Khát vọng trở về - Chương 229: Lời hứa của Công chúa và Hoàng tử


Quan trọng hơn, Kim Hannah không còn giống con người nữa.

Một cặp sừng dê nhô ra khỏi đầu và một đôi cánh dơi nhô ra khỏi lưng cô. 

Thậm chí cô đang mặc một bộ trang phục hở hang và thô tục, gần như đang khỏa thân.

Trong viễn cảnh đó, Kim Hannah không khác gì một Succubus.

Seol lập tức nhận ra những gì đã xảy ra. 

Kim Hannah đã bỏ trốn đến lãnh thổ Ký Sinh Trùng, và cô đã biến đổi. Giống như hôn thê của Ghionea bị Chastity Thô Tục bắt và tẩy não. 

Điều đó hoàn toàn có khả năng xảy ra. 

Kim Hannah đã nói rằng, cô có rất nhiều kẻ thù. 

Dưới tấm khiên Sinyoung, cô đã được tự do làm việc, nhưng giờ thì tấm khiên đó đã bỏ rơi cô. 

Những người phải chịu nghiến răng trong bất lực khi bị Sinyoung chèn ép cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này. 

Và giờ, Kim Hannah không còn chỗ đứng, cô sẽ bị chúng truy đuổi đến cùng trời cuối đất. 

Ngay lúc đó, Thấu Thị của cậu hoạt động, Cửa Sổ Trạng Thái của Kim Hannah hiện ra. 

[Cửa Sổ Trạng Thái của Kim Hannah.]

[1. Thông tin chung]
-Ngày triệu tập: 2014. 03. 21.
-Dấu Ấn: Bạc.
-Giới tính: Nữ.
-Tuổi: 28.
Chiều cao: 169,8 cm. 
-Cân nặng: 56,5 kg.
-Tình trạng hiện tại: Tốt.
-Class: Hồ Ly Xảo Quyệt Cấp 5.
-Quốc tịch: Hàn Quốc (Khu vực 1 )
-Công ty: Sinyoung.
-Bí danh: Phần Tử Xảo Quyệt, Con Đũy Khó Chịu, Quý Cô Cáo, Nghệ Sĩ Lừa Đảo, Kẻ Hai Mặt. 

[2. Đặc điểm chung]

1. Tính khí
-Máu Lạnh (Luôn hành động theo lý lẽ và không nhân từ) 
-Kỷ Luật (Hành động thận trọng và thích hợp để vượt qua giới hạn của bản thân.) 

2. Kỹ Năng
-Phỏng Đoán Tình Hình (Ngửi cảm xúc và suy nghĩ người khác thính như mũi chó) 
–Tài Năng Sáng Chói ( Sở hữu một bộ não IQ vô cực và làm gì cũng giỏi.) 
-Hùng Biện (Nói hay đến nỗi cua trong hang cũng phải bò ra) 
-Tùy Cơ Ứng Biến (Gia Cát Lượng phiên bản nữ thế kỷ 21)  
-Hóa Trang-Diễn Kịch (Tùy tùy huống và thời cơ mà thay đổi mặt nạ cho phù hợp.)

3. Mức Độ Nhận Thức.
Thiết Huyết (Không máu, không nước mắt) / Ác quỷ/ Bối rối (Tinh thần và trái tim dễ bị lay động và tan vỡ)

Seol giật mình khi nhìn phần Tính cách của Kim Hannah. Nhưng khi nhìn thấy Mức Độ Nhận Thức của cô, cậu còn hoảng hơn. 

Seol quặn lòng cắn môi nhìn cô.

Tính của cô là Máu Lạnh và Kỷ Luật, nó tương phản hoàn toàn với mục thứ 3. 

Sự chuẩn bị và Tính khí có liên quan chặt chẽ đến nhau. Khi hai mục này không tương đồng, dần dần Sự chuẩn bị và Tính khí xung đột và bị vô hiệu hóa.

