Khát vọng trở về - Chương 226: Biến cố ở Sinyoung - Phần 1

[Fufu.]

Đọc xong suy nghĩ của Seol Jihu, Luxuria khẽ mỉm cười.

[Câu hỏi cuar con, chính là lý do khiến chúng ta phải thảo luận suốt vài ngày qua.]

Lần này, Nữ thần đã không đưa ra lời giải thích chi tiết. Nhưng Seol Jihu hiểu Luxuria muốn nói gì.

Rằng ngay cả Bảy vị thần cũng cảnh giác với sức mạnh của cây thương. Vì khi mở được bảy phần sức mạnh, các vị thần cũng khó lòng địch nổi.

Dù không hiểu lắm, nhưng có vẻ như cậu ta sẽ có cơ hội vươn tới đẳng cấp của Trùng hậu Đế Vương.

Mà có khi còn xa hơn.

'Huh…'

Mãi đến bây giờ, Seol Jihu mới nhận ra rằng mình đã nhận được một kho báu quý giá tới mức nào.

Cậu tưởng rằng cậu có thể sử dụng cây thương tới khi đạt đẳng cấp Unique Ranker, nhưng xem ra, cây thương này còn có thể sử dụng đến mãi về sau.

Mặt khác, cậu hiểu tại sao nhiều gia chủ của Nhà Rothschear thậm chí không mở khóa được một phần sức mạnh của cây thương. Ngay cả gia chủ vĩ đại nhất trong lịch sử cũng chỉ mở được ba phần.

'Chà, ba phần cũng đã mạnh mẽ lắm rồi...' - Seol gật gù.

[Con đã hỏi xong hết chưa?]

Seol Jihu gật đầu trong bàng hoàng.

[Ta hiểu rồi.]

Cùng với những lời đó, Seol Jihu cảm thấy túi quần của mình bùng nhùng. Như thể thứ gì đó vừa lắc lư trong túi.

[Giờ thì...]

Seol Jihu giật mình, đôi mắt mở to.

[Ta sẽ ban cho nó sức mạnh thần thánh.]

Quả trứng đỏ trong túi cậu trồi lên.

[Thông thường, con phải đổi điểm đóng góp để nhận được nguồn sức mạnh thần thánh này]

Ngay lập tức, bề mặt của quả trứng sáng bừng lên, tỏa ra màu trắng tin khiết.

Seol Jihu lơ đãng nhìn chằm chằm vào quả trứng, giờ giống như một viên ngọc sáng.

[Nhưng lần này, ta sẽ ưu tiên cho con...]

Luxuria cười khúc khích khi nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Seol Jihu.

Chẳng mấy chốc, ánh sáng bao quanh quả trứng từ từ lắng xuống.

Không, chính xác là quả trứng đã hấp thụ ánh sáng đó.

Cụm ánh sáng từ từ tắt dần, rồi cuối cùng thì biến mất.

Seol Jihu khẽ cầm lấy quả trứng.

Dường như quả trứng đã thay đổi một chút. Đầu tiên, bề mặt của nó sáng và mịn hơn trước. Bây giờ, nó trông giống như một viên ngọc hơn là một quả trứng.

Bên cạnh đó, Seol cũng cảm thấy quả trứng nóng lên.

Bàn tay cậu cảm thấy ấm áp lạ thường.

Seol Jihu có vẻ hơi thất vọng.

Không phải Seol mong chờ một hiệu ứng đáng kinh ngạc nào đó. Nhưng ít nhất cậu ấy hy vọng rằng nó sẽ nở ngay lập tức.

[Bài kiểm tra đã bắt đầu rồi đấy]

Một giọng nói dịu dàng đánh thức tâm trí Seol Jihu.

"Huh? Không cần chờ nó nở ư?"

[Tất nhiên. Trong lịch sử, có những người không đánh thức được một phần sức mạnh của cây thương. Con đã nghe kể về chuyện đó chưa?]

Điều đó có nghĩa là, đôi khi Linh hồn Arcus sẽ không chịu nở.

Seol Jihu sững sờ.

''Cái loại thử thách gì khó nuốt vậy?"

Ít nhất thì, cậu đã đáp ứng yêu cầu tối thiểu. Quả trứng đã nhận được sức mạnh thần thánh, giờ thì chỉ chờ nó nở thôi.

