Khát vọng trở về - Chương 124: Quyết định của Seol Jihu - Phần 2

Seol Jihu lặng người.

"Đó là lỗi của tôi…." Cô gái khẽ ngẩng đầu lên và lẩm bẩm với giọng trầm lặng.

Trong mắt Seol Jihu, cô gái chỉ là một người phụ nữ yếu đuối. Nhìn đôi mắt cô ướt đẫm nước mắt và đôi má ửng đỏ, anh cảm thấy ái ngại khi phải dựa dẫm vào cô.

"Oppa đã bị thương khi cố gắng cứu tôi."

Khổng lồ Cơ bắp và cô gái là hai anh em. Mặc dù trông họ không có gì giống nhau, Seol Jihu vẫn không vô duyên đến mức hỏi về chuyện này.


Người đàn ông đã ở trong trạng tồi tệ sau Giai đoạn 1,  rồi lại phải chiến đấu vất vả và bảo vệ em gái mình trong trận chiến chống lại Mãnh Sư Nhân. Thế nên thương tích của anh ta càng trở nên tồi tệ hơn.


Để hồi phục, anh đã ngủ thiếp đi sau khi uống một lọ thuốc trị thương, bọn thủ phạm đã tận dụng cơ hội này lén lút phun hương gây mê vào chỗ họ, rồi vào bắt cóc.

“Nếu không phải tại tôi quá vô dụng thì ….”
Cô gái khịt mũi, nghẹn ngào không nói nên lời. Seol Jihu đặt tay lên đôi vai yếu đuối của cô .

"Không."

Ngay lập tức, cô gái nao núng vì lý do nào đó. Đầu cô bắt đầu run rẩy.

“Đây không phải là lỗi của cô, cũng không phải là của anh ấy." - Cậu tiếp tục bình tĩnh nói - “Đó là lỗi của chúng, 6 thằng hèn hạ!!”

Cô gái sụt sịt và hỏi khi ngước lên nhìn cậu.
“Thế còn anh thì sao Oppa, anh ổn chứ ?”
"Tất nhiên rồi." Seol Jihu quỳ xuống và mỉm cười dịu dàng.
 “Tôi đã nhờ một Linh mục High Ranker điều trị cho anh ấy, anh ấy sẽ ổn ngay thôi.”

Được an ủi bởi những lời tử tế của cậu thanh niên, cô bật khóc và ném mình vào trong vòng tay anh.

Seol Jihu nhẹ nhàng ôm cô, vỗ lưng an ủi và thở dài.

“Bữa Tiệc là thế này sao??”

Cậu không thể hiểu được nó lại được đặt một cái tên thu hút, mời gọi như thế này. Đáng ra nơi đây nên gọi là Địa ngục Trần gian thì đúng hơn.

Trong ôm an ủi cô gái còn đang thổn thức, Seol Jihu kích hoạt Cửu Nhãn về phía 2 miệng hố, nó vẫn lấp lánh trong một ánh sáng vàng.

Thứ nguy hiểm như vậy lại có màu vàng ròng?”

Sao Cửu Nhãn lại đánh giá nó không nguy hiểm? Hay còn có gì đó ở Giai Đoạn 2 này còn nguy hiểm gấp bội lần Quảng Trường Hiến Tế?

Cậu không thể loại trừ điều này, nhưng cái lý do khác cũng đang làm cậu để tâm.

“Điều Răn Vàng.”

Cậu có cảm giác, Cửu nhãn đã thông suốt bản chất của Bữa Tiệc này ngay từ đầu.
Cậu nhìn chằm chằm vào Quảng Trường Hiến Tế.

'Đúng rồi.'

Phải có một lý do. Một lý do nào đó, nó sẽ xuất hiện đúng như Điều Răn Vàng nói.

*

Đồng hồ cát đã dừng lại sau trận chiến thành công đầu tiên và vẫn yên lặng.

Ban đầu, mọi người kết thúc trận chiến trong lạc quan, thoát khỏi cảnh lo lắng phải di chuyển. Nhưng nhìn lại thì việc đồng hồ cát dừng lại khiến mọi chuyện trở nên hỗn loạn , giống như một hình thức giải trí điên dồ vậy, và sự giải trí đó biến thành sự phản bội và chuyên chế, tạo ra sự ngờ vực lan rộng.