Và bây giờ, Cửa Sổ Trạng Thái của Kim Hannah đã cho cậu thấy cô đang tuyệt vọng và uất ức đến nhường nào.  

Sau cùng, thứ còn lại, sẽ chỉ là "Ác quỷ".

Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu để tình trạng này tiếp tục tiếp diễn? Nếu bọn Ký Sinh Trùng đến dụ dỗ cô, liệu cô có giữ mình được nữa không?

“Mình không thể để điều đó xảy ra.”

Vì cả lợi ích của cậu và đặc biệt là lợi ích của Kim Hannah. Cậu không được để điều đó xảy ra, nó không được phép diễn ra như vậy, số mệnh của Kim Hannah phải thay đổi. 

Nhưng làm cách nào bây giờ?

Cậu đã có câu trả lời. Cậu phải cho cô một chốn nương thân. 

Nói cách khác, Kim Hannah chắc chắn sẽ ổn nếu cậu gây dựng được một nơi thay thế Sinyoung để cô có thể thực hiện được những tham vọng của mình. 

Cậu rót đầy một cốc rượu, đặt nó trước mặt cô rồi nói.  
“Có điều này tôi quên nói với cô.”

Cậu tiếp tục.

“Tôi đã lên cấp.”

"……"

"Những đóng góp của tôi trong cuộc chiến đã được mọi người ghi nhận, cũng nhờ thế mà tôi đã lên cấp 5, giờ tôi cũng đã là một High Ranker như cô rồi.”  

Tiếng nức nở của Kim Hannah dần dừng lại.

“Tên Class này là Thương Thủ Phục Hận, tôi không biết cô nghĩ về nó như thế nào, nhưng tôi khá thích nó đấy.”

Seol vừa nói vừa để ý tới Cửa Sổ Trạng Thái của cô, cậu nâng volume của mình lên một chút.  

“Bởi vì Nemesis là nữ thần báo thù, cô còn nhớ cô đã nói với tôi những gì khi còn ở Vùng Trung Lập không?” 

Thấy cậu nói vậy, Kim Hannah ngầng đầu lên. 

“Nếu muốn ai đó làm cái gì cho mình..…”

“…….Thì cũng nên làm điều đó với họ, đây là những quy luật tự nhiên đã được ghi trong Kinh Thánh.”  

Kim Hannah kết thúc câu nói của cậu, đúng hơn là hai người đồng thanh.

"Đúng đó, là Điều Răn Vàng.” - Seol khẽ mỉm cười.

“Đó là cách mà tôi đã sống trên Thiên Đường này, nợ cái gì trả cái đó. Một mắt đổi một mắt, một răng đổi một răng. Còn cô thì sao?” 

Kim Hannah không trả lời. Cô ngước nhìn cậu, đôi mắt vẫn còn ướt sũng, cứ như cô đang hỏi cậu: “Cậu đột nhiên hỏi cái quái gì thế? Giờ thì muốn gì, như nào?” 

Seol quyết định vào chủ để chính luôn.

"Tôi đang tính đến việc rời khỏi Haramark này, sớm thôi.”

Kim Hannah nheo mắt.

"Tôi sẽ thành lập một tổ chức.”

"…Gì cơ?"

Kim Hannah cau mày, cứ như cô vừa nghe nhầm vậy.

"Một tổ chức ư?"

"Ừ! Một tổ chức."

Seol không ngừng lại, cậu tiếp tục chủ để của mình.

“Chúng tôi đã họp và bàn bạc kỹ lưỡng rồi, chúng tôi sẽ đến Eva và sẽ xây dựng một tổ chức ở đó.”  


Cô không nói nên lời, đôi môi khẽ hé mở và định nói rằng:” Cậu đang nói cái quái gì thế?” 

Sau khi ngây người chăm chăm nhìn cậu một lúc…..

"Ha….."

…….Cô bắt đầu cười.

"…..Ha…. Hahahaha …..."

Sau một tràng cười dài, dường như cô đang bình tĩnh trở lại, cô hỏi cậu.

“Vậy là cậu đang cố chiêu mộ tôi sao? Vào tổ chức còn đang thai nghén đó ư?”

“Đúng vậy.”

"Jihu, Jihu, làm ơn đi.”

Giọng của cô lúc này bỗng nhiên trở nên dịu dàng.

"Jihu bé nhỏ của chị nói linh tinh gì thế? Chú em có biết tạo ra một tổ chức có nghĩa là gì không đấy?” 

“…….”

“Cậu nghĩ có bao nhiêu nhóm có thể coi là một tổ chức ở trên Thiên Đường này rồi? Hửm?”  

Seol lặng lẽ lắc đầu, Kim Hannah cười một cách mệt mỏi.

“Chưa được đến 100. Chính xác là mới có 82 tổ chức, đúng là Thiên Đường đã mở của cho Người Địa Cầu khá lâu rồi, nhưng con số vẫn chưa lên 3 chữ số đâu.”

Giọng điệu của cô có vẻ không mấy thân thiện cho lắm, nhưng Seol vẫn yên lặng lắng nghe. Thứ nhất, nó giống như một lời khuyên dành cho cậu và cậu chẳng nỡ chối từ nó. Thứ hai, giọng cô gần như đang rên rỉ.

“Tính toán xem. Tạm bỏ 28 tổ chức đang đóng quân ở Scheherazade này đi. Mỗi thành phố còn lại cũng còn lại ít nhất 8-9 tổ chức nữa đấy.” 

Nói đến đây, có vẻ như cô đã hết hơi, cô khò khè một lúc rồi trở lại với khuôn mặt nghiêm trang. 

“Một tổ chức sao? Cậu nghĩ rằng cậu cứ muốn là cậu có thể thành lập ư? Cậu có rõ những yêu cầu tối thiểu để thành lập 1 tổ chức không? Cậu có biết những tiêu chuẩn đánh giá không?”  

“Tôi không rõ lắm. Tôi chưa tìm hiểu sâu đến vậy!”

Seol bình tĩnh trả lời.

“Và đó là lý do mà tôi muốn chiêu mộ cô.”

Kim Hannah lấy tay che mặt.

"Fuuuuu."

Sau một hơi thở sâu, cô hạ tay xuống, khuôn mặt hơi lúng túng pha lẫn chán nản, dường như việc giải thích cho cậu có 10 phần thì cô đã bỏ cuộc đến 5,6 phần.” 

“Được rồi! Được rồi! Vậy thì nghe những điều này đây.”

Cô nói tiếp, giọng hơi yếu ớt.

"Cậu có tiền không?”

“Có" -  Seol thằng thắn khẳng định - “Tôi có tiền.”
“Vậy thì ít nhất cậu đã nghĩ đến chi phí mua đất, xây dựng nhà cửa và duy trì tổ chức đó chưa?”

Có vẻ như cô nghĩ cậu không đủ tiền.

“Tôi vừa tham gia một chuyến thám hiểm gần đây, nó diễn ra khá tốt đẹp nên tôi cũng có kiếm được chút tiền.  "

Kim Hannah chế giễu.
“Ồ! Vậy cơ à? Vậy thì cậu cũng đã kiếm được mấy đồng vàng hả?”  
“Ừ.”

“Heh! Vậy cho tôi biết. Cậu đã kiếm được bao nhiêu? 10? 20? hay 40?” 

"Bốn thỏi vàng 600 gram.”

Cậu nói tiếp.

“Nếu đổi thành xu vàng thì hình như là khoảng 86 xu thì phải.”

Mặt Kim Hannah trở nên đanh lại. Cô càu mày, biểu cảm của cô kỳ quái đến nỗi chẳng thế miêu tả bằng lời, cô bày tỏ ra mặt rằng cô không tin lời cậu nói. 

Seol cũng chẳng nói nhiều, cậu xách luôn cái balo mà cậu mang theo lên và đặt nó trước mặt cô. Một âm thanh nặng nề vang lên. 

Seol gật đầu ra hiệu cho cô, Kim Hannah hoài nghi, cô liền mở cái túi.

