Khát vọng trở về - Chương 218: Phù thủy của những giấc mơ - Phần 2

"Được rồi, được rồi."

Roselle che miệng lại, mỉm cười, rồi lắc đầu.

"Tôi sẽ không để yên nếu cô nói ra những lời đó, nhưng thực ra cô chỉ nghĩ vậy thôi. Tôi mới là kẻ phải xin lỗi vì đã đọc suy nghĩ của cô. Chà, đó thực sự là một thói quen xấu."

Maria len lén ngẩng đầu lên. Tay chân cô vẫn còn run bần bật.

"Tôi có thể giao kho tàng của gia tộc Rothschear House cho các vị bất cứ lúc nào. Nếu các vị thích, tôi có thể đưa nó cho các vị ngay lập tức."

Roselle nhấp một ngụm trà, sau đó cẩn thận đặt tách trà xuống.

"Nhưng tôi sẽ vô cùng biết ơn nếu mọi người lắng nghe tôi một lúc".

Seol Jihu mở miệng.

"Tất nhiên. Nhân tiện…"

Cậu định hỏi rằng "Cô nói rằng cô đã chết?". Nhưng Roselle đã lên tiếng ngắt lời cậu.

"Vâng, như tôi đã nói trước đây, tôi là một người đã chết từ hàng trăm năm trước. Cơ thể của tôi đã biến thành tro và phân tán đi tận phương trời nào rồi. Kẻ mà các vị đang nói chuyện bây giờ chỉ còn là một tàn hồn còn sót lại".

'Huh? Tại sao cô ấy thích ...'

"... Chen vào lời người khác. Vâng, đây là một thói quen xấu, tôi bị phàn nàn rất nhiều từ khi còn sống. Xin thứ lỗi cho hành vi của tôi."

"...Ah, vâng."

"Các vị không cần lo lắng về vấn đề này. Nếu các vị không nghĩ gì quá đà thì tôi cũng không giận đâu".

Seol Jihu ho khù khụ vài tiếng. Cậu muốn nhanh chóng đổi chủ đề.

"Khi tôi nhìn vào các ghi chép lịch sử, mọi thứ liên quan đến đền Lây Nhiễm, hay đúng hơn là đền Mộng Ảo, đều bị xóa".

"Phải, đó là một biện pháp khá hiệu quả."

Roselle gật đầu.

"Khi tạo ra lời nguyền này, tôi hy vọng rằng Hoàng đế của Đế chế sẽ bị lây nhiễm. Không ngờ lão ta lại phản ứng mạnh mẽ đến vậy. Có vẻ như lão già này đã quen với việc tránh né kẻ thù".

Roselle nói thêm

"Sau chuyện đó, tôi không thể làm gì khác. Tôi đã tạo ra một lời nguyền mạnh mẽ xung quanh ngôi đền để không ai có thể tiếp cận nơi này, nhưng tôi cũng không thể bước ra ngoài"

Seol Jihu kiểm tra kỹ lưỡng những lời của Roselle. Phù thủy này đã từng có kế hoạch lật đổ Đế chế. Nhưng, bên cạnh sự thán phục dành cho cô ta, Seol Jihu cũng băn khoăn rất nhiều. Sự lây nhiễm của những cơn ác mộng sẽ gây ảnh hưởng tiêu cực đến hàng vạn thường dân vô tội của Đế chế.

"Anh đoán đúng. Vì lời nguyền của tôi, vô số người tử tế và vô tội đã chết."

Roselle thừa nhận mà không hề phản bác.

"Nhưng tôi không hối tiếc. Vì nhiều kẻ thân tín của hoàng đế cũng chết. Và những kẻ đó đều đáng chết".

Seol Jihu trở nên hơi sợ hãi, khi nghe cô ấy thản nhiên nói về chuyện giết hại những người vô tội. Cậu đăm chiêu đan hai bàn tay vào nhau và chậm rãi hỏi:

"Tại sao cô phải cố gắng đến mức đó?"

"Đó là chuyện đương nhiên mà" - Roselle nói với giọng ngân nga - "Để diệt trừ tên hôn quân bạo chúa"...

