để ý tới họ và lại gần.

Seol Jihu có nhòm xem nhóm đó có ai quen không. Rồi cậu nhận ra ngay một người từ đó đi lại gần phía cậu.

“Hử. Đó có phải cô ta không?”  - Maria cũng tròn mắt nhìn.

"Con mụ Hồi Giáo nào kia? !!“ - Mắt Rắn lẩm bẩm.

Seol Jihu cười cay đắng trước lời lầm bầm của Mắt Rắn. Còn Cô Linh Mục Ẩn Danh thẹn thùng kéo mũ che mặt. Cô vẫn y như trước, trang phục tu sĩ dài và kín đáo.

"Ghê thật! Tôi ghen tị quá!!! Tên kia có những sáu cô nàng theo sau. Hẳn buổi cắm trại của anh hạnh phúc lắm ha.”
 Người đàn ông đứng trước nhóm bình luận mỉa mai.

“Hạnh phúc? Hạnh phúc cái đ** bố mài nha!!!!” Seol Jihu thầm nguyền rủa, cậu đang nghĩ lại xem mình đã bị cái mê cung chết tiệt kia lấy mất bao thời gian mà năng lượng.

“Nhưng cũng thú vị thật, nhóm mình có mỗi 7 người mà lại cứ thế leo thẳng lên đỉnh mà giống như nhóm kia.”
“Ah, về chuyện này…”
Trong khi người đàn ông và Lara đang trao đổi thông tin, Seol lịch sự chào Linh Mục Ẩn Danh.
“…….”
“Cô đến đây lâu chưa?”
“……”

Cô chẳng hé một lời dù cậu có cố gắng như nào đi chăng nữa.
“Nhưng mình không nghĩ cô ấy cố ý phớt lờ mình.”
Từ cách cô quan sát cậu một lượt từ trên xuống dưới, Seol Jihu đoán cô đang kiểm tra xem cậu có bị thương hay không.

Tap, Tap. Cô thậm chí còn vuốt thằng các nếp nhăn trên áo cậu.
"Tốt rồi…." Cô hành động như thể vịt mẹ tìm thấy đứa con đi lạc của mình vậy, làm cậu cảm thấy kỳ quặc.
'Bây giờ không phải là lúc để làm điều này.'

Bữa Tiệc mới chỉ bắt đầu. Cậu không thể ngồi yên khi mà Chohong và Hugo vẫn đang cố chết đấu để sống sót.

“Làm thế nào để mình vào trong giúp họ bây giờ?”
“Anh không thể giúp họ đâu.”

Ngay lúc cậu đi rời đi, Lara vội ngăn lại.
“Ngay từ lúc cậu bước lên đây, chúng ta không thể ra khỏi đây nữa rồi, cậu còn chẳng thể can thiệp vào mấy chuyện cầu thang ngay kia nữa kìa.”


 Người đàn ông vừa trao đổi cùng cũng Lara khuyên cậu.
“Chúng tôi đã có gắng thử nhiều biện pháp khác nhau. Chúng tôi đã cố đi xuống, cố hỗ trợ những người khác bằng các đòn tấn công tầm xa, hay cả việc liên lạc với họ qua Tinh Thể Giao Tiếp, nhưng mọi thứ điều vô hiệu.”
“Hay như cô gái đang đứng cùng cậu nói, Đỉnh núi và Bậc Thang là 2 thế giới, 2 chiều không gian khác nhau.”


'Cô ấy đã nói thế à?'

Seol Jihu quay lại và nhìn Linh Mục Ẩn Danh, cô quay đi và nhìn ra phía đằng xa.
“Thế là chúng ta đã mắc kẹt ở đây sao?”
“Không hẳn, nhưng hẳn là hiện tại chúng ta chẳng có lựa chọn nào ngoài việc ngồi đợi thôi.”

Nghe xong giải thích của người đàn ông, Seol Jihu lại liếc nhìn Linh Mục Ẩn Danh để xác nhận. Cô quay đầu lại và gật đầu.Thế là cậu đành phải đặt cây giáo và ngồi xuống chờ đợi.

Khi mà Giai đoạn 1 kết thúc. Team hiện tại của Seol sẽ bị tách ra. Mặc dù họ chẳng còn lý do nào để đi cùng nhau nữa, nhưng miệng cậu trở nên đắng ngắt. Lara và Sophie thì đang cố bày tỏ lòng biết ơn, Mắt Rắn thám thính xung quanh đỉnh núi, Nhợt Nhạt thì biến đâu mất không thấy mặt.

Maria ngồi xuống dưới gốc cây, cô nói muốn nghỉ ngơi nên để yên cho cô nghỉ, đương nhiên chẳng ai dám làm phiền cô.


Còn Mặt Lạnh thì...
“Cậu tên gì?”
Cố ấy muốn một cuộc trò chuyện nho nhỏ trước khi rời đi.

---
Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

---

Cảm ơn bạn Tuân Chi Nguyễn đã đóng góp bản dịch.



Mục lục:

Chương 121 - Phần 1

Chương 120 - Phần 2
Chương 120 - Phần 1

Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1

Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1

Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1

Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1

Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1

Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1

Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1

Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1

Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1

Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1

Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1

Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

1 Comments: