Khát vọng trở về - Chương 132: Đại kết cục - Phần 2



Bốn người đang đứng đó đều lần lượt ngã xuống.

Oh Rahee và Audrey Basler ngã xuống, Khổng Lồ Cơ Bắp cũng đổ gục, và ngay cả Linh mục Bí Ẩn cũng mất ý thức.

Sau đó...

[Cái kết cục củ chuối gì thế này?????]

Một giọng nói đầy giận dữ vang lên bên tai Seol

Seol Jihu đang ngơ ngác nhìn xung quanh. Nghe thấy thế, cậu sững người quay lại.

[Ngươi đang làm rất tốt, nhưng sao lại làm thế? Sao lại từ bỏ, chỉ một lần xuống tay nữa là xong mà??]

"..."

Seol rên rỉ do do áp lực quá lớn đè xuống tâm trí mình. Cảm giác đó hoàn toàn không lạ lẫm. Cậu đã từng cảm thấy điều đó một lần trước đây - tại Phòng Thức tỉnh trong khu vực trung lập.

[Tên ngốc này, bọn ta đã hỗ trợ ngươi rất nhiều để có thể hoàn thành vai trò của ngươi. Sao lại bỏ cuộc ngay phút cuối như thế??]

Giọng nói sấm sét và hùng tráng này, là của Ira, Thần 'Phẫn nộ'.

'Là bảy vị thần!'

Thật vậy, Bảy vị thần của thiên đường đã xuất hiện ở nơi này.

Thật vậy, khi xem xét lại, Seol thấy có vài điểm đáng ngờ.

Mọi người khác bị tách khỏi đồng đội của họ trong Giai đoạn 1, nhưng chỉ mình Seol Jihu được đi cùng với Maria. Như thể đó là biện pháp an toàn tối thiểu.

Tương tự trong Giai đoạn 2. Seol Jihu cảm thấy thật đáng ngờ khi Linh mục mặc áo choàng chỉ tập trung bảo vệ một mình cậu ta.

Cuối cùng, những người tham gia giai đoạn 2 nhân được những món đồ tuyệt vời. Thực thể nào quan tâm đến người Trái đất như thế? Thực thể nào có đủ sức lực để can thiệp vào Bữa tiệc?

Thế là, Seol Jihu nghĩ rằng Bữa tiệc cũng là một "Sự kiện" do các vị thần tạo ra, tương tự như Khu vực trung lập.

Giờ đây, với sự xuất hiện của Bảy vị thần, Seol cảm thấy như mình đã bị lừa.

[Bị lừa?]

Một giọng nói đậm chất  ‘Ghen tị'

[Này nhóc~ Cậu thực sự nghĩ vậy ư?]

Và một giọng nói đậm chất ‘Kiêu ngạo' vang lên.

[Trong Giai đoạn 1, bọn ta đã ưu tiên cho ngươi đi cùng một đồng đội. Thậm chí để an toàn, bọn ta còn cho phép Con gái của Luxuria bảo vệ ngươi. Nếu ngươi nghĩ vậy, bọn ta sẽ thất vọng đấy].

Seol Jihu nghiến răng. Thậm chí cậu không thể mở miệng vì cảm xúc lẫn lộn và cảm giác ngột ngạt trong tinh thần. Cậu chỉ có thể trơ nhìn lên không trung.

[Huh? 'Tại sao lại tổ chức Bữa tiệc và khiến mọi người giết nhau'?]

Ira khịt mũi, dường vị thần như đã đọc được suy nghĩ của cậu.

[Tên ngốc, ngươi thực sự không biết câu trả lời? Ngươi nghĩ chúng ta triệu tập Người Trái Đất đến thế giới này làm gì?]

Khuôn mặt Seol Jihu đờ ra.

'Lý do rất đơn giản - để cứu thế giới này.

Và Người Trái đất nhận được quà từ Bữa tiệc như một phần thưởng.'

Như thể đọc được suy nghĩ của Seol, vị thần nói tiếp.

[Ban đầu mọi chuyện vẫn ổn, nhưng càng lúc tất cả càng trở nên lố bịch.]

[Đối phí với lũ Ký Sinh trùng đã đủ vất vả rồi, mà lũ ngốc đó còn mù quáng bởi lợi ích trước mắt, rồi quay ra chém giết nhau.]

[Chúng thậm chí còn nổi loạn, giết hại và biến dân bản địa thành nô lệ].

[Tà ác…. Xấu xa….]

Một vài giọng nói vang lên cùng một lúc.

[Ngay cả Bữa tiệc cũng vậy.] - Ira gầm gừ.

[Ban đầu, mục đích của chúng ta là giúp đỡ những người chưa thể trở thành High Ranker, và cũng để cho những người can đảm, tài năng có cơ hội phát triển.]

'Nhưng!'

[Sao cơ? Thử nghiệm chúng ta quá khó? Thằng nhóc ngốc nghếch, nếu thử nghiệm khó như thế, liệu các ngươi có thể vượt qua giai đoạn 2 chỉ với 2/3 số người còn lại không?]

