Tôi là Bạch tuộc - Chương 7: Đại mê cung Atlans


Một cảnh tượng thân thương hiện ra trước mắt Rai.

Trong làn khói bếp mờ ảo, em gái cậu đang ngồi thu lu bên đống lửa, hai tay xòe ra sưởi ấm. Phải, căn nhà rách nát của cậu thường xuyên bị gió lùa mỗi khi trời trở rét. Quần áo không đủ ấm nên bé Rin thường hay đau ốm, đôi môi nhỏ nhắn của cô bé lúc nào cũng tím tái vì lạnh giá. Những lúc đó, cô bé thường tới ngồi bên bếp lửa, rên hừ hừ như một chú mèo con.

Cạnh chỗ bé Rin, cha mẹ cậu đang trò chuyện gì đó. Cha cậu đang cầm một cục đá để mài dao, còn mẹ cậu đặt một cái nồi lớn lên bếp.

Có vẻ hôm nay cả nhà sẽ được ăn một bữa no, vì mặt mũi ai cũng vui tươi hớn hở.

Rai sung sướng muốn chạy tới chỗ họ, nhưng không tài nào cử động được.

Cậu đưa mắt nhìn xuống, và bàng hoàng nhận ra quanh mình đầy những xúc tu. Chưa hết, cậu đạng bị trói chặt bởi một tấm lưới cực lớn.

Rai chưa kịp hoàn hồn thì một cái bóng phủ lên mặt cậu.

Ngẩng đầu, lên, Rai thấy cha mình đang đứng trước mặt, một tay cầm dao, một tay cầm thớt.

Cậu lập tức hiểu ra tình hình hiện tại. Quá đỗi kinh hoàng, Rai muốn hét lên thật to, nhưng không được nữa rồi! Giờ cậu là một con bạch tuộc, không biết nói, không biết kêu la, những âm thanh cứ nghẽn lại trong đầu, không thể nào phát ra được nữa!

Rai chỉ có thể gào thét trong tâm trí, khi con dao sắc bén cứa vào da thịt.

ARGGGGGGGGGGGGGGG!!!!

**

Rai giật mình choàng tỉnh. Hóa ra đó chỉ là một cơn ác mộng.

Cậu nhắm mắt lại, khẽ lắc lư cái đầu. Xung quanh cậu toàn là nước eii. Nhưng Rai nghĩ, nếu cậu còn là con người thì mồ hôi cũng đổ ra như tắm rồi.

'Kinh khủng quá, hic!'

Rai đang phấn khích vì nhận được sức mạnh mới. Nhưng cơn ác mộng ban nãy đã khiến cậu nhớ lại thực tế phũ phàng. Cậu không thể gặp lại cha mẹ và em gái nữa. Giờ đây, cậu chỉ là một con ma thú, vĩnh viễn phải sống cô độc nơi hầm ngục dưới đáy biển âm u.


Rồi cậu sẽ chết nơi xó xỉnh nào đó, như một con ma thú.

Hoặc một ngày nào đó, cậu sẽ bị nhân loại bắt gặp. Họ sẽ lôi cậu lên bờ, xẻ thịt làm thức ăn.

Chà.

Nếu lâm vào hoàn cảnh đó, cậu có nên chống cự không? Cậu không muốn làm hại con người, nhưng cậu cũng không muốn phải chết thêm lần nữa. Thật đau đầu.

Khi đang suy nghĩ miên man, cậu chợt nhận ra một điều.

Bóng tối quanh cậu mờ đi một chút.

Không, không phải bóng tối đang mờ đi. Mà là có một tia sáng nhỏ nhoi đang xuyên qua cái lỗ ở trên đầu, và rọi xuống chỗ cậu.

Chỗ cậu nằm là trong lòng một con trai khổng lồ, và cái vỏ trai đó đang bị phủ lấp bởi hàng trăm tảng đá. Ban nãy cậu phải cố gắng lắm mới có thể len qua những kẽ đá để tiếp cận cái vỏ trai này.

Thế thì ánh sáng kỳ lạ này từ đâu đến?

Cung lúc đó...

Rung rinh

Rung rinh

Một chấn động nhỏ truyền tới vỏ trai.

Chuyện gì đang xảy ra?

Rai vội vã động não suy nghĩ và nhận ra rằng mình đã quên mất một vấn đề cực kỳ quan trọng.

'Những người đi thu thập vật phẩm!'  


Đúng vậy, sau những trận chiến với ma thú, chẳng ai lại bỏ quên những chiến lợi phẩm quý giá. Runstone, ma thạch, xác ma thú... đều được gom lại, mang về thành để bán hoặc chia cho những thành viên trong đội chinh phạt.

Trong trường hợp đội chinh phạt có người bị thương nặng, họ sẽ rút về thành trước để đảm bảo an toàn tính mạng. Nhưng ngay sau đó, một đội khác sẽ được cử đi để thu dọn tàn cuộc, và đem chiến lợi phẩm về.

Do Rai chưa bao giờ được tham gia vào một đội thực chiến, nên cậu đã quên mất chuyện này. 

Dường như những người thu thập vật phẩm đang ở gần đây. Chính xác hơn, họ đang thu dọn đống đất đá để tìm kiếm chiến lợi phẩm trong hang ổ Bạch tuộc Chimera.

Thực tế, nếu không phải vì hang ổ Bạch tuộc Mẹ nằm sâu dưới đáy biển, và vì khu vực này bị đất đá vùi lấp ngổn ngang, thì đội thu thập vật phẩm đã tiếp cận chỗ Rai từ lâu rồi.

Rai không biết giấc mơ ban nãy có phải là một điềm báo mộng không. Nhưng cậu biết chắc chắn rằng, nếu cậu bị họ bắt gặp thì số phận của cậu có khi còn thê thảm hơn trong mơ rất nhiều. Biết cậu là hậu duệ của Bạch Tuộc Chimera, chắc chắn họ sẽ tiêu diệt cậu ngay lập tức, chứ không có chuyện bắt sống rồi mang lên bờ như thế.

Vì lỗ hổng trên đầu có ánh sáng rọi vào, rất có thể họ đang ở hướng đó. Rai vội vã luồn lách qua "lối thoát khẩn cấp" mà mình đã đục bên dưới vỏ.
Thông qua lối thoát hiểm, cậu nhanh nhẹn chui ra khỏi vỏ, rồi gấp rút lẻn vào kẽ đá, cố gắng tránh xa khu vực có ánh sáng kia.

Đầu tiên, cậu băng qua những tảng đá vừa nút vỡ. Sau đó, cậu chui sâu vào kẽ đá tự nhiên.

Rai chui mãi, chui mãi trong bóng tối.

Không rõ bao lâu đã trôi qua.

Thế rồi, kẽ đá dần rộng ra, thành một cái hốc nho nhỏ. Phía xa xa là ánh sáng mờ nhạt, và những cọng rong rêu lắc lư theo dòng nước. 

Men theo cái hốc, Rai bơi tới một hang ngầm rộng lớn.

Trần hang cao tới 30 - 40 mét, và chiều rộng cũng khoảng 100 mét.

Cách một đoạn lại có những ngã rẽ, làm cho nó còn rộng hơn nữa. 

Cái hốc nơi Rai vừa chui ra, nằm ở độ cao chừng 25 mét so với sàn hang. Ngay trước mắt cậu là một ngã ba hình chữ T. Rẽ sang bên phải, đi thêm một đoạn nữa là một ngã tư. Còn phía bên trái... chà, nhiều lối đi quá, không rõ là ngã mấy nữa.

Sàn hang chất đầy những tảng đá lớn lổn nhổn, phủ đầy rong rêu. 

Vách đá hai bên và trên trần, găm chi chít những cục ma thạch nhỏ li ti.

Thi thoảng, lại có một đàn cá nhỏ lững lờ bơi ngang qua. 

Làn nước xung quanh rai khẽ lay động. Dường như có thứ gì đó to lớn đang từ từ di chuyển.

Cậu vội vã nép mình vào hốc đá. Chà, lớp da xù xì của Bạch tuộc cũng giúp cậu ẩn nấp dễ hơn.

Lịch kịch

Lịch kịch


Cậu cúi xuống nhìn. Một con vật giống như cá sấu, nhưng bốn chân có màng như chân vịt, bình thản bơi qua chỗ Rai. Nó dài chừng tám mét, cao chừng hai mét, có hàng vây gai phủ từ cổ đến đuôi, và hai răng nanh nhọn hoắt như lưỡi kiếm đang nhô ra khỏi miệng. 

'Là một con Ngạc Long!' - Rai tự nhủ.   

Hai hàm của con Ngạc Long này không khép lại được. Lý do là nó đang ngậm một thứ gì đó trông giống như khúc cây, lủng lẳng vô hồn.

Rai nao núng khi nhìn thấy thứ trong miệng nó. Đó là một con Rắn Hổ Vằn, loài ma vật kịch độc của biển khơi. Khắp người nó phủ đầy chất độc, ngư dân chỉ cần vô ý chạm phải nó cũng đủ mất mạng và bị nó xơi tái. 

Nhưng xem ra chất độc của Rắn Hổ Vằn không có tác dụng với Ngạc Long.

Đúng lúc đó...

Con Ngạc Long đang đủng đỉnh nghênh ngang đi giữa hang, bỗng nhiên chồm lên hoảng hốt. Một luồng sáng xanh vừa bắn thẳng tới chỗ Ngạc Long, khiến đất đá bắn ra và làm làn nước xung quanh đục ngầu.

Rai đưa mắt nhìn về phía ánh sáng vừa bắn ra.

Ở đó, một con Tôm Xạ Thủ đang tích tụ mana vào khẩu đại pháo - chính là cái càng to lớn của nó. 

Tôm Xạ Thủ khá giống loài tôm súng lục hay tôm gõ mõ ở Trái đất. Điểm khác biệt là nó to như một người trưởng thành, và thứ nó bắn ra là những viên "đạn" mana. 

Rai nheo mắt nhìn kỹ hơn. Phía sau con Tôm Xạ Thủ kia là hàng chục đốm sáng dần dần lộ diện. Có khoảng 5-6 con Tôm Xạ Thủ đang chờ ở đó. 

Cấp độ của Ngạc Long thường dao động từ 180 đến 200, còn Tôm Xạ Thủ khoảng 130 đến 150. Nếu đơn đả độc đấu, chắc chắn Tôm Xạ Thủ sẽ thất bại. Nhưng trong tình thế hiện tại, Ngạc Long bị cả nhóm Tôm Xạ Thủ phục kích. Chưa biết phe nào ăn phe nào.

Có vẻ con Ngạc Long cũng nhận ra điều đó, nên nó nhả cái xác Rắn Hổ Vằn ra, và há miệng gầm lên, sẵn sàng nghênh chiến. Sóng xung kích từ cái miệng nó lan theo dòng nước, làm vách đá rung rinh.

Trong lúc hai bên đối đầu đe dọa lẫn nhau, Rai nằm đó mà lạnh cả sống lưng. À không, giờ cậu chẳng còn sống lưng nữa, phải là lạnh cả người mới đúng.

Một hang ngầm rộng lớn dưới đáy biển

Những ngã rẽ chi chít như mê cung

Những con ma vật hùng mạnh tranh đấu, săn giết lẫn nhau để tồn tại.

Cảnh tượng này, cậu từng thấy trong những bức tranh ở Đại tàng thư của thành Anh dũng. 

 Không còn nghi ngờ gì nữa

Đây chính là Đại mê cung Atlans huyền thoại, Dungeon rộng lớn nhất thế giới này.  

MỤC LỤC:

Chương 1: Cái chết


Chương 2: Bạch tuộc Chimera

Chương 3: Runstone của Hung thú Thượng cổ


Chương 4: Trai khổng lồ


Chương 5: Sát thủ săn Trai


Chương 6: Làm tổ và Tập kích



Chương 7: Đại mê cung Atlans

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

3 Comments: