Khát vọng trở về - Chương 203: Em sẽ bảo vệ Noona

Tin tức về việc Seo Yuhui xuất viện nhanh chóng lan truyền khắp nơi, nhưng phía Đền thờ Luxuria vẫn im lặng.

Ngày hôm qua, khi loan tin "bắt được kẻ tình nghi" thì họ có vẻ khá phấn khởi, nhưng sang đến ngày hôm nay thì họ câm nín, cứ như bị dội gáo nước lạnh vào đầu vậy.

Điểm đáng ngờ ở đây là tin Seo Yuhui xuất viện được công bố ngay sau khi bản báo cáo của Hội Sát Thủ được lan truyền.  Bất cứ ai hiểu cách thức hoạt động của thế giới ngầm trên Thiên Đường, đều biết rằng chuyện này đang có âm mưu nào đó.

Nhưng mà, chẳng ai dám kết luận một cách vội vàng.

Vì sao lại thế?

Lý do rất đơn giản. Đền Thờ Luxuria, tổ chức tập hợp các Linh Mục trị thương, chính là Hiệp hội mạnh thứ hai đứng sau mỗi Hội Pháp Sư. Không ai dám chống đối họ cả.

Tầm ảnh hưởng của họ lớn đến nỗi cả Hội Sát Thủ cũng phải dè chừng. Cho nên, Hội Sát Thủ đã không dám công bố thông tin Đền Thờ Luxuria đã cố bắt giữ Seol bằng vũ lực.

Tất nhiên là mọi người ở vương quốc ít ai biết chuyện này, cho nên không ai lên tiếng hay phàn nàn gì cả.

Chỉ trừ vài người có liên quan.

“Tôi thật sự không hiểu nổi chị ta.”

Chohong đang ngồi trên sofa, vừa phì phèo điếu thuốc vừa càu nhàu, Jang Maldong liếc sang chỗ cô.

“Nếu bà chị này đã tỉnh dậy, hẳn chị ta đã biết tình hình hiện giờ. Sao chị ấy không làm gì đó khắc phục tình trạng này? Có phải chúng ta mới quen nhau vài ngày đâu?”

Không hiểu sao gần đây. Chohong càu nhàu suốt ngày. Cô ấy không thích thứ nọ, cô ấy ghét cái kia. Cô ấy lảm nhảm nhiều đến nỗi ai cũng chai cả tai rồi. 

“Ít nhất thì cô ta cũng nên lôi cổ mấy thằng chết tiệt dám đến đây đe dọa chúng ta, và bắt chúng dập đầu xuống xin lỗi chứ! Grừ, chỉ nhớ đến chuyện đó thôi cũng khiến tôi nổi điên rồi!!”

Jang Maldong khịt mũi.

"Những kẻ đó được trọng vọng như các quý tộc và giới pháp sư. Con muốn họ xin lỗi ư?"

Cũng không phải là không thể. Cũng có rất nhiều Linh Mục phải cúi đầu trước người khác.

Nhưng vấn đề là, họ sẽ chẳng bao giờ cúi đầu trước một cái đội bé tý tẹo như Carpe Diem cả. Có sức
ảnh hưởng và lớn mạnh như Sicilia thì may ra.

"Uaaaaah!!"

Chohong lại gầm lên. Dường như cô ấy không thể kiềm chế được cơn giận của mình.

Jang Maldong rất muốn bịt cái mồm cô lại, nhưng ông đã kiềm chế lại. Ông cũng hiểu cảm giác bị kẻ thù đè nén sẽ khó chịu đến nhường nào.

Jang Maldong thở dài.
“Đừng trách cô ấy nữa! Giờ thì cô ấy có muốn cũng chẳng thể làm gì nữa đâu.” 

“Nghĩa là sao? Cô ta là Chấp Chưởng Giả của Lust! Không phải cô ta rất có quyền lực trong Đền Thờ Luxuria sao?”

Chohong phản bác lại ông, nhưng Jang Maldong lắc đầu.

“Đã từng thôi!”

“Hửm? Cô ta mất chức sau cuộc chiến đó ư?”

“Nói đúng hơn thì cô ấy đã từ chức. Cô ấy không thể lấy lại tầm ảnh hưởng của mình như xưa nữa. Giờ cô ấy đã từ bỏ tất cả và đã lui về ở ẩn…..”  

Ông đang định nói nốt:” Khó có thể lấy lại sự uy nghiêm khi xưa...”, nhưng dường như Chong đã hiểu. Cô gãi đầu gãi tai.  

“Aiya ~ Một người mang danh huyền thoại mà như thế đấy! Thật đáng buồn.”  

“Chà, về danh tiếng của cô ấy, không hẳn là cô ấy đã mất hết người ủng hộ. Nhưng các kỹ năng của Chấp Chưởng Giả đã bị phong ấn, và cô ấy cũng không thể dùng bất kỳ kỹ năng nào của Unique Ranker nữa, cho nên cô ấy sẽ vào tầm ngắm của mấy tên trục lợi thôi.” 

“Jeez, lằng nhằng vl~~”

Thấy Jang Maldong cười cay đắng, cuối cũng Chohong cũng cúi đầu im lặng.

Thực ra thì Chohong cũng hiểu tình cảnh của Seo Yuhui và thậm chí cô cũng có chút đồng cảm với cô ấy.

Bản thân Chohong cũng đã từng mang Dấu Ấn Đỏ khi vào Thiên Đường nay và cũng phải nếm trải đủ đắng cay ngọt bùi để được như ngày hôm nay.

Có những lúc Chohong phải cảm ơn - trong khi đáng lẽ cô phải được người khác cảm ơn. Nhiều khi Chohong phải nói lời xin lỗi - trong khi đáng lẽ cô phải được người khác xin lỗi.

Tình hình lúc này hoàn toàn đúng như vậy.
“Cái thế giới chết tiệt này!!! Chỉ tại mình không đủ mạnh!!!” 

Chohong nuốt cơn giận vào lòng, cô nhìn sang bên và hỏi:

“Mà cậu ta đã đi đâu rồi?”

Jang Maldong khoanh tay, ông nhìn ra cửa sổ hướng sang nhà bên kia đường.

“Nó có nói là nó đến thăm hàng xóm của chúng ta.” 

***

Cùng lúc đó……

“Hả???”

Seo Yuhui đang bối rối nhìn vị khách đến thăm nhà mình.

“Em vừa nói gì?”

Cô cẩn thận hỏi lại.

“Em cần phải làm gì đến khôi phục lại khả năng khi xưa của Noona?” - Seol lặp lại câu vừa rồi.

Seo Yuhui nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
“Vậy là ông ấy đã nói với em rồi à?”

Cô đã cầu xin Jang Maldong giữ kín chuyện này, nhưng cô cũng biết là Seol sẽ không buông tha cho ông nếu cậu không nhận được lời giải thích chính đáng, như sự việc vừa xảy ra chẳng hạn.

Seo Yuhui xua tay, cô nở một nụ cười ngượng nghịu.

“Đây là việc chị nên làm thôi! Chị biết em rất lo cho chị, nhưng em không cần bận tâm như vậy đâu.”

Cô liếc nhìn cậu.
“Xin lỗi... Chỉ tại chị mà em...”

Seo Yuhuicúi đầu, cô không thể kết thúc câu nói của mình. 

Seol lắc đầu.
“Không! Em mới là nguyên nhân gây ra chuyện này cho chị!”

“Không, em không làm gì sai cả!”

Seol lại lắc nguầy nguậy.
“Em không quan tâm tới chuyện Carpe Diem bị đám Linh Mục bao vây. Em đang nói về chuyện chị bị tấn công!”

Cậu thanh niên cứ thế nói toạc suy nghĩ trong bụng mình ra. Seo Yuhui trố mắt nhìn cậu chằm chằm. Lúc mà cô nghe tin cậu gặp nạn, cô cứ nghĩ là cậu rất đau khổ cơ, nhưng dường như cậu rất bình tĩnh. 

Chắc là cậu đã quên đi hoặc cố chịu đựng nó.

Hoặc là cậu lại có ý tưởng gì mới…

Mà dù sao thì, cậu quyết không lùi bước.

“Chị vẫn rất bình thường, các sinh hoạt hàng ngày của chị vẫn ổn!”

“Không! Em không nói về những mặt bên ngoài mà chị đang cố thể hiện!” 

Thấy cậu kiên quyết như vậy. Seo Yuhui thở dài. Hẳn là cậu đã cương quyết chắc chắn, biết không thể thắng cậu, cô đánh thú nhận.

“Chắc là em cũng được kể ít nhiều rồi, nhưng chị sẽ nói cho em chi tiết hơn. Hầu hết các kỹ năng của chị đã bị phong ấn, đó là hậu quả mà chị phải nhận do thực hiện Nghi Lễ đó. Chị không rõ lắm, nhưng giờ chị chẳng khác gì một Linh Mục cấp 1 hay cấp 2 cả.” 

“Linh-Linh Mục cấp 1, cấp 2 ư???”

Seol nuốt nước bọt. Tình trạng của Seo Yuhui tệ hơn cậu tưởng rất nhiều. Nhưng cậu cũng rất ngưỡng mộ cô khi cô vẫn bình tĩnh như thường và không bị đảo lộn sinh hoạt gì cả.

Một hình phạt khủng khiếp như vậy đã giáng xuống đầu cô, nhưng cậu không thấy một tia oán hận nào phát ra từ cô cả. 

“Khôi phục lại khả năng của chị thì cũng đơn giản thôi! Chỉ cần chuẩn bị lễ vật cho Nữ Thần Luxuria là được.”

Câu trả lời mà cậu mong đợt nhất đã được đưa ra.
“Lễ vật ư?”

Seol nghiêng đầu, cậu đoán rằng những kỹ năng tuyệt đỉnh của cô bị phong ấn và các mạch mana của cô bị phá vỡ. Nhưng lễ vật! Đó là một khái niệm hoàn toàn mới, cậu thực sự bị nó thu hút.

“Các Linh Mục khác với Class khác. Họ luôn có mối quan hệ mật thiết với các vị thần mà họ thờ phụng.”

Seo Yuhui nhẹ nhàng giải thích như một giáo viên tiểu học dạy học sinh. Giờ Seol mới nhớ rằng các Linh Mục luôn mang theo lễ vật và bàn thờ. 

Maria luôn như vậy, và cả Alex khi xưa cũng thế. Nó là một phần trong việc chuẩn bị các phép Hồi phục, giống như các Pháp Sư có thể tăng tốc sử dụng Ma pháp thông qua việc Ghi Nhớ.

“Khi các Linh Mục trực tiếp mượn uy quyền của các Vị Thần mà họ thờ phụng, họ sẽ phải trả giá. Là vậy đó!”  

Trong khi Seol đang cố nhớ lại những gì cậu biết về nhóm class Linh Mục, Seo Yuhui vẫn say sưa giải thích.  

“Chị đã mượn và sử dụng quá nhiều sức mạnh thần thánh hơn những gì chị được phép, cơ thể của chị không chịu nổi và những lễ vật mà chị bỏ ra cho Nghi Lễ là không đủ. Cho nên, Kỹ Năng của chị đang bị phong ấn.”  

"Ah!"

Seol há hốc mồm, tưởng chừng như rớt mất hàm rănng. Giờ thì cậu đã biết làm thế nào để khôi phục lại khả năng của Seo Yuhui, “chỉ cần” trả lại một lượng lễ vật tương đương với sức mạnh mà Seo Yuhui đã mượn vào lúc cứu cậu. 

“Chị đã trả tất cả những gì chị có để khắc phục cho Nghi Lễ đó, nhưng cũng không bù đắp được mấy.” 

Seol ngẫm nghĩ một lúc.

“Vậy thì giờ cần tìm thứ gì mới đủ để bù đắp được?”

“Mm, ….Các vi thần có những sở thích riêng của mình về lễ vật. Luxuria-nim cũng không kén cá chọn canh cho lắm. Nhưng dường như bà chỉ thích những lễ vật có quyền năng thần thánh thôi.”

Seol Jihu đưa ra một câu hỏi.

“Thế... lễ vật như thế nào mới có thể khôi phục lại hoàn toàn sức mạnh của chị ?”

“Mm…”

Seo Yuhui khoanh tay, cô nghiêng đầu.

“Nếu như chị có thứ gì giống như Kỷ Vật Của Moirai thì may ra.”

Seol tròn mắt.
“Kỷ Vật Của Moirai à!”

(Moirai: là các chị em xe sợi chỉ số mệnh của con người trong Thần Thoại Hy Lạp, khi ai đó mà tận số thì chị em nhà này sẽ cắt sợ chỉ số mệnh của người đó.)

Đó là một vật phẩm được bán trong cửa hàng Vip ở Vùng Trung Lập, nó ngốn tới 600.000 Điểm Sinh Tồn.

Cậu nhớ rất rõ món đồ này, vì đây là vật phẩm đắt nhất trong cửa hàng VIP.

Thấy cậu nhăn nhó, Seo Yuhui mỉm cười. 

“Không sao đâu. Đó chỉ là cách nhanh nhất, chứ không phải là cách duy nhất. Chị có thể hồi phục bằng cách đến Đền Thờ và cầu nguyện mà. Nó hơi tốn thời gian chút nhưng chắc chắn sẽ được.” 

Thấy Seo Yuhui nói vậy, cậu đã quyết định trong lòng.

Sau sự cố lần này, cậu đã thấy mặt tối của Thiên Đường, cậu đã học được rất nhiều điều. Không phải con người đều cùng một phe với nhau. Một số tên giấu mặt từ trong bóng tối, và chúng sẽ làm mọi thứ vì lợi ích của chúng, kể cả phản bội loài người.

Nói cách khác, đứng về phía con người, cậu cũng chưa chắc an toàn. Kể cả Đền Thờ Luxuria cũng không an toàn.

Cậu liền lên tiếng.
“Em có một đề nghị, Noona.”

“Hm? Gì thế?"

Điều gì có thể khiến cậu nghiêm túc như vậy? Seo Yuhui chớp mắt tò mò.

“Chị nói là chị có thể hồi phục bằng cách đến Đền Thờ Luxuria và cầu nguyện, nhưng em nghĩ đó không phải là lựa chọn tốt đâu.”

“…..”

“Tất nhiên, em biết chị có những suy nghĩ riêng của mình, và em chắc chắn chị có rất nhiều người ủng hộ. Nhưng em không thể để chị tới Đền Thờ Luxuria được, nó như chui đầu vào hang hổ vậy, chị sẽ lại bị tấn công thôi.”

Seo Yuhui không đồng ý nhưng cũng không phủ nhận sự nghi ngờ của Seol, thấy cô yên lặng, cậu coi đó sự đồng tình của cô. 

“Vậy để em nói thẳng ra nha, chị có muốn hợp tác với Carpe Diem một thời gian không?” 

“…Eh?”

Seo Yuhui tròn xoe đôi mắt, điều này nằm ngoài sự dự đoán của cô. 

Bức tường thép. Đó là biệt danh mà người ta đã gọi Seo Yuhui trên Thiên Đường. Cậu đã nghe được điều này từ bốn tên cà khịa lúc trước, để tránh cô hiều lầm, cậu liền tiếp tục.

“Em không có ý ép buộc gì đâu! Nếu chị không thích, em sẽ không bao giờ nhắc đến nó nữa.” 

“Khoan đã, giờ chị không thực sự cần giúp đỡ hay gì đâu….” 

“Em không mong chờ gì cả! Em không cố gắng chiêu mộ chị hay gì đâu, chị đừng lo lắng gì hết, cứ coi như Carpe Diem là nơi để nghỉ ngơi trong khi chị hồi phục đi.”

Seol dừng lại một chút, giọng cậu trở nên nhẹ nhàng.

“Em đang mắc nợ chị. Em sẽ trả ơn cho chị dù có phải làm bất cứ điều gì đi chăng nữa.”

Đôi môi của Seo Yuhui mím lại. Cô chớp mắt không ngừng, cô thực sự rất bối rối.

Seol đang nghĩ:”Chúng ta nên làm việc cùng nhau, việc tìm ra lễ vật sẽ dễ dàng hơn. Và đó cũng là cách an toàn nhất để phục hồi.” Cậu muốn nói nhiều điều nữa, nhưng để nói ra thành lời là điều rất khó. Nhỡ nói lỡ mồm làm cô ấy giận thì còn phiền phức hơn.

Người ta bảo "Thật thà là cha quỷ quái". Cách tốt nhất cho cậu lúc này là tiết lộ những cảm xúc thật sự trong trái tim mình.

Và cậu đã chốt một câu.

“Hãy để em bảo vệ Noona.” 

Ngay sau đó…

Seo Yuhui bối rối thật sự. Mắt cô khẽ mở to. Cô hít một hơi thật sâu, cái cổ trắng như tuyết của cô bỗng nhiên đỏ tưng bừng như bầu trời của ánh chiều hoàng hôn.

( Trans: ngu ngu mà tán gái giỏi đáo để =)))))


Cô vừa giả ho lụ khụ vừa khẽ lầm bẩm.
“Chỉ giỏi làm người khác bất ngờ thôi!!”

Sau một hồi lâu im lặng, cô mới ổn định được hơi thở và bình tĩnh trở lại.
“Cho chị chút thời gian suy nghĩ nhé!”

"Tất nhiên rồi!" - Seol hồn nhiên trả lời.

Cậu còn không ngờ là cô lại trả lời cậu nhanh như vậy cơ, cậu cứ nghĩ là cô sẽ nghi ngờ gì đó khi cậu bất ngờ đưa ra đề nghị như vậy chứ.

“Có phải mình đã thiếu suy nghĩ và thiếu kiên nhẫn quá không?”

Nhưng ý định của cậu là rất rành mạch, cậu không muốn cô ở một nơi nguy hiểm toàn là kẻ thù rình rập xung quanh như vậy. Thay vì như thế, cậu có thể đưa cô tới một nơi an toàn và có thể bảo vệ cô cẩn thận và kỹ lưỡng.

Không thể chối cãi rằng Carpe Diem là đội có chiến lực hàng đầu ở Haramark. Tuy nhiên, việc Seo Yuhui gia nhập chỉ khiến họ kết thù nhiều hơn thôi.

Tuy nhiên lúc này, Seol không tính đến chuyện đó, trọng đầu cậu chỉ nghĩ đến chuyện trả ơn cho cô, đó là Điều Răn Vàng của cậu.

Một lúc sau cậu đứng dậy và xin phép.
“Thôi! Giờ em xin phép ra về đây.”

Seo Yuhui bối rối nhìn cậu.
“H-H'm? À, em về ngay ư?”

Seol ngớ người. Cậu cứ lo rằng đề nghị của cậu sẽ làm cô khó chịu, nhưng dường như cô đang hạnh phúc một cách lạ lùng.

“Vâng, và…”

Cậu tiếp tục.

“…Noona đừng lo lắng nhiều. Chúng ta sẽ tìm ra thủ phạm thôi.”

Seo Yuhui khẽ mỉm cười.
“Đừng thúc ép thân quá. Chúng không dễ xơi đâu.” 

“Vâng, em cũng không vội vàng gì đâu.”

Sau câu trả lời đó và một nụ cười tươi, cậu cúi đầu và quay lại.

Tak Tak

Ngay sau khi chốt cửa lách cách dừng lại. Seo Yuhui mỉm cười rạng rỡ.

Cô lập tức thở sâu và đỏ bừng mặt, cô đưa hai tay lên áp vào má.
“Mình nên làm gì giờ?”

Cô đang xung đột nội tâm khá ác liệt, lời nói từ cậu thanh niên vẫn còn văng vẳng bên tai cô.

[Hãy để em bảo vệ Noona.]

Cô lập tức ngượng ngùng nhắm tịt mắt lại, cánh tay vô thức đưa lên ngực trái, cô cảm nhận từng nhịp đập thình thịch của trái tim.

“Sao lúc nào cậu ta cũng gây bất ngờ cho mình thế?”

Dù cô đang rất xấu hổ.

'Aiguuu….'


Nhưng cô vẫn không thể kìm nén khóe miệng mình mỉm cười

(Note: Như các bạn còn nhớ, khi Seol Jihu mới gọi Seo Yuhui là Noona, cả hai đều ngại ngùng. Tuy nhiên dần dần cả hai đã bắt đầu thân mật hơn. Vì vậy bắt đầu từ chương này, tụi mình sẽ dịch cách xưng hô của hai người là chị/em nhé.)

---

Dịch và biên tập bởi các thành viên Moonsnovel


Tham gia nhóm trên Facebook để cập nhật thông tin, bàn luận, giục chương:
https://www.facebook.com/groups/802511883600547


Like Fanpage để ủng hộ Moonsnovel: https://www.facebook.com/Moonsnovel


Yêu cầu các bên leech truyện giữ nguyên credit, link Fanpage và link nhóm.


---

Xin các bạn donate cho nhóm thông qua Fanpage Moonsnovel để hỗ trợ chúng mình! 

Mục lục


Chương 203

Chương 202

Chương 201

Chương 200 - Phần 2
Chương 200 - Phần 1

Chương 199

Chương 198 - Phần 2
Chương 198 - Phần 1

Chương 197 - Phần 2
Chương 197 - Phần 1

Chương 196 - Phần 2
Chương 196 - Phần 1

Chương 195 - Phần 2
Chương 195 - Phần 1

Chương 194 - Phần 2
Chương 194 - Phần 1

Chương 193 - Phần 2

Chương 193 - Phần 1

Chương 192 - Phần 2
Chương 192 - Phần 1

Chương 191 - Phần 2
Chương 191 - Phần 1

Chương 190 - Phần 2
Chương 190 - Phần 1

Share on Google Plus

Sống Trẻ - Nhịp sống người Việt trẻ

15 Comments:

  1. Thính rất ngọt, mỗi tội ngu :)))

    ReplyDelete
  2. tôi thấy để noona hay hơn là chị em á moon (just my thinking)

    ReplyDelete
  3. :))))) tối nay thêm phát nữa nào. mình chỉ mong th

    ReplyDelete
  4. cứ 5 phút lại vào check 1 phát xem có chap mới chưa :))) khổ quá mà!!!

    ReplyDelete
  5. Quăng thính phát nào chết phát đó :)))

    ReplyDelete
  6. tối dứt chương nữa là đẹp ~~ cả ngày cứ xíu phải ghé xem có chap mới chưa :))

    ReplyDelete
  7. thuốc dạo này càng ngày càng ít...cho tôi thuốc cho tôi thuốc ...tôi nghiện quá rồi :v :v :v . Không thể chịu được nữa :))

    ReplyDelete
  8. Spoil:Sau này khoảng chap 280-290, Jihu lúc đấy mua quyền quản trị Khu Trung Lập, trong khi đào tạo Eun Yuri( pháp sư siêu thiên tài đã thế chăm vl, dấu ấn vàng do Seol luôn)đc Jang Maldong đòa tạo và được pháp sư mạnh nhất đế chế Roselle sống mấy trăm năm chỉ dạy lúc mơ, cô mạnh lên quá nhanh đến mức Seol cũng phải ghen tị rồi chạy đi luyện tập, Eun Yuri chắc chắn sẽ tham gia tổ chức của Seol Jihu là Valhalla, để đền ơn cậu vì giúp quá nhiều cô sẽ mua vật phẩm đắt nhất cửa hàng Vip, sừng của Morai và Seo Yuhui hồi phục sức mạnh.:))))Đội quá bá.:))))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Èo có đứa bá hơn main à. Chán thế

      Delete
  9. Mình nói thật đấy ác bạn đọc bản eng ở wuxia world để kiểm chứng nha.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ok bạn nói thật nma bạn spoil ở đây có nhiều người thấy khó chịu ấy. Mình thì đọc trước rồi nên k ý kiến gì.

      Delete
  10. Đm main ngu ngu mà vẫn tán đc gái tức vl 🙍‍♀️

    ReplyDelete