Vị thần trả lời ngay khi đọc xong suy nghĩ của Seol Jihu, Cậu không nói nên lời.

[Chà, ta thừa nhận rằng các điều kiện để quay về hoặc đi tiếp có hơi tồi tệ. Bởi chúng ta muốn các ngươi bộc lộ bản chất].

Ira cười khúc khích.

[Này nhóc. Chúng ta  không có lựa chọn nào khác. Hay ngươi nghĩ chúng ta không nên trừng phạt những kẻ đó và để lũ khốn ấy tự tung tự tác?']

Seol Jihu cắn môi.

Trước đây, cậu không thể hiểu tại sao số người chết cứ thế tăng lên. Bây giờ, cậu đã hiểu.

Tương tự như sự tha hóa của nhiều người Trái đất. Bữa tiệc đã mất đi mục đích ban đầu.

Giờ đây, nó là nơi để các vị thần thử thách, sàng lọc và loại bỏ những kẻ đi ngược lại với lợi ích của Thiên đường.

[Những kẻ quấy rối nên quay về chỗ của chúng.]

Tương tự, trong Giai đoạn 3.

Chữ Seol Jihu nhìn thấy trên tường là ‘Sói'.

Nhiệm vụ của cậu là ‘xác định sự sống và cái chết của mọi người còn lại, ngoài Linh mục.'

Nói cách khác, Seol Jihu đã được các vị thần chọn là người hành quyết, thay mặt Thần Linh xuống tay để kết thúc bữa tiệc năm nay.

[Nếu ngươi hiểu rồi thì, giết hắn đi.]

Giọng nói của Ira quyết liệt như một mệnh lệnh nghiêm khắc.

[Ngươi thấy rồi đó. Hắn có thể giải quyết vấn đề bằng cách khác, nhưng hắn ta đã giết tất cả chỉ vì không hài lòng.]

Khổng Lồ Cơ bắp vẫn nằm trên mặt đất, hoàn toàn bất tỉnh.

Thế nên, cậu có thể giết anh ta dễ dàng.

[Ngươi chỉ cần giết hắn.]

Thì thầm, thì thầm.

[Chúng ta không bắt ngươi giết người vô tội. Sau khi ngươi giết hắn, bữa tiệc mệt mỏi này sẽ kết thúc.]

Nghe thấy tiếng thì thầm của 'Tham lam', Seol Jihu cau mày.

[Ngươi không muốn?]

Ngay khi Ira gầm lên giận dữ....

[Như thế thì sao??]

Một giọng nói lạ vang lên. 

Chỉ cần nghe giọng nói gợi cảm này, thằng nhỏ của Seol đã ngẩng đầu lên ( * v *) 

[Thằng bé này thú vị đấy. Nào, để yên cho nó nói]

[Không cần! Cô biết nó nghĩ gì mà?]

[Phải phải, tôi đọc rồi. Đứa bé này muốn giữ thái độ trung lập, nó muốn lãnh đạo cả Thiện và Ác. Thế nên tôi mới nói nó thú vị.]

[Hà!]

Mặc kệ tiếng rên rỉ của vị rthaanf nào đó, Luxuria tiếp tục nói.

[Thi thoảng, cũng có những kẻ khốn nạn nhưng lại hữu dụng. Bây giờ chúng ta thiếu người tài, đâu có cơ hội để kén chọn]

[Nhưng mà, thằng nhóc này không làm như thế!]

Một bàn tay chạm vào đầu Seol Jihu và xoay đầu cậu lại.

[Nếu vì thiếu nhân lực nên phải tha cho những kẻ xấu xa...]

Vị thần hướng đầu Seol về phía xác chết của bộ đôi nam nữ.

[Đáng lẽ ngươi cũng phải tha cho hai kẻ kia chứ?]

Seol Jihu nhắm mắt lại. Cậu đã băn khoăn vài lần, nhưng giờ, cậu đã có câu trả lời.

Đúng như Hoàng đê sPrihi đã nói, mọi người đều có giới hạn chịu đựng. Khi hai người kẻ đó phá hỏng bữa tiệc mà Seol Jihu nỗ lực tạo ra cho mọi người, họ đã vượt qua ranh giới.

Đó là lý do tại sao cậu giết họ.

Nhưng Khổng Lồ Cơ Bắp thì khác

Thay vì cố gắng phá hỏng bữa tiệc, anh ta đã tham gia một cách nghiêm túc.

Thêm vào đó, anh ta cũng không phải kẻ thô lỗ. Nếu anh ta tấn công Seol hay làm điều gì tương tự, mọi chuyện sẽ khác. Khổng Lồ Cơ bắp đã bình tĩnh nói chuyện với Seol đến phút cuối.

Một người ngoài cuộc có thể gọi Seol Jihu là kẻ thiên vị, nhưng cậu thực sự nghĩ anh ta không đáng bị giết.

