Tôi là Bạch tuộc - Chương 6: Làm tổ và Tập kích - Phần 1

"Mở bảng trạng thái"

Rai thầm đọc câu khẩu lệnh trong đầu.

Ting!

Màn hình quen thuộc lại hiện ra trước mắt cậu. Rai chăm chú nghiền ngẫm những thông tin mới nhất về bản thân mình.

Tên: Chưa có
Chủng loài: Ấu trùng bạch tuộc Chimera

 ----


Lv: 49/100

Thể lực: 108 (+512) - HP: 3100/3100
Sức mạnh: 108 (+316)
Trí tuệ: 108 (+604) - Mana: 3560/3560
Phòng thủ: 108 (+569)
Kháng phép: 108 (+752)
Nhanh nhẹn: 108 (+322)

 ----


Kỹ năng:


Tăng cường thị giác Lv1

Hồi máu tự động Lv1
Chống sốc Lv1
Bùng nổ năng lượng Lv1
Uy hiếp Lv3 (Mới)
   Trong quá trình giao chiến, toàn bộ chỉ số của đối thủ bị giảm 3%
Tăng cường phòng thủ Lv3 (Mới)
   Tăng 30% năng lực phòng thủ trong vòng 10 giây
Tăng cường kháng phép Lv1 (Mới)
   Tăng 20% năng lực kháng phép trong vòng 10 giây

----


Danh hiệu:


Kẻ khủng bố (Mới)

Sát thủ săn Trai (Mới)

Rai mỉm cười khi đọc những thông số của bản thân.

Chỉ số HP và Mana của cậu đã hồi phục đến mức tối đa. Có lẽ là nhờ ăn những con Trai khổng lồ.

Những ma vật này, kể ra cũng kỳ lạ. Dù lớp vỏ vừa to vừa dày, nhưng cơ thể bên trong lại nhỏ xíu, nép trong những thớ xà cừ.

Chưa hết, thân thể của chúng chỉ có một chút da thịt, một xíu cơ bắp, vài mảnh nội tạng. Còn lại 80% là dịch nhầy sền sệt thấm đẫm mana. Hồi nhỏ Rai từng bị gãy tay và phải mua thuốc hồi phục để uống. Dịch cơ thể của lũ Trai khổng lồ khá giống thứ chất lỏng trong thuốc hồi phục.

Chính vì thế, Rai có thể ăn sống nuốt tươi cả đám một cách dễ dàng. Mãi đến khi chén tới con cuối cùng, cậu mới thấy hơi nặng bụng một chút.

Rai tiếp tục đưa mắt xuống phần Kỹ năng. Có một số kỹ năng mới xuất hiện.

Đầu tiên là "Uy hiếp", hiện đã lên Lv3. Kỹ năng này làm giảm chỉ số của đối phương trong quá trình giao chiến. Trong tương lai, nếu cậu chạm trán những con ma thú đẳng cấp cao, kỹ năng này sẽ vô cùng hữu dụng.

Đây là kỹ năng cực hiếm và khó xuất hiện, vì điều kiện rất ngặt nghèo. Nó chỉ dành riêng cho những kẻ đơn thương độc mã khiêu chiến và đánh bại kẻ thù vượt cấp.

Để học được "Uy hiếp", chỉ có hai cách.

Cách thứ nhất là hấp thụ từ runstone. Nhưng rất ít ma thú có kỹ năng này, vì thông thường, những kẻ khiêu chiến vượt cấp hiếm khi sống lâu.

Kết quả là những runstone chứa kỹ năng này đều có giá trên trời, và đều lọt vào tay những gia tộc hạng nhất.

Cách thứ hai là tự học thông qua chiến đấu, giống như Rai. Thông thường chỉ những Sát thủ bẩm sinh mới học được bằng cách này.

Thế nhưng, ngay ngày đầu tiên ra đời, Rai đã nhận được "Uy hiếp" Lv3. Dù cậu đạt được điều đó trong quá trình tìm giết Trai Khổng lồ, nhưng công lớn là nhờ Bạch tuộc Mẹ.

'Mình có nên cảm ơn "nó" không nhỉ?'


Rai hơi bối rối. Dù Bạch tuộc Mẹ chính là kẻ đã giết và ăn thịt cậu, nhưng nó cũng sinh ra cậu một lần nữa. Nó cũng để lại cho cậu runstone của mình, và cả "kho lương thực" này. Đó là một gia tài mà kiếp trước Rai không dám mơ tới.

'Có lẽ, nếu có dịp, mình sẽ đắp cho "nó" một ngôi mộ'...


Cậu thở dài và nheo mắt đọc tiếp.

Sau khi hấp thụ xong runstone của những con Trai Khổng lồ còn lại, Rai đã học được thêm kỹ năng tăng kháng phép. Kỹ năng tăng phòng thủ cũng đã lên Lv3. Ngay cả chỉ số phòng thủ và kháng phép cũng tăng lên kha khá.