Điều này dễ dàng nhận thấy khi nhìn vào phe thiểu số.(Nhóm B)

Không có nhóm nào bất lịch sự và hai mặt hơn nhóm này. Các thành viên tỏ ra đoàn kết lại với nhau do hoàn cảnh ép buộc nhưng những gì họ nghĩ bên trong thì lại khác hẳn với hành động ở bên ngoài.

Thời gian trôi đi trong vô nghĩa. Hợp tác là cần thiết để chinh phục Tế Đàn. Nhưng bức tranh đó gần như không thể vẽ bởi những biến chuyển rất xấu vừa rồi.

Điều quan trong với bọn họ giờ không phải là chinh phục Tế Đàn, mà là sự sống còn.

Seol Jihu hút một điếu thuốc. Cậu không thể nếm vị gì khác ngoài vị đắng. Trong thâm tâm, dù chỉ một chút, cậu rất xấu hổ.

'Mình bất lực rồi.'

Khi mới bước vào Giai đoạn 2, cậu tràn đầy tinh thần hứng khởi. Cậu thề sẽ làm gì đó để thể hiện những điểm tốt của mình, dù chỉ một chút.

Nhưng giờ, khi đang đối mặt với thực tế, cậu lại mắc sai lầm giống hệt Giai Đoạn 1.
Tất nhiên, cậu biết cậu vẫn chưa đủ điều kiện để trở thành một thủ lĩnh, đặc biệt là ở nhưng nơi như thế này.

Không giống như Giai đoạn 1,mục tiêu của Giai Đoạn 2 là tất cả mọi người cung thâm gia.Cho nên sẽ có rất nhiều người vượt qua cậu cả về sức mạnh, trí thông minh và kinh nghiệm lãnh đạo.

Chỉ là một chiến binh cấp 3 đơn thuần, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài ngồi yên.

'Nhưng….'

“Mình định làm khán giả để đứng bên lề của sự lứa chọn đúng đắn sao?”

Cậu sẽ không làm điều gì để khiến mình phải hối tiếc, nhưng cậu cũng sợ những kết quả tồi tệ như lần trước quay lại với cậu.

Rốt cuộc, đây là Điều Răn Vàng ròng. Và trong Giai đoạn 1, Cậu đã được theo dõi và trải nghiệm qui tắc hoạt động của nó.

Nỗi sợ hãi này khiến tim cậu đập gấp rút. Trực giác mách bảo cậu mọi thứ không suôn sẻ như dòng nước, cậu cần một hướng đi mới. Đây không phải là một linh cảm vô căn cứ.

Chỉ còn 110 người. Thật thiếu sót, theo một nghĩa nào đó, cậu cảm thấy con đường đang vẽ ra trước mặt sẽ không có lỗi thoát.

Nếu mọi người mà chung tay, việc tìm ra một lối thoát chung còn có thể. Nhưng việc số lượng cứ giảm dần qua từng ngày như thế này sẽ khiến việc chinh phục Quảng Trường Hiến Tế trở nên bất khả thi..

Vì số lượng cứ tiếp tục giảm, cậu cảm thấy không còn thời gian. Tuy không thể tìm ra được phương án nào, nhưng cậu vẫn đăm chiêu chìm trong suy nghĩ của mình. Một lối thoát, nó Phải tồn tại.

Trên thực tế, đây là điều mà tất cả mọi người có mặt đều biết, không chỉ Seol Jihu. Chỉ là không ai bước lên. Biết rằng việc vượt qua con đường này sẽ vô cùng khó khăn và đầy trở ngại, họ lựa chọn phương pháp đơn giản nhất, bỏ cuộc.

Seol Jihu cũng vậy. Tình hình đã bị luẩn quẩn hơn rất nhiều, và với sự xa cách giữa các cá nhân lẫn nhau trở nên rộng hơn bao giờ hết, chỉ cần nghĩ đến ngọn nguồn sự việc đã khiến cậu đau đầu.

“Haa….”

Cậu lại thở dài. Cậu đã tính toán đến chuyện này rất nhiều lần, nhưng ý định đi một mình quả thật là bất khả thi.

Rất may, cậu không cô đơn, cậu có những người đồng đội luôn ở bên cậu lúc cần nhất.

[Có gì sai khi cậu sử dụng thứ mà mình đạt được bằng sự công bằng và  sòng phẳng?]

Cậu đột nhiên nhớ lại những lời của Kazuki.

'Mình có thể làm điều đó. Không, mình phải làm điều đó. '
Seol Jihu hít một hơi thật sâu và bước về phía trước.

*
“Hm?”
 Kazuki có vẻ ngạc nhiên trước vị khách đột ngột.

“Ngài Kazuki.”
“?”
“Anh có kế hoạch gì chưa?”

"Tôi không biết." Kazuki dễ dàng giương cờ trắng khi nghe câu hỏi đột ngột.
“Một sự cố đã sảy ra mà không ai có thể chặn lại. Giai đoạn này có thể là thời điểm khó khăn nhất của Giai đoạn 2. Tôi thậm chí còn chẳng buồn nghĩ tới hướng giải quyết đây này.”

Kazuki có vẻ hơi xấu hổ. Tất nhiên, mọi việc trở nên như thế này không phải do lỗi của anh, nhưng anh vẫn đang tự trách bản thân.

“Tôi nghĩ chúng ta cần tổ chức một hội nghị khác.”
“Liệu nó có khả thi không.”
"…Không."

Kazuki lắc đầu và mím môi trước rồi đột nhiên mở to mắt. Anh cảm nhận được có gì đó sai sai ở cách cậu thanh niên này đang thể hiện. Seol lại đang chìm sâu vào trong suy tư.

Mặt cậu không sáng sủa , vui tươi như thường lệ. Nhưng biểu hiện thì quá khó để người khác đọc được. Giống như cậu đang bị mê hoặc vậy, Kazuki quan sát kỹ biểu cảm của cậu

'Nó có thể là?'
Đôi mắt của Kazuki lóe lên.

“Cậu có ý hay rồi à? “ Anh đang hy vọng. Tuy nhiên…

“Ý tưởng hay á? Bên ngoài cửa sổ hết rồi.” - Seol Jihu lạnh lùng trả lời.

"…Tôi cũng nghĩ như cậu." - Kazuki khoanh tay và xoa cằm.

Cách thức và phương pháp sẽ thay đổi tùy thuộc vào tình huống. Seol Jihu đang muốn nói rằng họ đã lỡ thời cơ thích hợp để thực hiện những bước đi lý tưởng.

“Có một phương pháp phù hợp trong tình huống này.”
"Có một phương pháp nào đó sao?" - Kazuki nhìn chằm chằm vào cậu
Seol Jihu bắt đầu nói.

Khi thanh niên nói xong, Kazuki trầm ngâm.
“Ngạc nhiên đấy, tôi không nghĩ cậu lại chọn cách đơn giản như vậy.”
“Làm như lúc nào tôi cũng nghĩ ra được ý tưởng hay vậy.”
“Không, ý tôi không phải như thế.” -  Kazuki xua tay - “Tôi đồng ý với cậu, đó là cách duy nhất, chắc chắn mọi người sẽ hiểu mà.”
"Phải."
“Tuy nhiên, họ vẫn cứng đầu cứng cổ“ - Kazuki Kazuki nói một cách bình tĩnh - “Nhóm A ngồi yên như vậy vì họ chẳng biết cần phải làm gì lúc này.”

Rồi anh chần chù một lúc.
“Cả tôi cũng vậy.”
“……”

“Cho dù tất cả mọi người hợp tác, Cấp 4 và Cấp 5 vẫn phải đứng tiên phong trong trận chiến. Nếu chúng ta làm như cậu nói, bên nào cũng phải hi sinh lợi ích của mình. Nhưng Team A sẽ không chấp nhận đâu, họ sẽ lên tiếng phản đối ngay thôi.