Seol Jihu lịch sự bày tỏ lòng biết ơn của mình. Gula luôn nói dông nói dài khiến Seol rối cả đầu, nhưng Luxuria giải thích rất rõ ràng. Seol Jihu thực sự thích điều đó.

[Sau khi Linh hồn Arcus thức tỉnh, con sẽ phải đến đền thờ thường xuyên hơn.]

"Để nhận thêm sức mạnh thần thánh?"

[Phải. Khi con trở thành chủ nhân của Arcus, con cũng phải chịu trách nhiệm cho sự phát triển của nó].

"..."

Vậy là từ nay, cậu được giao thêm nhiệm vụ chăm sóc trẻ em.

Chưa hết, có vẻ như Seol sẽ phải đổi điểm đóng góp của mình để cung cấp cho nó thêm sức mạnh thần thánh.

Seol Jihu thở dài.

Thậm chí một ý nghĩ còn lóe lên trong đầu cậu.

'Hay là bán quách của nợ này đi và mua một cây thương khác??"


[Không, đừng làm thế. Tên ngốc này. Ta đã nói với con rồi, Arcus sẽ trở thành một đồng minh và đối tác mạnh mẽ. Sử dụng điểm đóng góp để nuôi nấng một người bạn đồng hành trọn đời, đó đâu phải là chuyện xấu?]

''Con hiểu..."

Seol Jihu khẽ nói và bỏ quả trứng vào túi.

[Con có thể trao đổi điểm đóng góp để nhận lấy sức mạnh thần thánh ở bất cứ đền thờ nào, nhưng...]

Luxuria cười khúc khích và vui vẻ cất giọng.

[Nhưng ta hy vọng rằng, bé cưng của ta sẽ đến đền thờ này nhiều hơn]

Seol Jihu cười ngượng nghịu.

''Con không phải là bé cưng.''

Một người đàn ông 26 tuổi, lại là bé cưng?

Tất nhiên, cậu ta chỉ là một đứa bé trong mắt thần linh, nhưng Seol Jihu không thoải mái chút nào.

[Fufufuffu.]

Luxuria bật ra một tiếng cười bí ẩn.

[Với ta, con vẫn là một đứa trẻ dễ thương. Cả ngày xưa lẫn bây giờ].

Seol Jihu nghiêng đầu ngơ ngác.

*

Tập đoàn Dược phẩm Sinyoung.

Tại điểm xuất phát, Sinyoung khởi nguồn từ một doanh nghiệp nhỏ tên là Soonyang Enterprises. Ban đầu, đó chỉ là một công ty cỡ trung bình. Thế rồi, khi Yun Seojin - CEO của công ty này, tình cờ được mời đến Thiên đường, cuộc sống của ông ta đã thay đổi hoàn toàn.

Sự háo hức về một thế giới mới chỉ kéo dài trong thoáng chốc. Với đôi mắt của một doanh nhân tài ba, ông ta nhanh chóng nhận ra cơ hội đổi đời.

Bằng cách tích lũy điểm đóng góp, ông ta có thể mang các vật phẩm trên Thiên đường về Trái đất.

Có nghĩa là, Thiên đường có thể trở thành nơi cung cấp hàng hóa.

Ngay khi nhận ra điều này, Chủ tịch Yun Seojin đã nhanh chóng hành động.

Ông ta quyết định thành lập một công ty mới có trụ sở tại Thiên đường.

Trong tất cả các sản phẩm độc đáo tại Thiên đường, thứ khiến ông ta chú ý, chính là những bình thuốc.

Thiên đường có nhiều loại thuốc chữa bệnh thần bí, mà còn có thuốc hồi phục, các loại thảo dược quý hiếm, các chế phẩm  giả kim thuật.

Có vô số loại nguyên liệu mà ông chưa từng nghe đến trước đây. Đối với Chủ tịch Yun Seojin, Thiên đường là một kho báu thực sự.

Sản phẩm đầu tiên mà ông ta mang về,  là một loại thuốc dạng lỏng, phiên bản pha loãng của dược thảo tăng cường trí lực.

Ông ta đã phát hành nó dưới dạng một thức uống thể thao và phân phối trên toàn thế giới.

Dù hiệu ứng đã giảm đi một nửa, nhưng thức uống này vẫn có thể xóa tan những âu lo phiền muộn của người sử dụng, và giúp họ tập trung cao độ trong 10 phút. Đối với người tiêu dùng, đây là một sản phẩm thần diệu.

Phụ huynh của học sinh và sinh viên thậm chí còn hào hứng hơn. Gần như họ đã bùng nổ vì phấn khích.

Hiệu quả phi thường của loại thuốc này đã lan truyền trên internet như một đám cháy rừng, và doanh số bán hàng tăng vọt.

Chủ tịch Yun Seojin không dừng lại ở đó. Sau khi giải thể Soonyang và thành lập Sinyoung, ông bắt đầu tạo dựng nên một đế chế thực sự.

Tất nhiên, ông ta không thể tiết lộ sự tồn tại của Thiên đường, nhưng điều đó không thành vấn đề.

Chính xác hơn, ông ta rất vui mừng vì điều đó. Vì như vậy ông ta có thể giấu kín nguồn gốc của các loại dược phẩm.

Tất cả những gì ông ta phải làm, là thành lập một viện nghiên cứu và nói rằng các nhà nghiên cứu của ông đã thành công trong việc phát triển một số loại thuốc  mới.

Nhờ đó, Sinyoung đã trở thành công ty dược phẩm số 1 Hàn Quốc, và là một trong năm tập đoàn hàng đầu tại quốc gia này.

Đây cũng là tổ chức đầu tiên đã áp dụng khái niệm ‘công ty' trên Thiên đường.

Mặc dù điều này nghe có vẻ sai sai, nhưng Sinyoung đã vận hành như thế suốt thời gian qua.

Vì đây là một công ty, nên Sinyoung có đầy đủ hệ thống phân cấp nội bộ, và cả một bộ phận đánh giá nhân viên.

Hôm nay, sảnh tầng một của tòa nhà văn phòng Sinyoung khá đông đúc. Nhiều người đang tập trung trước bảng thông báo, kiểm tra những tin tức nội bộ mới nhất của công ty.

Rì rào, xì xào

Thông tin nổi bật trên bảng tin, là một tựa đề gây sốc: Điều chuyển nhân sự.

Thông thường, thành tích của nhân viên chỉ ảnh hưởng đến việc họ có được thăng chức hay không. Tại Thiên đường, gần như không có chuyện sa thải nhân viên. Lý do là Sinyoung đã phải chi khá nhiều điểm đóng góp để mua tem và thuê nhân viên mới.

Thế nên, thông báo này cũng tương đương với việc sa thải. Nhất là khi, "người đó" bị điều chuyển đến một bộ phận không liên quan đến chuyên môn của cô ta.

Cạch, cạch

Khi tiếng giày cao gót vang lên, ba bốn người vội vã quay lại. Nhìn thấy "người đó" đang đến gần, những người kia ngại ngùng và len lén dạt đi chỗ khác.

Một người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa, mặc bộ đồ màu xám, lặng lẽ bước qua đám đông.

Dừng lại trước bảng thông báo, cô đọc những dòng chữ trên đó mà không chớp mắt.

Ánh mắt cô dừng lại giữa danh sách sáu cái tên.

Điều chuyển nhân sự

...


Giám đốc Kim Hannah → Chuyển đến Đội tấn công


...

Ánh mắt cô lộ vẻ cay đắng, khi nhìn thấy tên mình. Nhưng nó chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc, nên không ai kịp nhận ra biểu cảm của cô.

"Chúc mừng cô, Kim Hannah!"

Đằng sau cô, một giọng nói nhạo báng vang lên.

Kim Hannah lặng lẽ quay lại.

Một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đang nhìn cô và nhoẻn miệng cười.

"Là anh ư, Giám đốc nhân sự?"

"Vâng, là tôi đây, Giám đốc Kim. À, giờ tôi nên gọi cô là Quản lý Kim, phải không?"

Kim Hannah nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đó.



---
--

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547

Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.

---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 



Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

5 Comments:

  1. Về với đội main chị kim nhé....

    ReplyDelete
  2. Điều chuyển thế này...khác gì đẩy cô đến đội của main 😂😂😂😂

    ReplyDelete
  3. Thế chị Kim thành thư kí cho main r

    ReplyDelete
  4. Vậy là về team main thật r

    ReplyDelete