Điều khiến Rai băn khoăn nhất là thông số cấp độ của cậu.

"Lv: 49/100"

49 là cấp độ hiện tại của cậu. Còn 100 nghĩa là gì?

"Lẽ nào đó là mốc giới hạn của mình?"

Trên thế giới này, hầu như mọi sinh vật đều có thể tự do truy cầu sức mạnh. Trong lịch sử, từng có những Golbin vươn tới đẳng cấp Ma Vương Chí Tôn, và cũng có những con người trở thành Anh Hùng tối thượng.

Tuy nhiên, cũng có một số sinh vật bị Định Mệnh nguyền rủa, vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên. Chúng bị mắc kẹt trong mốc giới hạn, khi chạm mốc đó thì sinh vật làm cách nào cũng không thăng cấp được nữa.

Những sinh vật đó đời đời chỉ có thể làm nô lệ hoặc khiên thịt cho kẻ khác.

Truyền thuyết kể rằng tổ tiên của chúng đã đắc tội với Thần Linh nên bị phong ấn. Ví dụ như tộc Minocentaurus (Nhân mã đầu bò), tộc Harpyvern (Nhân điểu cánh Thằn lằn)... Dù có chỉ số cao và tốc độ lên cấp nhanh, nhưng chúng sớm đạt mốc giới hạn và khó có thể phát triển thêm.


Ảnh minh họa: Một chiến binh tộc Minocentaurus
Ảnh minh họa: Một con Boss của tộc Minocentaurus

Tuy nhiên, Rai chưa từng nghe nói tới một sinh vật nào bị giới hạn ở mốc 100. So với một người bình thường, cấp độ 100 có thể coi là "khá cao", Rai có thể kiếm được một công việc khá khẩm trong thành Anh Dũng, đủ để nuôi cả gia đình. Nhưng giờ đây cậu không còn là con người nữa, mà là một ma thú cô độc, sống lang thang hoang dã. Cậu cần phải thăng cấp càng nhanh, càng nhiều càng tốt.

Nghĩ ngợi một lát, Rai quyết định gác vấn đề này lại. Chưa thể khẳng định con số 100 kia là mốc giới hạn, thậm chí nếu mốc đó là thật, cậu vẫn còn một chặng đường dài nữa phải đi.

Số "lương thực dự phòng" mà Bạch tuộc Mẹ để lại, cậu đã chén sạch, những ngày tiếp theo, cậu phải tự thân vận động, tự cung tự cấp. Điều cậu quan tâm là bữa sau ăn gì, chứ không phải là ngồi đó nghĩ chuyện xa xôi.

'À không... Mình còn một việc khác cần làm ngay...'


Rai đã tốn rất nhiều thời gian để lần mò trong đống đất đá đổ nát, rồi lại tốn hàng chục tiếng đồng hồ để xử lý những con Trai khổng lồ. Cậu không thể ngáp được nữa, nhưng thực sự thì cậu đã buồn ngủ lắm rồi.

Cậu vừa chén xong con Trai cuối cùng. Giờ thì cậu có thể sử dụng ngay cái vỏ của nó để làm tổ, và nằm ngủ ngay trong đó. Rai loay hoay ngả người xuống, thân thể bạch tuộc khác hẳn con người, cậu không biết phải nằm kiểu gì nữa.

'Chậc... Bạch tuộc nằm ngủ kiểu gì ấy nhỉ?'

Cuối cùng, cậu quyết định duỗi thẳng sáu cái xúc tu, và đưa hai cái còn lại vắt ra sau đầu để làm gối. Giống như tư thế ngủ thông thường của cậu.

Ngay lúc Rai chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cậu chợt giật mình.

Nếu ngủ như thế này, cậu khác gì những con Trai kia?

Phần vỏ chắc chắn của con Trai, có thể là lớp bảo vệ an toàn. Nhưng hiện tại, chỉ có một cái lỗ duy nhất, cái lỗ cậu mới đục chính là một con đường độc đạo. Nếu có kẻ thù nào tấn công từ lỗ này, cậu chỉ có thể nằm im chịu chết, y hệt như những con Trai vừa rồi.

Kết quả là, Rai lại tốn thêm gần một giờ để ngồi đục thêm một cái lỗ nữa ở góc vỏ Trai. Đến khi đục xong, cậu mệt rã rời và lập tức chìm vào giấc ngủ.

Rai không ngờ rằng, chỉ vài giờ sau, sự cẩn trọng của Rai đã cứu mạng cậu.

MỤC LỤC:

Chương 1: Cái chết


Chương 2: Bạch tuộc Chimera

Chương 3: Runstone của Hung thú Thượng cổ


Chương 4: Trai khổng lồ


Chương 5: Sát thủ săn Trai


Chương 6: Làm tổ và Tập kích


Chương 7: Đại mê cung Atlans
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

0 Comments:

Post a Comment