“Tôi không nghĩ rằng đó là điều cần thiết.” -  Seol Jihu nói -“Trong mỗi quan hệ giữa Team A và Team B, không nên để vài con sâu kí sinh phá hỏng việc được.”
“Tôi biết, nhưng giữa những người có quyền sự lựa chọn và những người không có là một khoảng cách xa đấy.”

 Kazuki nói thẳng thừng.
Seol Jihu không thể phủ nhận điều đó.

 “Các phe thuộc nhóm B đang bị dồn vào chân tường. Chắc chắn họ sẽ chọn theo cậu vì không có lựa chọn nào khác. Nhưng đó không phải trường hợp của team A.”

Ánh mắt trong Seol bỗng trở nên dữ dội.
"Tôi có một kế hoạch."
"…Nó là gì?" Kazuki nhíu mày.

Seol Jihu mở miệng.
“Tôi có cách biến Ký Sinh thành Cộng Sinh.”

Kazuki định nói gì đó thì vội vàng ngậm miệng lại. Đúng là càng có nhiều người thì chinh phục Quảng Trường Hiến Tế sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng đối với Team A, họ cần thiết phải làm cho mọi thứ với họ trở nên khó khăn như vậy, nuốt chửng Team B là sự lựa chọn đơn giản hơn nhiều.

Seol Jihu đang nói cậu có cách lật ngược tình thế này.
'Nó có thể là gì ?'

Nếu thứ như vậy thực sự tồn tại, nó sẽ lật ngược thế cờ trong một nước đi.
“Này! Sao cậu không nói gì cả th………….?”

Kazuki hỏi khi mãi Seol vẫn chưa đưa ra câu trả lời.
“Tôi chưa chắc chắn lắm…”

Seol Jihu lẩm bẩm
“Nhưng nó đáng để thử, bốn, à không, ba, không, chỉ hai lần thôi là được.”

Seol Jihu nhấn mạnh lần cuối cùng.
“Chỉ cần một hoặc hai lần thôi.”
“…..”
"Làm ơn giúp tôi."

Giọng nói của cậu mang lại cho anh niềm tin và sự chân thành.

Kazuki giơ tay lên xoa mặt. Sau khi suy nghĩ khá lâu, rồi anh uể oải
“Trước hết, ta cần lôi kéo phe thiểu số đã.”
“Ngài Kazuki!!!!!!!!!!!!!”

Khuôn mặt của Seol bừng sáng.

“Tôi phải suy nghĩ cẩn thận mỗi khi định tham gia cùng Carpe Diem vào những lần tới. Đi cạnh cậu mà tôi cứ như biểu diễn xiếc đi bộ trên dây vậy.” -  Kazuki nhếch mép.

Sau đó...
“Seol!”

 Anh bỗng trở nên nghiêm túc.
“ Tôi ghét nói lại, nhưng sẽ có sự phản đối. Cậu nhờ tôi vì cậu đang rất mong chờ! Đúng không?”
"Đúng."
“Hứa với tôi một điều.”

Với ánh mắt mãnh liệt, anh dồn thêm sức vào giọng nói.
“Nếu cậu định làm điều đó, hãy thực hiện đến nơi đến chốn.”

Mắt Seol Jihu ánh lên sức mạnh.

Seol Jihu ánh lên sức mạnh.
“Với tình hình hiện tại, chỉ có bắt tay vào hành động hoặc chờ chết, tôi không thể để nửa vời như Giai Đoạn 1 được.”
"Tôi biết."

Kazuki có vẻ ngạc nhiên, anh không ngờ cậu trả lời ngay một cách dứt khoát như vậy.

“Tôi nghĩ tôi đã hiểu rồi” -  Seol Jihu mỉm cười - "Lời khuyên của anh về việc bỏ mặt nạ xuống và hành động đúng như bản chất của mình".

“…Oh, vậy sao?” - Anh hơi nghiêng cằm, liếc mắt kiểm tra cậu.

Cậu ta không nói dối.
“Hãy thử nó thôi..” - Khóe miệng anh cong lên - “Tôi sẽ chuẩn bị sân khấu cho cậu.”

---

Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình ra nhanh và đều hơn! 