Đôi vai nhỏ bé của cô run lên, cô nắm chặt tay mình để kìm chế cảm xúc

"...Và diệt trừ những kẻ tàn bạo khác, những tên tay sai ủng hộ triều đại điên rồ của hắn ta".

Theo bản năng, Seol Jihu co rúm lại. Một cơn ớn lạnh đột ngột chạy dọc sống lưng, khiến cậu nổi da gà khắp cơ thể.

Một luồng sát khí lạnh lẽo tuôn ra từ cơ thể Roselle, như vô vàn lưỡi kiếm. Seol Jihu cảm giác như mình đang ở trong một tủ đông -40 độ.

Đó là biểu hiện cho thấy Roselle đang tức giận.

'… Sức mạnh kinh khủng này...'

Năng lượng mà cô ấy tỏa ra vượt xa Flone. Seol Jihu cuối cùng cũng hiểu được sức mạnh của nữ phù thủy này. Có lẽ cô ấy mạnh ngang một tư lệnh của đội quân Ký sinh trùng.

Roselle hít một hơi thật sâu, rồi tự xoa dịu bản thân.

"Xin lỗi."

Sát khí tan ra và biến mất như chưa từng tồn tại.

Dù sao đi nữa, sau khi tên Hoàng đế biến nơi này thành một khu vực cấm, tôi đã nỗ lực hết sức để củng cố lời nguyền. Nhưng cơ thể phàm trần vẫn không thể vượt qua giới hạn của tự nhiên. Dù đã nỗ lực miệt mài, tôi vẫn không thể theo đuổi được căn nguyên của phép thuật.

Roselle không nói hết câu. Lời lẽ của cô dần trở nên khó hiểu.

"Có một lý do tại sao tôi mời tất cả các vị đến đây..."

Sau một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, Roselle nhấp một ngụm trà và nói tiếp

"Mặc dù sức mạnh của lời nguyền đã bị suy yếu rất nhiều sau hàng trăm năm, nhưng đó là phép phép thuật mà tôi đã dành cả đời để nghiên cứu và gia cố. Vì hai vị đây có thể thoát khỏi lời nguyền này bằng sức mạnh bản thân, nên các vị phải là những người có ý chí cực kỳ mạnh mẽ."

’Chà, chuyện này hơi sai sai một chút...' - Seol Jihu ngượng ngùng gãi đầu.

"Tôi xin nói thật. Tôi đang tìm kiếm một người có thể thực hiện được tâm nguyện của mình..."

Seol Jihu nhíu mày. Mong muốn của Roselle, chắc chắn là sự sụp đổ của Đế chế.

"Tôi biết. Hàng trăm năm đã qua, tên bạo chúa và những kẻ hầu cận chắc chắn đã chết. Tuy nhiên, mong muốn trả thù của tôi vẫn không thay đổi và cũng không giảm đi. Đế chế đã được xây dựng nên từ một nền tảng mục nát, vì vậy nó phải bị lật đổ. Dù có muộn hàng trăm năm đi nữa..."

Dường như cô ấy đã hiểu nhầm biểu hiện của Seol Jihu.

"Tất nhiên, tôi không ép các vị phải nhận nhiệm vụ này..."

Roselle đang nói với giọng cực kỳ nghiêm túc và khẩn khoản. Cô ấy cũng ngừng đọc suy nghĩ của mọi người.

Hoặc có lẽ, cô ấy không biết gì về tình hình bên ngoài do bị mắc kẹt ở nơi này.

"Nhưng nếu các vị chấp nhận yêu cầu của tôi, tôi cũng sẽ giúp các vị phát huy sức mạnh của mình."

Chắc chắn cô ấy đang hiểu nhầm tình hình.

"Tôi cũng cất giữ rất nhiều tài sản ở đây. Quy mô và giá trị của chúng cũng không thua kém kho báu mà gia tộc Rothschear cất giữ ở đây."

Roselle hào hứng nói, thậm chí cô ấy còn ưỡn bộ ngực nhỏ của mình ra một cách tự hào.

Seol Jihu chớp mắt.

'Cô gái này... cũng không bình thường chút nào, huh.'

Nỗi oán hận của cô đã tích tụ suốt mấy trăm năm. Vì sao cô ấy lại khao khát trả thù đến mức đó? Dường như Roselle muốn phát động một cuộc chiến để lật đổ Đế chế hoàn toàn.

'Chắc chắn có một lý do nào đó'.

Phải có một lý do sâu xa khiến cô ấy căm ghét Đế chế đến mức ấy.

Dù sao, Seol Jihu đã quyết định rằng đoàn thám hiểm không nên nhúng tay vào. Không, dù muốn giúp cô ta, thì điều ước của cô ấy cũng không thể thực hiện được.

Điều duy nhất mà Seol có thể giúp cô ta, chính là...

Cậu khẽ nhíu mày. Đó là một sự thật phũ phàng với cô gái trẻ này, một người đã sống trong ảo mộng suốt mấy trăm năm.

Roselle nhìn cậu và Teresa, hào hứng hỏi.

"Thế nào? Hai người nghĩ sao? À, các bạn có thể suy nghĩ một lúc cũng được".

Tiếp theo, cô nâng tách trà lên miệng.

"..."

Theo một nghĩa nào đó, Seol Jihu chuẩn bị nói ra những điều tàn nhẫn đối với cô. Vì vậy, cậu ngập ngừng một chút trước.

"Rất xin lỗi, nhưng có một vài điều tôi muốn nói với cô trước khi trả lời".

Roselle gật đầu, ra hiệu cho cậu nói tiếp.

"Đế chế…"

Seol Jihu hít một hơi, rồi nói ngắn gọn.

"...đã sụp đổ."

Ffft!

Từ đôi môi xinh xắn của cô ấy, trà phun ra vương vãi khắp nơi.

Roselle cầm tách trà, người cứng đơ như thể cô đã bị đóng băng. Điều duy nhất cho thấy cô vẫn còn tỉnh táo là đôi mắt chớp chớp lia lịa.

Như muốn kết liễu giấc mộng trả thù của cô ta, Seol Jihu nói nốt:

"Đế chế đã sụp đổ hơn 10 năm trước. Người dân của đế chế đã bị tàn sát, và lãnh thổ của họ giờ là một vùng đất hoang vu, không bóng cây ngọn cỏ".

Chậm chạp, chậm chạp

Roselle từ từ ngẩng đầu lên.

"..."

Một bầu không khí im lặng giáng xuống. Sự sụp đổ của Đế chế thực sự là một điều gây sốc cho Roselle, cô ta nhìn chằm chằm vào khoảng không một cách vô hồn, mà không hề nghĩ đến việc đặt tách trà xuống.

"Ah…."

Miệng Roselle khẽ mở ra.

"Không thể nào."

Và Seol Jihu thấy rõ, khuôn mặt xinh xắn của cô trở nên méo mó như ác quỷ.

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 218 - Phần 2
Chương 218 - Phần 1

Chương 217

Chương 216

Chương 215 - Phần 2
Chương 215 - Phần 1

Chương 214

Chương 213 - Phần 2
Chương 213 - Phần 1

Chương 212

Chương 211 - Phần 2
Chương 211 - Phần 1

Chương 210

Chương 209 - Phần 2
Chương 209 - Phần 1

Chương 208 - Phần 2
Chương 208 - Phần 1

Chương 207 - Phần 2
Chương 207 - Phần 1

Chương 206 - Phần 2
Chương 206 - Phần 1

Chương 205

Chương 204 - Phần 2
Chương 204 - Phần 1

Chương 203

Chương 202

Chương 201

Chương 200 - Phần 2
Chương 200 - Phần 1
Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

8 Comments:

  1. Mất lý do để tồn tại

    ReplyDelete
    Replies
    1. :))) tàn hồn vỡ nát

      Delete
    2. nó chết từ đời nào rồi chỉ là ...con ma đâu có gì mà tồn tại với không tồn tại :v :v

      Delete
  2. Vớ vẩn lại chạy đi cảm ơn trùng hậu thì toang :v

    ReplyDelete
  3. Tác hại ở trong hang quá lâu là đây

    ReplyDelete
  4. Thôi thì về với đội của anh thôi còn gì nữa

    ReplyDelete
  5. Dạo này là phê bình team dịch hơi chậm đấy nhá😂😂😂

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hết cách li xã hội rồi thì các trans cũng phải đi làm đi học mà lo cho gia đình các thứ chứ bạn.

      Delete