Một ánh vàng kim chiếu sáng cả khuôn mặt cô.  

Cô trợn mắt chăm chú nhìn chỗ vàng đó.  

Seol rút một điếu thuốc và đặt lên môi, cậu nói tiếp. 

“Đó chỉ là một phần thôi. Chỗ còn lại tôi cất ở trong Đền Thờ ở Haramark.”

Kim Hannah nhanh chóng đóng cái túi lại, cô ngó trước ngó sau rồi ôm chặt cái túi.  

"C-Cậu…."

"Ngoài 4 thỏi vàng 600 gram đó, còn có cả đống trứng vàng, mỗi quả khoảng 70 gram.” 

Kim Hannah trợn tròn đôi mắt nhìn Seol .

“Đó-Đó là toàn bộ những chiến lợi phẩm từ cuộc thám hiểm sao?”  
"Không, chúng tôi đã chia nó thành 9 phần”

Kim Hannah thở dốc.

“Chỗ này lấy từ phần của tôi đó.”

Kim Hannah há hốc miệng sau khi ước tính tổng số tiền.

“Vậy là cậu đang cố nói rằng tôi nên tin những điều này sao?” 

“Sao tôi lại phải nói dối nhỉ? Nếu thích thì cô có thể kiểm tra ngăn chứa của tôi ở Haramark mà?”  

Kim Hannah không thể cãi câu nào.

Cậu thở ra một làn khói thuốc dài rồi nói.

“Đúng như cô nói, tôi còn rất nhiều điều chưa biết. Nhưng tôi không hành động mà không suy nghĩ gì cả đâu. Ít nhất thì tôi cũng biết những yếu tố quan trọng nhất để tạo nên một tổ chức là những gì chứ.” 

Với kết quả đang hiện ra trước mắt cô, Kim Hannah chẳng thể phủ nhận một lời.

Đúng hơn thì cô đang rất choáng váng, cô cứ tưởng cậu nói đùa, ai ngờ không phải. 

Thấy Seol nghiêm túc như vậy, Kim Hannah bắt đầu suy nghĩ

Mãi cho đến khi điếu thuốc trong tay cậu đã cháy hết, cô ngừng nhìn chằm chằm vào cậu rồi ném cái túi qua chỗ cậu. Cô lắc đầu thở dài và nhìn về phía trước.

Dù chỉ là một chút, dường như đôi mắt của cô tự nhiên tinh anh hơn hẳn.

"Có một điều tôi muốn hỏi.

Seol nghiêng đầu, tay vẫn cầm điếu thuốc.

“Sao lại đến Eva. Ở Haramark dễ phát triển hơn chứ?” 

“Cô nói đúng. Nhưng tôi không đi một mình đâu.” 

"?"

“Cả Hội Tam Hoàng và Umi Tsubame đã thống nhất là sẽ di chuyển cùng nhau. Thật ra thì Umi Tsubame cũng tan tác ít nhiều rồi, nhưng vẫn còn Kazuki.”   

“G-Gì cơ?”

“Đó là điều kiện đầu tiên mà Lão Sư Jang đã đặt ra.”

Seol lặng lẽ tiếp tục.

“Giải quyết công việc trong nội bộ một cách hợp lý, hợp tác với một tổ chức khác và chuẩn bị một nguồn vốn dồn dào.” 

Rồi cậu nhún vai.
“Và, lý do lớn nhất chúng tôi rời đi là vì Sicilia. Haramark thuộc về họ. Tôi không muốn chiến đấu với họ.” 

Kim Hannah không thể ngạc nhiên nổi nữa, các bất ngờ nối bất ngờ khiến cô cạn sức rồi. Nhưng cậu vẫn đoán được cô đang cảm thấy gì. Hẳn là do Mức Độ Nhận Thức của cô ấy có chút biến đổi sau khi cậu nói xong.  

Nó đang báo động ở vị trí Ác Quỷ, bỗng nhiên chuyển sang Kinh Ngạc Tột độ.

Cũng không cần nói nhiều nữa làm gì, chỉ từ việc cậu không muốn cạnh tranh với Sicilia đã đủ để thấy tham vọng của cậu lớn đến nhường nào. 

Với bộ não nhanh nhạy và thông minh của mình, Kim Hannah nhận ra ngay lập tức. 

Cậu thanh niên ngồi trước mắt cô đang cố gắng chiếm lấy một thành phố và trở thành Vua của nó. 

“Nghe ổn không? Cô sẽ đồng ý chứ?”

Seol hỏi lần thứ hai.
“Tôi sẽ cho cô một căn phòng, nó sẽ là một căn phòng thật rộng lớn.” 

"K-Không."

“Cô có muốn đến và sống cùng tôi không?”

Kẻ đầu óc đen tối là hiểu nhầm mấy từ này ngay đấy. 

Kim Hannah không trả lời ngay lập tức.

“Đợt một chút…” - Cô xoa xoa trán - “Để tôi nghĩ một chút đã…”

Cô lảo đảo đứng dậy, đứng cũng không vững nữa.

“Cho tôi một chút thời gian để suy nghĩ đi….Làm ơn đi mà!”

Một yêu cầu được đưa ra.

Seol đồng ý ngay lập tức. Mức Độ Nhận Thức của cô đã thay đổi từ Kinh Ngạc Tột Độ sang Suy Ngẫm.  

“Đương nhiên rồi.” - Cậu vừa nói vừa đứng dậy.

“Nhưng lúc này thì đừng hòng rời đi, cô phải ở cạnh tôi.”

Những từ ngữ của cậu có chút nặng nề.

Kim Hannah cười khi thấy cậu đang lo lắng thái quá cho cô.
“Tên khốn này! Giờ tôi còn chẳng có chỗ nào để đi nữa rồi.”

*

Seol muốn dìu cô đi, nhưng Kim Hannah từ chối, cô nói cô có thể tự đi được. 

Suốt quãng đường đó, họ vừa đi bộ vừa yên lặng. Dường như cô ấy đã suy nghĩ một cách sâu sắc và đấu tranh nội tâm khá ác liệt. Seol cũng không nói gì.  

Lúc này, trời đã khuya, nhưng ở phòng trọ chẳng thấy đồng đội nào của cậu ở đó. Cậu chẳng cần đoán cũng biết họ đang nốc rượu như nước và tính quẩy tưng bừng suốt đêm nay. 

“Giờ thì ngủ đi. Mai ta nói chuyện sau!”

Seol chuẩn bị một phòng cho Kim Hannah rồi trở về phòng của mình. 

Quả trứng đỏ kia nằm tênh hênh giữa giường và ngủ một cách ngon lành, cậu giật mình không biết nó đã đi theo cậu từ lúc nào. 

“Cái đồ chết tiệt này! Sao mày cứ dính lấy tao vậy?”

Seol nghịch ngợm búng búng nhẹ vào quả trứng và cái rồi ngồi phịch xuống giường. Tay cậu vốt ve quả trứng, nó giật mình rồi nảy lên. 

Cậu thở dài nhìn lên trần nhà.

Giấc ngủ không đến với cậu dễ dàng như vậy, Ảo Mộng về Kim Hannah mà cậu quan sát được ở quán bar vẫn cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu.  

“Kim Hannah……”

*

Cùng lúc đó…

Kim Hannah cũng không ngủ được.

Cơ thể cô thì kiệt sức, đầu cô thì choáng váng, nhưng những lời nói của cậu vẫn còn văng vẳng trong đầu cô. 

[…..Tôi không muốn chiến đấu với Sicilia.]

Cô khịt mũi liên tục. Cậu ta không muốn chiến đấu với Sicilia. Cậu không muốn chống lại một Chấp Chưởng Giả và Claire Agnes.

Càng nghĩ về nó, cô càng cảm thấy nực cười.

Nhưng, cảm giác mong đợi này là gì? Sao cô lại háo hức như thế?

Nghĩ lại thì, Seol luôn hành động như vậy. Luôn làm những điều mà người khác cho là không thể. Nhưng dù cậu có liều lĩnh đến đâu, thì kết quả luôn khiến người ta phải bất ngờ.

Giống như cách cậu đã đánh bại Tư Lệnh Số 1 của bọn Ký Sinh Trùng khi mà cậu chỉ mới cấp 4.  

Đó là lý do tại sao….

"…"

… Kim Hannah bật dậy khỏi giường.

*

Tiếng đập của rầm rầm vang lên.

Lúc đó cậu chực đi ngủ. Nhưng cậu chưa kịp phản ứng gì thì đã có tiếng mở cửa.

Và sau đó là tiếng đóng của và tiếng bước chân một cách nhẹ nhàng của ai đó tiến lại gần cậu. 

Và rồi NGƯỜI ĐÓ NẰM XUỐNG CẠNH CẬU.

 "?"

Cậu lập tức trở nên tỉnh táo, nhưng chỉ mất một chốc, cậu đã nhận ra ngay là ai, mùi rượu xộc thẳng vào mũi cậu. Cậu giả bộ chớp mắt ngây thơ rồi quay sang bên người đó.

“Tôi biết thừa cậu chưa ngủ rồi.”

Đó là giọng của Kim Hannah.

"Đừng có mà hiểu lầm. Tôi đến đây vì tôi trí tôi đang rối lùng bùng và tôi không muốn ở một mình thôi.” 

Dù cô đã nói cậu đừng hiểu lầm, nhưng cậu không thể không hiểu lầm. Nghe cô nói những điều vô nghĩa đó, chắc chắn cô vẫn đang say.  

“Rồi sao? Sao cô lại tới đây mà không phải chỗ khác?”

Căn phòng trở nên yên lặng.

Mãi một lúc sau, cô mới nói tiếp.

“Hứa với tôi đi, ba điều.”

Nghe giọng điệu nghiêm túc đó của cô, Seol trở nên sững sờ.

“Hứa gì? Bảo vệ cô sao? Yên tâm đi! Tôi chắc chắn là tôi sẽ bảo vệ cô đến cùng!” 

“Im mồm! Để tôi nói xong đã!”

Kim Hannah gắt ầm lên rồi hắng giọng.

“Thứ nhất, tôi phải có quyền lực…”

"Quyền lực là sao?"

“Cậu đang tính trở thành Vua phải không?”

"…."

“ Nếu cậu muốn, tôi sẽ nai lưng ra làm như một con chó cho cậu. Nhưng nếu cậu tính biến tôi thành một bà giữ trẻ thì miễn đi nhé.” 

Seol cố gắng lắng nghe, Jang Maldong đã dặn dò cậu là những lúc như thế này ai cũng có yêu cầu của mình.

Và mong muốn của của Kim Hannah là uy quyền.

Seol liền hỏi lại.  “Vậy cô muốn như thế nào?”

“Là Nữ Hoàng.”

“Cái gì?”

Cậu vội quay lại liếc Kim Hannah, cô đang nằm quay lưng với cậu.  
“Moa còn trẻ! Moa muốn đi chill! Tôi chưa muốn kết hôn sớm đến vậy đâu!

Pak.

Cậu chưa nói xong câu, cô đã sút cho cậu một cú hiểm hóc vào mông. 

“Tôi không có tâm trạng để đùa giỡn với cậu đâu. Vị trí Nữ Hoàng, nghĩa là tôi không phải nghe lời một ai khác ngoài cậu."

"..."

"Trong đội của cậu, tôi không chấp nhận một ai khác ngồi trên tôi đâu.” 

"Này, còn Lão Sư Jang nữa đấy!”

"Tất nhiên thì tôi cũng tôn trọng ngài đấy, nhưng ít nhất cậu cũng phải làm cho vị trí của tôi và ngài đấy bằng nhau. Với lại chuyện môn của tôi và ngài ấy khác nhau mà!”  

Thấy Kim Hannah quyết không lùi bước như vậy. Seol ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời. 

“Nếu cô muốn thế thì cũng được! Nhưng cô phải chứng minh được cho tôi thấy khả năng và tính cách của cô phù hợp với vị trí đó.” 

“Khả năng thì tôi hiểu! Tôi sẽ cải thiện nó! Nhưng còn tính cách là sao?”

“Ý tôi là cô không lạm dụng quyền lực của mình ý. Dù giỏi đến đâu mà thích lạm quyền, tôi cũng không chấp nhận người đó đâu".

"Vậy thì cậu còn non lắm! Ở cái Thiên Đường này, khả năng là điều quan trọng nhất, hiểu chưa?”  

Kim Hannah khịt mũi.

"Tôi sẽ thể hiện cho cậu sau, ít nhất thì tôi cũng sẽ ăn không ngồi rồi rồi viện lý lẽ nọ kia với cậu đâu, đừng lo lắng.”

Sau đó cô ho lụ khụ.

"Thứ hai, hãy… trở thành một cái cây lớn.

“Chứ không phải là một người đàn ông vĩ đại nữa à?”

"Đồ ngốc! Cái đó là dành cho của cá nhân. Tôi đang nói cậu hãy tạo một tổ chức lớn mạnh như một cái cây lớn lòe rộng tán cây vươn tới các tổ chức khác khiến họ tập chung xung quanh cậu và hãy khiến nó thật hùng mạnh để có thể nhìn xuống bọn Sinyoung, hay là bọn Sinyoung phải ngước lên nhìn cậu.”

Mặc dù Sinyoung hiện tại là tổ chức lớn mạnh nhất Thiên Đường, nhưng Seol trả lời không do dự một giây.  

"Tất nhiên rồi."

“Vậy là cậu đã hứa rồi nhé. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu nếu mà cậu dám tự mãn hay là bỏ cuộc giữa chừng đâu. Kể cả chết, tôi không cho phép cậu chết trước khi xong việc.” 

“Ok! Được rồi, vậy còn cái thứ ba thì sao?”

“Điều kiện thứ 3 là…”

Kim Hannah quay đi, thái độ nghiêm trang khi nãy của cô bỗng biến mất.

"Không...”

Cậu có nghe thấy cô đang lẩm bẩm gì đó, nhưng cô nói quá nhỏ, cậu chẳng thể nghe được gì.

“Cô vừa nói gì thế?”

"Không…."

"Này! Kim Hannah?"

"….bao giờ…được phép…phản bội….tôi…”

Giọng của cô run rẩy và lắp bắp từng chữ một.

Seol mím môi.

"Miễn là cô đừng phản bội tôi trước là được.”

Mãi một lúc sau, cô mới cựa mình. Cô quay lại, Seol cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cổ cậu. 

Seol cũng nhẹ nhàng quay lại nhìn cô.
“Vậy là việc chiêu mộ hoàn tất rồi chứ?”

Kim Hannah không nói gì. Đôi mắt giống hệt con cáo của cô nhìn chằm chằm vào cậu một lúc, cô thở dài rồi nhằm mắt lại. 

Thật bất ngờ làm sao, lúc này Seol mới phát hiện ra, 2 hàng lông mi của cô ấy đẹp vl.

"Kim Hannah."

"Gì…"

Cô vừa cảm thấy thoải mái sao? Vì vừa nhận được câu trả lời của cậu ư?

Tự nhiên cô thấy buồn ngủ, và cơn buồn ngủ đó ập đến nhanh chóng, Seol vẫn cười toe toét.  

“Chào mừng cô đến với chúng tôi.”

“Ừ….”

“Chắc chắn tôi sẽ làm cho cô hạnh phúc, cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.”

Kim Hannah khẽ cười, cô nói với giọng còn đang ngái ngủ.

“Ngủ đi, ai nghe được lại tưởng đôi vợ chồng đi tuần trăng mật giờ.”

Tiếng thở dài vang lên.

Seol kích hoạt Cửu Nhãn.

Thiết Huyết (Không máu, không nước mắt) / Quyết tâm / Tham vọng (Hy vọng đạt được điều gì đó lớn lao)

Mức Độ Nhận Thức của cô ấy đã thay đổi hoàn toàn.

Màu của cô ấy vẫn là màu xanh lam, Lựa Chọn Định Mệnh.

Và một viễn cảnh lại hiện ra trong đôi mắt cậu. Seol xiết chặt tay.  

Với những điều trên, cậu đã vượt qua một rào cản.

Cậu nhẹ nhàng đặt tay lên ngực và thở phào nhẹ nhõm rồi nhắm mắt lại.  

Tuy nhiên, thói quen cũ của cơ thể chống lại cậu, và thế là cậu vô thức lặng lẽ cắm mặt vào ngực cô và ngủ một cách ngon lành. 

“75C…Không…..Cỡ D”

"…Này."

Ngay lúc hấp dẫn.

“Thế này thì quá đáng lắm rồi nhé! Trước khi tát cậu mấy cái, để tôi hỏi một câu.”

Kim Hannah tưởng cậu đã ngủ, nhưng thấy cậu quấy rối như thế, cô gắt gỏng với cậu ngay, đôi mắt cô vẫn nhắm nghiền.

“Đây là cách cậu tán tỉnh những cô gái sao?”

Seol lập tức giả vờ ngủ. Cậu nhăn mặt đón chờ cái tát kia.

“E hèm…”

Một bàn tay đã chạm vào má cậu, không, nó không hề đau đớn mà lại rất dịu dàng vuốt ve má cậu. 

“Tôi còn vừa nghĩ cậu đáng tin cơ đấy! Đúng là thật ngu ngốc mà!”
Kim Hannah tặc lưỡi và càu nhàu. 

Cái tát kia đã không đến.

“Thật ấm áp làm sao.”

Seol mỉm cười yếu ớt rồi thiếp đi.

“Những gì cậu đã chuẩn bị……”

Thấy cậu ngủ ngon lành, cô mỉm cười.  
“Cậu là người duy nhất…”

Giọng cô nhỏ dần.

“Cậu là người duy nhất bước vào Thiên Đường này... vì nhớ mùi hương của mọi người.” 

(Trans: vl mũi chó à?)

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 229

Chương 228 - Phần 2
Chương 228 - Phần 1

Chương 227 - Phần 2
Chương 227 - Phần 1

Chương 226 - Phần 2
Chương 226 - Phần 1

Chương 225

Chương 224 - Phần 2
Chương 224 - Phần 1

Chương 223

Chương 222

Chương 221

Chương 220

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

14 Comments:

  1. Chốt quả cuối chán vl =))

    ReplyDelete
  2. ui cứ cái xì kiu úp mặt vô dú thế thì cô nào chả đổ :V

    ReplyDelete
  3. Thanks nhóm dịch nhiều nhé vì đam mê và nhiệt huyết.

    ReplyDelete
  4. Hmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm...bình chọn nhẹ cái giữa Seo Yuhi và Kim Hannah thì mọi người thấy ai thích hợp nhất cho vị trí vợ tương lai, đừng có lôi Beak Heaju ra tính.

    ReplyDelete
    Replies
    1. :))) thấy ai cũng thích hợp nhưng vợ cả thì nên là Kim Hannah

      Delete
    2. Hugo đéo nói nhiều cao to đen hôi bùi to 10₫

      Delete
    3. Seol sau này có tag Teacher với lão sư Jang nhé

      Delete
  5. vậy còn mỗi seo yuhi nữa là cho hong với lời hứa của mình khi lấy danh nghĩa của một vị thần...chuẩn bị cái xích cổ với thòng lọng rồi theo seo Jihu đi là vừa :v :v :v

    ReplyDelete
  6. Đm quả bảng trạng thái của Kim

    ReplyDelete
  7. Văng Quảng Cáo lắm vl

    ReplyDelete