Mục lục:

Chương 124 - Phần 2
Chương 124 - Phần 1

Chương 123 - Phần 2
Chương 123 - Phần 1

Chương 122 - Phần 2
Chương 122 - Phần 1

Chương 121 - Phần 2
Chương 121 - Phần 1

Chương 120 - Phần 2
Chương 120 - Phần 1

Chương 119 - Phần 2
Chương 119 - Phần 1

Chương 118 - Phần 2
Chương 118 - Phần 1

Chương 117 - Phần 2
Chương 117 - Phần 1

Chương 116 - Phần 2
Chương 116 - Phần 1

Chương 115 - Phần 2
Chương 115 - Phần 1

Chương 114 - Phần 2
Chương 114 - Phần 1

Chương 113 - Phần 2
Chương 113 - Phần 1

Chương 112 - Phần 2
Chương 112 - Phần 1

Chương 111 - Phần 2
Chương 111 - Phần 1

Chương 110 - Phần 2
Chương 110 - Phần 1

Chương 109 - Phần 2
Chương 109 - Phần 1

Chương 108 - Phần 2
Chương 108 - Phần 1

Chương 107 - Phần 2
Chương 107 - Phần 1

Chương 106 - Phần 2
Chương 106 - Phần 1

Chương 105 - Phần 2
Chương 105 - Phần 1

Chương 104 - Phần 2
Chương 104 - Phần 1

Chương 103 - Phần 2
Chương 103 - Phần 1

Chương 102 - Phần 2
Chương 102 - Phần 1


Chương 100 - Phần 1

Chương 99 - Phần 2
Chương 99 - Phần 1

Chương 98 - Phần 2
Chương 98 - Phân 1

Chương 97- Phần 2
Chương 97 - Phần 1

Chương 96 - Phần 2
Chương 96 - Phần 1

Chương 95 - Phần 2
Chương 95 - Phần 1

Chương 94

Chương 93 phần 2
Chương 93 Phần 1

Chương 92 Phần 2
Chương 92 Phần 1 


Chương 91 Phần 2
Chương 91 Phần 1

Chương 90 Phần 3
Chương 90 Phần 2
Chương 90 Phần 1

Chương 89 Phần 2
Chương 89 Phần 1

Chương 88 Phần 2


Chương 87 Phần 3 

Chương 87 Phần 2 

Chương 87 Phần 1

Chương 86: Phần 2
Chương 86: Phần 1

Chương 85: Phần3
Chương 85: Phần 2
Chương 85: Phần 1

Chương 84: Phần 3
Chương 84: Phần 2
Chương 84 - Phần 1

Chương 83 - Phần 2
Chương 83 - Phần 1

Chương 82 - Phần 3
Chương 82 - Phần 2
Chương 82 - Phần 1

Chương 81 - Phần 2
Chương 81 - Phần 1

Chương 80 - Phần 2
Chương 80 - Phần 1

Chương 79 - Phần 3
Chương 79 - Phần 2
Chương 79 - Phần 1

Chương 78 - Phần 2
Chương 78 - Phần 1

Chương 77 - Phần 2
Chương 77 - Phần 1

Chương 76 - Phần 2
Chương 76 - Phần 1

Chương 75 - Phần 3
Chương 75 - Phần 2 
Chương 75 - Phần 1

Chương 74 - Phần 3
Chương 74 - Phần 2
Chương 74 - Phần 1

Chương 73 - Phần 2
Chương 73 - Phần 1

Chương 72 - Phần 2
Chương 72 - Phần 1

Chương 71 - Phần 2
Chương 71 - Phần 1

Chương 70 - Phần 2
Chương 70 - Phần 1

Chương 69 - Phần 2
Chương 69 - Phần 1

Chương 68 - Phần 2
Chương 68 - Phần 1

Chương 67- Phần 2
Chương 67 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

3 Comments:

  1. Hóng chương tiếp
    Thanks nhóm dịch nhiều !

    ReplyDelete
  2. Thanks nhóm dịch nhiều!
    Tốc độ dịch bàn thờ như này thì k còn điều gì mong đợi hơn :D

    ReplyDelete