[Nếu đó là lý do, vậy còn hai kẻ kia? Chúng cũng gây ra tội lỗi cơ mà? Sao chúng không được sống?]

‘"..."

[Nhóc con, thừa nhận đi. Bởi vì cô gái kia đã ra tay, và ngươi không muốn va chạm với cô ta, nên mới do dự. Tóm lại, ngươi đã thiên vị]

'Không, không phải vậy'.

Những gì Tóc Mượt đã làm là không thể tha thứ được.

Bộ đôi nam nữ kia cũng xứng đáng bị trừng phạt, và quan trọng hơn, hành vi của chúng đã bị Audrey Basler vạch trần.

Nhưng Khổng Lồ Cơ Bắp thì khác. Seol không có bằng chứng gì để buộc tội anh ta, cậu không muốn giết anh ta một cách mù quáng.

[Tại sao ngươi lại nghĩ thế?]

Ban đầu, Seol Jihu nghĩ rằng tương lai của Thiên đường diễn ra y như những gì cậu đã thấy trong giấc mơ của mình. Cậu thực sự nghĩ như vậy khi Kim Hannah xuất hiện giống như trong giấc mơ.

Nhưng suy nghĩ của Seol đã thay đổi trong thời gian ở Thiên đường.

Seol Jihu đã không phải mang Dấu ấn đỏ. Cậu cũng không trở thành một nô lệ. Tương lai đã thay đổi.

Seol đột nhiên nghĩ tới một chuyện.

Điều gì sẽ xảy ra nếu viễn cảnh mà Bảy vị thần vẽ ra, lại thay đổi

Chính xác là, nếu những gì mà "Tầm nhìn" cho Seol thấy, chỉ là giả định thì sao?

[Hoho.]

Thật vậy, người đàn ông thú nhận rằng hắn ta đã giết một người đàn ông, không phải Lara Wolff. Điều tương tự cũng xảy ra: những lời Khổng lồ Cơ Bắp nói không giống như viễn cảnh mà "Tầm nhìn" cho Seol thấy.

Nên Seol nghĩ, tương lai có thể thay đổi bằng cách nào đó.

[Ái chà?]

Seol Jihu nao núng. Giọng nói của Ira đột ngột vang lên.

[Khá lắm, ngươi đã tìm ra điểm mấu chốt. Đáng khen, đáng khen...]

Fufufufu. Một tiếng cười khẽ vang lên.

[Hai người đó. Phải, chúng không giết Lara Wolff.]

[Nhưng cuối cùng, chúng vẫn giết một ai đó. Ngươi vẫn nghĩ rằng tương lai thay đổi?]

Một giọng nói khác vang lên:

[Nhóc con. Mỗi con người đều có Ngôi sao chiếu mệnh của riêng mình.]

'Ngôi sao chiếu mệnh?' - Seol lắc đầu ngơ ngác.

[Chuyển động của ngôi sao này rất khó thay đổ. Dù bị xáo trộn cỡ nào, nó vẫn tiếp tục chuyển động theo số phận đã định trước.]

[Để Lara Wolff sống sót, một người khác đã phải chết thay. Ngươi hiểu không, đó là kết quả diễn ra khi một Ngôi sao chiếu mệnh đã bị xô lệch và đang cố trở lại quỹ đạo ban đầu. Thế nên, tương lai không dễ dàng thay đổi như ngươi nghĩ đâu.]

'tương lai không dễ dàng thay đổi' - Những từ cuối cùng đọng lại trong đầu Seol Jihu.

[Chúng ta không giết mấy người Trái đất vì chán ghét chúng. Mà thực sự, việc giết chúng sẽ đem lại kết quả tốt hơn cho Thiên đường, hơn hẳn những nỗ lực nửa vời khác].

Seol Jihu bất giác quay lại chỗ Khổng Lồ Cơ Bắp.

[Kẻ này cũng vậy.]

Ánh mắt Seol hướng về người đàn ông Khổng Lồ Cơ bắp đang gục xuống sàn nhà.

[Có một lý do khác khiến hắn phải chết].

"..."

[Có những người sinh ra với số phận để trở thành Chấp chưởng của Thần Linh. Nhưng cũng có những người bị định mệnh sắp đặt trở thành phe đối lập.]

Seol Jihu nuốt nước bọt.

[Ngươi vẫn chưa hiểu. Thôi được, ta sẽ tiết lộ cho ngươi. Chúng ta phát hiện ra rằng, kẻ đó là một con quỷ được sinh ra với sao chiếu mệnh là Thiên Sát Tinh]

[Đó là một số phận bi thảm. Hắn ta sẽ giết hàng vạn hàng ngàn người trong tương lai. Hãy tưởng tượng đồng đội của ngươi cũng nằm trong số đó...]

Seol Jihu hoang mang, mồ hôi túa ra.

'Thiên Sát Tinh?'

'Hắc Toàn Phong Lý Quỳ????'
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

6 Comments: